.
._570__2" class="block_" lang="en">Trang 570# 2
Chương 1140: Quái nhân
- Hoàn cảnh chiến trường vô cùng tàn khốc, có khí hậu cực đoan, chỗ nào cũng đang trong thiên tai, huyền thú cường đại, cùng với đối thủ càng thêm đáng sợ hơn huyền thú. Mỗi người các ngươi giết chết một huyền thú, liền có thể đạt được số lượng"Hồn châu" nhất định, huyền thú bị giết chết càng cường đại, hồn châu đoạt được sẽ càng nhiều.
- Giết chết huyền thú Thần Hồn cảnh, có thể đạt được tới năm hồn châu.
Giết chết huyền thú Thần Kiếp cảnh, có thể đạt được từ mười tới ba mươi hồn châu.
- Mà giết chết huyền thú Thần Linh cảnh, sẽ có được từ một trăm tới ba trăm hồn châu.
- Nếu hợp lực đánh chết, vậy dựa theo tỉ lệ tổn thương tạo ra cho huyền thú tiến hành phân phối điểm số.
- Nếu bị giết chết, ngược lại sẽ không vì vậy mà mất đi tư cách, mà sẽ sống lại ở chủ thành, đồng thời mất đi ba phần toàn bộ hồn châu ở trên người! Nếu bị huyền giả tham chiến khác đánh chết, như vậy hồn châu mất đi sẽ biến thành đoạt được.
Quy tắc mà âm thanh Trụ Thiên tuyên đọc không chỉ có huyền giả tham chiến có thể nghe được vào trong tai, toàn bộ đông thần vực đều có thể nghe thấy được rõ ràng rành mạch. Quy chế thi đấu đặc thù mượn từ Trụ Thiên châu thực hiện này, chỉ cần nghe vào trong tai, đều có thể ngửi được hương vị thảm thiết.
Thật hiển nhiên, kết quả dự tuyển chiến, lấy số lượng hồn châu đoạt được đến quyết định. Hồn châu có thể đến từ huyền thú, cũng có thể đến từ huyền giả khác. Đánh chết huyền thú cấp bậc càng cao, hồn châu đạt được càng nhiều, nhưng đồng thời nguy hiểm cũng lớn hơn, mà một khi tử vong, tuy không đánh mất tư cách, còn có thể sống lại vô hạn, nhưng sẽ có trừng phạt tàn khốc...
Mất đi vẻn vẹn ba thành toàn bộ hồn châu!
Nếu bị huyền giả tham chiến khác đánh chết, ba thành hồn châu này liền trực tiếp bị đoạt mất.
Tiền kỳ, phải thông qua đánh chết huyền thú cường đại gian nan thu thập hồn châu. Tới trung hậu kỳ... Không thể nghi ngờ là giết người nhanh hơn!
Chỉ có điều, quy tắc cũng không đơn giản như vậy:
- Khi đánh chết huyền giả khác, chỉ có lần đầu tiên có thể được hồn châu tổn thất này, sau đó chỉ có thể khiến hồn châu tổn thất, cũng không có khả năng đoạt được.
- Chủ thành cũng không phải là nơi tuyệt đối bình yên. Thời gian ở chủ thành tổng cộng mỗi nửa canh giờ, hồn châu trên người sẽ bị tổn thất một thành. Muốn đạt được thứ tự tốt, nhất định phải thời khắc đối mặt với khiêu chiến tàn khốc.
Bên trong chiến trường, một người chỉ có thể đoạt được của huyền giả khác một lần, sau đó cho dù giết chết nhiều lần, cũng chỉ khiến cho hồn châu này tổn thất, nhưng không cách nào đoạt lấy, đây hiển nhiên là một kiểu cân bằng, cũng có thể đề phòng người có lòng"Gian lận". Mà lưu lại khu vực an toàn sẽ trong bất cứ lúc nào bị tổn thất hồn châu, đây khiến chiến trường này càng thêm tàn khốc, làm cho đến khi tự nhận đã đủ hồn châu muốn quay về chủ thành"Tị nạn" cũng trở thành hy vọng xa vời.
- Trong chiến trường dự tuyển, vật mang theo trên người đều sẽ chiếu hình hoàn chỉnh, cũng tuyệt đối không hạn chế đối với sử dụng huyền khí, dị bảo, huyền trận gì, lại càng không hạn chế hình thức phương pháp thủ đoạn gì.
- Trận đầu tiên dự tuyển chiến liên tục một tháng, một tháng sau, lấy số lượng hồn châu giữ được quyết định bài danh. Huyền giả tham chiến có thể vào bất cứ lúc nào lấy ý niệm kiểm tra số lượng hồn châu với bài danh của bản thân cùng với các huyền giả khác, cá đại tinh giới cũng có thể thông qua hình chiếu Trụ Thiên có thể xem xét hồn châu với bài danh của huyền giả bất kỳ vào bất cứ lúc nào.
Ầm ầm ầm --
Một khắc này trời cao giống như chấn động lên, âm thanh Trụ Thiên cũng trở nên càng thêm trầm trọng mênh mông:
- Canh giờ đã đến! Ta đây tuyên bố, cuộc chiến dự tuyển vòng thứ nhất đại hội huyền thần, chính thức bắt đầu!
- Các cường giả trẻ tuổi của đông thần vực, lao tới chiến trường chỉ thuộc về các ngươi đi!
Rầm --
Thế giới thần bí bên trong Trụ Thiên châu, một ngàn chiến trường đều không giống nhau, đồng thời phát ra một tiếng nổ vang nặng nề, kết giới bao phủ khu vực các đại"Chủ thành", ngăn cách chủ thành với chiến trường cũng đồng thời nứt vụn.
Phương xa nhất thời truyền đến từng trận âm thanh rít gào trầm thấp, khí tức thần bí với nguy hiểm từ bốn phương tám hướng vọt tới, kích thích máu với thần kinh của từng huyền giả tham chiến. Yên tĩnh ngắn ngủi cũng vào một khắc này hoàn toàn phá vỡ...
Bởi vì mỗi một người chung quanh, đều sẽ là đối thủ của mình... Giết với bị giết, đoạt lấy với bị cướp đoạt!
Từng chiến trường có hơn năm vạn huyền giả, mà cuối cùng có thể lưu lại, chỉ có mười người!
Bên trong chủ thành không cách nào giao chiến, mà giai đoạn này, cũng rất không phải là thời khắc thích hợp đánh chết đoạt lấy của huyền giả khác, theo kết giới vỡ vụn, nhóm huyền giả tinh thần khẩn trương nhất thời toàn bộ bay vút không trung, hóa thành từng tia chớp, phía sau tiếp trước nhằm ra thế giới nguy hiểm chưa biết ở bên ngoài chủ thành.
Trận đại hội huyền thần không giống bình thường này, hấp dẫn lấy toàn bộ đông thần vực cuối cùng bắt đầu vào một khắc này.
Chiến trường dự tuyển đã nhen lên, bên trên trời cao của đông thần vực, vô số tinh quang ở các đại tinh giới dội xuống, đụng chạm lên mặt đất, sẽ kết lên một huyền trận tinh xảo, theo huyền trận xoay tròn, một đám quang bia cao một trượng từ giữa dâng lên, phóng thích ra minh quang giống như vì sao.
Đây là bia tinh thần do Trụ Thiên thần giới với Tinh Thần giới hợp lực bỏ ra, lan đến khắp các nơi của đông thần vực, vẫn sẽ luôn luôn tồn tại cho đến khi đại hội huyền thần kết thúc.
Bia tinh thần tương liên với khí cơ của Trụ Thiên châu, cũng có thể chiết xạ hình chiếu đến từ Trụ Thiên châu, cho nên rót ý niệm vào, liền có thể thông qua bia tinh thần bất cứ lúc nào thăm dò được tình huống bài danh của đại hội huyền thần, nghe nói đến hậu kỳ, thậm chí có thể chiết xạ qua bia tinh thần, trực tiếp quan sát hình ảnh sân thi đấu đại hội huyền thần.
Những bia tinh thần này mới xuất hiện không bao lâu, liền có lượng lớn huyền giả đã theo khí tức mà tới, thậm chí bao gồm phần đông Giới Vương tinh giới và tông môn đứng đầu, đây mới chỉ là ngày đầu tiên của dự tuyển chiến trận thứ nhất, bọn họ đã nóng lòng không kịp đợi.
Bên trong chiến trường chỗ Vân Triệt, bóng người bay ra, dưới so đấu nhất định tàn khốc thảm thiết này, cho dù trì hoãn trong khoảnh khắc, đều có thể tạo thành chênh lệch trên bài danh. Nhưng cũng có mấy người không hề nóng lòng chút nào đi vào chiến trường, ngược lại bình tĩnh yên ổn ở lại xa xa.
Theo chúng huyền giả ào ào xông vào bên trong chiến trường, vài bóng người vẫn ở lại chủ thành liền có vẻ đặc biệt bắt mắt.
Một người trong đó, chính là Vân Triệt.
- A, còn tưởng rằng ít nhiều gì sẽ có chút khẩn trương kích thích, hóa ra cũng chỉ là một đám phế vật vô dụng, xem ra chờ mong của ta đối với đại hội huyền thần lần này thật sự quá cao.
Phía sau Vân Triệt, đột nhiên vang lên một giọng nói vô cùng ngạo mạn khinh thường.
Vân Triệt xoay người, liếc nhìn chỗ cách mình không đến trăm bước, một nam tử kim y đang đứng. Một thân kim y dài sáng quắc, làm cho người ta muốn không chú ý đến hắn cũng không được.
Người Vân Triệt quen biết ở thần giới cực nhỏ, ở bên trong chiến trường này, càng rất khó gặp được người quen biết, nhưng người này, Vân Triệt cố tình lại biết.
Thần Vũ giới -- Vũ Quy Khắc!!
Thật má nó khéo mà -- Vân Triệt thầm nói trong lòng, ba ngày trước gặp được, hiện giờ lại bị phân đến trong cùng một chiến trường.
Quả thật có duyên!
Mặc dù đối phương hoàn toàn không biết mình là ai.
Khác với vẻ quý khí bước người vào lần trước khi Vân Triệt gặp hắn, lúc này treo ở trên mặt hắn, lại là ngạo mạn thật sâu. Có thể vào chiến trường sơ tuyển, không khỏi là huyền giả thiên tài các giới đông thần vực, nhưng dường như lại hoàn toàn không được hắn để vào trong mắt.
Còn có giọng điệu mới vừa rồi của hắn, từng lời tràn đầy khinh miệt từ trên cao nhìn xuống.
Vân Triệt nhớ tới lời Hỏa Phá Vân nói lúc trước, về tu vi huyền lực của Vũ Quy Khắc này, còn vượt trên cả Hỏa Phá Vân! Mạnh đến trình độ này, có lẽ ở trong chiến trường này, thật sự không có người nào có tu vi có thể vượt trên được hắn.
Hắn cũng tuyệt đối có tư cách nói ra lời vừa rồi.
Hừ nhẹ một tiếng, Vũ Quy Khắc cuối cùng nâng bước, không nhanh không chậm đi ra ngoài thành, thản nhiên giống như tản bộ.
Mà thực lực của hắn, tự nhiên có thể cảm nhận được sự tồn tại của Vân Triệt, nhưng từ đầu đến cuối lại không hề liếc mắt nhìn về phía Vân Triệt một lần.
- Liên tục chém giết một tháng, ở giữa vẫn không thể có một chút nghỉ ngơi hồi phục thả lỏng, tất cả huyền thú và người đều là kẻ địch... Thật đúng là cũng đủ tàn khốc.
Vân Triệt lầm bầm lầu bầu một tiếng, nhìn liếc ra chung quanh, sau đó tìm một góc yên tĩnh ngồi xuống, nhắm mắt suy tư.
Tuy rằng quy chế thi đấu có khác biệt rất lớn so với suy nghĩ của hắn, nhưng ngược lại dễ dàng cho hắn. Hắn có thể trực tiếp cứ ở trong chủ thành an toàn như vậy, ngay cả giao thủ với những người khác đều vô dụng.
Đợi một tháng sau vòng sơ tuyển đầu tiên kết thúc, hắn bị loại bỏ tự nhiên có thể đặt mình trong Trụ Thiên thần giới, dùng các phương pháp đã nghĩ kỹ đi tìm cơ hội gặp mặt Mạt Lỵ.
Tuy rằng, Mộc Huyền Âm lựa chọn để cho hắn tham gia đại hội huyền thần, mà không phải đi theo Mộc Băng Vân làm người được mời xem cuộc chiến tiến vào Trụ Thiên giới, một trong những nguyên nhân chính là không để cho hắn có được cơ hội lịch lãm vô cùng khó có được này.
Nhưng hắn đến nơi này, một lòng suy nghĩ đều là Mạt Lỵ, không hề có một chút tâm tư"Lịch lãm" nào.
Hơn nữa nếu sớm biết vòng dự tuyển đầu tiên cần kéo dài lâu như vậy, hắn nói không chừng sẽ lựa chọn cãi lại mệnh lệnh sư phụ, trực tiếp theo Mộc Băng Vân gia nhập Trụ Thiên giới.
Ngồi hồi lâu, chung quanh vẫn hoàn toàn yên tĩnh, cũng không có người vì tử vong mà bị đuổi về chủ thành. Dù sao, giai đoạn đầu chủ yếu giết thú đến tích lũy hồn châu, phiêu lưu tương đối thấp rất nhiều, không có ai vào thời kỳ này lại lãng phí thời gian, còn muốn mạo hiểm phiêu lưu vĩ đại đi đoạt lấy của huyền giả khác -- vốn mất nhiều hơn được.
Hoàn cảnh yên tĩnh, vả lại tuyệt đối an toàn, vốn có thể hoàn toàn thả lỏng tĩnh tâm. Nhưng không biết vì sao, Vân Triệt lại không có lý do cảm giác được từng trận phiền chán, về sau, khóe mắt chính là co giật một trận.
Qua một tháng nữa, ta liền có cơ hội gặp lại Mạt Lỵ... Sau đó, là có thể trở về Thiên Huyền đại lục và Huyễn Yêu giới... Ta luôn luôn được vận mệnh chiếu cố, Mạt Lỵ cũng đã nói ta là người có đại khí vận trên người, lần này, cũng nhất định sẽ thật thuận lợi.
Nhất định...
Vân Triệt mở to mắt, đứng dậy, tùy tiện chọn một phương hướng, cũng không biết nó chân thật tồn tại bên trong Trụ Thiên châu, hay là tồn tại giống như hư ảo.
Thành cổ bỏ hoang này cũng không lớn, Vân Triệt từ trung tâm đi đến gần bên cạnh thành cổ, cũng chỉ dùng hết chưa tới một canh giờ. Lúc này, bước chân hắn khựng lại, nhíu mày nhìn về phía trước... Bởi vì, hắn lại nhìn thấy được một người!
Người này đưa lưng về phía hắn, đứng ở bên cạnh thành cổ, chắp hai tay sau lưng, yên tĩnh ngắm nhìn chiến trường ở phương xa.
Lúc này cách chiến trường mở ra đã qua hơn một canh giờ, chúng huyền giả tham chiến đều đã phía sau tiếp trước, nhiệt huyết sôi trào xâm nhập vào chiến trường, mà người này lại yên lặng đứng ở đó, hơn nữa nhìn dáng vẻ đã đứng yên thật lâu, trên người cũng không hề có một chút khí tức xao động gì, hoàn toàn không giống với sau khi tử vong bị truyền tống về.
Chẳng lẽ người này... Cũng giống như mình không chuẩn bị gia nhập chiến trường?
Vân Triệt đảo ý niệm qua, tin tức người này nhất thời xuất hiện trong tâm hồn hắn:
- Tiêu Mặc, tuổi: 39, xuất thân: Địa cầu, hồn châu: 0, bài vị chiến khu thứ chín: 51302.
Ở trong chiến trường, bất cứ kẻ nào đều có thể tùy ý điều tra tin tức của người khác, bao gồm số lượng hồn châu nắm giữ và bài danh. Đương nhiên, danh tính và xuất thân ngược lại không nhất định là thật, bởi vì danh tính và xuất thân đều do trước khi tiến vào chiến trường tự mình khắc ấn xuống, hoàn toàn có thể làm giả.
Mà thật hiển nhiên, Trụ Thiên giới hoàn toàn không thèm để ý đến ngươi làm giả.
Dù sao, đại hội huyền thần là chiến trường hầu hết có thể nổi danh, ngươi chơi một cái tên giả một xuất thân giả... Kia không phải là ngốc sao!
Nhưng số lượng hồn châu và thứ hạng lại tuyệt đối không có khả năng làm giả. Nam tử tên là Tiêu Mặc này số lượng hồn châu là không, bài vị cũng là vị trí cuối, hiển nhiên cũng giống như hắn, từ đầu đã không bước ra khỏi khu vực chủ thành.
Hơn nữa khí tức của hắn không hề gây cho mình cảm giác áp bách, hiển nhiên tu vi huyền lực cũng không cao, tuy rằng còn hơn bản thân, nhưng chắc cũng chỉ có Thần Kiếp cảnh tiền kỳ.
Chẳng lẽ tự biết tu vi ở tầng dưới chót, cho nên rõ ràng không gia nhập chiến trường?
Mình có nguyên do đặc thù, mà huyền giả bình thường trăm cay ngàn đắng đến nơi này, sự kiện huyền đạo cao nhất cả đời nhiều nhất chỉ có một lần, dù thế nào đi nữa cũng không thể đi một chuyến uổng công.
Hơn nữa xuất thân của gia hỏa này... Địa cầu?
Danh xưng rất quái lạ, đại khái tùy ý bịa ra đi.
Tuy rằng khiến Vân Triệt có kinh ngạc rất nhỏ, nhưng hắn tự nhiên không có hứng thú chủ động đi lên bắt chuyện với người này, liền định xoay người rời đi, lại đột nhiên nghe thấy người này chậm rãi ngửa đầu, than nhẹ một tiếng, ngâm thật dài:
- Chân trời mênh mông là tình yêu của ta, dưới chân núi xanh trùng điệp hoa đang nở.
Vân Triệt liếc mắt: Người này...Chẳng lẽ còn là một thi nhân?