.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1083" class="block_" lang="en">Trang 542# 1
Chương 1083: Thỉnh cầu của Kỷ Như Nhan
Tay Vân Triệt chậm rãi nới ra.
Kỷ Như Nhan ngồi sững trên đất, ôm cổ thống khổ ho khan. Vân Triệt quay lưng đi, lạnh như băng nói:
- Ta tận mắt nhìn thấy tình cảnh bi thương của mộc linh, lại tận mắt nhìn thấy vận mệnh bi thảm bọn họ gặp phải… Chính là nơi bọn họ luôn luôn cẩn thận cuộn mình, tất cả mộc linh, cho dù nam nữ già trẻ, toàn bộ bị sát hại tàn nhẫn…
- Bọn họ cũng không phải tội ác tày trời, ngược lại, bọn họ thuần thiện làm cho người ta tiếp xúc trong ngắn ngủi đều sẽ được tinh lọc tâm linh… Lại bi thảm chết dưới tay của Hồn tông! Trước đây, lại càng không biết có bao nhiêu mộc linh, cùng với các sinh linh khác gặp vận rủi này. Có lẽ Hắc Vũ thương hội ngươi không trực tiếp tham dự, nhưng vẫn đều nối giáo cho giặc… Ngươi thật sự chết chưa hết tội!
“…” Cảm giác thống khổ dần dần biến mất, Kỷ Như Nhan như trước ngồi sững trên mặt đất, đôi môi trở nên trắng bệch, kịch liệt thở dốc, không phản bác.
- Ta quay về Hắc Gia thành, chính là tới giết người! Người của Hồn tông, người của Hắc Vũ thương hội… Đương nhiên cũng bao gồm ngươi!
Kỷ Như Nhan: “…”
- Ta tạm thời không giết ngươi, là muốn nghe xem ngươi tại sao phải một mình hẹn ta. Ngươi tốt nhất có thể cho ta một lý do hài lòng, bằng không, ta sẽ dùng máu ngươi là người đầu tiên tế điện vong hồn những mộc linh này!
Giọng Vân Triệt lạnh như băng mang theo sát khí càng lạnh như băng.
Kỷ Như Nhan chậm rãi ngẩng đầu, nhẹ nhàng nói:
- Công tử… Thật sự muốn giết người của Hồn tông sao? Liền bởi vì bọn họ bắt giết mộc linh?
Bọn họ đáng chết.
Vân Triệt nói từng chữ âm trầm.
Cảm nhận được sát khí âm trầm lạnh thấu xương như vậy từ Vân Triệt ở khoảng cách gần, trên mặt Kỷ Như Nhan lộ ra không phải là sợ hãi, ngược lại là vui sướng:
- Nếu như vậy, thế Như Nhan thật sự thành công.
Nàng đứng dậy, đôi mắt sáng lay động lên sóng mắt rất nhỏ:
- Lăng Vân công tử, cầu ngươi… Cứu Hắc Vũ thương hội.
“???” Vân Triệt nhướng mày:
- Cứu Hắc Vũ thương hội? Ngươi đang nói giỡn sao?
- Công tử là người đại nghĩa, nếu công tử hận Hồn tông như thế, nhất định cũng vạn phần thống hận hành vi “Nối giáo cho giặc” của Hắc Vũ thương hội. Nhưng sự tình, cũng không như công tử đã thấy.
Kỷ Như Nhan khẽ cắn môi, bên trong sóng mắt nhiều thêm một phần buồn bã:
- Một thương hội hưng thịnh hoặc suy bại, thường trong vòng một đêm. Thương hội hưng thịnh lâu dài, còn gian nan hơn vương triều và tông môn xa. Mà Hắc Vũ thương hội ta đã tồn tại năm vạn năm như thế, còn lâu dài hơn bất kỳ một tông môn nào ở Hắc Gia giới, cho dù ở toàn bộ thần giới, thương hội có thể cường thịnh nhiều năm như vậy đã ít lại càng ít, ở tinh giới hạ vị càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
- Có được lịch sử và nội tình hùng hậu như vậy, căn cơ của Hắc Vũ thương hội đã thâm căn cố đế, tài phú, danh vọng càng không cần phải nói… Nhưng mà, công tử có từng nghĩ tới, Hắc Vũ thương hội như thế, vì sao còn muốn mạo hiểm phiêu lưu bị giết và thanh danh hủy hết, đi làm giao dịch ngầm dơ bẩn, kiếm lấy, còn là lợi nhuận vốn nhỏ bé không đáng kể không.
“…” Đúng vậy, sau khi biết được địa vị của Hắc Vũ thương hội, lại nhìn thấy rộng lớn này, Vân Triệt không chỉ một lần từng nghi hoặc vấn đề này, hắn mắt lạnh nói:
- Ngươi sẽ không định nói với ta, các ngươi bị Hồn tông bức bách đó chứ?
Kỷ Như Nhan nói:
- Đâu chỉ là bức bách. Lúc trước, ở Hắc Gia giới, Hắc Vũ thương hội và Hắc Hồn thần tông đều tự lớn mạnh, coi như bình an vô sự. Nhưng mà, ngàn năm trước, Hồn tông lại đột nhiên làm khó dễ, bọn họ đê tiện bắt cóc gia phụ khi đó còn nhỏ, bức bách tổ phụ đáp ứng Hồn tông đưa thương hội dưới đất dơ bẩn của bọn họ sát nhập đến Hắc Vũ thương hội.
Vân Triệt: “…”
- Tổ phụ có tổng cộng chín nhi nữ, nhưng trừ bỏ gia phụ, toàn bộ chết non. Tổ phụ dưới bị ép buộc, cuối cùng không thể không đáp ứng… Không lâu sau, sau khi Hắc Vũ thương hội bán đi viên mộc linh châu đầu tiên, gia phụ mới được phóng thích, mà nhược điểm này của Hắc Vũ thương hội, cũng bị Hồn tông chặt chẽ nắm trong tay, từ đó liền bị Hồn tông triệt để đẩy vào trong vũng bùn hắc ám, mỗi một lần bị bắt hoàn thành giao dịch ngầm, Hồn tông đều sẽ lấy huyền ảnh thạch lưu lại toàn bộ bằng chứng… Bức bách Hắc Vũ thương hội càng hãm càng sâu.
- Từ sau đó, Hắc Vũ thương hội không thể không bị Hồn tông quản chế, bằng không, một khi Hồn tông công bố những bằng chứng này, tất cả Hắc Vũ thương hội có thể có được đều sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, còn có thể rơi vào cảnh ngộ bi thảm bị người đời, thậm chí đời sau khiển trách phỉ nhổ.
- Mà Hồn tông làm như thế, tuyệt đối không đơn thuần vì muốn khống chế Hắc Vũ thương hội, mà muốn chặt chẽ nắm toàn bộ Hắc Gia giới vào trong tay. Bởi vì mỗi một lần giao dịch ngầm tội ác dơ bẩn, lưu lại không chỉ có cán chuôi của Hắc Vũ thương hội, còn có cán chuôi của những khách nhân này! Tất cả tin tức của khách nhân, đồ muốn mua, Hắc Vũ thương hội nhất định phải vô cùng kỹ càng báo cho Hồn tông biết, liền ngay cả hiện trường giao dịch, đều sẽ âm thầm lấy huyền ảnh thạch ghi lại hoàn chỉnh…
- A, chơi lửa lớn như vậy, sẽ không sợ đốt tới bản thân trước sao?
Vân Triệt khinh thường nói.
- Đương nhiên sẽ không… Bởi vì thi hành giao dịch ngầm, không phải là Hồn tông, mà cho tới bây giờ đều là Hắc Vũ thương hội chúng ta, nếu thật sự lộ chuyện, Hắc Vũ thương hội sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, nhưng tuyệt đối sẽ không thương tổn đến Hồn tông.
Kỷ Như Nhan than nhẹ một tiếng:
- Vì thế không lâu sau, tổ phụ cảm giác thẹn với tổ tiên, buồn bực mà chết, gia phụ sau khi kế thừa Hắc Vũ thương hội, duy nhất có thể làm, chính là cẩn thận không một chút phân tâm, tuyệt đối không thể để người đời biết được Hắc Vũ thương hội còn có một mặt dơ bẩn như thế, vì thế, ông không tiếc tự mình quản lý thương hội dưới đất, mỗi một khách nhân, nhất là khách quý, ông đều sẽ tự mình tiếp đãi và trấn giữ, không dám có một chút sơ hở.
- Nói như vậy, ngày đó “Kỷ tiên sinh” ta nhìn thấy, chính là phụ thân của ngươi… Cũng chính là hội chủ đương nhiệm của Hắc Vũ thương hội?
Vân Triệt nói. Điều này hắn thật không ngờ. Mà cho dù là ai đều không thể nghĩ đến, người cầm quyền thương hội khổng lồ như thế, thế mà lại sẽ tự mình “Đãi khách”.
Cũng khó trách, khi hắn trực tiếp nhắc tới “Mộc linh châu”, người đó biểu lộ ra bài xích với chán ghét sâu đậm. Thay đổi sau đó cũng lộ ra rất nhiều mất tự nhiên.
Kỷ Như Nhan gật đầu, nhìn trong mắt Vân Triệt thoáng qua kinh ngạc, nàng chua xót cười:
- Không sai, chính là gia phụ. Chuyện liên quan đến danh vọng và sinh tử của Hắc Vũ thương hội, gia phụ chỉ có thể tự thân tự lực, giao cho bất kỳ kẻ nào khác, gia phụ đều không thể chân chính yên tâm.
- Chỉ có điều, xin công tử hoàn toàn yên tâm, về ngươi, chúng ta báo cho Hồn tông là tin tức ngụy tạo. Chúng ta báo cho Hồn tông biết ngươi đến từ Tịnh Nguyệt giới xa xôi, cho dù bọn họ đến bên kia điều tra, cũng cần thời gian rất dài. Người biết được lai lịch chân chính của ngươi, cũng chỉ có gia phụ và ta. Công tử nhất định rất nghi hoặc vì sao có thể dễ dàng lừa gạt Hồn tông như vậy… Thật ra, mục đích chủ yếu nhất của Hồn tông chính là khống chế đại tông môn của Hắc Gia giới, đối với khách nhân ngoại giới, trừ phi thân phận đặc thù, bằng không bọn họ luôn luôn không quá mức để bụng. Hơn nữa… Ngươi dùng là hắc vũ thạch của Hỏa tông chủ Viêm Thần giới, mà thân phận của Hỏa tông chủ là ngụy tạo… Cũng là người duy nhất mạo hiểm ngụy tạo thân phận trước ngươi, xuất thân ngụy tạo, cũng chính là Tịnh Nguyệt giới.
“…” Ánh mắt Vân Triệt híp lại, nghe đến đó, hắn cuối cùng hiểu ra điều gì, hắn cười như không cười nói:
- Thì ra là thế. Khó trách khó trách. Ta liền nói sao ánh mắt đêm qua ngươi nhìn ta còn có truyền âm tại sao lại kỳ quái như vậy, vừa rồi lại còn nói lời muốn ta cứu Hắc Vũ thương hội các ngươi… Hóa ra, ngươi yêu cầu không phải là ta, mà là muốn mượn dùng lực lượng của Viêm Thần giới, tới giúp Hắc Vũ thương hội các ngươi thoát ra khỏi vũng bùn này.
Kỷ Như Nhan kích động lên tiếng trả lời:
- Đúng là như thế. Gia phụ cẩn thận chưởng quản thương hội dưới đất đồng thời cũng luôn luôn khổ sở tìm biện pháp thoát khỏi. Cho đến… Mấy trăm năm trước, gia phụ gặp được Hỏa tông chủ Hỏa Như Liệt khẩn cấp cần mộc linh châu.
- Thường có cường giả của tinh giới trung vị đến Hắc Gia giới tìm đồ, nhưng thân ở vị trí cao, sẽ không hạ mình nhìn xuống, nhất là cấm vật như mộc linh châu, càng tuyệt đối không tự mình. Nhưng Hỏa Như Liệt thân là tồn tại tối cao của Viêm Thần giới, lại tự mình đến tìm mộc linh châu, gia phụ cũng lần đầu tiên gặp, mà cũng rõ ràng tính tình của Hỏa tông chủ.
- Sau khi dễ dàng nhìn thấu thân phận của Hỏa tông chủ, gia phụ liền lòng có ngẫm nghĩ, lần đầu tiên ngụy tạo một thân phận xuất thân của “Khách nhân”, hơn nữa bán ra viên mộc linh châu tốt nhất vào thời điểm lúc bấy giờ cho Hỏa tông chủ, sau đó, gia phụ thường cách một đoạn thời gian, sẽ cố hết sức lưu lại một viên mộc linh châu, hễ là Hỏa tông chủ cần đến, đều sẽ lập tức đáp ứng.
- Phụ thân ngươi muốn để cho Hỏa tông chủ thiếu nợ nhân tình của hắn?
Vân Triệt lập tức sáng tỏ.
Kỷ Như Nhan gật đầu:
- Đúng là như thế. Gia phụ nói Hỏa tông chủ tính tình ngay thẳng cương trực, ân oán rõ ràng, đồng thời lại không mất chính đạo, người có thù oán tất báo có ơn tất trả như vậy, tuyệt đối không đồng ý nợ nhân tình của người khác. Những năm này, gia phụ luôn luôn liều mạng nỗ lực, muốn ra đủ nhân tình chỗ Hỏa tông chủ, nếu đến thời cơ thích hợp, gia phụ liền có thể thỉnh cầu Hỏa tông chủ giúp Hắc Vũ thương hội thoát khỏi khống chế của Hồn tông… Mặc dù Hồn tông một tay che trời ở Hắc Vũ thương hội, nhưng tồn tại như Viêm Thần giới kia, muốn áp chế Hồn tông, vốn dễ như trở lòng bàn tay.
Vân Triệt cười như không cười:
- Hừ, nhưng đáng tiếc, hắc vũ thạch của Hỏa tông chủ lại chuyển đến trên tay ta, chứng minh về sau hắn sẽ không lại đến, cho nên các ngươi liền dời ánh mắt lên trên người ta?
Kỷ Như Nhan gật đầu, trong mắt chợt xuất hiện cầu xin thật sâu:
- Đúng. Hắc vũ thạch không chỉ tượng trưng cho thân phận “Khách quý đặc thù, còn có cấm kỵ hàm sâu. Hỏa tông chủ nhân vật như vậy, tuyệt đối không muốn để cho người khác biết được hắn nhiều lần đến tinh giới hạ vị tìm mua cấm vật như mộc linh châu, nhưng hắn vẫn giao nó cho công tử, đủ để chứng minh công tử chính là người Hỏa tông chủ cực kỳ thân cận, tín nhiệm.
Vân Triệt: “…”
- Đêm qua, công tử ném một lần mấy trăm triệu, mặt không đổi sắc, như vứt bỏ phàm thạch; biết rõ đối phương là phân đường chủ Hồn tông, lại không hề cố kỵ đánh bị thương nặng, nói rõ công tử vốn không để Hồn tông vào trong mắt; thêm vào đó, công tử ở tu vi Thần Hồn cảnh sơ kỳ, lại có thể dễ dàng đánh bại Thần Kiếp cảnh, thiên phú như vậy, gia phụ và như Nhan đều nghe những điều chưa hề nghe… Như Nhan và gia phụ đều tin tưởng, xuất thân của công tử nhất định cực kỳ không bình thường, thậm chí có khả năng còn ở trên cả Viêm Thần giới.
Vân Triệt đưa tay sờ cằm, nhất thời không nói gì.
Hiểu lầm này má nó đặc biệt lớn.
Mặt không đổi sắc ném bốn trăm triệu tử huyền thạch, là vì kia đều do hắn tùy tay cầm tới từ trong kho bảo vật của Băng Phong đế quốc, mà không phải liều mạng kiếm được, cho nên vốn sẽ không cảm giác thịt đau. Về phần trọng thương người trung niên áo đen kia, chỉ vì đơn thuần đá văng hắn ra trở ngại lấy đến mộc linh châu, khi đó, hắn từ đầu đến cuối đều không biết Hồn tông là đồ chơi gì.
- Lấy khả năng của công tử, nhất định có thể cứu Hắc Vũ thương hội ta ra khỏi vũng bùn. Hoặc là, công tử chuyển lời cho Hỏa tông chủ, tin tưởng lấy giao tình những năm này giữa gia phụ và Hỏa tông chủ, thêm công tử tự mình nói, Hỏa tông chủ tất nhiên sẽ ra tay tương trợ.
Vân Triệt: “…”
Kỷ Như Nhan tiếp tục cầu khẩn nói:
- Công tử, hành động lần này không chỉ cứu Hắc Vũ thương hội ta. Hắc Gia giới có vô số tông môn, thương hội lớn nhỏ đều rơi vào trong tay Hồn tông. Hồn tông một tay che trời hoành hành không cố kỵ gì ở Hắc Gia giới, chuyện ác đã làm ra, đâu chỉ là liệp sát mộc linh… Cũng như Chiết Phong sơn trang nhắc đến trong giao dịch hôm qua, thật ra chính là diệt môn trong tay Hồn tông! Bởi vì chỉ muốn chiếm lấy năng lực đúc khí của Chiết Phong sơn trang, bọn họ tàn nhẫn đồ sát Chiết Phong sơn trang xong, nhốt đúc kiếm sư giống như nô súc (nô lệ súc vật) ở trong Hồn tông, suốt ngày luyện khí cho Hồn tông. Mà kết cục bi thảm của đại tiểu thư Chiết Phong sơn trang, đêm qua công tử cũng đã tận mắt nhìn thấy.
Vân Triệt: “…”
- Công tử trăm triệu mua vương tộc mộc linh, lại trượng nghĩa phóng thích. Vì thấy Hồn tông tàn sát mộc linh, liền muốn nộ đồ Hồn tông, có thể thấy được công tử là người chính đạo đại nghĩa… Cầu công tử cứu Hắc Vũ thương hội ta, Hắc Vũ thương hội… Cùng với Hắc Gia giới, đều sẽ trọn đời không quên đại ân của công tử.
Thê lương nói xong, Kỷ Như Nhan đã vái lạy thật sâu.
“…” Vân Triệt thật lâu không nói gì, thật hiển nhiên, Kỷ Như Nhan triệt để hiểu lầm… Nhưng kỳ lạ lại hiểu lầm có lý có cứ.
Nhưng đáng tiếc…
Ánh mắt Vân Triệt liếc xuống, nhìn Kỷ Như Nhan lạnh nhạt nói:
- Như Nhan cô nương, ngươi… Có phải cảm thấy ta đặc biệt ngu xuẩn không?
Kỷ Như Nhan ngẩng đầu:
- Vì sao công tử nói lời ấy?
Vân Triệt lạnh nhạt cười một tiếng:
- Tuy rằng ta mới tới Hắc Gia giới vài ngày ngắn ngủi, nhưng cũng biết, nếu bàn về lịch sử và nội tình, Hắc Vũ thương hội sừng sững năm vạn năm không đổ tuyệt đối còn hơn Hồn tông, nói xa hơn đều không quá phận. Lúc trước ta ở ngoài Hắc Gia thành, chính tai nghe được Hồn tông còn muốn dựa vào mạng lưới tình báo của Hắc Vũ thương hội các ngươi –– Hắc Vũ thương hội như thế, cũng vào ngàn năm trước, bị Hồn tông dễ dàng kiềm chế như thế, sau đừng nói phản chế, ngay cả sức phản kháng đều không có, ngươi cảm thấy, ta có thể tin không?
Kỷ Như Nhan gấp giọng nói:
- Không không, Như Nhan tuyệt đối không lừa gạt công tử…
Giọng Vân Triệt vẫn lạnh nhạt như trước:
- Ta tin tưởng ngươi không lừa gạt ta. Ta đổi cách hỏi, ngươi có phải nói sót cái gì không, ví dụ như…
Giọng Vân Triệt âm trầm xuống:
- Thần Vũ giới!