.
._516__2" class="block_" lang="en">Trang 516# 2
Chương 1032: Thiệp mời đến từ Nguyệt Thần giới.
Băng Hoàng giới, Băng Vân cung.
Hai con ngươi Mộc Băng Vân khẽ nhắm, tâm tĩnh như nước, bên thân chỉ có từng cái băng linh tinh khiết đang im ắng bay múa.
Ở một cái thời khắc nào đó, toàn bộ thế giới bỗng nhiên phát sinh biến hóa vi diệu, Mộc Băng Vân trợn mở con mắt, liếc nhìn cửa sổ, một vòng tiên ảnh lẳng lặng đứng ở nơi đó, im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mộc Băng Vân lộ vẻ kinh ngạc, nhẹ nhàng đứng lên:
- Tỷ tỷ, không phải ngươi đi Băng Phong đế quốc rồi hả? Vì sao nhanh như vậy liền trở lại rồi?
Nữ tử bên cạnh cửa sổ xoay người lại, hiện ra dung nhan để thiên địa thất sắc trong nháy mắt. Nàng khẽ đụng băng ti trên trán, bên trong thanh âm mềm mại lộ ra tâm tình như bất đắc dĩ:
- Hiện tại hai người bọn họ đã đến Băng Hoàng giới, Tiểu Lam nhi của ngươi sẽ lập tức về cạnh ngươi.
- Không phải ngươi nói, lần này để Vân Triệt đi, là muốn hắn dựa vào năng lực của chính mình thu hồi sừng Kỳ Lân sao? Vì sao nhanh như vậy liền trở lại rồi...
Bỗng nhiên mâu quang Mộc Băng Vân kinh động nói:
- Hai người?
- Tiểu quỷ kia đã lấy được sừng Kỳ Lân, còn thuận tiện giết Mộc Hàn Dật.
Lúc nói những lời này, thế mà bên trong thanh âm của Mộc Huyền Âm lộ ra chút thất vọng.
- Nói như vậy, tỷ tỷ vẫn ra tay giúp đỡ hắn?
Mộc Băng Vân như có điều suy nghĩ.
- Cũng không có, đều là tự hắn hoàn thành.
- Tự hắn?
Mộc Băng Vân lộ ra kinh ngạc thật sâu.
- Tâm tư của Mộc Hàn Dật không có giấu diếm được Vân Triệt. Tương phản, hắn còn lợi dụng lòng dạ của Mộc Hàn Dật, chủ động dẫn xuất sự tình sừng Kỳ Lân, đưa cho Mộc Hàn Dật một cái cơ hội tuyệt hảo, Mộc Hàn Dật vội vàng, nên tuỳ tiện trúng chiêu, dẫn hắn đến kho bảo vật để sừng Kỳ Lân, Mộc Hàn Dật vốn định thừa cơ giết Vân Triệt, không nghĩ tới lại bị Vân Triệt dùng Cầu Long chi tức ta giao cho hắn phản sát, tự nhiên sừng Kỳ Lân cũng thuận tiện lấy đi.
- Hắn? Một thân một mình giết Mộc Hàn Dật?
Mộc Băng Vân khó mà tin được, đổi lại là bất luận kẻ nào, đều không thể tin được:
- Đúng là Cầu Long chi tức có thể tuỳ tiện lấy mạng Mộc Hàn Dật, nhưng lấy thực lực của Mộc Hàn Dật, làm sao để Cầu Long chi tức trong tay Vân Triệt nhiễm lên?
Đôi mắt đẹp của Mộc Huyền Âm híp nhẹ:
- Trên người tiểu quỷ này có rất nhiều bí mật. Ngay cả ngươi cũng khó mà tin được Vân Triệt có thể giết Mộc Hàn Dật, cũng khó trách người thông minh như Mộc Hàn Dật lại tuỳ tiện trúng chiêu.
Mộc Băng Vân:
"..."
- Ai.
Mộc Huyền Âm khoan thai thở dài, thần sắc như hiện lên ủy khuất nhàn nhạt:
- Uổng công ta sợ hắn bị Mộc Hàn Dật tính kế chết yểu, lặng lẽ theo sau, kết quả lại là phí công một chuyến. Lúc đầu ta còn coi đây là một khảo nghiệm rất lớn đối với hắn, không nghĩ kết quả lại vô cùng đơn giản như thế, thực sự là không cam lòng a. Ta còn thuận tiện cướp đi thi thể Mộc Hàn Dật, tăng độ khó khảo nghiệm của hắn lên một chút xíu, lúc đầu tưởng là có một trận trò hay để nhìn, không nghĩ tới, lại bị hắn dễ dàng hóa giải.
Mộc Băng Vân:
"..."
Hai tay Mộc Huyền Âm đặt trên bộ ngực tròn trịa, u oán nói:
- Rõ ràng có nắm chắc tuyệt đối giết chết Mộc Hàn Dật, vậy mà vẫn còn lưu lại Huyền Ảnh thạch, đầu tên tiểu quỷ này... so với Mộc Hàn Dật còn âm hiểm hơn nhiều. Xem ra, lần này ta là thu một tiểu sát tinh rồi.
- Huyền Ảnh thạch? Ngươi nói, trước khi Vân Triệt giết Mộc Hàn Dật, đã dùng Huyền Ảnh thạch ghi lại chuyện Mộc Hàn Dật lộ ra chân tướng? Thế nhưng, khí tức lúc huyền trận của Huyền Ảnh thạch khởi động, Mộc Hàn Dật không có khả năng không phát hiện ra. Chẳng lẽ hắn tự nhận Vân Triệt hẳn phải chết, nên không có ngăn cản?
Mộc Băng Vân kinh ngạc nói.
- Dĩ nhiên không phải, là tiểu quỷ kia có một loại huyền công đặc thù có thể ẩn nặc khí tức. Không chỉ Huyền Ảnh thạch trên người hắn, ngay cả khí tức của chính hắn đều có thể ẩn nấp đến trình độ để ta giật mình. Sau khi hắn giết Mộc Hàn Dật, từ kho bảo vật trở lại hoàng cung, đều không có bị bất luận kẻ nào phát giác.
- Còn có loại huyền công này?
- Cho nên ta nói, bí mật trên người tên tiểu quỷ này còn rất nhiều. Nếu không phải lần này ta lặng lẽ đi cùng, ngay cả ta cũng không biết trên người hắn còn ẩn giấu nhiều đồ vật kỳ quái như vậy.
Nghĩ đến Vân Triệt dùng hàn băng cùng liệt diễm dung hợp thành hỏa diễm quỷ dị kia, lông mày nàng có chút giật giật.
-... Không dễ dàng bại lộ át chủ bài, là hành động sáng suốt, tỷ tỷ cũng không cần quở trách hắn gạt ngươi.
Mộc Băng Vân nhẹ giọng nói.
- Sự tình ta cùng hắn đi Băng Phong, ngươi nhớ kỹ đừng nói cho bất luận kẻ nào. Nói đến mới nhớ, hắn đã đoán được trong tông có người đi theo hắn, nhưng hắn có giảo hoạt đi nữa, cũng không có khả năng đoán được là ta.
Mộc Huyền Âm thả cánh tay xuống, tiên thể hơi đổi, nhìn về phương bắc:
- Bọn hắn sắp đến rồi. Băng Vân, chuyến đi Băng Phong lần này cùng một số đồ vật trên người Vân Triệt để ta cải biến chủ ý. Bắt đầu từ ngày mai, ta chuẩn bị tự mình huấn luyện hắn.
Mộc Băng Vân liền giật mình, tiếp theo kịp phản ứng, kinh ngạc nói:
- Ngươi nói... Ta nhớ dĩ vãng ngươi đối với đệ tử thân truyền, chưa bao giờ có.
- Đồ vật không tầm thường trên người hắn nhiều lắm, xa xa không chỉ có Thiên Độc châu cùng truyền thừa Tà Thần.
Thần sắc Mộc Huyền Âm dần dần trở nên bình thản:
- Mà cái loại bí mật này càng nhiều, sẽ càng dễ dàng mất mạng, hắn nhất định phải nhanh tăng thực lực lên.
Mộc Băng Vân vừa muốn nói chuyện, chợt phát hiện mâu quang Mộc Huyền Âm khẽ biến, đột nhiên chuyển hướng về sau... ngay tại lúc này, một tiếng hô to rõ Phúc Thiên mà tới:
- Sứ giả Nguyệt Thần giới —— cầu kiến Ngâm Tuyết Giới Vương ——
Tiếng hô như kinh lôi, truyền khắp toàn bộ Băng Hoàng giới trong nháy mắt, không trung vang lên tiếng tê minh của huyền thú bị hoảng sợ.
- Nguyệt Thần giới?
Mộc Huyền Âm cùng Mộc Băng Vân cũng chỉ lộ vẻ nghi hoặc, mà trên dưới Băng Hoàng giới không khỏi sắc mặt kinh biến, nhìn lên trên không, căn bản không thể tin được lỗ tai của chính mình.
Nguyệt Thần giới một trong bốn Đại Vương giới —— Đông Thần Vực, đây chính là vương giới thượng vị phía trên Tinh Giới, thống lĩnh toàn bộ Đông Thần Vực a!
Nguyệt Thần giới thân là vương giới...sao lại phái sứ giả bái phỏng Ngâm Tuyết Giới chỉ là trung vị Tinh Giới?
Đây là sự tình trong toàn bộ lịch sử Ngâm Tuyết Giới, đều chưa bao giờ có.
- Người Nguyệt Thần giới? Gần đây chuyện lạ thật là nhiều.
Người vương giới, mặc dù chỉ là sứ giả, vẫn truyền đến khí tức khủng bố tuyệt luân như cũ. Cái khí tức này có sự ngạo nghễ của vương giới, nhưng không có địch ý. Mộc Huyền Âm không có khởi hành:
- Băng Vân, ngươi đi nhìn xem.
Mộc Băng Vân khẽ vuốt cằm, phi thân lên, băng ảnh vừa chớp động, đã ở bên ngoài vạn trượng.
Trăm tức ngắn ngủi đi qua, khí tức Nguyệt Thần sứ giả đi xa, Mộc Băng Vân nhẹ nhàng trở lại trước người Mộc Huyền Âm, trong tay nhiều thêm một cái hắc ngọc khắc ấn trăng tròn.
Thần thức Mộc Huyền Âm đảo qua:
- Thiệp mời? A? Giới Vương Nguyệt Thần giới cưới? Cái này thực kỳ quái, đường đường đại hôn của Giới Vương vương giới, thế mà lại mời trung vị Tinh Giới chúng ta?
- Có phải vì tỷ tỷ là Thần Chủ cảnh, Đông Thần Vực không ai không biết tên tỷ tỷ, cho nên mới đặc biệt mời?
Mộc Băng Vân nói.
Mộc Huyền Âm có chút suy nghĩ, sau đó lắc lắc đầu:
- Ba mươi năm trước, ta cũng không có được mời.
Mộc Băng Vân:
"..."
- Rất có thể không chỉ chúng ta, mà tất cả trung vị Tinh Giới đều được mời. Nếu thật là như vậy, nguyên nhân, cũng chỉ có một.
Mộc Băng Vân có chút suy nghĩ, cũng nhẹ nhàng gật đầu, nói lời giống với Mộc Huyền Âm:
Chính xác, cũng chỉ có khả năng kia.
Mộc Huyền Âm cầm hắc ngọc trong tay Mộc Băng Vân qua:
- Khoảng cách đến đại hội Huyền Thần còn hai mươi bảy tháng, đại hội Huyền Thần sẽ kéo dài khoảng ba tháng, mà đại hôn của Nguyệt Thần giới vương, vừa vặn vào ba mươi tháng sau, thời gian này thật sự là rất dễ dàng a.
Bên ngoài, âm thanh băng chu đâm vào không khí nhanh chóng tới gần, rất nhanh, thanh âm hưng phấn của Mộc Tiểu Lam cũng truyền đến:
- Sư tôn, ta trở về rồi!
- Ai, nhìn ngươi sủng ái Tiểu Lam nhi kìa, sai lại không có lớn không có nhỏ như thế. Tiểu quỷ bên kia, ở trước mặt ta ngay cả đầu cũng không dám ngẩng.
Mộc Huyền Âm cười một tiếng, cánh tay từ trên mặt Mộc Băng Vân vuốt ve đến trước ngực của nàng:
- Muội muội tốt, nhớ kỹ lời tỷ tỷ đấy.
Mị âm quấn tai, tiên ảnh Mộc Huyền Âm đã tiêu tán như băng vụ.
—— —— —— —— —— —— ——
Vân Triệt trở lại thánh điện, liếc nhìn Mộc Huyền Âm đang đứng ở trước thánh điện, vẫn là băng lãnh cùng uy nghiêm để thiên địa đều hít thở không thông, nhưng phong hoa quá mức tuyệt mỹ này lại để tuyết sắc vô biên đều ảm đạm vô quang.
Vân Triệt cấp tốc tiến lên, quỳ một gối nói:
- Đệ tử Vân Triệt bái kiến sư tôn... May mắn không làm nhục mệnh, Kỳ Lân sừng đã bình yên thu hồi.
Mặt Mộc Huyền Âm vẫn một vẻ băng hàn, không chút biểu tình, lạnh lùng nói:
- Nghe nói, ngươi không chỉ lấy được sừng Kỳ Lân, còn giết Mộc Hàn Dật?
Rõ ràng trong thanh âm lộ ra lãnh ý dày đặc, nếu là bình thường, chắc chắn dọa cho hắn tim đập rộn lên, nhưng lúc này Vân Triệt lại không hề sợ hãi, trực tiếp gật đầu nói:
- Đúng.
Nhưng, không có giải thích vì sao lại giết Mộc Hàn Dật, mà bỗng nhiên nói:
- Lần này đi Băng Phong, sư tôn vì lo an nguy của đệ tử, mà tự mình đồng hành bảo hộ, đệ tử vô cùng cảm kích, nhất định về sau càng thêm nghe sư tôn.
"..."
Băng mâu của Mộc Huyền Âm chậm rãi chìm xuống:
- Vi sư đồng hành cùng ngươi? Ngươi đang nói cái trò cười gì vậy!?
- Cái này...
Vân Triệt ngẩng đầu lên, ánh mắt liếc nhìn tay áo trên cánh tay phải không có dải băng, quái dị nói:
- Đệ tử ở trên đường trở về, bỗng nhiên nghĩ đến một sự kiện. Băng Hoàng ý trên người đệ tử là sư tôn ban cho, phía trên là đồ văn Băng Hoàng đồng dạng với sư tôn. Cho nên, người có địa vị cao nhất như Hoán trưởng lão ở trong tông môn, cũng tuyệt không dám xé dải băng có đồ văn Băng Hoàng trên tay áo xuống, bởi vì đây là đại bất kính đối với sư tôn. Cho nên...
Một trận gió lạnh thổi qua, mang theo tiếng rít rất nhỏ, tiếp theo là yên tĩnh tương đối lâu.
Mộc Huyền Âm xoay người sang chỗ khác, băng lãnh mà chậm rãi nói:
- Triệt nhi, hiện tại vi sư sẽ dạy ngươi một sự kiện, người thông minh chân chính, biết rõ lúc nào nên giả bộ ngu!
Bên trong thanh âm băng lãnh, rõ ràng mang theo sát khí âm trầm.
- Vâng, đệ tử cẩn tuân sư tôn dạy bảo.
Vân Triệt vội vàng gật đầu, sau đó thân trên gập xuống:
- Đệ tử bái tạ sư tôn lo cho an nguy của đệ tử, để người khác âm thầm bảo hộ đệ tử chu toàn, khiến cho chuyến này đệ tử có thể thuận lợi hoàn thành.
Mộc Huyền Âm:
- ~! @# $%...
Lại là mấy luồng gió lạnh thổi đến, trong tiếng thét gào lộ ra sự xấu hổ quỷ dị. Toàn thân Mộc Huyền Âm tràn ngập băng hàn nhưng thật lâu không nói một lời. Vân Triệt trộm nhìn bóng lưng của nàng mấy lần, rốt cục nhịn không được nói:
- Sư tôn, đệ tử vừa mới đến, liền nghe được lời truyền âm vừa rồi... Người kia, thật là sứ giả Nguyệt Thần giới?
Rốt cục Mộc Huyền Âm cũng xoay người lại, nhưng không có nhìn hắn, ánh mắt băng hàn nhìn thẳng lên trời:
- Ngươi đứng lên đi.
Lúc này Vân Triệt mới cẩn thận đứng dậy.
- Ngươi tự mình nhìn cái này đi.
Mộc Huyền Âm mang hắc ngọc từ sứ giả Nguyệt Thần ném cho Vân Triệt.
Vân Triệt tiếp nhận, dùng huyền khí quét qua:
- Nguyệt Thần giới... Giới Vương!? Đại hôn... Ba mươi tháng sau...
Vân Triệt ngẩng đầu:
- Hóa ra là đưa thiệp mời tới. Mà lại là đại hôn Giới Vương Nguyệt Thần giới.
Vương của Giới Vương, chính là đỉnh hỗn độn, tồn tại tối cao của toàn bộ Đại Thiên Thế Giới... Vân Triệt vô pháp tưởng tượng đó là nhân vật khủng bố dạng gì.
Đại hôn của người đứng đầu Giới Vương, tuyệt đối là đại sự đủ để oanh động toàn bộ Đông Thần Vực, thậm chí là toàn bộ Thần Giới. Nhưng lấy tầng diện của Vương giới Giới Vương mà nói, thế mà phát thiệp mời cho trung vị Tinh Giới, có quá khoa trương hay không?
Vân Triệt nghĩ như vậy, nhưng đương nhiên sẽ không ngốc đến mức nói ra.
- Có phải ngươi đang nghĩ, đường đường đại hôn Vương giới Giới Vương, thế mà lại phát thiệp mời cho trung vị Tinh Giới chúng ta hay không?
Vân Triệt gật đầu, sau đó lại lắc đầu như thiểm điện:
- Không không, đệ tử tuyệt đối không có nghĩ như vậy. Mặc dù là Vương giới, nhưng sư tôn người lợi hại như vậy, mời ngươi là chuyện đương nhiên.
- Ngươi có muốn nghe một đoạn lời đồn xấu hay không?
Băng mâu Mộc Huyền Âm nhắm lại:
- Một đoạn lời đồn xấu liên quan tới Nguyệt Thần giới vương.