.
._598__1" class="block_" lang="en">Trang 598# 1
Chương 1196: Được ăn cả ngã về không
Rầm rầm! Rầm rầm!
Chút bất tri bất giác, phong thần đài đã bị kim ô viêm hoàn toàn nhấn chìm, hóa thành ba trăm dặm hỏa ngục màu vàng, bóng dáng của Vân Triệt và Lục Lãnh Xuyên đều bị chôn vùi trong ngọn lửa cháy bùng, chỉ có trên không cao cao, kim ô viêm ảnh thần uy lăng không, không ngừng rắc xuống kim ô liệt diễm, hóa phong thần đài thành viêm ngục đáng sợ hơn.
Vân Triệt rõ ràng đã trọng thương, lại thêm một kim ô huyễn thần, thế công vẫn vô cùng cuồng bạo như cũ.
Lúc trước, Lục Lãnh Xuyên còn có thể hoàn toàn chính diễn chống được thế công của Vân Triệt, Vân Triệt muốn phá vỡ hoàng long thánh giới của hắn, phải lộ ra sơ hở thật lớn làm giá cao. Mà hoàng long thánh giới cho dù Vân Triệt dùng toàn lực đánh vào, kể cả là tầng thứ nhất, cũng vốn không có khả năng trực tiếp phá vỡ, trong nháy mắt tiếp theo, Lục Lãnh Xuyên liền thừa dịp Vân Triệt sơ hở bị thương nặng, còn hoàng long thánh giới bị thương, sau đó hắn có thể thừa dịp khe hở không nhanh không chậm khôi phục lại.
Nhưng hiện giờ, tuy rằng hắn vẫn có thể ngăn cản thế công của Vân Triệt, nhưng vốn không có khả năng lại có dư lực đi chống đỡ hỏa diễm của kim ô thần ảnh, thế công của Vân Triệt giống như gió bão mưa rào, hơn nữa bởi vì không còn cường phá hoàng long thánh giới giống như trước, không lộ sơ hở cộng thêm đoạn nguyệt phất ảnh, khiến Lục Lãnh Xuyên ngay cả thời cơ chia bớt lực đi khôi phục hoàng long thánh giới cũng cuối cùng không cách nào tìm được.
Nói cách khác, hoàng long thánh giới của Lục Lãnh Xuyên vào giờ phút này luôn luôn liên tục bị thiêu đốt, không có khôi phục!
Hơn nữa, kim ô viêm là tồn tại hạng nào, hoàng long thánh giới liên tục phát ra âm thanh"Rắc rắc" và tiếng nham long thống khổ rít gào, khiến Lục Lãnh Xuyên không cách nào không run như cầy sấy. Hắn muốn tìm cơ hội khôi phục hoàng long thánh giới, nhưng Vân Triệt lại vốn không hề cho hắn cơ hội thở dốc gì, nếu gượng ép khôi phục, khiến lực lượng của Vân Triệt đánh thẳng vào hoàng long thánh giới, chỉ biết tăng lên sụp đổ này.
Lục Lãnh Xuyên bị áp chế hoàn toàn, khí tức của hoàng long thánh giới liên tục yếu bớt. Cục diện trước mắt, tất cả mọi người nhìn được rõ ràng, liên tục như thế tiếp, nếu như Lục Lãnh Xuyên không có chiêu gì khác có thể trở mình, hoàng long thánh giới bị thiêu đốt liên tục tốn không bao lâu nữa sẽ hỏng mất.
Ba tầng hoàn toàn sụp đổ, đó là lúc Lục Lãnh Xuyên thua.
Nhưng điều kiện đầu tiên, đó là Vân Triệt có thể kiên trì đến một khắc đó... Lúc trước hắn bị thương nặng, còn có trạng thái huyền lực rõ ràng đã tiêu hao lớn, mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.
Người của Ngâm Tuyết giới đã sớm đứng lên toàn bộ, toàn thân căng thẳng. Còn có trưởng lão, đệ tử của Viêm Thần giới ở bên cạnh cũng như thế, toàn thân bọn họ đều lơ lửng lên khí tức hỏa diễm có phần không khống chế được, dường như còn kích động hơn người của Ngâm Tuyết giới.
- Vân Triệt, cố lên!
Bọn họ gầm rú mỗi một tiếng ở trong lòng, hai mắt trừng lớn, hồi lâu không dám chớp mắt một lần, nhất là đệ tử của Kim Ô tông, toàn thân gân xanh giật giật, lông cũng chuẩn bị dựng thẳng lên, ánh mắt liên tục lấp lóe
Tuy rằng, Vân Triệt là đệ tử của Ngâm Tuyết giới.
Nhưng lúc này trên người hắn thiêu đốt lên, là kim ô viêm!
Khoảnh khắc Hỏa Phá Vân bị thua, bọn họ vốn tưởng rằng kim ô viêm lại không có khả năng dấy lên ở trên phong thần đài, nhưng nó thông qua Vân Triệt, lại một lần nữa dấy lên ở cuộc chiến phong thần, hơn nữa... Chói mắt bỏng mắt chưa bao giờ có!
Đông vực tứ thần tử, thần thoại bất bại ở đông thần vực.
Bọn họ vô cùng khát vọng muốn nhìn thấy, khoảnh khắc thần thoại bị kim ô viêm thiêu đốt tan vỡ!
Về phần vì sao Vân Triệt thân là đệ tử Ngâm Tuyết giới lại có thể thiêu đốt lên Kim Ô viêm, lại còn là kim ô viêm thuần túy như thế, vào một khắc này lại không quan trọng nữa.
- Hoàng... Tuyền... Hôi... Tẫn!!
Tiếng gầm dữ dội của Vân Triệt và tiếng rít gào của kim ô vào một khắc này chồng chất lên nhau, hai tầng hoàng tuyền hôi tẫn đồng thời bùng nổ, một đường viêm mang màu vàng luồn lên cao hơn mười dặm, cách kết giới, người ngồi trên chỗ xem cuộc chiến đều rõ ràng cảm nhận được một luồng viêm uy sắp diệt thế.
Bên trong viêm quang nồng liệt tới cực điểm, bóng dáng của Lục Lãnh Xuyên bị đánh bay ra ngoài xa xa, nhưng sau đó, tiếng động trên phong thần đài ngược lại bắt đầu yên lặng đi.
Kim ô viêm chậm rãi đánh xuống, lộ ra bóng dáng của Vân Triệt và Lục Lãnh Xuyên.
Hai người đã cách xa nhau rất xa. Lục Lãnh Xuyên đứng thẳng ở kia, sắc mặt không ngừng rung chuyển, viêm ngấn trên hoàng long thánh giới trên người hắn trải rộng, hai tầng hoàng tuyền hôi tẫn vừa rồi, càng tăng thêm mấy vết ngấn rất nhỏ dài hơn hai thước.
Tuy rằng vết ngấn nhỏ bé, nhưng xuất hiện, ý nghĩa hoàng long thánh giới cấp tốc bị tăng thêm hỏng mất. Nhưng làm cho người ta không hiểu chính là, Vân Triệt thế mà lại không nhân cơ hội tấn công mãnh liệt, ngược lại yên lặng đứng ở đó, liền ngay cả kim ô viêm ảnh cũng lơ lửng trên không, không tiếp tục công kích.
Mà Lục Lãnh Xuyên thừa dịp cơ hội thở dốc này cấp tốc chữa trị hoàng long thánh giới, vết ngấn không hề dễ dàng chút nào mới xuất hiện lại lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khép lại.
- Cái này... Vân Triệt hắn...
Người của hai giới Ngâm Tuyết Viêm Thần toàn bộ nhéo chặt trái tim.
Vân Triệt chậm rãi nâng tay, đặt trên môi, thân thể bỗng nhiên kịch liệt lắc lư, ngón tay nhất thời máu chảy như suối, hồi lâu không ngừng.
Lúc trước đã bị nội thương không nhẹ, hắn chẳng những không áp chế, ngược lại một lần nữa điều động toàn bộ lực lượng, còn phóng ra kim ô huyễn thần, không hề nghi ngờ khiến cho thương thế tăng lên.
Càng nghiêm trọng hơn thương thế, đó là gánh vác thân thể càng ngày càng nặng và tiêu hao huyền lực.
Lục Lãnh Xuyên duy trì hoàng long thánh giới cần tiêu hao lượng lớn, chỉ có điều, hắn là Thần Linh cảnh cấp mười hàng thật giá thật, tuy rằng Vân Triệt thông qua Tà thần quyết tăng phúc đạt tới trình độ có thể chống lại hắn, nhưng về trình độ huyền lực hùng hậu mà nói, hai người vốn không cách nào lấy ra so sánh với nhau.
Nếu lại để cho hắn ba trăm giây... Không, cho dù hai trăm giây, Vân Triệt có đầy đủ tin tưởng phá vỡ được hoàng long thánh giới của hắn, hơn nữa còn là ba tầng vỡ hết.
Nhưng mà, Vân Triệt dưới trạng thái toàn thịnh, trạng thái"Oanh thiên" nhiều nhất chỉ có thể duy trì trăm giây, mà trọng thương, thêm vào Huyền cương huyễn thần, lúc này lại bị thu ngắn lại rất lớn, thân thể gánh vác nói cho hắn biết, hắn lại chống đỡ thêm mười giây, đã là cực hạn.
Mà thời gian ngắn như vậy, cho dù như thế nào, hắn đều khó có khả năng phá vỡ hoàng long thánh giới.
- Vân Triệt!
Ngâm Tuyết giới nhất tề kinh hô lên.
Không khí trên phong thần đài cũng bỗng chốc yên lặng rất nhiều. Ban đầu bọn họ tuyệt đối không tin tưởng Vân Triệt có thể có khả năng chiến thắng được Lục Lãnh Xuyên, nhưng hình ảnh như kỳ tích trình diễn từng màn, khiến cho tâm tính của bọn họ vốn đã biến hóa, nhất là sự xuất hiện của kim ô thần ảnh, Lục Lãnh Xuyên bị áp chế toàn diện, trong lòng bọn họ đều gần như toàn bộ nghiêng về phía Vân Triệt.
Thậm chí liền ngay cả rất nhiều đệ tử của Phúc Thiên giới, đều chờ mong khoảnh khắc Vân Triệt có thể chiến thắng Lục Lãnh Xuyên.
Dù sao, ai cũng khát vọng tận mắt nhìn thấy hình ảnh lịch sử thần thoại bị phá nát.
Nhưng mà thần thoại dù sao cũng là thần thoại, sao lại dễ dàng bị lật đổ như vậy.
Viêm Tuyệt Hải thở dài thật dài:
- Haizzz, có thể đến giờ phút này, đã là kỳ tích. Nếu như từ vừa mới bắt đầu Vân Triệt đã sử dụng huyễn thần... Có lẽ, sẽ là một kết quả khác.
Nói xong, hắn bỗng nhiên ngẩn ra.
Vì sao Vân Triệt không sử dụng huyễn thần ngay từ đầu?
Khi đối chiến với Lục Lãnh Xuyên còn cố hết sức giữ lại át chủ bài này, lúc bị ép vào tuyệt cảnh mới dùng ra... Chẳng lẽ nói, cuộc chiến với Lục Lãnh Xuyên, vốn không phải là mục tiêu cuối cùng của Vân Triệt?
Tay đặt trên môi của Vân Triệt chậm rãi buông xuống, Kiếp Thiên kiếm biến mất ở trong tay hắn, sau đó, ngay cả kim ô thần ảnh cũng bỗng nhiên hư hóa, sau đó tiêu tán vô tung.
Lục Lãnh Xuyên:"..."
- Cuối cùng... Vân Triệt cuối cùng bỏ qua, haizzz.
- Hắn có thể kiên trì đến bây giờ, đã cực kỳ rất giỏi. Hiện giờ, tuy rằng hắn không bằng Lục Lãnh Xuyên, nhưng nhiều thêm năm năm nữa, thậm chí ngắn hơn, hắn tuyệt đối sẽ ở trên Lục Lãnh Xuyên!
- Cuộc chiến phong thần lại xuất hiện huyễn thần... Xem ra ta thật sự đã già. Thời đại của tuổi trẻ đã tiến đến trước rồi.
Trên khu vực ngồi xem cuộc chiến một loạt thở dài, tuy rằng, là kết quả ban đầu bọn họ đoán trước và vững chắc tin tưởng, nhưng tâm tình lại hoàn toàn khác. Chỉ có điều, một trận chiến này mặc dù Vân Triệt bại, nhưng mà, không thể nghi ngờ, hắn đã trở thành ánh sáng chói mắt nhất trong trận chiến phong thần này, cho dù Lạc Trường Sinh, Quân Tích Lệ cũng không thể có khả năng áp chế.
Ngay khi mọi người, bao gồm cả Lục Lãnh Xuyên trong đó đều cho rằng cuộc tỷ thí này đã kết thúc, Vân Triệt lại một lần nữa giơ cánh tay trái lên, Huyền cương màu lam bắn ra.
Chiêm chiếp ------
Tiếng hót dài lay động trên không, một đường bóng dáng màu băng lam ngưng hóa trong không trung, trên phong thần đài đang cháy sáng kim ô viêm khắp nơi bỗng nhiên nhiệt độ giảm xuống, một luồng uy áp lạnh như băng không hề thua kim ô thần ảnh lúc trước cũng bao phủ xuống.
Nhìn bóng dáng màu băng lam phía trên Vân Triệt, toàn bộ người của Ngâm Tuyết giới đều kinh hãi kêu lên:
- Băng... Băng hoàng!
Hình dáng phượng hoàng, nhưng lại một thân băng vũ, kèm theo băng sương với sao sáng như mộng ảo, rõ ràng là băng hoàng một trong tam đại thủy hệ chí tôn viễn cổ!
Uy lăng giống như kim ô thần ảnh trước đó, khí tức sinh mệnh hoàn chỉnh giống vậy, khí tức linh hồn hoàn chỉnh giống nhau!
- Băng... Lại là một huyễn thần? Cái này này này...
- Hai huyễn thần? Đây... Không thể nào là thật đi?
- Đã có thể triệu hồi ra kim ô huyễn thần, lại có năng lực triệu hồi ra băng hoàng huyễn thần. Ừm... Huyễn thần thuật lại còn có thể chơi như vậy?
Thích Thiên thần đế híp mắt lại nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, hai mắt rõ ràng hiện lên trạng thái đăm đăm.
- Thấy... Chưa... Hề... Thấy, nghe... Chưa... Hề... Nghe.
Phạm Thiên thần đế dùng tốc độ thật chậm nói nhỏ.
Long Hoàng chậm rãi nói:
-"Huyễn thần" là duy nhất, vả lại phải lấy lực lượng Thần Chủ thúc giục, đây là kiến thức thông thường của cảnh giới Thần Chủ. Vân Triệt sử dụng, không thể nào là huyễn thần thuật.
- Lấy nhận thức ở cấp bậc của chúng ta, đều không thể lý giải nổi Vân Triệt làm được như thế nào. Cũng ý nghĩa, đây rất có thể, là lực lượng dị chủng mà chính bản thân hắn lĩnh ngộ sáng tạo ra... Mà cũng là chỗ đáng sợ nhất.
Lời Long Hoàng nói, khiến toàn bộ thần đế chợt sửng sốt.
- Một thanh niên tuổi chưa được nửa giáp, tự nghĩ ra lực lượng có thể so sánh được với huyễn thần thuật... Các ngươi cũng biết đây là khái niệm gì?
Chúng thần đế nhất tề trầm mặc, hồi lâu không người nói gì.
- Vân Triệt đây là muốn làm cái gì?
Mộc Hoán Chi không hiểu nói. Luận về năng lực hủy diệt, lực lượng băng hoàng so ra tất nhiên kém hơn lực lượng kim ô, Vân Triệt rõ ràng thương thế tăng lên, tiêu hao thật lớn, ngay cả kiếm cũng đã thu hồi, đã là tư thái chuẩn bị buông tha, vì sao lại triệu hồi ra băng hoàng thần ảnh?
Chẳng lẽ, vì thân là đệ tử Băng Hoàng thần tông, muốn vào thời khắc sau cùng có hết sức phô bày ra về phía mọi người sao?
Sau khi băng hoàng thần ảnh xuất hiện, lại không hề phát động công kích về phía Lục Lãnh Xuyên, mà lẳng lặng bay trên không Vân Triệt.
Hai tay của Vân Triệt, chậm rãi đặt lên ngực, hai mắt nhắm chặt, năm ngón tay gập lại, lòng bàn tay đối nhau, một ngọn lửa màu vàng nhỏ bé, đang thiêu đốt trong hai tay.
Lúc ngọn lửa bé nhỏ này xuất hiện, trên người Vân Triệt đột nhiên liệt diễm điên cuồng cháy lên, một đường kim ô viêm ảnh nháy mắt hiện ra ở trên người hắn, kiêu ngạo ngẩng đầu hót vang.
Trong nháy mắt, tất cả khí tức trên phong thần đài đột nhiên hoàn toàn đình chỉ, một luồng nóng rực khủng bố tuyệt luân bức xạ về phía chung quanh mà đi. Cùng lúc đó, ánh sáng, nhưng lại xuất hiện biến hóa quỷ dị, thế giới không tiếng động nhuộm thành màu đỏ đậm, mọi người mới vừa phản ứng kịp với biến hóa quỷ dị này, thế giới đã chuyển thành màu đỏ đậm càng thêm nồng đậm, sau đó chuyển thành màu vàng đỏ giống như mộng ảo.
Trên phong thần đài, Lục Lãnh Xuyên đối diện trực tiếp với Vân Triệt kịch liệt thay đổi sắc mặt. Hắn cảm giác được nhiệt độ không khí đang lấy một biên độ cực kỳ khủng bố tăng phúc, thế mà vẫn đang tiếp tục tăng phúc.
- Nhìn... Nhìn trên trời!!
Vào lúc này toàn bộ người đang xem cuộc chiến đều theo bản năng ngẩng đầu nhìn trời, vào lúc này, bọn họ tìm được nguồn gốc khiến thế giới biến sắc.
Bầu trời bao la vốn tái nhợt, đã trở nên hoàn toàn đỏ đậm.
Mà trung tâm bầu trời màu đỏ, ấn một vòng mặt trời chói lọi màu vàng không biết xuất hiện từ khi nào!
- Đây... Đây là...
- Cửu dương thiên nộ!!
Mộc Hoán Chi, Hỏa Như Liệt, Viêm Tuyệt Hải đồng thời gầm to ra tiếng.
- Thế mà lại... Thật không ngờ... Vân Triệt thế mà lại có thể sử dụng Cửu dương thiên nộ!
Mộc Hoán Chi đã khiếp sợ đến gần như không cách nào nói lời như bình thường.
"..." Trong lòng Hỏa Như Liệt càng chấn động giống như biển cả sóng dữ.
Cửu dương thiên nộ, thần viêm tầng thứ mười của Kim ô phần thế lục, là thần viêm cực đạo mà ngay cả hắn tông chủ Kim Ô đều không thể tu thành! Hỏa Phá Vân lĩnh ngộ Cửu dương thiên nộ, là việc trọng đại đánh vỡ lịch sử Kim Ô tông.
Mà bây giờ, hắn lại trơ mắt nhìn Vân Triệt đang ngưng tụ thần viêm Cửu dương thiên nộ!
Nhưng mà, lập tức, lý trí của hắn lại khiến hắn chợt cắn răng một cái:
- Không được! Cửu dương thiên nộ là thần viêm cực đạo của Kim ô phần thế lục, cần hoàn toàn ngưng tụ tâm thần vận chuyển pháp tắc, cũng cần thời gian ngưng tụ viêm lực rất lâu, trong thời gian đó không thể bị quấy nhiễu gì, Lục Lãnh Xuyên dễ dàng có thể đánh gãy, hắn mạnh mẽ phát động như vậy... Vốn không có khả năng thành công!