Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1177 - Chương 1178: Tái Chiến Lạc Trường An

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1178" class="block_" lang="en">Trang 589# 2

 

 

 

Chương 1178: Tái chiến Lạc Trường An



- Hoán Chi trưởng lão, Vân Triệt tiểu tử này... Băng Hoàng thần tông các ngươi chẳng lẽ cũng có bí pháp nào đó?

Hỏa Như Liệt tỏ vẻ khiếp sợ nói.

- Hỏa tông chủ!

Hỏa Như Liệt vừa mới nói xong, bên tai liền truyền đến tiếng quát khẽ của Viêm Tuyệt Hải. Hắn nhanh chóng tỉnh hồn, lại không hỏi nữa.

Trong khoảng thời gian ngắn như thế, tăng lên kinh người như vậy, đương nhiên không tầm thường. Viêm Thần giới dùng thời gian hai năm, tăng huyền lực của Hỏa Phá Vân lên tới Thần Linh cảnh hậu kỳ, dùng chính là loại"Bí pháp" nào đó, cho nên Hỏa Như Liệt mới hỏi như vậy. Nhưng"Bí pháp" này đều là bí mật của tông môn, đương nhiên không thể hỏi loạn.

"..." Mộc Hoán Chi lại lắc đầu, tỏ vẻ kinh sợ thật lâu không tiêu tán.

Tuổi của hắn đã vượt qua vạn năm, chưa từng nghe nói tới bên trong tông môn có phương pháp gì có thể để cho đệ tử tăng phát một bảy tiểu cảnh giới Thần Kiếp cảnh, kể cả ghi chép lại của tông môn, cũng chưa bao giờ có.

Trên chỗ ngồi xem cuộc chiến phong thần đài hoàn toàn huyên náo. Con đường tu huyền tối kỵ nhất tham công liều lĩnh, nhưng có thể"Liều lĩnh" đến trình độ này, bọn họ không khỏi kinh hãi tới cực điểm... Bao gồm một vài Giới Vương của tinh giới thượng vị!

- Thần Kiếp cảnh... Tăng lên bảy tiểu cảnh giới, cho dù dùng hết viên thì luân châu kia, cũng mới có thời gian một tháng.

Trên chỗ ngồi phía đông, các đại thần đế đều cau chặt chân mày, mắt tỏ vẻ ngạc nhiên.

Lúc này, Long hoàng đột nhiên lên tiếng:

- Là càn khôn ngũ quỳnh đan.

Trụ Thiên thần đế cũng chậm rãi gật đầu:

- Không sai. Dược khí trên người chưa tan hết, chắc là càn khôn ngũ quỳnh đan không thể nghi ngờ. Lấy khả năng của Ngâm Tuyết Giới Vương, đúng là có thể dễ dàng dung hợp càn khôn ngũ quỳnh đan, chính là nguyên liệu có thể làm nên, đều không dễ.

Long hoàng tiếp tục nói:

- Nhưng mà, chỉ một viên càn khôn ngũ quỳnh đan, cho dù có thể luyện hóa hoàn mỹ, cũng tuyệt đối không thể tăng lên to lớn như thế. Ngâm Tuyết giới cũng không thể khinh thường.

Trụ Thiên Giới Vương nở nụ cười:

- Ha ha, Trụ Thiên Chí ta năm nay sáu mươi vạn tuổi, còn Ngâm Tuyết giới, đã hơn chín mươi vạn năm. Tinh giới kế thừa đồ chân thần lưu lại, có lịch sử đáng kể, đâu mà chẳng có bí mật của riêng mình không muốn để cho người khác biết. Chính là..."Bí mật" này hoặc là giá cao thật lớn, hoặc là rất khó thực hiện, lại dùng trên người tiểu tử này, thật sự làm cho người ta có phần không hiểu được.

Long hoàng khẽ lắc đầu:

- Không, tên tiểu bối này, sợ rằng còn không đơn giản như nhìn thấy. Chỉ cần hắn có thể thi triển nặc ảnh, đã có thể thấy được manh mối. Cái tên Mộc Huyền Âm Ngâm Tuyết Giới Vương, Long mỗ ở tây thần vực đã sớm nghe nói đến, có thể được nàng thu làm đệ tử thân truyền, lại không tiếc giá cao tăng hắn lên đến tận đây, kẻ này, cũng không tầm thường.

- Huyền lực đột nhiên tăng mạnh lên như vậy, nhất định dùng bí dược hoặc bí pháp nào đó cực kỳ cao cấp. Chính là Lưu Quang giới ta, phải làm được đến trình độ như vậy cũng rất khó, không nghĩ tới một tinh giới trung vị lại có thể...

Lưu Quang giới, Thủy Ánh Nguyệt thấp giọng nói.

Thiếu nữ bên người nàng đột nhiên hỏi:

- Tỷ tỷ, đại ca nhị ca tam ca... Thập ca thập nhất ca... Cửu thập cửu ca có mở đánh cược trận tranh tài này không?

Thủy Ánh Nguyệt liếc mắt nhìn Thủy Mị Âm, kinh ngạc vì sao muội muội mình lại đột nhiên sẽ cảm thấy có hứng thú với mở đánh cược:

- Không có. Trận giao chiến này, kết quả vốn không hề hồi hộp, mở đánh cược chỉ biết chắc chắn đền tiền.

Mỗi một lần đại hội huyền thần, đông thần vực sẽ nổi lên vô số sòng bạc, Lưu Quang giới đương nhiên cũng không thể bỏ qua cho cơ hội vét tiền này, hơn nữa bởi vì danh vọng thế lực của Lưu Quang giới, sòng bạc mở ra cũng cực kỳ to lớn.

Đôi mắt Thủy Mị Âm lưu chuyển lên quang mang thần bí kỳ lạ chớp cũng không chớp nhìn chằm chằm vào Vân Triệt:

- Ưm... Thật đáng tiếc nha. Nếu tất cả mọi người mua Lạc Trường An thắng mà nói, cửu thập cửu ca bọn họ có thể kiếm được thật nhiều huyền tinh.

Ánh mắt Thủy Ánh Nguyệt kinh ngạc:

- Mị Âm, muội nói là...

- Vị Vân Triệt đại ca ca kia, sẽ thắng nha.

Thủy Mị Âm rất nghiêm túc nói.

Thủy Ánh Nguyệt không cách nào lý giải:

- Thắng? Tuy rằng huyền lực tăng lên rất lớn, nhưng chẳng qua mới chỉ Thần Kiếp cảnh hậu kỳ, dù thế nào cũng không có khả năng là đối thủ của Lạc Trường An.

Thủy Mị Âm nở nụ cười:

- Hi... Hắn không chỉ thay đổi tu vi, ánh mắt cũng hoàn toàn thay đổi đó.

Trên phong thần đài, ánh mắt Khư Uế tôn giả dừng lại trên người Vân Triệt tính bằng thời gian thở, sau kinh ngạc, lạnh nhạt nói:

- Hừ, Vân Triệt! Cuộc chiến phong thần được vạn giới chú ý, ngươi dám tới trễ, còn có để đại hội huyền thần vào trong mắt sao!

Vân Triệt không nhúc nhích, chính là thản nhiên nói:

- Tới trễ đúng là có phần không ổn, nhưng dựa theo quy tắc của cuộc chiến phong thần, tới trễ mười lăm giây mới phán thua. Mà vừa rồi nếu không tính sai, ta chắc cũng chỉ tới trễ chừng bảy giây, lại nghe Khư Uế tôn giả đang tuyên đọc kết quả... Đây dường như mới càng thêm không ổn đó!

- Ngươi...

Chân mày Khư Uế tôn giả trầm xuống, suýt chút nữa lại vì Vân Triệt mà tức giận.

Lấy thân phận của hắn, cho dù vương một giới, cũng không dám có nửa câu bất kính, nhưng Vân Triệt... Tuyệt đối là một ngoại tộc mà cả đời hắn chưa gặp được vài người.

Nghĩ tới thân phận của mình, Khư Uế tôn giả nháy mắt áp chế tức giận vừa mới sinh ra, thân thể lơ lửng, gầm to một tiếng:

- Canh giờ đã đến, hai người các ngươi... Lập tức khai chiến!

Dưới hiệu lệnh của Khư Uế tôn giả, phong thần đài cuối cùng yên tĩnh lại. Nhưng hai bên đối chiến lại không động thủ.

Một người ung dung, một người có vẻ nghiền ngẫm.

Tuy rằng huyền lực của Vân Triệt có biến hóa kinh người, nhưng vẫn lưu lại ở Thần Kiếp cảnh. Ở trong mắt bất cứ người nào, đều vốn không có khả năng tạo ra dù chỉ một chút uy hiếp đối với Lạc Trường An.

Ánh mắt Lạc Trường An chỉ mở một nửa, đảo lên đảo xuống quét nhìn Vân Triệt, ý cười ái muội trên mặt kia, như đang đánh giá một món đồ chơi hơi thú vị:

- Không tệ lắm, hôm kia bị ta hù đến ngay cả phong thần đài đều không dám lên, hôm nay lại có lá gan đứng lên đây, chậc chậc chậc.

Khóe miệng Lạc Trường An nhếch lên, khinh miệt cười lạnh:

- Thời gian một ngày, Thần Kiếp cảnh cấp một đến Thần Kiếp cảnh cấp tám, ha ha ha.... Tuy rằng không biết ngươi dùng phương pháp gì, nhưng ngay cả tiểu hài tử ba tuổi đều biết đến, tu luyện thần đạo phải tiến hành theo chất lượng, từng bước cẩn thận, ngươi lại ngu xuẩn như thế, tuy rằng huyền lực tăng lên không nhỏ, nhưng nhất định tổn hại nặng đến thiên phú và tuổi thọ. Thật sự buồn cười tới cực điểm. Càng buồn cười chính là... Ngươi sẽ không phải cho rằng, ngươi bây giờ, sẽ không còn là phế vật chứ?

Vân Triệt:"..."

Lạc Trường Âm chậm rì rì chỉ một ngón tay về phía Vân Triệt:

- Tiểu tử, ta đây luôn luôn mềm lòng, cho nên vẫn có lòng tốt nhắc nhở ngươi một câu, ta cũng đã sắp hai mươi năm không giao thủ với rác rưởi từ Thần Linh cảnh đổ xuống, cho nên rất có thể không nắm bắt được lực đạo, nếu một khi không cẩn thận, khiến cho ngươi rơi mất nửa cái mạng, bại liệt trước trăm tám mươi năm, chậc chậc, tình cảnh đó thật sự rất khiến cho người ta thương cảm mà.

Lạc Trường An cười tủm tỉm chìa năm ngón tay:

- Cho nên, ta liền có lòng tốt thưởng cho ngươi cơ hội. Ta cho ngươi thời gian năm giây, chính ngươi ngoan ngoãn đầu hàng, sau đó từ nơi này vĩnh viễn lăn xuống, tiếp tục làm phế vật ti tiện kia của ngươi, cũng miễn cho ta bị ngươi đồ phế vật này làm ô uế tay.

Đối mặt với kẻ yếu tuyệt đối, Lạc Trường An không hề có khí phách ác độc trào phúng, khiến rất nhiều người âm thầm nhíu mày. Mà hai người hồi lâu không động thủ, Khư Uế tôn giả lại không nói gì.

Vân Triệt cũng nở nụ cười:

- Lạc Trường An ngươi luôn treo hai chữ"Phế vật" này ở trên miệng, xem ra ngươi thật sự xem thường nhận thua đầu hàng nhỉ.

Lạc Trường An cười cực kỳ khinh miệt:

- Ha ha ha, ta là nam nhi chân chính, chỉ cần còn có ý thức, sẽ chiến đến một khắc cuối cùng, cho dù chiến đến chết! Chỉ có loại người phế vật ti tiện như ngươi, mới có thể xin hàng giống y như chó! Chỉ có điều, nhìn ngươi đồ phế vật ti tiện giống y như chó này xin hàng, ha... Cũng là một hưởng thụ không tệ đi, cho nên, ta liền thưởng cho ngươi cơ hội như vậy... Nhưng mà, ngươi chỉ có năm giây!

- Bốn!

- Ba!

- Hai!

Năm ngón tay Lạc Trường An chìa ra thu hồi từng ngón, nhưng Vân Triệt vẫn không nhúc nhích. Lạc Trường An không hề nhìn ra mọt chút khẩn trương sợ hãi từ trên mặt Vân Triệt, thậm chí cả phẫn nộ và khuất nhục đều nhìn không tới, điều này khiến cho khoái ý trong lòng hắn giảm mạnh, ánh mắt dần dần mang theo ác độc.

- Một!

Một ngón tay cuối cùng thu hồi, Lạc Trường An nở nụ cười:

- Cơ hội ta đã cho ngươi, lát nữa ta xuống tay không đúng mực, hừ... Ngươi cũng đã không có cơ hội hối hận!

Thân là nhi tử Thánh Vũ Giới Vương, Lạc Trường An cuồng ngạo ương ngạnh đã có tiếng. Có lẽ bởi vì khi ở trong gia tộc, vầng hào quang của hắn hoàn toàn bị bào đệ Lạc Trường Sinh áp chế, hắn vô cùng thích nhục nhã kẻ yếu, dáng vẻ phẫn nộ khuất nhục lại không dám phản kháng của đối phương sẽ mang đến cho hắn khoái cảm vặn vẹo.

Nhưng hôm nay, hắn lại không hề có được đến hiệu quả thỏa mãn từ trên người Vân Triệt, trong lòng ngược lại sinh giận. Giọng nói vừa dứt, chính là đột ngột ra tay, trong khoảnh khắc khi cánh tay phải nâng lên đến đánh ra, dòng xoáy huyền khí ở giữa lòng bàn tay tăng vọt hơn mười lần, đánh thẳng vào ngực Vân Triệt.

Có ưu thế tuyệt đối về huyền lực, chẳng những ra tay trước, hơn nữa vô cùng tàn nhẫn, nếu một kích này đánh trúng, đừng nói Thần Kiếp cảnh cấp tám, cho dù là Thần Kiếp cảnh đỉnh phong cũng nhất định bị trọng thương trong chớp mắt.

- Vân Triệt!!

Đám người Ngâm Tuyết, trừ bỏ Mộc Băng Vân, đều quá sợ hãi.

Người của Thánh Vũ giới đang xem cuộc chiến cũng đều cau chặt chân mày... Tuy rằng Lạc Trường An nhiều lắm dùng hết hai thành lực, nhưng mà, đối thủ chỉ là một người mới Thần Kiếp cảnh, một chiêu này nhẹ nhất cũng trọng thương, có khả năng trực tiếp đột tử ngay tại chỗ.

Thánh Vũ giới đương nhiên sẽ không e ngại Ngâm Tuyết giới, ở trong mắt bọn họ giết chết đệ tử thân truyền của Giới Vương không phải là chuyện lớn đáng kể gì, kể cả Ngâm Tuyết Giới có một Giới Vương Thần Chủ, cũng tuyệt đối không có lá gan làm gì Thánh Vũ giới. Nhưng mà đây là cuộc chiến phong thần, ác ý hạ tử thủ, là có khả năng bị thủ tiêu tư cách... Nhưng mà cho dù Thánh Vũ giới muốn quát bảo dừng lại, đã không còn kịp.

Ầm rầm!!

Vân Triệt vẫn không nhúc nhích, mà dưới áp chế huyền lực của một người hơn mình một đại cảnh giới, lại đúng là khó có thể nhúc nhích. Một kích này của Lạc Trường An đâm thẳng vào ngực Vân Triệt, một tiếng nổ đùng, trăm dặm trước mặt đều bị cuốn vào trong một luồng lực lượng cực kỳ mạnh mẽ, cho dù một ngọn núi cao, cũng sẽ bị phá thành bột mịn trong một chớp mắt.

Một khắc khi sắp đánh trúng Vân Triệt, khóe miệng của Lạc Trường An nhếch lên một nụ cười ác độc, nhưng lập tức, nụ cười ác độc của hắn liền hoàn toàn biến mất, bởi vì một kích của hắn rõ ràng đánh trúng Vân Triệt, lại đánh hụt mà qua, trước mắt không phải xuất hiện hình ảnh Vân Triệt bị hắn đánh bay ra khỏi phong thần đài trong chớp mắt, mà là một băng ảnh đang tiêu tán trong dập nát.

Lạc Trường An sửng sốt, sau đó xoay người... Vân Triệt vẫn đang bảo trì dáng vẻ lúc trước, chắp hai tay sau lưng, bình yên đứng ở đó, cách Lạc Trường An, vẫn như trước chỉ không đến mười bước.

- Là đoạn nguyệt phất ảnh của tông chủ!

Vài cung chủ trưởng lão Ngâm Tuyết giới nhất tề kinh hô.

Trụ Thiên thần đế liếc nhìn Tinh Thần đế, cười nói:

- Hình dời nhưng khí không, thuấn thân đồng thời lẫn lộn cảm giác của đối thủ, về điểm này, đã có thể so sánh được với tinh thần toái ảnh của Tinh Thần giới các ngươi.

Đánh đồng thân pháp của một tinh giới trung vị với thần kỹ của Tinh Thần giới bọn họ, Tinh Thần đế lại không xì mũi, ngược lại khẽ gật đầu:

- Tinh thần toái ảnh rất khó ngộ đạo, ngoài chúng tinh thần của Tinh Thần giới ta ra, không có một ai có thể tu thành. Còn đoạn nguyệt phất ảnh, trước kia nghe nói Ngâm Tuyết giới cũng chỉ có một mình Ngâm Tuyết Giới Vương có thể tu thành... Còn tiểu tử này chẳng những tu thành, còn đạt tới cảnh giới"Nặc ảnh" trong truyền thuyết, khi đó do chính miệng Long hoàng thừa nhận.

- Nhưng mà, thân pháp cường thịnh hơn nữa, cũng chẳng qua chỉ miễn cưỡng bảo vệ bản thân nhất thời không bại! Lại vĩnh viễn không có khả năng chiến thắng đối thủ!

- Hừm, không tệ lắm.

Lạc Trường An quay lại, ánh mắt híp híp, không thấy hắn có động tác gì, trên người đột nhiên bùng nổ sóng khí, hơn mười đường huyền khí phóng thích trong nháy mắt, hóa thành vài chục bàn tay vô hình, dệt thành một cái lưới lớn, đột nhiên trùm về phía Vân Triệt.

Tinh!

Hơn mười đường huyền khí đồng thời đánh trúng Vân Triệt, mang theo lại là một tiếng vang nhỏ, cùng với một băng ảnh vỡ vụn tiêu tán.

Còn khí tức của Vân Triệt, một lần nữa xuất hiện ở sau lưng Lạc Trường An.

Sắc mặt Lạc Trường An cuối cùng âm trầm, hắn với huyền lực Thần Linh cảnh trung hậu kỳ, lại ra tay hai lần đều không thể chạm đến một đối thủ mới Thần Kiếp cảnh, còn ở trước mắt bao người, đây không thể nghi ngờ rất dọa người.

Hắn chậm rãi xoay người, nở nụ cười lạnh:

- A, bản lĩnh chạy trốn không tệ lắm. Như vậy... Ngươi lại trốn một lần cho ta nhìn xem!!

Huyền khí trên người Lạc Trường An đột nhiên tăng vọt, lại phóng thích ra nhiều tới gần bảy phần, chặt chẽ tập trung vào Vân Triệt... Thần Linh cảnh cấp sáu mạnh mẽ áp chế một huyền giả mới Thần Kiếp cảnh, có thể nói gần như không có khả năng có thể tránh thoát. Mà Lạc Trường An cũng vào lúc này phi thân lên, một quyền đánh xuống.

- Phế vật chướng mắt... Cút đi!!

Đối mặt với một kích âm độc của Lạc Trường An, lần này, Vân Triệt lại không lựa chọn tránh đi, mà vẫn không nhúc nhích, khóe miệng, hơi nhếch lên nụ cười nhạt lạnh như băng.

Hai lần thuấn thân lúc trước, hắn ngược lại không phải thật tâm trêu đùa chọc giận Lạc Trường An, mà đang thử cấp bậc thực lực hiện giờ của bản thân.

Ngày hôm trước, cho dù đối mặt với lực lượng của Thần Linh cảnh cấp một, hắn đều sẽ cảm giác được áp lực cực lớn.

Mà mới vừa rồi, Lạc Trường An công kích hai lần, hắn thế mà lại không hề cảm giác được một chút áp chế, hai lần thuấn thân đều như lững thững sân vắng, cho dù bị dư ba lực lượng do Lạc Trường An đánh ra phất đến, lại cũng chỉ như bị cuồng phong gãi đến.

Phụt rầm!!!!!!

Một kích bao hàm âm độc của Lạc Trường An, thật sự đánh lên trên ngực Vân Triệt, phát ra âm thanh huyền khí nổ tung kinh thiên động địa...

- Hu a a!!

Mà sau tiếng gầm rú, một bóng người hung hăng bay ngược mà đi, huyết vụ màu đỏ tươi mãnh liệt nổ tung giữa không trung, kèm theo một tiếng kêu thảm thiết vô cùng thống khổ.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment