Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1048 - Chương 1049: Chuyên Trị Không Phục

. ._525__1" class="block_" lang="en">Trang 525# 1

 

 

 

Chương 1049: Chuyên trị không phục



Sau khi Vân Triệt báo tên ra, ba người này chẳng những có phản ứng cực lớn, mà còn lộ ra địch ý cực mạnh.

- Chờ một lát, có phải hắn là giả hay không? Khí tức của hắn cũng quá yếu đi?

Thiếu niên ở bên trái nhỏ giọng nói.

- Sẽ không sai, nghe nói đệ tử Băng Hoàng Thần Tông cũng chỉ mặc Băng Hoàng đồ văn áo trắng, sư tôn cũng đã nói hôm nay Ngâm Tuyết Giới Vương sẽ đến, người có thể đi cùng Ngâm Tuyết Giới Vương khẳng định chính là đệ tử thân truyền của nàng.

- Phá Vân sư huynh cũng đã nói, huyền lực của Vân Triệt mới chỉ ở Thần Nguyên cảnh.

Vân Triệt:

-...

Ba người nhanh chóng khe khẽ bàn luận trong giây lát, đã xác định được thân phận của Vân Triệt, người thiếu niên phía bên phải đi ra, ngẩng đầu ưỡn ngực nói:

- Có phải ngươi là đệ tử thân truyền mà Ngâm Tuyết Giới Vương mới thu nhận hay không?

Vân Triệt gật đầu:

- Là ta.

- Vậy... Ba tháng trước, có phải ngươi đã đánh bại Phá Vân sư huynh hay không?

Vân Triệt lần nữa gật đầu:

- Cũng là ta.

- Ngươi... Ngươi thế mà còn có mặt mũi để thừa nhận!

Thiếu nữ ở giữa bước ra một bước, khí thế hung hung nói:

- Phá Vân sư huynh lợi hại như vậy, làm sao lại thua dạng người như ngươi được? Chắc chắn lúc đó ngươi... Ngươi ỷ vào bản thân đang ở địa bàn của Ngâm Tuyết Giới giở trò lừa bịp!

- Đúng rồi! Ngươi yếu như vậy, ngay cả ta đều có thể một mình đánh một trăm người như ngươi, Phá Vân sư huynh làm sao lại thua ngươi được? Kể cả khi Phá Vân sư huynh chính miệng thừa nhận, chúng ta cũng tuyệt đối không tin!

-...

Vân Triệt âm thầm đảo mắt, hắn xem như biết rõ ba người thiếu niên này vì sao vừa nghe đến tên của hắn, phản ứng lại lớn như vậy, lập tức hơi bất đắc dĩ giải thích nói:

- Ta chỉ hơn Phá Vân sư huynh của các ngươi trên Nguyên Tố pháp tắc một chút mà thôi, nếu bàn về huyền lực, ta đương nhiên kém xa tít tắp.

- Ngươi nói bậy!

Vẫn là thiếu nữ kia khí thế càng thêm hung hung, mặt còn đầy nộ khí:

- Phá Vân sư huynh lợi hại nhất chính là Hỏa Diễm pháp tắc, so với huyền lực của hắn còn muốn lợi hại hơn nhiều, ngay cả Tông chủ đều nói Phá Vân sư huynh là vạn cổ đệ nhất kỳ tài! Coi như ngươi cùng Phá Vân sư huynh có huyền lực tương đương, cũng không có khả năng thắng hắn, huống chi ngươi mới chỉ ở Thần Nguyên cảnh... Rõ ràng chính là ngươi sợ thua mà âm thầm giở trò lừa bịp, người Ngâm Tuyết Giới các ngươi thật sự quá hèn hạ!

- Đúng rồi!

Hai thiếu niên bên trái phải lớn tiếng phụ họa.

- Tin hay không tùy các ngươi liền.

Vân Triệt quay đầu đi chỗ khác, lười giải thích.

- Hừ! Không phản đối.

Thiếu nữ nhìn dáng vẻ của Vân Triệt, lập tức được một tấc lại muốn tiến một thước:

- Đừng tưởng rằng chuyện này coi như xong, các ngươi ở Ngâm Tuyết Giới giở trò lừa bịp, hiện tại nơi này là địa bàn của Viêm Thần giới chúng ta! Đây là lúc chúng ta nên vì Phá Vân sư huynh đòi lại công đạo.

Thiếu nữ nói xong, bóng dáng đi về phía trước, trên người dấy lên Kim Ô liệt diễm, khí thế lập tức trở nên phá lệ kinh người:

- Vân Triệt! Không phải ngươi có danh xưng đánh bại Phá Vân sư huynh sao? Vậy ngươi liền đến so với ta để ta nhìn một chút, ta ngay cả một đầu ngón tay nhỏ của Phá Vân sư huynh cũng không sánh nổi, nếu ngươi ngay cả ta đều đánh không lại, thì hãy thành thật thừa nhận ngươi giở trò lừa bịp đi!

Vân Triệt:

-...

- A... Tiểu Nhu sư tỷ, hắn chỉ ở Thần Nguyên cảnh cấp hai, còn là... Khách nhân, như vậy có phải quá khi dễ người hay không? Với lại, vạn nhất bị Ngâm Tuyết Giới Vương biết được...

Nam tử trẻ tuổi ở bên trái nhỏ giọng nói.

- Im miệng! Ta đang đòi lại công đạo cho Phá Vân sư huynh.

Thiếu nữ nhìn Vân Triệt không có chút phản ứng nào, hất mặt lên:

- Hừ! Sợ rồi sao? Có phải chột dạ hay không? Vậy ngươi liền thành thật thừa nhận ngươi căn bản không thắng được Phá Vân sư huynh, trận tỷ thí ba tháng trước là do ngươi dở trò! Nếu không... Ngươi nhất định phải chịu khổ!

- A.

Vân Triệt bất đắc dĩ hít một tiếng nói, rồi liếc ba người một cái, hữu khí vô lực nói:

- Được, được à. Đã như vậy, ba người các ngươi cùng tiến lên đi.

Nghe xong lời này, ba người thiếu niên đều sững sờ. Hỏa diễm trên người thiếu nữ lập tức nhảy lên cao gấp đôi, tức giận nói:

- Da mặt của người Ngâm Tuyết Giới các ngươi đều dày như vậy sao? Ngươi yếu như vậy, ta chỉ dùng một đầu ngón tay cũng đủ. Ba người? Quả thực cười chết người!

Thanh âm của thiếu nữ chưa dứt, Vân Triệt duỗi cánh tay ra, Kiếp Thiên kiếm hiện ở trong tay, theo thân thể của hắn chuyển qua, huyền khí cùng kiếm thế cùng lúc bạo phát, trong nháy mắt, đại địa hơi run rẩy, một cỗ khí lãng doạ người quét ngang ra ngoài, bỗng nhiên bộc phát như biển gầm bao phủ ba người vào trong đó.

Trong nháy mắt, sắc mặt của ba người thiếu niên đại biến, thiếu nữ đứng trước sợ hãi kêu"A" một tiếng, dưới chân liền lùi lại mấy bước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn phách lối lập tức hóa thành hoảng sợ.

Khí tức của Vân Triệt chỉ ở Thần Nguyên cảnh cấp hai để bọn hắn chẳng thèm ngó tới, nhưng khi huyền khí của hắn bạo phát, khí thế khủng bố, để ba người cảm thấy thân thể như bị núi cao ép xuống, ngay cả hô hấp đều hoàn toàn ngừng lại.

- Tiểu muội muội.

Vân Triệt chậm rãi nhấc ngang Kiếp Thiên kiếm:

- Ngươi có muốn cân nhắc lại xem là một người, hay là ba người cùng lên hay không?

- Hắn... Hắn... Hắn thật là... Thần Nguyên cảnh?

Cổ họng của thiếu niên bên phải hung hăng nuốt"Ừng ực" một chút, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin được.

- Tóm... Tóm lại hắn tuyệt đối không có khả năng đánh bại Phá Vân sư huynh!

Thiếu nữ rõ ràng bị kinh hách, khí thế âm thanh đại giảm, nhưng ngay lúc đó lại khẽ cắn răng, có chút khó thở nói:

- Hai người các ngươi còn thất thần làm gì? Cùng tiến lên... Nhất định phải làm cho hắn chính miệng thừa nhận chuyện hắn thắng Phá Vân sư huynh là do hắn giở trò lừa bịp!

- A... Dạ.

Keng!

Trước đó rõ ràng thiếu nữ không định xuất vũ khí, còn bây giờ nhanh chóng từ không gian giới chỉ lấy ra một thanh rộng kiếm không xứng với dáng người nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, khẽ kêu một tiếng, Kiếm Vũ Viêm Long cuốn thẳng bay về phía Vân Triệt.

Mặt khác hai người thiếu niên còn lại cũng đều lấy ra rộng kiếm cực kỳ tương tự, ở dưới Kim Ô liệt diễm thiêu đốt, nhiệt độ không khí vốn nóng rực lại lần nữa điên cuồng lên cao, bóng dáng ba người xen kẽ, hiển nhiên có sự ăn ý lẫn nhau, cùng lúc đó, ba thanh rộng kiếm chính diện đánh tới Vân Triệt, Kim Ô Viêm của ba người cũng ở lúc kiếm thể nện xuống trong nháy mắt giao hòa đến cùng một chỗ, kiếm chưa tới gần, hỏa diễm đã mãnh liệt nổ tung.

Hỏa quang nồng đậm vô cùng bỏng mắt, Kim Ô Viêm uy càng khủng bố tuyệt luân, nhưng Vân Triệt lại nhìn cũng không nhìn một chút, mặc cho thân thể bị Kim Ô Viêm của ba người nuốt hết, huyền khí tụ lại, tiện tay một kiếm quét ngang.

Ầm ầm!

Kim Ô Thần Viêm của ba đệ tử Kim Ô Tông ở Thần Hồn cảnh bị một kiếm tiện tay của Vân Triệt nhanh chóng xé mở, nhưng kiếm uy lại không có một tia suy giảm, trùng điệp quét vào thân thể ba người.

Kim Ô Viêm bị một kiếm xé rách, sắc mặt ba người đã kinh biến, mà lúc huyền khí đến từ Vân Triệt phong bạo tới người, bọn hắn rõ ràng cảm giác được lực lượng của chính mình đã bị đánh tan trong nháy mắt, sức lực lớn như búa nặng hung hăng nện trên người bọn hắn, cùng lúc quét ba người vào không trung.

Lúc bọn hắn kinh hãi ổn định lại thân thể thì đã ở bên ngoài trăm trượng.

Mà bọn hắn hợp lực đánh ra Kim Ô Viêm đã biến thành toái viêm tán ra bốn phía, Vân Triệt không nhúc nhích đứng ở trong giữa toái viêm, dáng người lười nhác tùy ý tựa như đang xem thường bọn hắn.

- Tiểu Nhu sư tỷ, hắn... Hắn làm sao lại lợi hại như vậy?

Người thiếu niên bên phải cà lăm nói.

- Hắn... Nói không chừng... Thật sự...

- A a a!

Thiếu nữ khó thở kêu to một tiếng, hiển nhiên vô pháp tiếp nhận kết quả này... Hoặc là nói, nàng bất luận như thế nào đều vô pháp tiếp nhận chuyện Hỏa Phá Vân bị Vân Triệt đánh bại. Rộng kiếm của nàng vừa thu lại, hai tay tụ lại rồi giơ cao lên, Kim Ô Viêm lực không giữ lại chút nào toàn lực vận chuyển.

- Vân Triệt! Phá Vân sư huynh nói ngươi có thể sử dụng tay tiếp được hoàng kim viêm kiếm của hắn. Ta mới không tin! Có gan, ngươi tới đón lại để ta thử nhìn một chút!

- Uy! Hai người các ngươi còn đứng đó làm gì, nhanh để hắn biết rõ sự lợi hại của chúng ta! Phá Vân sư huynh tuyệt đối ~~ tuyệt đối ~~ tuyệt đối không có khả năng thua hắn!

- A? Úc!

Ba đệ tử Kim Ô này lúc bình thường hiển nhiên thường thường ở cùng một chỗ tu luyện, độ ăn ý cực cao, khi bọn hắn vận chuyển Kim Ô Viêm lực, khí tức rất nhanh đều đồng loạt đứng lên, uy lực của"Hoàng Kim Đoạn Diệt" cực lớn, tiêu hao rất nhiều, cần thời gian ngưng tụ viêm lực cũng rất dài, tuy huyền lực của ba người này đều hơn Vân Triệt một đại cảnh giới, nhưng năng lực khống chế hỏa lại không có khả năng so với Vân Triệt, theo Kim Ô Viêm của bọn họ toàn lực thiêu đốt, áp súc, sau ba hơi thở, Hoàng Kim Đoạn Diệt mới rốt cục thành hình... Cũng là cùng lúc thành hình.

Mà quá trình này, ba người không hề nghi ngờ đều lộ ra sơ hở cực lớn, mà Vân Triệt lại ngay cả động cũng chẳng muốn động một chút nào, mặc cho ba thanh Kim Ô Viêm kiếm thành hình... Sau đó cùng lúc chém tới đỉnh đầu của hắn

Hoàng Kim Đoạn Diệt là chiêu có năng lực hủy diệt nhất trong bảy cảnh đầu của Kim Ô Phần Thế Lục, không gì không phá, dù cho là đồng cấp, cũng tuyệt đối không có khả năng ngạnh kháng, huống hồ ba kiếm cùng rơi.

Vân Triệt hơi ngửa đầu, mắt thấy ba thanh Kim Ô Viêm kiếm từ trên không chém xuống, mặc cho bọn chúng càng ngày càng gần, hắn vẫn không nhúc nhích.

Hoàng kim viêm kiếm thoáng đã đến đỉnh đầu Vân Triệt, Vân Triệt mặt không đổi sắc, trong lòng của ba đệ tử Kim Ô cũng đã cực hoảng...

Hắn... Sẽ không thật sự không muốn tránh sao?

Nhưng hắn là đệ tử thân truyền của Ngâm Tuyết Giới Vương, nếu không cẩn thận giết chết hắn.. Vậy thì nguy rồi.

Trong lòng bọn họ kinh loạn, cho dù muốn thu tay đều không có khả năng. Khí tức của ba thanh Kim Ô Viêm kiếm tương liên, quỹ tích giống nhau, trước lúc đụng vào Vân Triệt, trong chớp mắt ba thanh kiếm ấy chụm vào nhau... Cũng ở trong nháy mắt đó, tay trái của Vân Triệt nhanh như chớp duỗi ra, chuẩn xác chộp vào giao điểm của ba thanh viêm kiếm.

Tương đương với việc một tay cùng lúc bắt lấy ba thanh Kim Ô Viêm kiếm!

Ông ——

Khí lãng chấn động, ba thanh Kim Ô Viêm kiếm không có chém qua cánh tay của Vân Triệt, mà cùng lúc dừng lại trên tay hắn, sau đó theo bàn tay hắn nhẹ nhàng nắm một cái...

Phanh oanh!

Ba thanh kim Ô Hỏa Diễm được đệ tử Kim Ô toàn lực ngưng tụ cùng lúc đứt đoạn, hỏa diễm bay tứ tung.

- Oa a a a a a!

Ba tiếng thét vang lên giữa trời, dưới sự phản phệ của Hoàng Kim Đoạn Diệt bị cưỡng ép đánh tan,huyền mạch của ba đệ tử Kim Ô như gặp phải trọng kích, huyền khí toàn thân đại loạn, mà lúc này, Vân Triệt bỗng nhiên xông ra, lam quang nồng đậm mang theo hàn khí thứ hồn gần như bao phủ ba người hồn phi phách tán.

Đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh đinh!

Nhiệt độ không khí chợt hạ xuống, khí tức của ba người không kịp bình phục, trong nháy mắt bị bao vây trong hàn băng dày nặng, lúc bóng dáng của Vân Triệt hiện lên đã đến phía sau bọn hắn, cũng không quay đầu lại, Kiếp Thiên kiếm mãnh liệt quét về phía sau.

Binh!!

Băng tinh nổ tung, gió lạnh khắp trời, trong hàn băng hỗn loạn bay múa, ba người bay ngang ra ngoài, rơi đập vào mặt đất đang khô héo ở xa xa, qua hồi lâu đều có không ai đứng lên.

Tốt xấu gì ba đệ tử Kim Ô này đều là cường giả Thần Hồn, dưới tình huống bọn họ liên thủ lại bị Vân Triệt dễ dàng đánh tan như thế. Nhưng một màn ba thanh hoàng kim viêm kiếm bị Vân Triệt dùng một tay đập gãy kia tạo thành chấn động cực lớn đối với bọn hắn, bọn hắn đều co quắp ngồi ở chỗ đó, khó mà hồi thần, bất luận như thế nào đều không thể tin được...

Giống như trước đó bất luận như thế nào bọn hắn đều không thể tin thiên tài Hỏa Phá Vân ở trong mắt bọn họ sẽ bại bởi một người chỉ ở Thần Nguyên Cảnh của Ngâm Tuyết Giới.

Tiểu cô nương trước đó kêu hung nhất trừng lớn con mắt, sững sờ nhìn Vân Triệt, thân thể ở dưới hàn khí không ngừng run rẩy, quên mất cả chuyện dùng huyền khí xua tan cái lạnh, Đoán chừng hiện tại chuyện nàng tin tưởng nhất chính là nàng đang mơ.

- Ha ha ha ha ha!

Một trận tiếng cười to trong sáng từ xa mà đến gần, rất nhanh, một nam tử thân mặc áo dài xích kim từ trên trời giáng xuống, người này chính là Hỏa Phá Vân, hắn nhìn ba sư đệ sự muội chật vật không chịu nổi cười nói:

- Hiện tại các ngươi biết rõ cái gì là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên đi?

- Phá Vân... Sư huynh.

Tiểu cô nương kia yếu ớt hô một tiếng, vẫn chưa hoàn toàn hồi thần.

Hỏa Phá Vân quay người, trên mặt lộ mừng rỡ ra từ đáy lòng:

- Vân huynh đệ, từ biệt ba tháng, rốt cuộc ngươi có thể tới đây rồi. Đúng là không nghĩ tới, Vân huynh đệ chẳng những Nguyên Tố pháp tắc kinh thế hãi tục, mà ngay cả huyền lực cũng kinh người như thế, Phá Vân chỉ có thán phục.

Vân Triệt cười nói:

- Huyền lực của ta cùng Phá Vân huynh đâu chỉ kém mười vạn tám ngàn dặm. Mà lại, lúc này mới ba tháng ngắn ngủi, không ngờ huyền lực của Phá Vân huynh có thể tiến cảnh như thế, người nên thán phục là ta mới đúng.

So với ba tháng trước, khí tức của Hỏa Phá Vân rõ ràng có biến hóa tương đối lớn. Lấy cảnh giới của hắn, trong ba tháng ngắn ngủi có thể có biến hóa như thế, quả thực rất kinh người.

Hỏa Phá Vân cười lắc đầu nói:

- Đáng tiếc nơi đây hoang vu cách tông môn lại quá xa xôi. Sau khi săn giết Cầu Long chấm dứt, Vân huynh đệ tuyệt đối không nên vội vã trở về, nhất định phải cho phép Phá Vân tận tình làm chủ nhà một phen.

- Ha ha, được, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.

Vân Triệt không có từ chối, cười đáp ứng.

Hỏa Phá Vân đưa tay, vẫy với ba người vừa vặn mới bò dậy:

- Ba người các ngươi còn không tranh thủ thời gian tới bồi tội với Vân huynh đệ.

Vân Triệt khoát tay nói:

- Không cần, bọn hắn cũng không có ác ý, ngươi cũng không cần trách tội bọn hắn. Ngược lại là ta, thật sự hâm mộ ngươi có một đám sư đệ sư muội thực tình bảo vệ ngươi như thế.

Nào giống ta... Sau khi trở thành đệ tử thân truyền của sư tôn, suốt ngày bị giam ở Minh Hàn Thiên Trì, đừng nói ra ngoài đùa nghịch uy phong, ngay cả một cái bóng của sư đệ sư muội đều không gặp được.

Trước kia tốt xấu gì còn có Mộc Tiểu Lam có thể chơi đùa, ai.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment