.
._524__2" class="block_" lang="en">Trang 524# 2
Chương 1048: Sơ đạp Viêm Thần
- Diễm tông chủ đã nói như thế, vậy thì tất nhiên không có vấn đề gì rồi.
Vân Triệt nói xong lại bổ sung một câu:
- Vãn bối cảm giác lần này sư tôn đã rất nắm chắc.
- Đúng rồi, không biết long khuyết của viễn cổ Cầu Long nằm ở vị trí nào trên thân thể của nó?
Vân Triệt hiếu kỳ thỉnh giáo hỏi. Bởi vì lần đầu tiên hắn nghe nói trên người Cầu Long còn có nhược điểm"Long khuyết" tồn tại.
- Ở giữa bụng rồng.
Diễm Vạn Thương nói:
- Cũng không phải là tất cả rồng đều có long khuyết trên người, Cầu Long chẳng những có long khuyết, mà còn rõ ràng nhất trong Long tộc, có lẽ là bởi vì nguyên nhân nó không có cách nào hóa thành hình người. Có điều, Vân hiền chất, nếu tương lai ngươi gặp phải Chân Long không thể không địch, coi như là Cầu Long cũng tuyệt đối không nên tìm long khuyết của nó, nếu cố tình làm, sẽ tăng thêm nguy hiểm, nhớ lấy.
Vân Triệt gật đầu thật sâu:
- Tạ Diễm tông chủ dạy bảo.
- Ai!
Vạn Diễm Thương nhìn Vân Triệt bỗng nhiên thở dài thật sâu:
- Đáng tiếc, ngươi còn quá trẻ, mà Huyền Thần đại hội đã ở trước mắt, nếu như Huyền Thần đại hội lần này có thể chậm lại vài chục năm, cho ngươi đủ thời gian để trưởng thành, lấy thiên phú của ngươi muốn ở trên Huyền Thần đại hội tiến vào trước một ngàn người, tuyệt không phải chuyện không thể. Sau đó ở trong Trụ Thiên Thần cảnh ba ngàn năm, thì ngay cả ta đều khó mà tưởng tượng ngươi sẽ trưởng thành đến mức nào... Quả thực đáng tiếc.
Hắn lắc đầu, thở dài phát ra từ đáy lòng.
Vân Triệt:
-...
- Phá Vân xuất thế, cộng thêm bỗng nhiên đến Huyền Thần đại hội, lần săn giết Cầu Long này đối với Viêm Thần giới chúng ta mà nói cực kỳ quan trọng. Nếu có thể thành công, tập hợp lực của ba tông chủ chúng ta nhất định có thể để Phá Vân trong khoảng thời gian ngắn lại lần nữa thoát thai hoán cốt, ở trên Huyền Thần đại hội cũng nắm chắc sẽ xông vào trước một ngàn người thêm mấy phần. Sau đó ở trụ Thiên Thần cảnh lịch lãm, vô cùng có khả năng... Sinh ra Thần Chủ đầu tiên trong lịch sử của Viêm Thần giới chúng ta.
Diễm Vạn Thương ngẩng đầu lên, nhìn ra được, hắn vạn phần mong đợi, cũng vạn phần khẩn trương tâm thần bất định:
- Lần này, bất luận như thế nào đều phải thành công... Tất cả vẫn đều phải nhờ vào sư tôn của ngươi. Tuy vẫn theo ước định cũ, nhưng nếu có thể hoàn toàn thành công, Viêm Thần giới chắc chắn sẽ ghi nhớ ân tình này.
Đúng lúc này, không khí bỗng nhiên bắt đầu dao động, Diễm Vạn Thương chậm rãi đứng lên:
- Xem ra đã đến rồi.
Tương tự mà trái ngược với Ngâm Tuyết Giới, Viêm Thần giới nóng rực, mật độ hỏa nguyên tố cùng mức độ sinh động độ cực kỳ cao, nhiệt độ cao vượt xa khỏi giới hạn mà người bình thường có khả năng tiếp nhận, nhưng lại là thiên đường dành cho người kế thừa huyết mạch hỏa hệ, hỏa hệ huyền thú cùng người tu luyện hỏa hệ huyền công.
Viêm Thần giới hình thành là do một đầu thượng cổ viêm mạch giống với băng mạch của Ngâm Tuyết Giới. Viêm mạch của Viêm Thần giới là từ thời đại viễn cổ chư thần lưu lại, mà khu vực hạch tâm của viêm mạch là một mảnh biển lửa to lớn liên miên gần trăm vạn dặm, chính là Táng Thần Hỏa Ngục!
Người Viêm Thần giới vô cùng kính sợ viêm mạch cùng Táng Thần Hỏa Ngục, đồng thời trong vô số năm bọn họ cũng chưa từng dừng việc nghiên cứu tìn tòi Táng Thần Hỏa Ngục, chỉ là từ xưa tới nay chưa từng có ai có thể đi tới dưới đáy Táng Thần Hỏa Ngục... Giống như ở Ngâm Tuyết Giới chưa bao giờ có người có thể đi tới đáy hồ Minh Hàn Thiên Trì.
Mà so với Minh Hàn Thiên Trì chỉ có mấy chục dặm, một chút có thể nhìn thấy giới hạn, Táng Thần Hỏa Ngục liên miên trăm vạn dặm, sự tồn tại của nó càng được xưng tụng là thần tích thượng cổ.
Huyền chu ngừng lại, vừa mở ra, khí lãng liền mãnh liệt nhào đến. So với không khí băng hàn tĩnh lặng của Ngâm Tuyết Giới, thì không khí ở Viêm Thần Giới hoàn toàn chính là cực đoan, nóng rực mà nóng nảy giống như lập tức đi vào bên trong một cái lò luyện đang bị thiêu đốt.
Bầu trời nơi này bầu có màu đỏ thắm thâm thúy đến kinh người, quả thực giống như bàn ủi bị nung đỏ. Không biết bởi vì bầu trời nơi này gần với Táng Thần Hỏa Ngục, hay là Viêm Thần giới, cho nên mới như vậy.
Diễm Vạn Thương nhìn về phía Vân Triệt, lời nói chưa ra khỏi miệng, liền run lên một chút, hắn vốn cho rằng Vân Triệt tu luyện Băng hệ huyền công, lại sống Ngâm Tuyết Giới sẽ cực kỳ khó chịu khi ở chỗ này, đã thấy sắc mặt, khí tức của hắn đều vô cùng bình thản, không có chút khác thường nào, trong lòng hơi kỳ lạ nói:
- Nơi này chính là trung tâm của Viêm Thần giới, đi về hướng nam ngắn ngủi trăm dặm chính là Táng Thần Hỏa Ngục.
Viêm Tuyệt Hải tiếp lời nói:
- Trong khoảng thời gian này, ba đại tông môn chúng ta vẫn luôn dẫn người ở lại nơi đây, tùy thời dò xét động tĩnh của Táng Thần Hỏa Ngục, thuận tiện cũng mang theo một số đệ tử trẻ tuổi đến đây lịch luyện. A đúng rồi, Phá Vân cũng ở đây đó, nếu hắn biết ngươi đã đến, chắc chắn sẽ rất cao hứng.
Lúc này, một cỗ hàn khí bỗng nhiên lướt qua, trong nháy mắt liền gạt tất cả nóng rực ra ngoài, lập tức toàn bộ thế giới trở nên u lãnh vô cùng, Vân Triệt rõ ràng nhìn thấy, Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải thân là hai đại Tông chủ Diễm lại kịch liệt run run dưới băng hàn này.
Bóng dáng của Mộc Huyền Âm xuất hiện ở trước mặt, ánh mắt nhìn về Táng Thần Hỏa Ngục ở phía nam.
- Ngâm Tuyết Giới Vương...
Diễm Vạn Thương hướng về phía trước, lời vừa ra miệng, băng ảnh của Mộc Huyền Âm đã lóe lên, bóng dáng đã đi mất tiêu, chỉ có âm thanh băng hàn rét thấu xương từ xa xa truyền đến:
- Bổn Vương đi Táng Thần Hỏa Ngục nhìn qua trước. Triệt, ngươi ở lại nơi này, không được tùy ý đi lại, càng không cho phép tới gần Táng Thần Hỏa Ngục.
- Vâng.
Vân Triệt ngoan ngoãn trả lời.
Băng hàn rút đi, Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải cùng thở ra một hơi thoải mái. Viêm Tuyệt Hải lơ đãng vỗ trán một cái, mới phát hiện tóc trước trán đã nhuốm một tầng băng sương thật mỏng, hắn lập tức cảm thán nói:
- So với ngàn năm trước huyền lực của Ngâm Tuyết Giới Vương đã có tịnh tiến... Quả thực đáng sợ.
Vừa tới Viêm Thần Giới, Vân Triệt đã bị Mộc Huyền Âm trực tiếp ném cho Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải.
Đại địa khô héo, tản ra một mùi khét lẹt hơi nồng, tựa hồ lúc nào cũng có thể bốc cháy lên. Liếc mắt nhìn lại đều là một mảnh hoang vu, không có chút sinh cơ nào. Mà mảnh khu vực này lại tồn tại rất nhiều nhân ảnh, hiển nhiên, đây đều là người của ba đại tông môn Chu Tước Tông, Phượng Hoàng Tông, Kim Ô Tông, Vân Triệt dùng thần thức nhanh chóng quét một vòng, cũng không có phát hiện khí tức nào ngoài khí tức của ba đại thần viêm.
Chuyện săn giết viễn cổ Cầu Long lần này, ba đại tông chủ Diễm Vạn Thương, Viêm Tuyệt Hải, Hỏa Như Liệt đều có mặt, người có thể đến nơi này tự nhiên không phải là nhân vật bình thường. Khí tức trên người mỗi người còn khủng bố hơn núi lửa bạo phát vô số lần, ngay cả những huyền giả tuổi trẻ kia cũng là người nổi nhất trong thế hệ tuổi trẻ của ba đại tông môn.
Một bóng người mang theo sóng gió hừng hực đi đến, người này chính là Kim Ô Tông chủ Hỏa Như Liệt. Hắn hất đầu hỏi:
- Mộc Huyền Âm đã tới? A... Vân tiểu tử?
Vân Triệt hướng về phía trước:
- Vãn bối Vân Triệt gặp qua Hỏa tông chủ.
- Ha ha, Ngâm Tuyết Giới Vương đã tự mình đi dò xét Táng Thần Hỏa Ngục rồi.
Ánh mắt của Diễm Vạn Thương liếc nhìn chung quanh, cười nói:
- Phá Vân đâu?
Hỏa Như Liệt nhìn chằm chằm Vân Triệt một chút:
- Không nghĩ tới nàng ta lại mang Vân tiểu tử đến, hừ, dù sao cũng không thấy kỳ quái. Diễm tông chủ, Viêm tông chủ, các ngươi đều có chuyện quan trọng quấn thân, hãy mau đi giải quyết chuyện của mình đi, lần săn giết này tuyệt đối không cho phép lại có bất luận sai lầm gì... Còn Vân tiểu tử hãy giao cho Phá Vân đi.
- Ha ha ha.
Viêm Tuyệt Hải cười dài một tiếng:
- Như vậy quá thích hợp rồi còn gì.
Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải rời đi, một mình đối mặt với Hỏa Như Liệt có thù với sư tôn, lại ác độc ám toán Mộc Băng Vân, Vân Triệt tự nhiên còn lâu mới nhẹ nhõm như khi đối mặt Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải được. Hỏa Như Liệt tựa hồ xem thấu suy nghĩ trong lòng của hắn, bỗng nhiên nói:
- Vân tiểu tử, ngươi không cần khẩn trương, tuy ta cùng sư phụ ngươi không hợp nhau, nhưng tiểu tử ngươi... Tính ra Hỏa Như Liệt ta còn thiếu ngươi một cái nhân tình lớn.
Vân Triệt ghé mắt kinh ngạc… Kinh ngạc là vì đường đường là Kim Ô Tông chủ, có thể so với một Giới Vương lại nói ra những lời như thế với hắn- một đệ tử trẻ tuổi.
- Hôm đó Phá Vân thảm bại trong tay ngươi, sự chán nản lúc đó của hắn để ta vạn phần hoảng sợ.
Hỏa Như Liệt nhíu mày nói:
- Tiểu tử Phá Vân có thiên phú cực kỳ cao, tính tình cũng ngạo đến hung ác, từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ bại qua, cũng chưa bao giờ có người có thể thắng hắn trên Nguyên Tố pháp tắc. Nhưng ngày đó, hắn chẳng những bại trong tay ngươi, còn bại rất thảm hại.
- Ai~
Hỏa Như Liệt thở dài:
- Một người chưa bao giờ bại qua lại chủ động nhận thua, có thể thấy được hắn nhận đả kích to lớn cỡ nào. Nếu không có mấy lời kia của ngươi, thì trận đó tất sẽ để lại bóng tối cực lớn trong một đoạn thời gian khó có thể phai mờ, không gượng dậy nổi đều cũng không phải không có khả năng, bất kỳ người nào đều không giúp được hắn. Nhưng mà ngươi chủ động cứu vớt hắn... Để hắn chẳng những không có chán nản, mà còn chân chính sáng tỏ thiên ngoại hữu thiên, sau khi về tông, hắn tu luyện nhiệt tình cùng chuyên chú, đều vượt xa trước kia, nhất là tâm cảnh của hắn cũng có một chút lột xác, khiến ta rất an lòng.
- Tất cả những thứ này đều là ngươi ban tặng.
Vân Triệt lắc đầu, khiêm tốn nói:
- Hỏa tông chủ quá khen. Ngày đó vãn bối có thể thắng đều là mưu lợi. Còn những lời nói với Phá Vân huynh kia càng phát ra từ tận đáy lòng.
- Hừ! Tuy ta nhìn sư tôn ngươi không vừa mắt, nhưng...
Hỏa Như Liệt vỗ mạnh ngực một cái:
- Tiểu tử ngươi so với sư tôn của ngươi còn thuận mắt gấp một vạn lần. Cái đại nhân tình này ta không thể không báo, nếu ngươi nhìn trúng đồ gì đó ở Kim Ô Tông, hoặc là muốn ta làm chuyện gì, thì cứ việc nói!
-...
Cái khẩu khí lớn này để Vân Triệt nhất thời đều không dám nói tiếp.
- Ta vừa mới gọi Phá Vân tiểu tử kia, chẳng mấy chốc hắn sẽ đến đây. Ngươi muốn đi nơi nào, thì cứ nói với hắn.
Hỏa Như Liệt nói, bỗng nhiên, một thanh âm dồn dập nhanh chóng từ xa mà đến gần.
- Tông chủ... Tông... Tông chủ!
Một người trung niên thân mặc Kim Ô Viêm áo, sắc mặt đỏ bừng người nhanh chóng xông đến, trên mặt mang theo kinh hoảng thật sâu.
Hỏa Như Liệt nhíu mày, khiển trách nói:
- Có chuyện gì mà vội vàng hấp tấp như vậy?
- Thiếu chủ... Thiếu chủ hắn...
Nghe được hai chữ"Thiếu chủ", Hỏa Như Liệt như bị lửa cháy, đột nhiên xông lên bắt lấy bả vai người trung niên:
- Diệp nhi hắn thế nào? Mau nói!
- Thiếu chủ hắn... Nguyên khí bỗng nhiên đại loạn, nhanh... Không được.
- Cái... gì?
Một đoàn Kim Ô Viêm mất khống chế bạo phát, khí lãng mãnh liệt nổ tung đẩy Vân Triệt ra xa, suýt nữa thổ huyết. Mà Hỏa Như Liệt đã trong nháy mắt biến mất, không biết đi chỗ nào.
- Khí thế thật đáng sợ.
Vân Triệt ôm ngực khẽ nói một tiếng, sau đó liên tục thở hổn hển một hơi.
Thiếu chủ... Con trai của Hỏa Như Liệt? Là cái người bị sư tôn ngộ thương ngàn năm trước?
Nghe nói ròng rã ngàn năm này, đều là Hỏa Như Liệt không tiếc đại giới giữ lại một hơi cho hắn... Giống như trong ngàn năm đó, Mộc Huyền Âm không tiếc đại giới kéo dài tính mạng của Mộc Băng Vân.
Nhìn thoáng qua xung quanh, Vân Triệt lập tức buồn bực.
Hai đại Tông chủ tự mình đi Ngâm Tuyết Giới tiếp bọn hắn, hắn vốn cho rằng có lẽ sẽ đi Chu Tước Tông hoặc Phượng Hoàng Tông, tốt xấu cũng có thể dính ánh sáng của sư tôn làm một khách quý, không nghĩ tới thế mà đi thẳng tới nơi hoang vu gần với Táng Thần Hỏa Ngục trước.
Sau khi tới, đầu tiên là Mộc Huyền Âm vứt bỏ hắn, sau đó Diễm Vạn Thương cùng Viêm Tuyệt Hải ném hắn cho Hỏa Như Liệt... Hỏa Như Liệt lại trong nháy mắt chạy mất tăm.
Đạo đãi khách của Viêm Thần giới này... Nhất định phải đánh giá không tốt.
Vân Triệt lẻ loi trơ trọi một mình bị vứt ở nơi lạ lẫm này, Vân Triệt cũng không dám đi loạn bốn phía, đành phải chờ nguyên tại chỗ. Đúng lúc này, ba huyền giả tuổi trẻ từ phương hướng Táng Thần Hỏa Ngục nhanh chóng bay tới, trên mang theo khí tức hỏa diễm cực kỳ sinh động, tựa hồ vừa mới hoàn thành một lịch luyện nào đó trong Táng Thần Hỏa Ngục.
- Người Kim Ô Tông.
Cảm nhận được nhỉ tức của ba huyền giả tuổi trẻ này, Vân Triệt thấp giọng nói một tiếng.
Nhưng ngay lúc đi qua người hắn, ba huyền giả tuổi trẻ kia chợt ngừng lại, ba đạo ánh mắt cùng khí tức cùng lúc khóa chặt trên người hắn.
- Ngươi là ai? Vì sao lại ở chỗ này?
Một nữ hài mang theo âm thanh cảnh giác thật sâu không chút khách khí nói với Vân Triệt.
Gần đến kỳ hạn Viễn cổ Cầu Long lột xác, mảnh khu vực này bị Viêm Thần ba tông phong tỏa thành cấm địa, những người khác không thể bước vào nửa bước. Mà Vân Triệt một thân tuyết y chói mắt không nói, trên người càng không có khí tức của Viêm Thần ba tông, tự nhiên bọn hắn trong nháy mắt phải cảnh giác rồi.
Vân Triệt quay người lễ phép nói:
- Tại hạ Vân Triệt ở Ngâm Tuyết giới.
Ba người trẻ tuổi này khá ít tuổi, cũng gần với Mộc Tiểu Lam, cùng lắm chưa đến hai mươi tuổi, nhưng huyền lực đều là Thần Hồn cảnh cấp một!
Lấy tu vi Thần Nguyên cảnh của Mộc Tiểu Lam đặt vào Băng Hoàng Cung, tư chất tự nhiên xem như cực cao. Mà ba người trẻ tuổi cùng tuổi với Mộc Tiểu Lam này lại tu vi lại vượt xa nàng.
Quả nhiên, những đệ tử được mang đến nơi này quan sát chuyện săn giết Cầu Long, đều không phải là đệ tử bình thường.
Làm cho Vân Triệt không có nghĩ tới chính là, sau khi hắn báo tên ra, sắc mặt của ba huyền giả tuổi trẻ kia cùng lúc kịch biến:
- Vân Triệt? Ngươi là Vân Triệt ở Ngâm Tuyết Giới?