Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1158 - Chương 1159: Tội Không Thể Tha

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1159" class="block_" lang="en">Trang 580# 1

 

 

 

Chương 1159: Tội không thể tha



- Vân Triệt!!

Mộc Băng Vân quá sợ hãi, đám người Mộc Hoán Chi càng kinh hãi muốn chết.

- Xong... Xong rồi, lần này thật... Triệt để xong rồi.

Hỏa Như Liệt ngây ngốc nói.

- Ha? Tiểu tử này... Cực kỳ thú vị.

Thích Thiên thần đế sờ cằm, nhiều hứng thú nhìn Vân Triệt.

- Thú vị? Hừ, xuất thân đê tiện, thủ đoạn ti tiện, còn ngu ngốc cuồng vọng như thế, hắn nên may mắn vì bản thân đang ở Trụ Thiên giới, nếu ở tinh giới khác, đã sớm chết vạn lần.

Tinh Thần đế hừ lạnh nói.

Khư Uế tôn giả cười nhạt một tiếng, lại làm cho người ta cảm giác được một cơn rùng mình thấm thẳng vào xương cốt:

- A. Hành vi ti tiện, trọng tội trong người, lại chẳng những không coi là hổ thẹn, cúi đầu sám hối, còn dám cuồng vọng như thế...

Đã nói ra khỏi miệng, Vân Triệt ngược lại không còn cố kỵ:

- Trọng tội? Ta thật sự đúng là thủ đoạn ti tiện, bị người cười nhạo hèn mọn đều là gieo gió gặt bão. Nhưng mà... Ta muốn thỉnh giáo một chút, ta tại sao lại là trọng tội!

- A! Ti tiện làm rối loạn kỷ cương, ở bất cứ vị diện nào đều là trọng tội! Ở đại hội huyền thần như thế, khinh thường Trụ Thiên giới ta, khinh thường toàn bộ huyền giả đông thần vực ta, càng là tội ác tày trời, tội không thể tha thứ! Ngươi lại còn có mặt mũi nói xạo tại sao lại là trọng tội?

Vân Triệt trầm giọng gầm to:

- Nói xạo? Ta cần gì phải nói xạo! Quy tắc chiến trường dự tuyển tuyên đọc rõ ràng, tất cả mỗi người có được đều sẽ hình chiếu hoàn chỉnh, chiến trường không hạn chế bất kỳ vũ khí gì, huyền khí, thủ đoạn nào, chỉ bằng số lượng hồn châu quyết định bài danh!

- Thủ đoạn của ta đúng là khiến cho người ta khinh thường, nhưng không hề vi phạm quy tắc chiến trường! Ngươi có thể trào phúng trách cứ thủ đoạn của ta, nhưng có lý do gì nói ta gian lận, lại dựa vào cái gì nói ta trọng tội trong người.

"..." Khư Uế tôn giả sửng sốt một chút, đúng là nhất thời không phản bác được.

Trụ Thiên chi âm không chỉ vang lên ở thế giới hình chiếu trong Trụ Thiên châu, bên ngoài cũng có thể nghe thấy rõ ràng rành mạch. Lúc này hồi tưởng lại, quy tắc mà Trụ Thiên chi âm tuyên đọc, đúng là rõ ràng đã đề cập tới: Không giới hạn bất kỳ vũ khí gì, huyền khí... Thủ đoạn!

Mà Vân Triệt có thể đứng ở trong này, dựa vào chính là"Thủ đoạn"!

Tuy rằng làm cho người ta khinh thường, nhưng mà... Nếu thật dựa theo tuyên đọc của Trụ Thiên chi âm, hắn thật sự không làm trái với quy tắc!

Không chỉ có Khư Uế tôn giả nhất thời ngạc nhiên, liền ngay cả đám người Trụ Thiên thần đế cũng hơi sửng sốt, người trên phong thần đài đều hai mặt nhìn nhau.

- Nếu ta thật sự vi phạm quy tắc chiến trường, sẽ bị Trụ Thiên châu cướp đoạt tư cách, trực tiếp đuổi đi. Nhưng mà, ta bình yên thông qua hai đợt dự tuyển, hiện giờ lại đứng ở nơi này, nói rõ ngay cả Trụ Thiên châu cũng thừa nhận bài danh của ta, ngươi lại có lý do gì nói ta mắc trọng tội!

Lời ấy của Vân Triệt, khiến Mộc Băng Vân nháy mắt lòng rơi xuống vực sâu, sắc mặt trắng bệch... Bởi vì, lời ấy của Vân Triệt cho dù chiếm lý cỡ nào, cho dù nghĩa chính ngôn từ cỡ nào, nhưng hắn lại cố tình chạm đến cấm kỵ lớn nhất của Trụ Thiên thần giới.

Trụ Thiên châu!!

Sắc mặt của người Trụ Thiên giới đều âm u, Khư Uế tôn giả càng giận tím mặt:

- Làm càn! Tiểu bối ti tiện, ngươi đầu tiên coi rẻ đại hội huyền thần, chẳng những không biết nhận tội hối cải, lại còn dám can đảm vọng luận Trụ Thiên châu, quả thật gan lớn tới cực điểm, tội không thể tha.

- Buồn cười!

Trụ Thiên thần đế cũng hơi sa sầm ánh mắt xuống.

Một trưởng lão Trụ Thiên giới tức giận nói:

- Đồ hỗn trướng này! Lại dám can đảm có ý đồ lấy danh nghĩa Trụ Thiên châu đến che giấu xấu xa này, đâu chỉ to gan lớn mật! Khư Uế tôn giả, không cần theo khuôn phép cũ, đừng lãng phí lời lẽ với tên tiểu bối ti tiện này, lập tức phế huyền lực, đánh ra khỏi Trụ Thiên giới!

- Tự tung tự tác, không thể sống.

- Lại còn có thứ cuồng vọng vô tri như vậy, hôm nay coi như tăng thêm kiến thức.

- Trong"Thiên tuyển chi tử", một người bước ra, thi lễ với Khư Uế tôn giả, nghiêm nghị nói:

- Khư Uế tôn giả, chúng ta vì may mắn trở thành"Thiên tuyển chi tử", đều dồn hết tu hành suốt đời, tại chiến trường từng bước kinh tâm, không dám có khoảnh khắc lơi lỏng, mới được vinh hạnh đặc biệt này. Không nghĩ tới, giữa chúng ta thế mà lại trà trộn vào tiểu nhân đê tiện như vậy, không chỉ làm nhục thanh danh"Thiên tuyển chi tử", vãn bối cũng thân cảm thấy nhục nhã, xin Khư Uế tôn giả nhất định phải nghiêm trị tiểu nhân đê tiện này, làm chủ cho chúng ta.

Người nói chuyện một thân bạch y, trang phục cực kỳ tương tự với Lạc Trường Sinh. Mà thân phận này, đúng là nhi tử của Đại Giới Vương Thánh Vũ giới, huynh trưởng cùng cha cùng nương với Lạc Trường Sinh -- Lạc Trường An.

Thiên phú, tu vi của Lạc Trường An cũng cực kỳ cao, ở đông thần vực thân có vang danh, nhưng từ khi Thánh Vũ giới có Lạc Trường Sinh, vầng hào quang của hắn liền hoàn toàn bị đè ép đi, nhưng hắn lại dường như không thèm để ý tới chuyện này, vẫn kiêu ngạo trước sau như một, nhưng rất cung kính với đệ đệ Lạc Trường Sinh của mình, nói gì nghe nấy, còn thường lấy thân phận là huynh trưởng của Lạc Trường Sinh mà kiêu ngạo.

- Người ti tiện như vậy vào phong thần đài, đâu chỉ làm nhục nhã"Thiên tuyển chi tử" chúng ta, quả thật là sỉ nhục huyền đạo của đông thần vực ta!

- Đệ tử thân truyền của Huyền Âm Giới Vương thì như thế nào... Cần phải nghiêm trị!

Tình hình trên phong thần đài, nhưng lại vì Vân Triệt mà không khống chế được, cánh môi của Thải Chi công chúa mở to, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt, trong lòng lo lắng hoảng sợ, nhưng cũng không dám nói chuyện.

- Hắn... Vẫn vậy... Một chút cũng không thay đổi...

Bên tai nàng, truyền đến giọng nói nhỏ như lời nói mê trong mộng của Mạt Lỵ.

- Đủ rồi!

Cánh tay Khư Uế tôn giả vung lên, dừng toàn bộ âm thanh, ánh mắt như kim đâm nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, hắn hiếm khi tức giận, bởi vì tức giận sẽ ảnh hưởng đến phán đoán của hắn, bóp méo công chính tuyệt đối của hắn. Nhưng đối mặt với Vân Triệt, hắn thế mà lại thật sự nổi giận:

- Vân Triệt! Thời tuổi trẻ luôn sẽ phạm sai lầm, nhận sai nhận tội, nhận trừng phạt, chưa hẳn không thể khoan thứ, ngươi lại cứ muốn...

Vân Triệt trầm giọng cắt ngang lời hắn nói:

- Ta không nhận sai, ngược lại từng chữ thẳng thắn thật thà! Là ngươi cứ muốn nhục mạ sư tôn của ta! A... Vân Triệt ta sao có thể nhận tội với người làm nhục sư tôn ta như ngươi!

Khư Uế tôn giả càng giận dữ, hai hàng chân mày dựng thẳng hóa thành hai thanh kiếm bén, thân là người thống tĩnh tài quyết giả Trụ Thiên, cho dù là vương một giới, đều phải dè dặt cẩn trọng, khúm núm khi ở trước mặt hắn, chưa bao giờ nghĩ tới, một thanh niên tuổi còn chưa đến nửa giáp, khi đối diện với phán xét của hắn lại dám lớn mật như thế:

- Làm càn! Ngươi ti tiện làm rối loạn kỷ cương, đầu tiên nhiễu loạn coi rẻ đại hội huyền thần, đã là tội lớn, sau đó lại vọng tưởng lấy Trụ Thiên châu che đậy, tội càng thêm tội, làm sao có thể tha thứ cho ngươi!

- Hôm nay cho dù Huyền Âm Giới Vương ở đây, cũng không bảo vệ được cho ngươi!

Khư Uế tôn giả tức giận đáng sợ đến cỡ nào, khiến một đám Giới Vương trên phong thần đài cũng không có ai dám nói gì. Ánh mắt của hắn đột nhiên quét ngang, nhìn về phía sau Vân Triệt:

- Còn có một người, tự lăn ra đây!

Người Khư Uế tôn giả chỉ, tự nhiên là người giúp Vân Triệt gian lận.

Hắn vừa dứt lời, Vũ Quy Khắc như bị lôi điện bổ trúng, thân thể chấn động mạnh, hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, run giọng nói:

- Vãn bối... Biết... Biết sai... Ta... Ta bị ép bất đắc dĩ... Ta... Ta...

Vũ Quy Khắc đột nhiên quỳ gối trên đất, khiến mọi người không khỏi chấn động. Cái tên Vũ Quy Khắc này không ai không biết, bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ đến, ở dưới giọng nói nghiêm khắc kia của Khư Uế tôn giả, người đi ra thế mà lại sẽ là nhi tử của Giới Vương Thần Vũ giới!

Vũ Tam Tông Giới Vương Thần Vũ giới vốn có vẻ mặt thản nhiên xem cuộc vui ngồi ở chỗ kia giống như bị người ném một đống phân lên trên mặt, kinh ngạc trong khoảnh khắc sau đó gương mặt lập tức vặn vẹo, hắn đứng bật dậy, ngón tay run rẩy chỉ về phía Vũ Quy Khắc:

- Khắc nhi... Con... Con!!

- Phụ vương! Con thật sự không phải cố ý... Con bị hắn ép bức, bằng không cho dù...

Lục phủ ngũ tạng tim gan phèo phổi của Vũ Tam Tông đều sắp bị tức điên, cho dù hắn dùng mông đều có thể nghĩ ra đươc Vũ Quy Khắc nhất định bị Vân Triệt bắt được cán chuôi gì đó thật lớn, ngực hắn phập phồng, ở trước mặt mọi người tức giận mắng:

- Im miệng! Con đồ nghịch tử này, ngu xuẩn!

Cho dù tức giận tới cực điểm, Vũ Quy Khắc dù sao cũng là nhi tử những năm này hắn coi là kiêu ngạo nhất, mà trước mắt lại là thời khắc mấu chốt sắp tiến vào"Trụ Thiên thần cảnh"... Vũ Tam Tượng hít sâu một hơi, ngượng ngùng nói với Khư Uế tôn giả:

- Khư Uế tôn giả, Tam Tông dạy con không biết cách, phạm phải sai lầm lớn. Nhưng hắn dù sao cũng bị tiểu nhân áp bách, hơn nữa...

Khư Uế tôn giả lại vung tay lên, cắt ngang lời Vũ Tam Tông, lạnh lùng nói:

- Đừng nhiều lời! Vũ Quy Khắc, thân là huyền giả, cho dù không tinh huyền đạo, cũng tuyệt đối không thể mất lương tri liêm sỉ như thế! Ngươi thân đường đường là nhi tử Giới Vương, lại ở đại hội huyền thần phạm phải sai lầm lớn như thế, ngươi nào còn có liêm sỉ với tôn nghiêm của thân là nhi tử Giới Vương, huyền giả thần đạo!

Tuy bị quát mắng ở trước mặt mọi người, nhưng Vũ Quy Khắc đương nhiên sẽ không"Ngu xuẩn" giống như Vân Triệt, hai đầu gối lại nặng nề quỳ xuống, trên thân cũng hoàn toàn phủ phục xuống, nức nở nói:

- Quy Khắc tự biết phạm phải sai lầm lớn, thẹn với phụ vương và các vị tiền bối, cũng không có mặt mũi làm"Thiên tuyển chi tử". Xin Khư Uế tôn giả trừng phạt, cho dù phạt nặng như thế nào, Quy Khắc đều không có một câu oán hận.

- Hừ! Tuy ngươi lỗi lớn trong người, nhưng chung quy không phải người mắc lỗi chính, mặc dù không tránh được trừng phạt, nhưng không đến mức trục xuất ra khỏi"Thiên tuyển chi tử".

Lời này khiến Vũ Quy Khắc đang quỳ sụp xuống lộ ra vẻ vui mừng, Vũ Tam Tông cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm.

- Nên khiển trách ngươi như thế nào, chờ sau lại nói.

Ánh mắt Khư Uế tôn giả đột nhiên quay lại trên người Vân Triệt, cánh tay chậm rãi nâng lên, giọng nói lạnh lùng thêm mấy lần:

- Vân Triệt! Bản tôn hỏi lại ngươi một lần cuối cùng, ngươi ~~ nhận ~~ hay không ~~ nhận ~~ tội~~

- Ha ha ha... Ha ha ha ha ha!!

Chưa chờ Vân Triệt trả lời, một tiếng cười nhức tai đột nhiên không hợp thời vang lên.

Trên chỗ ghế ngồi phía đông, Thích Thiên thần đế đang ngồi nghiêng người, cười to không thôi. Thân là một trong thần đế của nam thần vực, tu vi huyền lực của hắn khủng bố cỡ nào, tiếng cười của hắn mang theo lực xuyên thấu mạnh mẽ tuyệt luân, chấn động đến màng tai và linh hồn của mọi người đều cùng nhau điên cuồng chấn động, động tác của Khư Uế tôn giả cũng dừng lại, toàn thân cứng đờ.

Ở trong ánh mắt kinh dị của tất cả mọi người, Thích Thiên thần đế không coi ai ra gì giơ cao tay, cuồng tiếu và lời nói của hắn, đều mang theo trào phúng không hề che giấu chút nào:

- A ha ha ha ha... Phấn khích cỡ nào, buồn cười cỡ nào. Thiệt thòi cho bản vương trước kia vẫn cho rằng Trụ Thiên châu là thánh vật trên đời không gì sánh kịp, hóa ra cũng không hơn gì cái này, chậc chậc chậc.

Phong thần đài lập tức tĩnh mịch, người của Trụ Thiên thần giới đầu tiên kinh ngạc, sau đó toàn bộ giận dữ.

Lời của Vân Triệt, chính là đề cập đến Trụ Thiên châu để"Giải vây" cho mình, đã phạm vào kiêng kỵ của Trụ Thiên giới. Còn Thích Thiên thần đế, rõ ràng đã là khinh miệt trần trụi.

Khư Uế tôn giả đột nhiên xoay người, sắc mặt âm trầm, nhưng Thích Thiên thần đế là thân phận như thế nào, còn chưa tới lượt hắn quát lớn.

Cho dù Trụ Thiên thần đế có hàm dưỡng tốt hơn nữa, đối mặt với lời nói ấy của Thích Thiên thần đế cũng giận tím mặt:

- Thương Thích Thiên! Trụ Thiên ta mời ngươi làm khách, không hề có một chút nào không chu toàn, ngươi lại dám nhục mạ Trụ Thiên châu như thế... Ngươi thật sự cho rằng Trụ Thiên giới ta dễ bắt nạt sao!

Hắn dừng cười, hai tròng mắt hẹp dài nheo lại, tỏ vẻ châm chọc cười lạnh nói:

- Bổn vương nhục mạ Trụ Thiên châu? Lời này bổn vương lại nghe không hiểu. Khinh miệt vũ nhục Trụ Thiên châu, còn không phải là bản thân các ngươi sao!!

Hắn đột nhiên chìa tay, chỉ thẳng vào Vân Triệt, giọng nói chấn động trời cao:

- Tiểu tử tên Vân Triệt này, hắn thông qua hai đợi dự tuyển của đại hội huyền thần dưới quy tắc do Trụ Thiên châu chế định. Cũng ở dưới thừa nhận của Trụ Thiên châu, tự mình tiến vào một ngàn thứ hạng đầu trên tổng bảng.

- Hắn sẽ được đưa tới nơi này, cũng không hề nghi ngờ là kết quả do Trụ Thiên châu tán thành.

- Mà các ngươi lại luôn miệng, nghĩa chính ngôn tử nhận định hắn ti tiện gian lận, phạm vào tội lớn, chẳng những muốn trục xuất hắn ra khỏi"Thiên tuyển chi tử", nhìn tư thế ngay cả phế tiểu tử này đi đều là nhẹ...

- Chậc chậc chậc, Trụ Thiên giới các ngươi thật uy phong khí phách mà, hoàn toàn liền không để quy tắc do Trụ Thiên châu chế định ra và kết quả nó nhận định vào mắt, còn muốn tuân theo quy tắc vặn vẹo kết quả lấy được thành trọng tội, đây đâu chỉ là khinh miệt vũ nhục, quả thật chính là coi ý nguyện của Trụ Thiên châu là cái rắm, lại còn muốn nói bổn vương nhục mạ khinh miệt Trụ Thiên châu... Ha ha, chậc chậc chậc, thật sự khiến cho bổn vương mở rộng tầm mắt, cười đến rụng răng, ha ha ha ha ha ha ha!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment