Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1157 - Chương 1158: Phản Nộ

. ._579__2" class="block_" lang="en">Trang 579# 2

 

 

 

Chương 1158: Phản nộ



Phương đông xa xôi, xuất hiện hai bóng dáng nữ hài đang nhanh chóng bay tới. Đều xinh xắn lanh lợi, một người váy đỏ tóc đỏ, một người váy lụa nhiều màu phất phới, sự xuất hiện của các nàng, giống như phủ xuống hai tinh linh tuyệt mỹ đến từ thần thoại lên thế giới bình thường, khiến tất cả đều trở nên mờ nhạt đi.

- Cuối cùng đã tới. Vừa rồi hình như chúng ta trực tiếp xuyên qua cấm chế của Trụ Thiên giới... Nhưng mà vì sao lại không có người đến ngăn cản chúng ta vậy?

Trên mặt Thải Chi công chúa tràn đầy vẻ hưng phấn, trái tim cũng vẫn luôn đập thình thịch.

Bởi vì, nàng cuối cùng có thể làm một chuyện vì tỷ tỷ.

Hơn nữa, vẫn còn là một kinh hỉ rất lớn.

- Muội đường đường là Thiên Lang tinh thần, ai dám ngăn cản muội.

Mạt Lỵ tức giận nói.

- Hì hì.

Thải Chi công chúa giống như thổ phỉ thè lưỡi mềm, tinh mâu lặng lẽ liếc nhìn vẻ mặt tỷ tỷ, phong thần đài càng ngày càng gần, trong lòng nàng cũng càng ngày càng kích động.

Hành động khác lạ của Thải Chi, nào tránh được cảm giác của Mạt Lỵ, nàng liếc mắt nói:

- Thải Chi, đã đến nơi này, muội còn không định nói mục đích chân chính của mình sao? Đừng nói với ta rằng muội chính là để cho ta đi cùng với muội tới xem tiểu hài tử đánh nhau.

- Người ta hiện giờ cũng vẫn là tiểu hài tử đó, không cho tỷ tỷ nói tiểu hài tử như vậy.

Môi Thải Chi hơi nhếch lên, kháng nghị nói.

"..." Tuy rằng luôn luôn thần bí, nhưng Mạt Lỵ cảm giác được ít nhất tâm tình của Thải Chi rất tốt, hơn nữa đang rất mãnh liệt chờ mong điều gì, nói cách khác khẳng định không phải là chuyện không tốt gì, cho nên cũng tuyệt đối không lo lắng.

- Phong thần đài phong thần đài... Lập tức sẽ tới.

Dù sao tuổi Thải Chi còn quá nhỏ, về phương diện khống chế cảm xúc tự nhiên mạnh không đến bao nhiêu, nghĩ tới chuyện có khả năng phát sinh sau đó, cũng bắt đầu kích động đến có phần không kiềm chế được:

- Muội cảm giác được khí tức của phụ vương còn có Trụ Thiên bá bá, thật nhiều thật nhiều người... A!!

Giống như đột nhiên hung hăng đập lên trên vách tường thứ nguyên không nhìn thấy được, sau đó lại bị huyền lôi ngoài chín tầng trời bổ trúng, Mạt Lỵ chợt ngừng lại, cả người cứng đờ ở đó, hồi lâu... Vẫn không nhúc nhích.

- Tỷ tỷ!

Thải Chi cũng liền vội dừng lại, nhưng khi nàng xoay người, khoảnh khắc nhìn thấy Mạt Lỵ, bỗng chốc kinh hãi ngây ngốc ở đó.

Trong tầm mắt, người tỷ tỷ khiến Tinh Thần giới nàng không ai không sợ, đối với bất cứ người nào ngoài nàng đều lạnh như băng tuyệt tình, ngay cả đối mặt với phụ vương là Tinh Thần đế đều chỉ nói từ"Cút", thân thể của tỷ tỷ, toàn thân của tỷ tỷ lại đều đang run rẩy vô cùng kịch liệt, đôi mắt như máu nhuộm thành hoàn toàn mất đi ánh sáng đỏ, tròng mắt khi thì phóng đại kịch liệt, khi thì co rút kịch liệt, cánh môi khẽ nhếch sợ run không thôi.

Khí tức toàn thân càng hỗn loạn đến mức độ mà Thải Chi không thể tin được.

- Tỷ... Tỷ tỷ?

Thải Chi tin tưởng tỷ tỷ đột nhiên nhìn thấy Vân Triệt, nhất định sẽ thật sự kích động, nàng vạn phần chờ mong hình ảnh kia, chờ mong kinh hỉ mà bản thân mang đến cho tỷ tỷ. Nhưng mà, phản ứng của Mạt Lỵ lại hung hăng hù đến nàng.

"..." Mạt Lỵ không hề phản ứng chút nào với âm thanh của Thải Chi, cả người giống như bị rút đi tất cả hồn phách, thế giới trước mắt khi thì mơ hồ, khi lại trời xoay đất chuyển.

Vân... Triệt...

Chân mày Khư Uế tôn giả hơi trầm xuống, giọng nói lạnh như băng:

- Hừ, Vân Triệt? Vậy ngươi cũng biết, vì sao bản tôn lại gọi ngươi đi ra!

Đối mặt trực diện với Khư Uế tôn giả, Vân Triệt bình thản trả lời:

- Biết! Bởi vì các ngươi cảm thấy ta không nên xuất hiện ở nơi này.

Giọng Khư Uế tôn giả lạnh lẽo như ban đầu:

- Ngươi đã biết, vậy đàng hoàng tử tế thẳng thắn ra đi. Tự mình nói ra, hậu quả có lẽ còn có thể nhẹ hơn nửa phần. Không nói cũng không sao, hình chiếu bên trong Trụ Thiên châu đều hoàn chỉnh khắc ở bên trong Trụ Thiên châu, đến lúc đó vừa nhìn liền biết!

Giọng điệu của Vân Triệt bình thản giống như đang nói chuyện của người khác, hơn nữa trực tiếp chi tiết nói ra:

- Không cần, ta có thể thông qua vòng dự tuyển đầu tiên và thứ hai, thật sự dùng thủ đoạn ám muội. Ta uy hiếp một người thực lực rất mạnh, có bài vị rất cao, trước khi trận đấu kết thúc chia ra giết hắn một lần, được ba thành hồn châu... Chỉ đơn giản như vậy.

Hắn có thể đến nơi này, mục đích đã đạt thành.

Về phần sẽ có hậu quả gì, hắn đã sớm có chuẩn bị. Xóa bỏ tư cách, đuổi đi, hắn không hề để ý, bị hèn mọn cười nhạo, trở thành trò cười hắn cũng không hề để vào trong lòng chút nào, bị cắt tứ chi ném đi cũng sẽ vui vẻ nhận.

Dù sao, nơi này là Trụ Thiên giới, Trụ Thiên giới là tinh giới chính đạo nhất, nhân từ hòa bình, công chính nhất, mặc dù bản thân phạm vào tội"Gian lận", nhưng ít nhất tội không đáng chết.

Nếu muốn nói kết quả hắn sợ nhất, không thể tiếp nhận nhất... Chính là Mạt Lỵ không hề đến nơi này.

Trên trời cao xa xôi, tuy rằng cách xa nhau cực xa, nhưng đến cảnh giới như Thải Chi, tất cả âm thanh vẫn đủ để nghe thấy được rành mạch.

- Hóa ra, hắn dùng phương pháp này.

Thải Chi công chúa nhỏ giọng nói.

Âm thanh tự nói này của Thải Chi, cuối cùng khiến Mạt Lỵ có phản ứng, nàng chậm rãi đảo mắt qua:

- Thải Chi... Đây là... Mục đích khiến muội kêu ta đến đây?

Thải Chi xoay người, thật dùng sức gật đầu:

- Ừm! Hì hì, tỷ tỷ nhất định không nghĩ tới đi, thật ra, muội... Ở... A...

Giọng Thải Chi dần dần nhỏ đi, nụ cười mừng rỡ trên mặt cũng nhanh chóng biến mất... Bởi vì ánh mắt tỷ tỷ nhìn nàng lại lạnh như vậy, đáng sợ như vậy...

Từ nhỏ đến lớn, lần đầu tiên nàng nhìn thấy ánh mắt như vậy của tỷ tỷ...

- Tỷ... Tỷ... Muội...

Nàng sợ hãi kêu to, không biết làm sao.

Tròng mắt Mạt Lỵ dời khỏi trên người Thải Chi, yên lặng nhìn phong thần đài, vẫn không nhúc nhích, cũng lại không phát ra một lời.

"..." Thải Chi như một con mèo con bị hù sợ, ngoan ngoãn sợ hãi đứng ở bên người Mạt Lỵ, cũng không dám nói gì nữa, trong lòng tràn đầy bất an và ủy khuất.

Ta... Ta lại làm chuyện gì sai rồi... Đã gây họa rồi sao...

Nhưng mà... Tỷ tỷ rõ ràng nhớ hắn như vậy...

Hu... Ta rốt cuộc đã làm sai chỗ nào...

Vân Triệt trực tiếp thẳng thắn, nhất thời đưa tới một loạt huyên náo. Trong"Thiên tuyển chi tử", toàn thân Vũ Quy Khắc run lên, sắc mặt nháy mắt trắng đi vài phần.

Bình tĩnh như thế, thẳng thắn trực tiếp như thế, thật sự có phần ngoài dự đoán của người ta. Nhưng mà, có thể lấy ba thành hồn châu của mình trực tiếp đưa một người vào"Thiên tuyển chi tử", người này ở trong"Thiên tuyển chi tử" nhất định có bài vị đáng chú ý ở gần phía trước, không hề nghi ngờ có tu vi và xuất thân cực kỳ cao.

Người như vậy, làm sao có thể bị một người xuất thân hạ giới, vả lại tu vi chỉ có Thần Kiếp cảnh"Uy hiếp"? Mà huyền giả có xuất thân, cường độ ngang bằng, nhất định có tôn nghiêm huyền đạo rất mạnh, làm sao có khả năng tiếp nhận chuyện như vậy?

Nhưng Vân Triệt đã thừa nhận là gian lận, vậy chuyện này cũng dễ làm hơn. Hai hàng chân mày của Khư Uế tôn giả liền sa sầm xuống, lạnh lùng nói:

- Vân Triệt, ngươi thật sự to gan! Lại dám làm ra hành vi ti tiện như vậy ở đại hội huyền thần! Ngươi có từng để đại hội huyền thần, để Trụ Thiên giới ta vào trong mắt hay không! Nếu như còn có một chút tôn nghiêm và liêm sỉ của huyền giả!

Khư Uế nghiêm nghị quở trách nặng nề, toàn trường đều yên lặng.

Mộc Hoán Chi bị kinh hãi đến mặt như màu đất, Mộc Băng Vân cũng vào lúc này đột nhiên đứng lên:

- Các vị thần đế đại nhân, Khư Uế tôn giả, vãn bối Mộc Băng Vân Ngâm Tuyết giới Băng Hoàng thần tông, Vân Triệt là đệ tử của Băng Hoàng thần tông ta, hắn phạm phải lỗi lớn như thế, là Băng Hoàng thần tông ta dạy dỗ không đúng cách, mong rằng có thể nể tình hắn tuổi trẻ không biết phân thượng xử lý nhẹ, sau khi ta mang hắn quay về tông môn chắc chắn nghiêm túc quản giáo trừng phạt... Cũng chắc chắn cho Trụ Thiên thần giới một công đạo.

Xoẹt!

Mọi ánh mắt nhất thời bắn về phía chỗ ngồi của Ngâm Tuyết giới, mọi người của Ngâm Tuyết giới nhất thời giống như bị vạn kiếm đâm người. Thân hồn đều khiếp sợ.

Đầu Khư Uế tôn giả cũng không quay lại, hừ nặng một tiếng:

- Ngâm Tuyết giới? Hừ! Ngâm Tuyết giới có Huyền Âm Giới Vương tọa trấn, cũng là tinh giới có uy tín danh dự, nhưng lại ra đồ đệ ti tiện như vậy, ngay cả bản tôn đều cảm thấy xấu hổ thay các ngươi!

Mộc Băng Vân:"..."

Khư Uế tôn giả nhíu mày nói:

- Giao đãi? Trụ Thiên giới ta không cần giao đãi, đây là việc trọng đại của đông thần vực chúng ta, nhất là một ngàn"Thiên tuyển chi tử" này, có ý nghĩa trọng đại, từ xưa đến nay đều chưa hề có! Lại ra thứ kém cỏi như thế, lại nên giao đãi về phía đông thần vực, về phía toàn bộ người trẻ tuổi trên đại hội huyền thần này như thế nào!

- Chuyện này không chỉ có hắn, Ngâm Tuyết giới các ngươi cũng không thoát khỏi liên quan!

"???" Vân Triệt nhíu nhíu mày, một ngàn"Thiên tuyển chi tử" có ý nghĩa trọng đại? Có ý nghĩa gì?

- Băng Vân...

Mộc Hoán Chi định ngăn cản Mộc Băng Vân, lại nghe nàng tiếp tục nói:

- Vân Triệt hắn cũng không phải là đệ tử bình thường của Băng Hoàng thần tông ta, mà là đệ tử thân truyền duy nhất trước mắt của tông chủ tông ta, hắn xuất thân hạ giới, ở thần giới trong thời gian ngắn ngủi, lại trời sinh bướng bỉnh không kiềm chế được, mới có thể phạm phải sai lầm lớn như thế. Kính xin tôn giả có thể thoáng mở một mặt, Băng Hoàng thần tông ta nhất định vô cùng cảm kích.

-... Cái gì? Đệ tử thân truyền? Thứ hàng này lại là đệ tử thân truyền của Huyền Âm Giới Vương Ngâm Tuyết giới? Không thể nào đi?

- Huyền Âm Giới Vương chính là một trong những Thần Chủ của đông thần vực, thứ hàng này, lại sẽ là đệ tử thân truyền của nàng?

- Chuyện này chẳng những liên lụy đến Ngâm Tuyết giới, ngay cả mặt mũi của Huyền Âm Giới Vương đều sẽ mất hết... Haizzz.

-... Mất mặt xấu hổ.

Quân Tích Lệ liếc mắt sang bên, cũng khinh thường lại liếc nhìn Vân Triệt một cái, giống như sẽ làm bẩn hai mắt của mình. Trong lòng tiết hận rất nhiều, nghĩ đến không lâu trước đó bản thân lại quỳ xuống đất bồi tội cho thứ hàng này, lại cảm thấy sỉ nhục gấp bội.

Ngâm Tuyết giới đã từng chỉ là một tinh giới trung vị hơi chếch xuống dưới, danh tiếng cũng không quá cao. Nhưng từ khi có Mộc Huyền Âm, Ngâm Tuyết giới mới khiến cho người ta biết được rộng khắp, mà cái tên"Huyền Âm Giới Vương", càng rộng lớn vượt qua Ngâm Tuyết giới, thậm chí còn vượt qua phần lớn Giới Vương thượng vị.

Nhưng mà, đây tuyệt đối không đại biểu cho Khư Uế tôn giả sẽ cho Ngâm Tuyết giới thể diện... Bởi vì hắn là Khư Uế tôn giả!

- Hắn... Đệ tử thân truyền của Huyền Âm Giới Vương?

Khuôn mặt Khư Uế tôn giả lạnh cứng như lúc ban đầu, ánh mắt cũng lạnh như băng giống trước:

- Nhận hạng người ti tiện như vậy làm đệ tử thân truyền, Huyền Âm Giới Vương cũng mắt bị mù sao!

Lời vừa nói ra, Khưu Uế tôn giả chợt thấy tròng mắt vốn bình tĩnh lạ thường của Vân Triệt chợt ngưng lại, một luồng lệ khí ngay mặt mà đến:

- Không được nhục mạ sư tôn ta!!

Giọng gầm nhẹ ngay mặt Khư Uế tôn giả, khiến mọi người trố mắt, tất cả mọi người của Ngâm Tuyết giới đều hoảng sợ thất sắc, Mộc Băng Vân gấp giọng nói:

- Vân Triệt im miệng!

Toàn bộ người trên phong thần đài cũng nhất tề ngây người, bọn họ nằm mộng cũng không nghĩ đến, Vân Triệt đám quát lớn Khư Uế tôn giả! Liền ngay cả Khư Uế tôn giả cũng rõ ràng sửng sốt một chút.

Vân Triệt lại mắt điếc tai ngơ, đôi mắt nhìn thẳng vào Khư Uế tôn giả. Sau khi đến thần giới, vì Mộc Huyền Âm cho hắn mấy lần giáo huấn, tính nết của hắn đúng là thu liễm rất nhiều, trước khi đến Trụ Thiên giới, Mộc Huyền Âm lại hết lần này đến lần khác dặn dò hắn... Nhưng, khi lời nói làm nhục Mộc Huyền Âm phát ra từ trong miệng Khư Uế tôn giả, tức giận và lệ khí giống như núi lửa bị thắp cháy, nháy mắt dựng lên đến đỉnh, không cách nào ngăn chặn.

Có lẽ chính hắn cũng không phát hiện ra, đã bất giác không biết từ khi nào Mộc Huyền Âm đã trở thành một mảnh nghịch lân của hắn.

- Chuyện bản thân ta làm ra, lại có liên quan gì đến sư tôn ta! Ngươi có lý do gì, có tư cách gì nhục mạ sư tôn ta!!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment