.
._626__2" class="block_" lang="en">Trang 626# 2
Chương 1253: Nam nhân nên bị thiên lôi đánh xuống
Chân mày Phạm Thiên thần đế khẽ động:
- Hả? Chuyện này là thật?
Thủy Thiên Hành mặt không đỏ tim không đập mạnh:
- Sự tình liên quan đến chung thân đại sự của tiểu nữ, Thiên Hành không dám có nửa chữ nói bừa. Lúc tiểu nữ với Vân Triệt định ra hôn ước, cũng có bằng hữu của Băng Hoàng thần tông ở đó, bọn họ đều có thể làm chứng.
- Cái này...
Đám người Mộc Hoán Chi hoảng hốt trong lòng, vốn không biết nên trả lời như thế nào. Bọn họ rõ ràng hơn bất cứ điều gì, cái gọi là"Hôn ước" ở trong miệng Thủy Thiên Hành, là dưới tình thế cấp bách nên Vân Triệt cố tình lấy ra làm kế hoãn binh. Nếu muốn nói đó là hôn ước... Thật ra vốn chính là dùng để cự tuyệt Thủy Mị Âm, bình ổn cơn giận của Thủy Thiên Hành. Muốn nói kia không phải là hôn owsc...
Chỉ về ý tứ ngoài mặt câu chữ mà nói... Vẫn thật sự là đúng!
Hơn nữa hai bên ở đây, trưởng bối hai bên đều ở đây... Ngay cả hình thức đều thật hoàn chỉnh.
Lúc này, lại thấy Mộc Băng Vân đứng lên, nghiêm mặt nói:
- Tại hạ Mộc Băng Vân Ngâm Tuyết giới có thể chứng nhận, lời Thiên Hành Giới Vương nói đúng đều là thật, đệ tử tông ta Vân Triệt vào nửa tháng trước đã vì cuộc chiến với Mị Âm công chúa của Lưu Quang giới mà sinh tình, định cả đời với nhau, cũng ở dưới trưởng bối hai bên chứng kiến ưng thuận hôn ước, cho ba năm sau thành hôn.
- Băng Vân...
Lời Mộc Băng Vân nói khiến đám người Mộc Hoán Chi kinh hãi thất thố. Hỏa Như Liệt và Viêm Tuyệt Hải cũng nghiêng đầu sang, tỏ vẻ không hiểu.
Sẽ không ai cự tuyệt thần nữ... Cho dù là kẻ nào cưới thần nữ, đều sẽ sải bước tới trên trời cao nhất.
Nhưng mà, Mộc Băng Vân lại biết rõ ràng, người Vân Triệt tâm tâm niệm niệm, không tiếc tất cả muốn gặp gặp được ở thần giới, nàng lại có thể nói là kẻ địch không đội trời chung với Thiên Diệp Ảnh Nhi!
Ca ca của Thiên Sát tinh thần là Thiên Lang tinh thần là vì Thiên Diệp Ảnh Nhi mà chết -- Vân Triệt đã biết được từ lâu.
Cho nên, chỉ với một điểm này, lấy tính tình của hắn cùng với chấp nhấp gần như vượt trên cả sinh mệnh của hắn đối với Thiên Sát tinh thần, hắn tuyệt đối không có khả năng đáp ứng chuyện này.
Phạm Thiên thần đế muốn chủ động gả nữ, còn là thần nữ, đây là chuyện này vô số nam giới ở thần giới cho dù nằm mơ đều không dám mong, có thể nói là ba ơn mộng ảo nhất thế gian này. Phạm Thiên thần đế chắc chắn không nghĩ tới Vân Triệt sẽ cự tuyệt... Bất cứ kẻ nào đều không thể tin tưởng Vân Triệt sẽ cự tuyệt.
Nhưng mà nếu hắn cự tuyệt ở trước mặt mọi người, kết quả chắc chắn là náo động toàn thế, đồng thời sẽ đánh mặt rất nặng Phạm Thiên thần đế và Phạm Đế thần nữ... Ít nhất còn nghiêm trọng hơn cự tuyệt trở thành đệ tử thân truyền xa.
Cho dù Phạm Thiên thần đế có tu dưỡng đội trời, sắc mặt không kinh, nhưng trong lòng nhất định sẽ nổi giận.
Mà dưới tình thế cấp bách Thủy Thiên Hành nhảy ra chặn ngang một cú, lại có thể mượn tới làm cơ hội hòa dịu.
Lời nói này chẳng những khiến Ngâm Tuyết giới kinh hãi, ngay cả Thủy Thiên Hành đều giật mình không nhỏ... Ngày đó chính là lòng tràn đầy nổi giận, vẻ mặt hung ác, hận không thể ăn tươi nuốt sống Vân Triệt, khiến cho Vân Triệt không thể không nghĩ ra"Ước hẹn ba năm" như vậy làm kế hoãn binh, để cho Thủy Mị Âm ở trong Trụ Thiên thần cảnh ba ngàn năm quên đi sự tồn tại của Vân Triệt...
Cho nên, hiện giờ hắn đứng lên, nói chuẩn xác đó là hôn ước, đã lột hết da mặt. Thật ra trong lòng cực kỳ trống rỗng... Huống chi, một bên là Phạm Đế thần giới và thần nữ, một bên là Lưu Quang giới và Lưu Quang tiểu công chúa, Băng Hoàng thần tông sẽ có khuynh hướng nghiêng về phía ai... Đây vốn là chuyện không cần nghi ngờ.
Không nghĩ tới, Mộc Băng Vân thế mà lại chẳng những thừa nhận chuyện này, hơn nữa từng chữ vô cùng chuẩn xác, quả thật còn muốn nhận định chuyện này hơn hắn.
Ánh mắt của Phạm Thiên thần đế hơi đổi, trên mặt không hề rung chuyển, cười như không cười nói:
- Hả? Bổn vương được biết, Lưu Quang giới được minh châu lộng lẫy nhất, Thiên Hành Giới Vương xem như trân bảo, sủng ái đến cực điểm. Chuyện chung thân đại sự, nhất định sẽ coi trọng tới cực điểm, sao lại ở độ tuổi mới được mười lăm, liền qua loa định ra hôn ước rồi.
- Hơn nữa mặc dù khi đó Vân Triệt đã có danh khí, nhưng còn xa không bằng hiện giờ, xuất thân này càng thấp kém, tổng hợp lại, không xứng với một phần vạn của Lưu Quang công chúa, Thiên Hành Giới Vương thật sự sẽ vào khi đó đáp ứng chuyện này?
Lời Phạm Thiên thần đế khiến mọi người ngẩn ra, sau đó toàn bộ ánh mắt chuyển về phía Thủy Thiên Hành... Mà người này chân mày rung động, hồi lâu không phản bác được.
Phạm Thiên thần đế nói tiếp:
- Nếu Ảnh Nhi và ngươi ưng thuận hôn ước, bổn vương nhất định chiếu cáo thiên hạ, mở ra buổi lễ long trọng, hận không thể người người đều biết. Đều là phụ thân, đều là nữ nhi bảo bối nhất, cái gọi là"Hôn ước" cũng chỉ nửa đường xuất hiện, không có một ai biết, đây thật sự có phần kỳ quái.
"..." Khóe miệng Thủy Thiên Hành hơi run rẩy, hắn dưới tình thế cấp bách đứng ra, nào có thời gian suy nghĩ nhiều, cũng không để mắt đến đối mặt chính là toàn bộ nhân vật đáng sợ nhất của đông thần vực.
Phạm Thiên thần đế nhẹ nhàng bâng quơ nói một phen, trực tiếp đâm ra lời nói của hắn có vô số lỗ hổng.
Không chỉ có Thủy Thiên Hành kinh hãi, bên chỗ Ngâm Tuyết giới cũng triệt để hoảng hốt.
- Lần này, Lưu Quang giới cần phải khó coi.
Phúc Thiên Giới Vương Lục Trú thở dài nói.
Thủy Thiên Hành không phản bác được, còn Mộc Băng Vân lại băng nhan bình tĩnh, chậm rãi nói:
- Ba ngày trước, sau trận đầu tiên với Trường Sinh công tử, Vân Triệt đã hao hết huyền lực, thân lại bị thương nặng, trận chiến thứ hai ngày hôm nay lại hoàn toàn khôi phục, đây không phải Băng Hoàng thần tông ta có thể làm ra, mà là do được Lưu Quang giới tặng cho một giọt"Thái sơ thần thủy"...
Thủy Thiên Hành sửng sốt, mọi người đều biến sắc.
Toàn thân Thủy Ánh Ngấn chợt run rẩy, sợ hãi không thôi nói:
- Phụ phụ phụ phụ phụ vương... đều là chủ ý của một mình con... là là là con trộm từ chỗ tiểu muội... không hề có bất cứ liên quan nào đến tiểu muội...
Thủy Thiên Hành chậm rãi quay đầu, ánh mắt trừng lớn, ánh mắt làm cho người ta sợ hãi:
- Thật sự? Con... con thật sự đưa... thái sơ thần thủy...
Toàn thân Thủy Ánh Ngấn mềm nhũn, lập tức quỳ xuống, toàn thân run run nói không ra. Hắn đương nhiên biết Thái sơ thần thủy là thần vật hạng nào, biết chắc đây là đại họa... Chuyện này bị bại lộ, Thủy Thiên Hành đánh gãy đùi hắn đều là nhẹ.
Thủy Thiên Hành chụp một trảo lên trên bờ vai Thủy Ánh Ngấn, kích động nói:
- Đưa tốt... Đưa tốt đó! Con tiểu tử vô dụng này cuối cùng làm ra một chuyện rất tốt... Nhi tử tốt! Đưa tốt!
- Hả??
Thủy Ánh Ngấn ngước đầu lên, mặt ngây ngốc.
Mộc Băng Vân tiếp tục nói:
-... Một hôn ước bằng miệng còn chưa công bố ra ngoài, lại có thể được Lưu Quang Giới Vương vì chữa khỏi cho Vân Triệt mà không tiếc tặng cho Thái sơ thần thủy. Thái sơ thần thủy là thần vật của hỗn độn, đối với Lưu Quang giới mà nói cũng ngàn năm khó tìm. Nếu không phải Lưu Quang Giới Vương coi trọng hôn ước này, quả quyết sẽ không tặng cho lớn như thế. Đối với chuyện này, Băng Hoàng thần tông ta cảm kích trong lòng, chỉ cần Lưu Quang giới không đổi ý, hôn ước với Lưu Quang tiểu công chúa, Băng Hoàng thần tông ta tuyệt đối sẽ không làm trái, cũng tuyệt đối không cho phép Vân Triệt làm trái, bằng không, đó là vong ân vong nghĩa.
Thủy Thiên Hành:"..."
Vân Triệt:"..."
Trên phong thần đài vang lên ồn ào, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Thủy Thiên Hành lại thay đổi... Thái sơ thần thủy, là thần vật mà ngay cả Thần Chủ tối cao đều phải dùng mạng đi lấy! Nếu như được một giọt, cho người thân trực hệ đặc biệt tối ưu của mình đều phải suy tính cẩn thận... Sao có thể sẽ ban cho người khác?
Chỉ có nữ nhi quý giá nhất của Thủy Thiên Hành và Vân Triệt thật sự có hôn ước, vả lại Thủy Thiên Hành cũng nhận định chuyện này... Mới có thể nói thông được.
Trụ Thiên thần đế chậm rãi gật đầu:
- À, thì ra là thế. Trên người Vân Triệt đúng là có khí tức của Thái sơ thần thủy rất mỏng manh. Lúc trước bổn vương còn đang nghi hoặc Ngâm Tuyết giới có được Thái sơ thần thủy từ chỗ nào, hóa ra đúng là do Lưu Quang giới ban tặng.
Thủy Thiên Hành nghiêm mặt nói;
- Giọt thái sơ thần thủy này vốn định dùng cho tiểu nữ tôi luyện thể, nhưng Vân Triệt sau trận chiến với Lạc Trường Sinh đã bị thương nặng khó chữa. Tuy rằng thái sơ thần thủy rất quý trọng, nhưng đã nhận định Vân Triệt là hôn phu tương lai của tiểu nữ, cũng liền không có gì luyến tiếc.
- Tuy rằng tiểu nữ mới vừa biết yêu, nhưng kiên định lạ thường, tình cảnh lúc đó, cực kỳ giống với tình cảnh năm đó lần đầu mẫu phi của tiểu nữ gặp Thiên Hành, cho nên Thiên Hành không đành lòng dập gãy. Còn nữa, tuy rằng Vân Triệt xuất thân thấp hèn, nhưng Thiên Hành nhìn ra được, tiềm lực của hắn vô cùng vĩ đại, tương lai tất nhiên còn ở phía trên Lạc Trường Sinh xa xa, trong lòng Thiên Hành cũng cực kỳ thưởng thức và yêu thích, cũng không có ý niệm bài xích quá lớn.
"..." Khóe miệng Vân Triệt run rẩy: Công phu đổi trắng thay đen của lão tặc này quả thật thành thục quen tay, độ dày da mặt ta má nó thật sự cam bái hạ phong!
- Sở dĩ chưa công khai chuyện này, là vì lúc đó đang đúng cuộc chiến phong thần, lại đang ở Trụ Thiên thần giới, không nên sinh thêm sự cố. Đợi sau khi đại hội huyền thần kết thúc, Thiên Hành sẽ truyền tin chuyện này.
Sắc mặt Thủy Thiên Hành nghiêm trang, chất vấn lúc trước của Phạm Thiên thần đế bị hắn nói hai câu thoải mái hóa giải, hơn nữa từng chữ mang theo cảm hoài phát ra từ nội tâm... Quả thật không chê vào đâu được.
Thủy Ánh Ngấn ngây ngốc đảo mắt, nói với Thủy Ánh Nguyệt:
- Phụ vương người... Vẫn luôn là... Hạng người như vậy sao?
"..." Thủy Ánh Nguyệt gật đầu.
"Ực ực"... Yết hầu của Thủy Ánh Ngấn hung hăng giật giật.
Trụ Thiên thần đế khẽ gật đầu:
- Như thế xem ra chuyện Vân Triệt và Lưu Quang tiểu công chúa đã có hôn ước cũng không giả dối, Thái sơ thần thủy này coi như là vật đính ước quý trọng nhất trên đời. Phạm Thiên thần đế, chuyện này, ngươi xem như thế nào?
Phạm Thiên thần đế nhàn nhạt mà cười:
- Ha ha, đây tự nhiên là một chuyện tốt. Chỉ có điều, chuyện này lại không hề liên quan đến chuyện bổn vương muốn gả Ảnh Nhi cho Vân Triệt.
- Hả?
Trụ Thiên thần đế liếc mắt.
- Một đám nam nhi địa vị cao quý của thần giới ai mà không thê thiếp thành đàn. Nếu là nữ tử khác, có lẽ bổn vương sẽ sinh lòng khó chịu, nhưng nếu là Lưu Quang tiểu công chúa mà nói, lại cũng xứng cùng chung một chồng với Ảnh Nhi.
Như thiên lôi đột nhiên bổ xuống, nện mọi người lờ mờ ngay tại chỗ.
Lời này của Phạm Thiên thần đế, chính là đồng ý Thiên Diệp Ảnh Nhi và Thủy Mị Âm cùng chung Vân Triệt!!
Chiếm được thần nữ, còn có thể kiêm luôn được Lưu Quang tiểu công chúa... Đây má nó vẫn còn do chính miệng Phạm Thiên thần đế cho phép!!
Phải biết Long hoàng cưới Long hậu mấy vạn năm, cũng chưa từng nạp nửa người thiếp!
Còn Vân Triệt... Đãi ngộ này lại còn ở trên Long hoàng!
Những năm này, bao nhiêu con cháu của thần đế, bao nhiêu Thần Chủ Vương giới, thậm chí Giới Vương Vương giới ngạo thị hỗn độn của đông thần vực, tây thần vực, nam thần vực muốn tìm thần nữ, đều bị Phạm Thiên thần đế uyển chuyển cự tuyệt, Phạm Đế thần nữ càng chẳng thèm ngó tới, giống như vốn không có tình cảm... Về sau, ngay cả liếc nhìn nàng một lần đều ngàn khó vạn khó.
Còn Vân Triệt, trực tiếp gả cho không nói... Còn trực tiếp cho phép hắn có thể kiêm thêm được Lưu Quang tiểu công chúa.
Càng tức người hơn chính là, Phạm Đế thần nữ thủy chung yên lặng thản nhiên như lúc ban đầu, không hề biểu lộ ra một chút tư thái phản đối.
Một đám nam nhi trên phong thần đài đều đỏ bừng vành mắt... Ghen tỵ trong lòng quả thật bốc lên như nham thạch nóng chảy vô biên vô hạn.
Long hoàng cưới Long hậu... Hắn là người đệ nhất hỗn độn, trời đất tạo nên, ai cũng nói không nên lời cái gì.
Nhưng Vân Triệt, xuất thân hạ giới hèn mọn, sư thừa tinh giới trung vị, hiện giờ cũng mới có tu vi Thần Linh cảnh...
Dựa vào cái gì... Dựa vào cái gì chứ hả a a!!
Vân Triệt gia hỏa này... Quả thật nên gặp thiên lôi đánh xuống!
(Thiên lôi đánh xuống? Dường như có chỗ nào không đúng...)
Mọi người không cách nào tỏng tượng... Vương giới thần tử không để ý đến tôn nghiêm và tính mạng nhưng ngay cả nụ cười của thần nữ đều không được nhận đến sau khi biết được chuyện này sẽ ghen tỵ điên cuồng nổi giận thành dáng vẻ gì nữa.