.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1193" class="block_" lang="en">Trang 597# 1
Chương 1193: Huyền công áp chế
Huyền khí của Lục Lãnh Xuyên cũng trực tiếp tăng lên đỉnh phong, Liệt Khung thương long ngâm một tiếng hưng phấn, thương ảnh như rồng, quét thẳng về phía Vân Triệt ngay mặt tấn công tới.
Lục Lãnh Xuyên từng nói, đối mặt với Vân Triệt, hắn sẽ dốc hết toàn lực, hắn nói như thế, làm cũng như thế.
Hai người không nói tiếng nào, không thăm dò, Khư Uế tôn giả vừa dứt hai chữ"Khai chiến", chính là huyền khí tận trời, toàn lực phóng thích, hai người rõ ràng chưa từng chung đụng, càng không có ân oán, lại vừa lên đến liền hung ác còn giống như đột nhiên gặp được kẻ địch sinh tử.
Rầm rầm!
Hai luồng lực lượng hung hăng chạm vào nhau, một tiếng nổ đùng, viêm quang và hoàng quang phóng lên cao, hai người bị đánh văng ra xa xa, lại đồng thời nhào đến, Kiếp Thiên kiếm thiêu đốt lên lửa cháy và Liệt Khung thương quấn quanh lấy long tức điên cuồng oanh kích, âm thanh như tiếng sấm sét.
Lực lượng của Vân Triệt bá đạo tuyệt luân, Lục Lãnh Xuyên càng vô cùng cương mãnh, mỗi một lần lực lượng của hai người chạm vào nhau, đều giống như cơn lốc sóng thần, đất nứt trời sụp.
Chỗ bóng dáng Vân Triệt chạm vào, đều sẽ cuồng cháy lên hỏa diễm. Viêm quang màu vàng chiếu sáng vô số gương mặt đang nghẹn họng nhìn trân trối.
- Vân Triệt... Thế mà lại... Đang chính diện chống lại Lục Lãnh Xuyên?
Lúc trước, Vân Triệt chính diện chống lại công kích của Vũ Quy Khắc, sau đó bảy kiếm quét ngang hắn, đã khiến cho người ta chấn động, gần như khen ngợi là kỳ tích.
Nhưng Vũ Quy Khắc tuy mạnh, nhưng Lục Lãnh Xuyên là tồn tại như thế nào, sao Vũ Quy Khắc có thể sánh bằng. Tuy rằng một kiếm này của Vân Triệt chấn động đông thần vực, nhưng tuyệt đối sẽ không có người nào cho rằng, hắn có tư cách chống lại Lục Lãnh Xuyên.
Nhưng trước mắt, Vân Triệt lại từng kiếm chính diện đối chiến với Lục Lãnh Xuyên, đáng sợ hơn chính là... Hắn lại không hề rơi xuống yếu thế chút nào!
Lục Lãnh Xuyên chính là Thần Linh cảnh cấp bảy, còn là một trong đông vực tứ thần tử đã sớm danh chấn thần giới!
- Nhìn dáng vẻ Lục Lãnh Xuyên, rõ ràng đã dùng hết toàn lực.
- Chẳng lẽ... Dáng vẻ trước đó của Vân Triệt, thật ra đang ẩn giấu thực lực?
- Hắn mới... Là Thần Kiếp cảnh cấp tám!
- Cái này... Này chẳng phải nói rõ... Vân Triệt có thực lưc cấp bậc thần tử!? Ông trời của ta...
Kinh ngạc càng ngày càng nặng liên tục khắc trên mặt mỗi một người, viêm quang trên phong thần đài càng thêm nồng liệt, từ một đám huyền giả trẻ tuổi đến các Đại Giới Vương, trong lòng không khỏi cuộn sóng bốc lên.
- Tiểu tử này, thật sự mỗi lần đều làm cho người ta kinh hỉ.
Hai mắt Thích Thiên thần đế nhanh chóng nheo lại, nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, sau đó lẩm bẩm một tiếng nhẹ vô cùng:"Thần Kiếp cảnh cấp tám... Chậc chậc..."
Trụ Thiên thần đế chậm rãi nói:
- Luận về cường độ lực lượng, huyền khí hùng hậu, hắn rõ ràng yếu hơn Lục Lãnh Xuyên. Liền ngay cả kiếm của hắn, uy thế này cũng còn kém hơn Liệt Khung thương của Lục Lãnh Xuyên.
Các thần đế khác ào ào gật đầu.
Phạm Thiên thần đế mở miệng:
- Huyền công áp chế. Tất cả đều kém hơn Lục Lãnh Xuyên, lại dựa vào kim ô viêm địa vị ngang nhau, không thẹn là... Một trong ba đại thần viêm mạnh nhất!
- Viêm Thần giới chưa bao giờ xuất hiện Thần Chủ, luôn luôn ở tinh giới trung vị, cũng khiến cho người ta có phần quên lãng, chu tước, phượng hoàng, kim ô, chính là tam đại hỏa diễm chí tôn từ thời đại xa xưa, chư thần đều bị kinh hãi! Thực lực của Hỏa Phá Vân hơn xa cùng cấp, đã thấy một phần, ở trên người Vân Triệt này, càng thấy thần uy, đánh một trận này xong, toàn bộ thần giới, chính là muốn nhớ lại cái tên tam đại hỏa diễm chí tôn này một lần nữa.
Long Hoàng đột nhiên mở miệng:
- Cục diện này, sẽ không duy trì lâu lắm. Hơn nữa chiếm ưu thế vẫn là Vân Triệt, ưu thế của hắn, đã bắt đầu hiện ra.
Trên phong thần đài ánh lửa cháy trời, mỗi một lần Vân Triệt vung kiếm, đều sẽ nổ tung một mảng lớn kim ô liệt diễm, mà sau khi chỗ hỏa diễm này nổ tung cũng sẽ không lập tức tiêu tán, mà điên cuồng thiêu đốt, chút bất tri bất giác hơn phân nửa phong thần đài đều đã bị ngọn lửa bao phủ, mà nham long hoàng mang trên người Lục Lãnh Xuyên lại bị áp chế vô cùng ảm đạm.
Cũng như lời các đại thần đế nói, về lực lượng, về khí tức, về thương uy, hắn đều còn hơn Vân Triệt.
Nhưng mà, khi khí tức nham long mà hắn toàn lực phóng thích đụng chạm đến kim ô viêm lực, đều bị đốt tới tán loạn trong giây lát, liền ngay cả huyền khí, đều sẽ bị đốt tán một phần rất lớn, mà cảm giác thiêu cháy áp chế trên người hắn thêm mỗi một giây đều trở nên kịch liệt, khiến cho hắn bắt đầu thống khổ không chịu nổi.
Rầm!
Kiếm thương chạm vào nhau, viêm quang phá nát, mà trong nháy mắt, nham hoàng long mang vẫn luôn bao phủ lấy toàn thân Lục Lãnh Xuyên cuối cùng bị áp chế đốt diệt hoàn toàn biến mất.
Chân mày Lục Lãnh Xuyên cau chặt, một lần nữa đề khí, còn Vân Triệt cũng vào lúc này chợt bay vọt lên, Kiếp Thiên kiếm viêm quang càng tăng lên, từ trên cao đánh xuống.
Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!
Bốn kiếm ngay lập tức, trên khu vực đang ngồi xem cuộc chiến đột nhiên vang lên một loạt kinh hô... Bởi vì dưới bốn kiếm này, Lục Lãnh Xuyên chính là lui liền bốn bước.
Ánh mắt Vân Triệt hung ác, thân thể lật chuyển trên không trung, Kiếp Thiên kiếm nổ lên viêm quang mấy trượng, mang theo uy thế lớn hơn nữa đánh thẳng xuống.
- Vẫn... Nguyệt... Trầm... Tinh!!
Rầm rầm!!!!
Trái tim của mọi người chợt nhảy dựng lên một cái.
Bên trong viêm quang vỡ nát, Lục Lãnh Xuyên lấy Liệt Khung thương gắt gao chống đỡ Kiếp Thiên kiếm, nhưng nháy mắt tiếp theo, gối phải của hắn chợt quỳ xuống, toàn thân như bị vạn núi đè lên, không thể động đậy.
Hàm răng Lục Lãnh Xuyên cắn chặt muốn vỡ, trong tròng mắt toàn là vẻ kinh sợ.
Hắn chưa bao giờ xem nhẹ Vân Triệt, bằng không, cũng sẽ không thể vừa lên đã dốc toàn lực.
Mà căn nguyên của không thể coi nhẹ, hơn là là vẻ kính trọng đối với cường giả, nhưng trong lòng hắn lại không cho rằng, Vân Triệt có thể thật sự chống chọi được với hắn... Mặc dù lót đáy, nhưng hắn dù sao cũng là một trong đông vực tứ thần tử! Tuổi trẻ, vốn không có khả năng có đối thủ!
Lửa cháy tới người, huyền lực hộ thân của Lục Lãnh Xuyên cấp tốc bị đốt xuyên, chân mày và quần áo bên ngoài bỗng nhiên bốc cháy lên, trong không khí cấp tốc tràn ngập lên mùi khét lẹt do da thịt bị thương tổn.
Lục Lãnh Xuyên cắn chặt răng, sắc mặt thống khổ, đôi mắt lại phóng thích ra vẻ hưng phấn.
- A!!
A ~~~~~~~
Hét lớn một tiếng, hoàng mang trên người Lục Lãnh Xuyên nổ tung, rồng ngâm chấn không, sóng khí mãnh liệt mạnh mẽ đánh văng Vân Triệt ra, Lục Lãnh Xuyên xoay người bay lên không, hoàng long lượn thương, một thương đâm ngang.
Xoẹt xoẹt!!
Một thương của Lục Lãnh Xuyên đâm vào không khí, băng ảnh tán loạn, hắn không sợ không loạn, một đường long ảnh hiện lên ở phía sau.
Chân thân của Vân Triệt giống như quỷ mị hư vô xuất hiện ở phía sau Lục Lãnh Xuyên, kiếm vũ liệt diễm, một kiếm đánh xuống.
Rầm rầm!!
Long ảnh hộ thân của Lục Lãnh Xuyên phá nát, lảo đảo từ trên không trung nện xuống, Vân Triệt cũng bị đánh văng ra xa xa.
Lục Lãnh Xuyên cấp tốc chôn diệt kim ô viêm trên người, còn chưa kịp xoay người, một luồng sóng khí giống như sóng thần đã mãnh liệt đè xuống.
Vân Triệt không cho Lục Lãnh Xuyên cơ hội thở dốc gì, cũng giống vậy không hề cho mình cơ hội thở dốc, quả thật giống như giòi trong xương, như bóng với hình.
- Đến đây đi!!
Lục Lãnh Xuyên chẳng những không sợ, ngược lại ý chí nhiệt huyết toàn thân càng thêm sôi trào, lại hét lớn một tiếng, Liệt Khung thương đại thịnh huyền quang.
Rầm!!
Hai luồng lực lượng lại chạm vào nhau, nhưng một lần này, lực lượng của Lục Lãnh Xuyên chưa phóng thích, mà toàn lực phòng ngự. Ở dưới một kiếm này của Vân Triệt, hắn vẫn duy trì tư thế phòng ngự bị đánh bay ra xa xa, mượn lực bay thẳng lên trên không tới cao ngàn trượng, Liệt Khung thương để ngang trước người giơ lên cao cao, hoàng mang chiếu không.
- Yêu long ấn!!
Rồng ngâm chấn thế, phía trên trời cao, một long ảnh vĩ đại đột nhiên bay rơi xuống, khi tới gần Vân Triệt, đầu rồng đã lớn trăm trượng, miệng rồng mở rộng ra, phóng xuất ra quang mang che lấp mặt trời, cắn nuốt Vân Triệt vào trong đó.
Vân Triệt cảm giác không ổn, thân thể nhanh chóng lùi lại, nhưng thế giới trước mắt đột nhiên biến đổi, chung quanh hoàn toàn khô vàng, giống như hoang mạc. Hoàng mang đầy trời giống như rồng ảnh bay lượn, hỗn loạn rớt xuống, muốn vô tình chôn diệt Vân Triệt vào trong đó.
Mắt Vân Triệt lóe lên viêm quang, nhìn cũng không thèm nhìn long ảnh đầy trời rớt xuống, mọt đóa hỏa liên vĩ đại lấy thân thể làm trung tâm tràn ra, viêm quang vàng ròng hoa lệ nhất thời trở thành trung tâm thế giới, toàn bộ long ảnh vừa chạm vào hỏa liên, sẽ bị tán loạn trong nháy mắt, đừng nói thương tổn cho Vân Triệt, ngay cả tới gần cũng không thể.
Vân Triệt giơ Kiếp Thiên kiếm lên, viêm quang nổ bắn ra, cao đến trăm trượng, hỏa diễm ngưng tụ ngắn ngủi,"Hoàng kim đoạn diệt" có được lực hủy diệt mạnh nhất đột nhiên chém xuống.
Xoẹt!!
Thế giới khô vàng, nhất thời xé mở một vết rách màu vàng kim, sau đó, toàn bộ thế giới kịch liệt run run, sau đó hoàn toàn hỏng mất.
Không trung, Lục Lãnh Xuyên đang nhân cơ hội ngưng tụ lực lượng kết giới chấn động toàn thân, hắn trơ mắt nhìn Vân Triệt bị khóa vào"Yêu long ấn", vốn tưởng rằng ít nhất có thể nhân cơ hội kết lên một tầng"Hoàng long thánh giới", nhưng mà, mới chỉ trong hai giây ngắn ngủi, yêu long ấn không ngờ đã trực tiếp bị xé rách.
Quả thật như gỗ mục nát vụn!
- Không hổ là... Thần viêm mạnh nhất!
Lục Lãnh Xuyên khẽ thì thầm một tiếng.
Cục diện hoàn toàn khác với dự tính của hắn, hắn đã ngầm cảm giác được, nếu như mình không thể mở ra hoàng long thánh giới, mất không bao lâu, rất có thể sẽ bị Vân Triệt áp chế toàn diện... Cuối cùng tan tác.
Trình độ hùng hậu về huyền lực của Lục Lãnh Xuyên chung quy hơn xa Vân Triệt, mặc dù bị Vân Triệt mạnh mẽ phá vỡ yêu long ấn, bị phản phệ một ít, nhưng giây lát liền huyền khí lại tuôn, rồng ngâm tái hiện, lại một đường"Yêu long ấn" phóng thích, long ảnh rơi không, phủ thẳng lên Vân Triệt.
Một lần này, Vân Triệt sao sẽ lại bị cắn nuốt, chẳng những không lùi, ngược lại còn bay vút không trung,"Hoàng kim đoạn diệt" cắt dọc trên không, mọt đường viêm quang hoàng kim xuyên thẳng long ảnh.
Rắc!!
Yêu long ấn chưa phủ xuống, long ảnh liền đã bị cắt đứt ở trên không, hoàng quang tán loạn.
- Cái... Cái gì
Một màn này, khiến người của Phúc Thiên giới đều bị kinh hãi muốn chết.
Ưu thế về huyền lực và huyền khí của Lục Lãnh Xuyên, tất cả mọi người nhìn thấy rõ ràng rành mạch, nhưng mà, hai người từ thế lực ban đầu ngang nhau, dần dần bắt đầu chuyển hướng Vân Triệt đứng ở thế thượng phong...
Phúc Thiên giới bọn họ sở dĩ có thể trở thành một trong tam đại tinh giới thượng vị mạnh nhất, một trong những nguyên nhân đó là lực lượng long nham rất mạnh.
Nhưng lực lượng long nham mà bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo, ở dưới kim ô thần viên, chính là thất bại thảm hại!
Dưới huyền lực và huyền khí áp chế còn như thế, nếu như thực lực tương đương... Đây chẳng phải bị treo lên mà đánh!
Phúc Thiên Giới Vương lại tỏ vẻ bình tĩnh:
- Đừng kinh hoảng. Lực lượng long nham mạnh nhất ở chỗ phòng ngự, chỉ luận khả năng hủy diệt, đương nhiên so ra kém kim ô viêm.
Thực lực của hai người chênh lệch rất ít, Lãnh Xuyên chỉ cần kết lên một tầng kết giới, sẽ đứng ở thế bất bại...Hắn không có lý do gì không tìm được cơ hội như vậy.
Vân Triệt xé rách yêu long ấn tập trung chặt chẽ khí tức vào Lục Lãnh Xuyên, công kích trực tiếp mà lên, tốc độ nhanh chóng gần hơn, mà Lục Lãnh Xuyên cũng đang với tốc dộ nhanh nhất lui về phía sau, trong khu vực Liệt thương khung vung gạt, hoàng quang đầy trời, một mảnh vực cát mười dặm sinh ra, lật úp xuống.
Chân mày Vân Triệt khẽ động, thế đi không giảm, toàn thân cháy lửa, như sao băng bạo viêm, đâm thủng hư không, nhằm thẳng vào cát vực.
- Phá!
Viêm quang của Kiếp Thiên kiếm chỉ vào, mười dặm cát vực nháy mắt bị xé rách thành hai nửa, bên tai truyền đến tiếng kinh hô kịch liệt từ chỗ ngồi xem cuộc chiến, nhưng Vân Triệt lại đột nhiên nhíu mày.
Uy thế của mảnh cát vực này thật lớn, rõ ràng ẩn chứa pháp tắc hệ thổ cực cao, nhưng hắn chỉ một kiếm, lại đã xé rách... Dễ dàng như vậy quá mức dị thường.
- Nguy rồi...
Tuyết nhan của Mộc Băng Vân đột nhiên biến đổi.
Cát vực bị xé rách thành hai nửa lại không năng lượng tán loạn như vậy, ngược lại bỗng nhiên khép lại, hoàn toàn nuốt hết bóng dáng Vân Triệt vào trong đó.
Trên không phong thần đài, mười dặm cát vực lơ lửng trên đó, bên ngoài cát chảy cuồn cuộn.
Mà khí tức của Vân Triệt hoàn toàn biến mất.
Lục Lãnh Xuyên từ không trung hạ xuống, chân mày nhíu chặt, hoàng quang bùng lên trên người, hiển nhiên đã ngưng tụ tầng đầu tiên của hoàng long thánh giới.
- Đây là..."Nhất sa táng thế giới" của Phúc Thiên giới!?
Mộc Hoán Chi nói.
- Vân Triệt vốn không biết phá giải"Nhất sa táng thế giới" như thế nào, rất khó có thể thoát ra trong khoảng thời gian ngắn. mà một khi bị Lục Lãnh Xuyên kết lên"Hoàng long thánh giới", cho dù chỉ có một tầng, Vân Triệt cũng không thể lại có một phần thắng!
Hỏa Như Liệt trầm giọng nói.