.
._570__1" class="block_" lang="en">Trang 570# 1
Chương 1139: Chiến trường Trụ Thiên
- Mị Âm, người tên Vân Triệt kia có chỗ nào đặc biệt?
Bay đi được không xa lắm, thiếu nữ áo lam hỏi nữ hài bên cạnh người, giọng điệu thận trọng, bởi vì nàng biết rất rõ ràng, nữ hài được mình dắt trong tay tuyệt đối sẽ không làm chuyện gì quá đáng, mà nữ hài này chủ động tới gần một người, càng cực nhỏ cực kỳ nhỏ.
- Đại ca ca tên Vân Triệt, hắn rất lợi hại, hơn nữa hơi kỳ quái.
Tiểu cô nương trả lời.
- Rất lợi hại? Kỳ quái?
- Chắc là nói như vậy, hắn còn muốn lợi hại hơn tỷ tỷ... Hơn nữa lợi hại thật nhiều.
Đầu tiểu cô nương hơi nghiêng, hiện lên dáng vẻ suy tư, nhưng lời nói lại là giọng điệu thật khẳng định.
Lời thiếu nữ nói, chẳng những không hiểu ra làm sao, hơn nữa nói rất không hợp với lẽ thường, vốn sẽ chỉ khiến cho người khác buồn cười, nhưng nữ tử áo lam lại mày nguyệt hơi chau, không hề hoài nghi:
- Xem ra hoặc là thiên phú của hắn lạ thường, hoặc là hắn tu luyện huyền công đặc thù.
- Ừm... Chỉ có điều không cần để ý đến, huyền lực của hắn dù sao thật yếu kém, tuy rằng thực lực của hắn có vẻ rất mạnh, nhưng cũng chỉ có thể uy hiếp được Thần Linh cảnh, càng không có khả năng uy hiếp được tỷ tỷ. Chính là chỗ kỳ quái của hắn... Có phần không nói lên được, cũng bởi vì như vậy, cho nên mới cảm thấy thật kỳ quái.
Tiểu cô nương ngẫm nghĩ, bỗng nhiên nói:
- Đúng rồi! Vừa rồi hắn nhìn chằm chằm vào ánh mắt muội, hơn nữa nhìn thật lâu.
- Hắn dám nhìn thẳng vào ánh mắt của muội?
Lần này, trên mặt nữ tử áo lam lộ ra vẻ kinh hãi gấp mấy lần vừa rồi:
- Chẳng lẽ là người có tinh thần lực lạ thường? Vân Triệt... Tạm thời vẫn chú ý một chút đi.
Tiểu cô nương lại lắc đầu:
- Không đúng! Tỷ tỷ càng chú ý quan trọng, là người tên Hỏa Phá Vân kia.
- Hắn? Vì sao?
- Bởi vì huyền mạch của hắn, huyền mạch, còn có linh hồn đều rất kỳ quái, mặc dù về cường độ là Thần Linh cảnh cấp bảy, nhưng về cấp bậc lại cao hơn rất nhiều, khẳng định không phải kế thừa thần huyết bình thường, chắc được giao cho quá nhiều"Thành phần" thần linh, mặt khác còn hỗn tạp một ít"Thành phần" của rồng, cho nên còn lợi hại hơn tỷ tỷ rất nhiều, nói không chừng, còn có thể tạo thành một chút uy hiếp cho tỷ tỷ đó.
Tiểu cô nương nói rất chân thành.
Thần Linh cảnh cấp bảy với Thần Linh cảnh cấp mười, dưới cái nhìn của bất cứ người nào, cho dù không tính là cách biệt một trời, cũng tuyệt đối là chênh lệch vĩ đại không thể vượt qua, nhất là lời này lại được nói ra từ trong miệng một nữ hài mười lăm tuổi, chỉ biết coi thành lời nói đùa.
Nhưng nữ tử áo lam lại trầm mặc xuống, sau đó khẽ gật đầu:
- Tỷ đã biết. Xem ra đại hội huyền thần lần này, quả nhiên là ngọa hổ tàng long.
Lời nói này của tiểu cô nương, nếu như lọt vào trong tai đám người Hỏa Phá Vân, Hỏa Như Liệt, Diễm Vạn Thương, chắc chắn hoảng sợ thất sắc.
Thứ ở trên người Hỏa Phá Vân, đều là bí mật lớn nhất của hắn, thậm chí của toàn bộ Viêm Thần giới, lại ở dưới ánh mắt của tiểu nữ hài này, giống như trực tiếp ấn khắc trên mặt rõ ràng không bỏ sót.
Thời gian chậm rãi trôi qua, từng bước tới gần thời gian đại hội huyền thần. Đông thần vực cũng càng ngày càng yên tĩnh, chín ngàn tinh giới, vô số huyền giả đều trông mong ngóng chờ. Bởi vì đó là sự kiện huyền đạo cấp bậc cao nhất, quy cách cao nhất của đông thần vực, mà lần này lại là một lần đặc thù nhất trong lịch sử, chỉ cần có thể có tư cách tham gia, đối với tuyệt đại đa số huyền giả và tông môn mà nói đều là vinh quang, mà nếu như có thể lấy được một thứ tự không tệ, cho dù chính là thứ tự thi đấu dự tuyển tốt, đều là vinh quang vô thượng đủ để lóng lánh cả đời.
Thậm chí vinh quang cả tinh giới đang ở, sẽ thay đổi địa vị cấp bậc của tinh giới đang ở.
Một ngày này, cuối cùng đã đến.
Theo trời cao rung động, âm thanh Trụ Thiên chấn không vang lên, vang vọng mỗi một góc chiến trường dự tuyển, cùng với đông thần vực.
- Mới cách bảy trăm năm ngắn ngủi, đã lại tời kỳ hạn đại hội huyền thần. Đại hội huyền thần lần này khác hẳn với những lần trước, không chỉ có bày ra phong tư của một đời tuổi trẻ đương thời của đông thần vực, cũng có khả năng quyết định tương lai của đông thần vực.
- Đại hội huyền thần lần này lấy Thần Kiếp cảnh làm hạn định, người gia nhập chiến trường dự tuyển tổng cộng có năm ngàn một trăm ba mươi hai vạn người, tụ tập ngoài Vương giới, toàn bộ huyền giả trẻ tuổi ưu tú đông thần vực.
Hơn năm ngàn vạn, mấy con số này nghe giống như khổng lồ, nhưng so sánh với ngàn vạn tỷ huyền giả của chín vạn tinh giới đông thần vực, kỳ thật là tỷ lệ nhỏ nhất. Mà năm trăm ngàn huyền giả có tư cách gia nhập đại hội huyền thần, bất kỳ ai đều là thiên tài không hơn không kém, nhất là ở tinh giới hạ vị và trung vị, đủ để danh chấn một phương.
Ví dụ như ở Ngâm Tuyết giới, tuổi không đến một giáp thành Thần Kiếp cảnh, có thể có tư cách gia nhập Băng Hoàng thần điện cấp bậc cao nhất.
- Quy mô của đại hội huyền thần phen này khác hẳn với trước kia, quy chế thi đấu cũng không giống. Chiến trường dự tuyển lấy Trụ Thiên châu làm chiến trường...
Tuy rằng ba năm trước đã biết được"Lấy Trụ Thiên châu làm chiến trường", lúc này lại nghe nói, toàn bộ huyền giả tham chiến vẫn như trước khó nén kích động. Mà cũng không hề nghi ngờ đây là một trong những nguyên nhân khiến vô số huyền giả ở trong ba năm này liều mạng tu luyện, không tiếc giá cao thành Thần Kiếp cảnh cần tới tham gia đại hội huyền thần, bọn họ không cầu thứ tự, chỉ cầu có thể lây dính khí tức và pháp tắc của Trụ Thiên châu, bởi vì đây chính là cơ duyên vĩ đại muôn đời khó cầu.
Dù sao, Trụ Thiên châu là thứ từ thời kỳ thượng cổ, chính là cấp bậc của thần... Thậm chí vượt qua cấp bậc chân thần.
Nhưng mà, âm thanh Trụ Thiên tiếp theo, lại như một chậu nước lạnh mãnh liệt dội xuống.
-... Toàn bộ huyền giả tham chiến, sẽ bị hình chiếu tới trong thế giới của Trụ Thiên châu, cùng với toàn bộ, đều phải hoàn chỉnh chiếu hình, trừ bỏ sẽ không tử vong chân chính, còn không hề khác biệt với chân thân.
Huyền giả tham chiến đều trợn mắt há hốc mồm,"Lấy Trụ Thiên châu làm chiến trường", hóa ra chính là chỉ chiếu hình tới bên trong thế giới của Trụ Thiên châu, mà không phải thân thể tiến vào... Nếu là hình chiếu, vậy còn cảm giác khí tức pháp tắc cái rắm.
Lời nói tiếp theo, càng khiến cho trong lòng vô số huyền giả chợt lạnh.
- Vòng dự tuyển chiến đầu tiên, toàn bộ huyền giả tam chiến sẽ bị chiếu hình tới một ngàn chiến trường dự tuyển bất kỳ, toàn bộ chiến trường số người bằng nhau, vả lại mỗi chiến trường, chỉ có mười người cuối cùng mới có thể chiến thắng ra, còn lại tất cả đều đào thải!
Xôn xao ----
Như kinh lôi đánh xuống, đông thần vực hoàn toàn kích động.
Một ngàn khu vực dự tuyển chiến, mỗi một chiến khu chỉ có thể chiến thắng ra mười người, còn lại toàn bộ đào thải... Cũng ý nghĩa trận dự tuyển chiến này, bình quân mỗi năm ngàn người, mới có thể chiến thắng ra một người!
Mười chiến khu cuối cùng, chỉ có một vạn huyền giả chiến thắng ra, còn lại hơn năm ngàn vạn, toàn bộ đào thải!
Tỉ lệ đào thải này đâu chỉ khoa trương, quả thật cực kỳ tàn ác.
Tỉ lệ đào thải vòng dự tuyển đầu tiên của những kỳ trước cũng rất lớn, nhưng tối đa chính là trong trăm chọn một, còn xa mới khoa trương như thế.
- Bởi vì đại hội huyền thần lần này hạn chế ở Thần Kiếp cảnh, chỉ có năm trăm ngàn huyền giả có tư cách tham gia, người người đều là thiên tài... Vòng thứ nhất này lại năm ngàn chọn một? Đây cũng quá tàn khốc đi?
- Một vòng trực tiếp quét xuống đến chỉ còn một vạn, cái này này này...
- Đại hội huyền thần phen này, quả nhiên làm không phải vì cường giả gì, mà là nhóm người trẻ tuổi cao nhất kia của toàn bộ đông thần vực, tuy rằng còn lại đều là thiên tài không hơn không kém, nhưng lại chỉ có thể làm nền.
Một lão giả kinh lịch qua vài lần đại hội huyền thần thở dài.
- Xem ra, trận dự tuyển đầu của chúng ta, sẽ toàn bộ bị loại đi xuống.
Mộc Hàm Ngọc nhìn một đám sư đệ muội, thổn thức nói.
Cũng không phải hắn tự coi nhẹ mình, trong hàng đệ tử Băng Hoàng thần tông tham chiến lần này, lấy hắn và Mộc Phi Tuyết có huyền lực cao nhất, nhưng chỉ có Thần Kiếp cảnh cấp tám, tu vi như thế ở Ngâm Tuyết giới là đứng đầu, nhưng ở đại hội huyền thần này, đừng nói một vạn thứ hạng đầu, trước mười vạn thứ hạng đầu đều không có khả năng mấy.
- Đại hội huyền thần này thật kỳ quái, hoàn toàn không giống với những lần trước trong truyền thuyết, một vòng chỉ chiến thắng ra một vạn người... Ta cảm giác chúng ta hoàn toàn giống như đến góp cho đủ số.
Một đệ tử Băng Hoàng cười khổ nói.
- Đừng suy nghĩ nhiều. Đại hội huyền thần trước kia cần ba ngàn năm một lần, chúng ta có thể có may mắn tham gia, đã là cơ duyên thật lớn rồi, sẽ trở thành thí luyện có quy cách cao nhất từ khi chào đời cho tới nay, tuy rằng vòng thứ nhất này nhất định đã bị đào thải, nhưng cho dù bị loại bỏ cũng sẽ có bài danh... Đừng khiến mình và tông môn mất mặt! Toàn lực ứng phó!
Mộc Hàm Ngọc nghiêm nghị nói.
- Vâng! Sư huynh nói đúng!
Đệ tử Băng Hoàng nhất tề hưởng ứng, chiến ý hừng hực dấy lên, cùng đợi dự tuyển chiến tàn khốc gần ngay trước mắt.
- Cuối cùng cũng bắt đầu.
Hỏa Phá Vân ngửa đầu nhìn lên trời, hai mắt cháy lửa, chiến ý dâng trào. Mục tiêu của hắn, là một ngàn thứ hạng đầu, tỉ lệ đào thải dự tuyển đối với người khác mà nói là cực kỳ tàn khốc, đối với hắn mà nói, lại là không đạt mục tiêu.
- Phá Vân huynh, cố lên đi.
Vân Triệt nói tự đáy lòng. Đối với hắn, chiến trường ở đâu, quy chế thi đấu gì, đều không hề quan trọng. Đừng nói năm ngàn tuyển chọn một, chính là trong năm tuyển chọn một, hắn cũng sẽ bị loại bỏ ở vòng đầu tiên.
Đông thần vực rung chuyển rất nhiều, âm thanh Trụ Thiên ngừng nghỉ, vô số đường bạch quang từ trên trời giáng xuống, phủ lên trên người chúng huyền giả tham chiến.
Thế giới chung quanh trở nên nhợt nhạt, rất nhanh, bạch quang lại hoàn toàn tán đi, khí tức đến từ chung quanh xuất hiện biến hóa vi diệu, hiển nhiên đã đi đến một thế giới khác.
Hơn nữa đã đến không phải là chân thân, mà là hình chiếu hoàn chỉnh.
Trong đầu, tự động xuất hiện một ý niệm:"Chiến khu thứ chín."
Vân Triệt mở to mắt, nhìn về phía chung quanh, nơi này, nhìn qua cũng là một thành cổ giống vậy, cảnh tượng chung quanh tiêu điều, trời cao xám trắng, mặt đất cũng hoàn toàn khô cạn, là một thành chết bỏ hoang, cũng không giống với chỗ lúc trước hắn đứng, nhưng lại rất giống.
Ánh mắt nhìn về phía phương xa, ngoài mười mấy dặm, rõ ràng tồn tại một tầng kết giới vĩ đại, kết giới này giống như bao trùm toàn bộ thành cổ bỏ hoang, khiến mọi người không cách nào rời đi khỏi khu vực này.
Nơi này, chính là thế giới bên trong Trụ thiên châu... Chiến trường số thứ tự thứ chín trong một ngàn chiến trường dự tuyển!
Mà đã đến nơi này, như vậy bản thân sẽ không phải là chân thân, mà là một hình chiếu.
Vân Triệt cảm giác thân thể và vận chuyển huyền lực một chút, không hề khác thường, thậm chí không hề cảm giác ra bản thân hiện giờ chính là ở trạng thái hình chiếu. Hắn chìa tay trái, rõ ràng cảm giác được sự tồn tại của Thiên độc châu và Kiếp Thiên kiếm, liền ngay cả thứ trong Thiên độc châu, cũng có thể tự do lấy ra.
Không hổ là hình chiếu của Trụ Thiên châu, quả nhiên hoàn mỹ không thể tưởng tượng nổi.
Chung quanh Vân Triệt, từng bóng người xuất hiện trong từng đợt bạch quang tiêu tán đi, bọn họ cũng đều đánh giá bốn phía và đối thủ tiếp theo của mình, hoặc sắc mặt ngưng trọng, hoặc vẻ mặt nghi hoặc, hoặc tràn đầy tự tin, nhưng không có ai hành động thiếu suy nghĩ.
Vân Triệt nhìn lướt qua chung quanh, đều là khuôn mặt xa lạ. Một ngàn chiến khu, đều ngẫu nhiên truyền tống, người hắn quen biết vốn cũng rất ít, muốn gặp được khuôn mặt quen thuộc quả thật không phải là chuyện dễ dàng.
Hơn nữa, cũng không tìm được một khí tức nào yếu hơn mình.
Dù sao, Thần Kiếp cảnh cấp một, giới hạn dưới cùng tư cách tham chiến... Ở trong toàn bộ năm trăm ngàn huyền giả tham chiến đều là lót đáy tầng thấp nhất.
Cho nên, không hề nghi ngờ, những ánh mắt nhìn quét chung quanh khi dừng lại ở trên người hắn, toàn bộ chuyển thành khinh thường và miệt thị, có người ngay cả ý cười đều nhiều hơn vài phần.
Không quá bao lâu, âm thanh của Trụ Thiên mênh mông liền từ trên không truyền đến:
- Khu vực hiện giờ của các ngươi, là"Chủ thành" của từng chiến khu dự tuyển, cũng là khu vực an toàn tuyệt đối. Nơi này không có huyền thú thường lui tới và xâm nhập, huyền lực của mọi người cũng sắp bị giam cầm trong cơ thể, không cách nào phóng thích ra công kích người khác.
- Mà một khi ra khỏi khu vực chủ thành, đó là chiến trường của các ngươi.