.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1084" class="block_" lang="en">Trang 542# 2
Chương 1084: Chỗ dựa vững chắc của Hồn tông
Sắc mặt Kỷ Như Nhan hơi khựng lại, sau đó cúi thấp đầu:
- Công tử… Quả nhiên đã biết rồi. Nhưng mà… Nhưng mà Thần Vũ giới tồn tại thượng vị kia, sao lại thật sự coi trọng chính là tông môn ở tinh giới hạ vị. Mà Viêm Thần giới cũng là tồn tại cao nhất trong tinh giới trung vị, Thần Vũ giới nhất định không đến mức vì một Hồn tông mà đắc tội Viêm Thần giới.
Vân Triệt cười lạnh một tiếng:
- A, nếu một tinh giới thượng vị không muốn vì một tông môn của tinh giới hạ vị mà đắc tội với tinh giới trung vị, vậy vì sao tinh giới trung vị lại vì muốn một tông môn của tinh giới hạ vị đi đắc tội một tinh giới thượng vị… Huống chi Viêm Thần giới không thù không oán! Quả thật buồn cười đến cực điểm!
- Hơn nữa, nếu như Thần Vũ giới thật sự chẳng thèm ngó tới Hồn tông như ngươi nói, vậy vì sao Hắc Vũ thương hội các ngươi lại vẻn vẹn ngàn năm đều không hề có lực giãy giụa!
- Ta…
Kỷ Như Nhan cắn chặt cánh môi, không phản bác được.
- Vì mình sống yên ổn, mơ ước để tông môn của Viêm Thần giới gánh vác lấy nguy hiểm vĩ đại đắc tội với một tinh giới thượng vị giúp ngươi, dựa vào cái gì? Trên đời này nào có chuyện gì tiện nghi như vậy! Hừ, ta nên nói ngươi đáng thương đáng buồn, hay thật buồn cười!
Vân Triệt không chút lưu tình nói.
Hắn cũng không nghi ngờ lời Kỷ Như Nhan nói, nếu Hắc Vũ thương hội bị áp bức, như vậy nhiều nghi hoặc lúc trước của hắn liền có thể nhận được giải thích. Nhưng trải qua chuyện hai ngày nay, hắn thủy chung tồn tại một chút chán ghét Hắc Vũ thương hội.
Kỷ Như Nhan buồn bã nói:
- Bởi vì Như Nhan thật sự đã cùng đường, không có biện pháp khác! Ngàn năm trước, Đại Giới Vương của Thần Vũ giới Vũ Tam Tôn ngẫu nhiên tới Hắc Gia giới, nhìn trúng một nữ tử tên là Lôi Thiên Vũ, mang về Thần Vũ giới làm thiếp… Mà Lôi Thiên Vũ, đó là bào muội của tông chủ Hắc Hồn thần tông Lôi Thiên Phong. Hồn tông dựa vào đó, toàn lực trèo lên cành cây cao Thần Vũ giới này.
- Đại Giới Vương Thần Vũ giới vô số cơ thiếp, Lôi Thiên Vũ xuất thân hạ giới, vốn không hề có địa vị, nhưng ở ba mươi mấy năm trước, nàng sinh ra một gã ấu tử cho Vũ Tam Tôn, lấy tên Vũ Quy Khắc.
Vân Triệt: Vũ Quy Khắc…
Xác rùa đen!?
Đây má nó là tên cha dượng đặt cho đi?
- Tiểu thiếp sinh ra, ở trong các con của Vũ Tam Tôn vốn địa vị thấp, nhưng theo hắn trưởng thành, Vũ Quy Khắc lại lộ ra thiên phú vô cùng kinh người, cũng bởi vì vậy hiếm được coi trọng và yêu thích của Vũ Tam Tôn, ở Thần Vũ tông, thậm chí toàn bộ Thần Vũ giới đều dần dần có được danh vọng càng ngày càng nặng. Mà mẫu bằng tử quý, địa vị của Lôi Thiên Vũ ở Thần Vũ tông cũng tự nhiên cấp tốc kéo lên, xưa đâu bằng nay. Hồn tông nơi nàng ta xuất thân, cũng tất nhiên càng thêm đắc thế… Sau đó, sẽ chỉ càng thêm không kiêng nể gì, nếu Hắc Vũ thương hội còn không thoát ra, vĩnh viễn không được bao lâu, chắc chắn sẽ mãi mãi rơi xuống vực sâu.
Bởi vì cái gọi là một người đắc đạo, gà chó lên trời. Một xác con rùa đen… A không, Vũ Quy Khắc quật khởi, khiến Hồn tông vốn chính là miễn cưỡng bám vào chỗ dựa vững hắc nhất thời trở nên vô cùng củng cố, dù sao, Hồn tông chính là nhà mẹ đẻ của Vũ Quy Khắc, tông chủ Hồn tông Lôi Thiên Phong còn là thân cữu cữu của hắn.
Một tông môn tinh giới hạ vị, có một tinh giới thượng vị làm chỗ dựa vững chắc, kia là khái niệm cỡ nào –– chứ đừng nói chi tới Hồn tông vốn là tông môn chúa tể ở Hắc Gia giới.
Cũng khó trách Hắc Vũ thương hội dưới nóng lòng, đều có phần hoảng hốt chạy bừa.
- Công tử, nếu như ngươi nguyện trợ giúp Hắc Vũ thương hội thoát khỏi khống chế của Hồn tông, chỉ cần ngươi mở miệng, cho dù điều kiện gì, giá cao bao lớn, chúng ta đều sẽ đáp ứng. Nếu có thể đạt được ước muốn, sau đó, chỉ cần không để cho chúng ta làm tiếp việc dơ bẩn, Hắc Vũ thương hội nguyện vì công tử, hoặc Viêm Thần giới cống hiến sức lực trăm năm… Thậm chí ngàn năm!
Kỷ Như Nhan từng tiếng đau khổ, từng chữ cầu xin. Một thương hội cực lớn lịch sử chừng năm vạn năm bị ép đến nông nỗi như thế này, cho dù là ai đều sẽ sinh lòng thương hại. Ánh mắt Vân Triệt từ trên khuôn mặt Kỷ Như Nhan xuống dưới, ánh mắt chậm rãi nheo lên:
- Thật sự điều kiện gì đều có thể đáp ứng?
Ánh mắt xâm lược trần trụi kia của Vân Triệt, khiến toàn thân Kỷ Như Nhan cứng đờ, sắc mặt nàng hơi trắng, môi cắn chặt, lại run giọng nói:
- Chỉ cần có thể cứu Hắc Vũ thương hội, cho dù kêu Như Nhan… Làm nô làm thiếp…
Vân Triệt tỏ vẻ tiếc nuối lắc đầu:
- … Kia đương nhiên tốt rồi, nhưng đáng tiếc. Đáng tiếc ngươi lầm rất nhiều việc. Ví dụ như, ta không phải xuất thân từ Viêm Thần giới, lại càng không phải xuất thân từ cái gọi là tinh giới cao hơn Viêm Thần giới, liền ngay cả cùng Hỏa tông chủ, cũng chẳng qua chỉ gặp gỡ vài lần mà thôi, hắn sẽ đưa hắc vũ thạch kia cho ta, chẳng qua chỉ vì trả lại ta một món nợ ân tình, sau đó, chúng ta liền ân oán lưỡng tình, không thiếu nợ lẫn nhau.
“…” Kỷ Như Nhan ngẩng đầu, không biết làm sao.
- Nói đến xuất thân của ta, sợ rằng muốn khiến ngươi thất vọng, ta chẳng những không phải xuất thân từ tinh giới trung vị, ngay cả tinh giới hạ vị đều không phải, mà là ở hạ giới dưới thần giới, còn là một tinh cầu nho nhỏ ở tầng dưới chót nhất mà thôi. Đừng nói phía sau có thế lực gì, liền ngay cả đồng bạn đều không có.
- Sở dĩ ta ra tay dứt khoát như vậy, là vì huyền thạch này do ta trộm tới, tiêu một chút không đau lòng. Về phần người đêm qua bị ta trọng thương, thứ nhất, từ đầu ta không biết hắn là ai, thứ hai, ta cô độc, cũng không cần cố kỵ và hậu hoạn! Ai dám chọc ta, quản hắn là ai, ta đều không có lý do để cho hắn dễ chịu, không hơn!
“…” Cánh môi Kỷ Như Nhan khẽ nhếch, thật lâu không nói ra lời.
Vân Triệt quay lưng đi:
- Cho nên, ngươi tới cầu ta, từ đầu chính là chuyện thật đáng buồn cười! Đó là sự thật, tin hay không tùy ngươi. Nể tình Hắc Vũ thương hội các ngươi cũng là người bị hại, cũng mạo hiểm giấu giếm xuất thân của ta với Hồn tông, ta liền không giết ngươi, cũng lười giết người của Hắc Vũ thương hội các ngươi. Nhưng Hồn tông… Ta phải khiến cho bọn họ trả giá lớn bằng máu!!
Nói xong, Vân Triệt liền phi thân lên, chuẩn bị rời đi.
Kỷ Như Nhan cấp tốc đứng dậy, bóng dáng lóe lên một cái, ngăn cản ở phía trước Vân Triệt:
- Đợi chút! Công tử, ngươi… Chẳng lẽ ngươi muốn đi Hồn tông?
Vân Triệt lạnh lùng nói:
- Không sai. Sở dĩ ta không rời khỏi Hắc Gia giới, cũng bởi vì Hồn tông!
Kỷ Như Nhan lắc đầu:
- Đừng! Lăng Vân công tử, tuy rằng thực lực của ngươi không tầm thường, nhưng mà, nếu ngươi thật sự chỉ lẻ loi một mình mà nói… Ngàn vạn lần đừng đi! Hồn tông là tông môn chúa tể của Hắc Gia giới, vô cùng đáng sợ, tổng tông tám trăm vạn đệ tử, nếu tính cả các đại phân tông của Hắc Gia giới, có chừng mấy ngàn vạn đệ tử! Tông chủ Lôi Thiên Phong càng là Thần Vương cường đại không thể địch nổi, các đại phân tông chủ đều là Thần Linh cảnh, tổng tông có tám trưởng lão Thần Linh và một tổng tông chủ Thần Linh cảnh, sáu mươi bốn đường chủ cũng toàn bộ đều là nhân vật đáng sợ Thần Kiếp cảnh hậu kỳ… Công tử trọng tình trọng nghĩa, Như Nhan vạn phần khâm phục, nhưng tuyệt đối không thể bởi vì nhất thời tức giận mà ném đá xuống vực sâu, uổng phí tính mạng.
Vân Triệt khẽ cắn răng:
- Hừ! Ta một nhân vật nhỏ bé, đương nhiên không có khả năng rung động một tông môn chúa tể khổng lồ. Nhưng mà, cho dù muốn đánh cược tính mạng, ta cũng nhất định phải để cho Hồn tông nhuốm máu!
- Đây là nợ bọn chúng thiếu!
- Cũng là nợ thiếu ta!
- Phải nợ máu trả bằng máu!
“…” Kỷ Như Nhan ngây ngốc nhìn Vân Triệt, một huyền giả mới Thần Hồn cảnh, còn không hề có chỗ dựa vững chắc, tính cả đồng bạn cũng không có lẻ loi một mình, nhưng lại muốn chủ động đi “Chế tài” một tông môn cực lớn là chúa tể một tinh giới!
Nàng vốn nên cảm thấy vớ vẩn, buồn cười, ngu xuẩn. Nhưng mà, khí tức sôi trào trên người Vân Triệt khiến cho nàng hít thở không thông thật sâu, nàng lại rõ ràng cảm giác được hắn không phải đang nói bừa, thậm chí không phải kích động.
Làm thiếu đông gia của Hắc Vũ thương hội, người nàng tiếp xúc nhiều hơn người bình thường, lần đầu tiên, nàng thế mà lại kinh hãi trước khí thế lăng nhiên của một nam tử thanh niên như thế.
Kỷ Như Nhan chân thành nói:
- Lăng Vân công tử, ta có biện pháp an toàn đưa ngươi rời khỏi Hắc Gia giới, cam đoan không bị Hồn tông…
- Không cần!
Vân Triệt quả quyết cự tuyệt, liền lại lần nữa rời đi.
Kỷ Như Nhan vội vàng chắn ở trước người hắn:
- Công tử! Nếu như ngươi cố ý muốn đi Hồn tông mà nói… Như Nhan nguyện ý tương trợ công tử.
Vân Triệt lộ vẻ kinh ngạc:
- Hả? Ngươi giúp ta?
Kỷ Như Nhan khẽ thở dài, nói:
- Công tử mới tới Hắc Gia giới, vả lại hôm qua còn hoàn toàn không biết gì về Hồn tông cả, giờ phút này, chắc hẳn biết về Hồn tông rất ít. Sợ rằng ngay cả Hồn tông ở chỗ nào công tử đều không biết.
Vân Triệt: “…”
- Hành động lần này của công tử, ở trong mắt Như Nhan xem ra không khác gì chịu chết. Như Nhan cũng không giúp được công tử nhiều lắm, nhưng ít ra ở Hắc Gia giới, ta xem như là một trong những người hiểu biết Hồn tông nhất. Trễ một chút, ta sẽ có tin tức liên quan đến Hồn tông thông qua truyền âm ngọc truyền cho công tử… Vẫn xin hy vọng công tử, có thể biết khó mà lui.
Vân Triệt bỗng nhiên nói:
- Ngươi trả lời ta một vấn đề trước. Hội giao dịch đêm qua, người của Hồn tông kia vì sao lại đột nhiên làm khó dễ, muốn cưỡng ép đoạt lại Hòa… Mộc linh.
- Chuyện này… Là vì Thần Vũ giới.
Đề cập đến Thần Vũ giới xa xôi, đáng sợ, cao đến không thể nhìn kia, trong mắt Kỷ Như Nhan khó mà bình tĩnh.
- Nói tiếp.
Vân Triệt nói.
- Nguyên do việc này, ta cũng mới biết được không lâu. Mới đầu, sau khi Hồn tông xác định tiểu mộc linh bắt được chính là vương tộc mộc linh đã bị diệt sạch trong truyền thuyết, lập tức truyền âm báo cho Lôi Thiên Phong biết. Lôi Thiên Phong trước vui sau e ngại, không dám dùng riêng, thậm chí không dám hiến cho Thần Vũ giới, đương nhiên cũng không dám giữ lâu, muốn bọn họ lập tức qua Hắc Vũ thương hội ta xử lý. Nhưng không nghĩ tới, nửa khúc đầu của truyền âm này lại bị chính thê của Lôi Thiên Phong từ xa nghe được, nàng cũng không biết “Vương tộc mộc linh” là khái niệm cỡ nào, không khéo hơn chính là, một ngày này, vừa lúc là sinh nhật của Lôi Thiên Vũ, lúc thê tử Lôi Thiên Phong truyền âm cho Lôi Thiên Vũ ở Thần Vũ giới xa xa, thuận miệng nhắc tới chuyện này.
- Chuyện đã xảy ra, đại khái là như thế, sau khi Thần Vũ giới biết được Hồn tông bắt được một vương tộc mộc linh sẽ làm ra phản ứng gì có thể nghĩ là biết. Nhưng kỳ lạ lúc Thần Vũ giới biết được, vương tộc mộc linh kia lại bị Lăng công tử mang đi… Hiện giờ, tìm về được vương tộc mộc linh kia là chuyện lớn hạng nhất của Hồn tông, như đến cuối cùng không thể tìm về, Thần Vũ giới không thể nghi ngờ sẽ giáng tức giận xuống nói không chừng, còn có thể sai người đích thân đến Hắc Gia giới.
Hai tay Vân Triệt chậm rãi nắm chặt:
- Bọn họ tìm không thấy, vĩnh viễn cũng đừng mong tìm thấy. Quản hắn là Thần Vũ giới gì, cho dù là thiên vương lão tử phủ xuống, ta cũng muốn cho Hồn tông khắp nơi máu tươi!