Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1344 - Chương 1346: Tinh Thần Ác Mộng

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1345" class="block_" lang="en">Trang 673# 1

 

 

 

Chương 1346: Tinh Thần ác mộng



- Dừng thương tổn ngô vương!

Thiên Cương tinh thần Thần Hổ gầm to rung trời, hắn cưỡng chế thương thế, thân hình tuôn ra Thiên Cương thần lực tăng vọt, giây lát hóa thành một người khổng lồ cao gần hai trượng, mà cánh tay hắn càng bành trướng tới thô to vài thước, mỗi một cơ bắp, hoa văn mỗi một chút da thịt đều phản xạ ra hàn quang như kim loại.

Thiên Cương tinh thần, hắn là người có lực lượng thân thể mạnh nhất trong tất cả các tinh thần, cũng là người duy nhất trong tất cả các tinh thần không có binh khí bản mạng, bởi vì nắm tay của hắn, cho dù cả sát khí khủng bố nhất Tinh Thần giới cũng đủ để một quyền phá diệt tinh thần!

- A!

Trong tiếng gầm to, quả đấm của hắn nện xuống, mang lên thần uy như vạn nhạc cùng nện, nhằm thẳng vào Tà Anh vạn kiếp luân.

Rầm ----

Nắm tay với ma luân chạm vào nhau, nổ tung chính là âm thanh như trời sụp đất nứt, Tà Anh vạn kiếp luân bị hung hăng đánh ra... ma áp trên người Tinh Thần đế giảm đi, hắn hoảng hốt lui về phía sau, nhìn hai tay lộ ra xương xám tận cùng của mình, đôi mắt hoảng sợ co rúm lại.

Đây là lực lượng gì... tại sao có thể có lực lượng đáng sợ như vậy!

Ma luân bị đẩy lui, thân hình của Mạt Lỵ cũng ngửa ra sau dưới lực lượng Thiên Cương, tiếp theo, nàng như triệt để bị tức giận, đôi mắt của nàng, còn có ma luân trong tay nàng đột nhiên phóng xuất ra hắc mang càng thêm u ám, liền ngay cả Tà Anh kêu khóc ngập trời cũng giống như trở nên càng thêm âm trầm thê lương.

- A a a a a!!

Thần Hổ hét lớn một tiếng, cánh tay vốn tráng kiện đến đáng sợ lại cứng rắn tăng vọt lên gấp đôi, nắm tay vĩ đại như cây chùy của thiên thần, nặng nề nện xuống.

Ở trước mặt Thiên Cương tinh thần trong trạng thái người khổng lồ, thân thể của Mạt Lỵ thật sự quá bé bỏng, không bì kịp với quả đấm của hắn, đối mặt với lực lượng phá tinh, hắc ám ma khí đột nhiên trở nên vặn vẹo dữ tợn, hận quang trong mắt Mạt Lỵ nổ ra, mang theo diệt thế ma luân, nghênh đón trực diện quyền của Thiên Cương!

Xoẹt -----

Diệt thế ma luân với quyền của Thiên Cương chạm nhau ở trên không, một vết tích màu đen xé rách trong không trung, cũng xé rách trong mắt với tâm hồn của tất cả mọi người.

Thiên Cương thần lực uy mãnh tuyệt luâ như bọt xà phòng vỡ nát tán loạn, vết tích màu đen kia lấy nắm tay của Thiên Cương tinh thần làm khởi điểm, cứng rắn xé rách tới cánh tay của hắn, cánh tay súc tích thần lực vô song kia của Thiên Cương tinh thần giống như một cây gậy trúc bị chém đứt từ giữa, bị tàn nhẫn cắt thành hai nửa.

- A a a a a a a...

Thống khổ này còn kịch liệt, tàn khốc hơn gãy cánh tay đâu chỉ ngàn vạn lần, Thiên Cương tinh thần giật giật cánh tay tàn phế, phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, mà máu phun ra đầy trời kia lại rõ ràng mang theo màu sắc tối tăm.

- Thần Hổ!!

Một đám tinh thần ở phía sau phát ra tiếng gầm to kinh hãi muốn chết, mà ma luân chém đứt cánh tay Thiên Cương tinh thần lại vào lúc này phóng thích ra hắc mang càng thêm khủng bố, lại là một vết tích màu đen... Vết tích màu đen còn u ám thâm thúy hơn vừa rồi, trong tiếng cười điên cuồng khóc thét của Tà anh, xuyên qua trên người Thần Hổ theo tiếng kêu thống khổ.

Nơi chân trời xa xôi, Trụ Thiên thần đế, Phạm Thiên thần đế, Nguyệt Thần đế đã bằng tốc độ cực hạn nhất thế gian đến đây, bọn họ liếc nhìn thiếu nữ hắc mang quấn thân, tóc đen bay múa... cùng với ma luân tối đen như mắt ác ma ở trong tay nàng.

Mà người có thân thể vĩ đại, phóng thích ra thần uy kinh người kia không hề nghi ngờ là Thiên Cương tinh thần của Tinh Thần giới -- vả lại là Thiên Cương thần lực dưới trạng thái hoàn toàn phóng thích.

Ma luân múa lên trong bóng đêm, lướt ra một vết tích màu đen như đến từ dưới vực sâu...

Dưới vết tích màu đen, Thiên Cương tinh thần có Thiên Cương thần lực hộ thể, thân mang lực lượng Thần Chủ cấp chín... cắt ngang mà gãy.

Một màn này khiến ba thần đế bay nhanh mà đến giống như bị một cây chùy lớn đánh ngay mặt, gắt gao khựng lại giữa không trung, trong lòng nổi lên sóng gió động trời.

- Thần... Hổ?

- Thần Hổ!!

Một trong mười hai tinh thần của Tinh Thần giới, Thiên Cương tinh thần chết!

Thân thể của thần có Thiên Cương thủ hộ, một huyền giả thần đạo toàn lực công kích ngàn vạn năm đều sẽ không hề có chút tổn thương nào, cho dù bản thân muốn xé mở một vết thương đều rất khó, ở dưới Tà Anh vạn kiếp luân, chớp mắt đầu tiên mất cánh tay, chớp mắt thứ hai mất mạng.

- Cái này...

- Thiên Sát... tinh thần!?

Nguyệt Thần đế vừa liếc nhìn đã nhận ra, thiếu nữ khắp cả người là ma khí, trong tay cầm ma luân kia rõ ràng chính là trưởng công chúa của Tinh Thần giới! Chính là trên thân thể nàng... Đó là khí tức như thế nào? Lạnh như băng đông lại linh hồ, oán hận đâm tận cốt tủy, sát khí khiến không gian ngoài trăm dặm đều đang run rẩy kia...

Rốt cuộc sao lại thế này? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Trụ Thiên thần đế lẩm bẩm:

- Xem ra, đã không còn may mắn. Tà Anh... thật sự đã hiện thế.

Thế giới của Mạt Lỵ hoàn toàn âm u, oán hận, khát máu, sát ý, tuyệt vọng, nổi giận... Đầy rẫy cảm xúc tiêu cực vô cùng vô tận...

Kẻ cướp đi toàn bộ thế giới của nàng này... Tất cả đều đáng chết... tất cả đều nên hủy diệt...

Ma luân trong tay giơ lên, trong tiếng cười điên cuồng của Tà Anh hắc khí bành trướng thêm hơn mười lần, gấp mấy trăm lần, hoàn toàn đắm chìm thân thể của nàng.

Rầm!!

Ma luân nện xuống đất, vô số vết tích màu đen cấp tốc lan đi chung quanh, lan tràn thẳng tới mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm, vạn dặm...

Hắc khí tràn ngập trong vết tích màu đen, toàn bộ Tinh Thần thành đảo mắt liền bị hắc khí tràn ngập, hóa thành một thế giới hắc quang lượn lờ.

Trong hắc khí, một luồng cảm giác cắn nuốt đáng sợ đánh úp lại theo toàn bộ các bộ phận toàn thân, khiến tinh thần, trưởng lão trong tiếng kêu hoảng sợ nhất tề hoảng hốt, nhanh chóng phóng thích lực lượng Thần Chủ, áp chế ma khí cắn nuốt thân thể, nhưng chung quanh bọn họ lại truyền đến tiếng kêu thảm thiết rung trời giật đất.

Trong Tinh Thần thành, toàn bộ tinh vệ đều bị hắc quang quấn thân, hai chân, hai tay, gương mặt của bọn họ... toàn bộ phần da thịt có khả năng nhìn thấy đều hóa thành màu cháy đen trong khoảnh khắc, bọn họ trong sợ hãi và kêu thảm thiết liều mạng phóng thích lực lượng Thần Quân, muốn xua tan hắc khí, nhưng mà, ngay cả thân thể Tinh Thần đế còn dễ dàng cắn nát, kể cả Thiên Cương tinh thần cũng bị đoạn diệt lực lượng trong giây lát, đâu phải bọn họ có khả năng kháng cự được.

Cho dù bọn họ giãy giụa, thét lên như thế nào, thân thể vẫn bị cắn nuốt từng tầng, trong thời gian vài giây, toàn bộ tinh vệ đều đã bị cắn nát hết da thịt, xương đen lộ ra ngoài... Thiên Nguyên tinh thần bay vút lên không trung, liều mạng quát:

- Đi! Các ngươi đi mau!

Hắn vừa dứt lời, tròng mắt chợt co rút lại.

Tiếng kêu bi thảm kia không hề chỉ dừng lại ở Tinh Thần thành, cũng đến từ ngoài Tinh Thần thành. Thân ở trên cao, hắn trơ mắt nhìn một đám hắc mang lấy Tinh Thần thành làm trung tâm, hiện lên hình dáng vòng tròn lan tràn ra bốn phương mà đi...

Toàn bộ Tinh Thần giới giống như thông đạo nối thông với vực sâu địa ngục, bị cấp tốc cắn nuốt thành địa ngục hắc ám... Bọn họ đã tự mình lĩnh giáo hắc ám ma khí này có bao nhiêu đáng sợ. Không hề nghi ngờ, nơi hắc khí lan tới, chính là vạn linh chôn diệt, không có một ngọn cỏ.

Một màn này cũng vo cùng rõ ràng hiện ra ở trong mắt ba thần đế.

Khoảnh khắc này bọn họ tận mắt thấy địa ngục.

- Dừng... tay! Mạt Lỵ... dừng tay!

Khóe mắt Tinh Thần đế nứt hết, khàn giọng quát.

- Nàng không còn là điện hạ... mà là Tà Anh.

Thiên Nguyên tinh thần nói, trong giọng nói lộ ra tuyệt vọng.

Tinh Thần giới to lớn bị ma khí đến từ Tà Anh vạn kiếp luân cấp tốc cắn nuốt, nói không chừng mất không bao lâu lắm, toàn bộ Tinh Thần giới sẽ bị hoàn toàn triệt để hóa thành vùng đất tử vong.

Tính cả thần đế, toàn bộ tinh thần và trưởng lão đều dưới phản phệ do kết giới nứt vụn mà bị thương, lực lượng cũng hao tổn nhiều, toàn bộ tinh vệ thủ hộ bên cạnh đều thân rơi vào tuyệt vọng. Đối mặt với Tà Anh vạn kiếp luân đột nhiên hiện thế thức tỉnh, còn mang theo oán hận vô tận đối với Tinh Thần giới mà thức tỉnh...

Tinh Thần giới... xong rồi...

Xong rồi...

- Nàng là Tà Anh...

Tinh Thần đế khẽ lẩm bẩm, trong miệng kêu lên hai chữ “Tà Anh”, trước mắt hắn chợt hoảng hốt, vẫn không thể tin tất cả đây là sự thật.

Sau đó hắn chậm rãi đứng dậy, trong tay chợt lóe ngân mang, đó là một thanh kiếm rộng màu bạc, kiếm khảm mười hai vì sao, hắn chỉ kiếm vào Mạt Lỵ, phát ra âm thanh trầm thấp đến cực hạn:

- Nàng đã điên rồi... toàn bộ ra tay... toàn bộ!

Bên tai, tiếng kêu thảm thiết của tinh vệ dần nhỏ đi, bọn họ ngã xuống từng đám, hóa thành xương khô xám tro trong ma khí hắc ám...

Ba ngàn tinh vệ của Tinh Thần giới, ba ngàn Thần Quân mà bất cứ một ai đều có thể chấn động một phương, nhưng trong một ngày, toàn bộ chôn diệt.

Một nửa, chết ở dưới lực lượng tuyệt vọng của Vân Triệt; một nửa, chết trong oán hận vô tận của Mạt Lỵ.

Kết giới vỡ vụn, Tinh Thần đế với Đồ Mi bị dễ dàng đánh văng ra, Thần Hổ bị gãy thân trong chớp mắt... Tất cả toàn bộ đều đang nói cho bọn họ biết, Tinh Thần công chúa trước mắt mà bọn họ quen thuộc lại xa lạ đã trở nên đáng sợ cỡ nào... Đó là lực lượng vượt qua tất cả nhận thức, vượt qua giới hạn của người, vượt qua thiên đạo!

Bọn họ may mắn gặp được lực lượng như vậy, may mắn gặp được ma luân hiện thế, nhưng cũng có khả năng, trở thành đợt tế phẩm đầu tiên dưới ma luân thức tỉnh... Cho dù bọn họ là Thần Chủ cấp cao nhất trong mắt người đời.

Xoẹt rẹt!

Ma luân nện đất giơ lên, hắc mang xé trời, không có tạm dừng dù chỉ khoảnh khắc, mang theo sát khí ngập trời đánh về phía Tinh Thần đế... Cha đẻ của nàng, lại trở thành người mà nàng hận nhất, muốn giết nhất vào giờ phút này. Cũng bởi vì nàng thỏa hiệp với hắn, tin tưởng và thuận theo hắn, hại Thải Chi, hại Vân Triệt, tình thân gắn bó cuối cùng kia thành bi ai với chê cười cực lớn, cuối cùng kết hợp lại chỉ có hận ý muốn hoàn toàn xé rách thân thể với linh hồn.

Mặc dù ma luân dừng lại, nhưng vô số vết tích màu đen vẫn mang theo hắc khí cấp tốc lan tràn trong Tinh Thần giới, có lẽ tốn không lâu lắm sẽ triệt để đắm chìm toàn bộ Tinh Thần giới.

Tinh Thần đế chưa động, ba đại tinh thần ở phía sau hắn đã đồng loạt ra tay, Thiên Viêm tinh thần nắm bàn tay lên, một đường hỏa diễm xuyên phá hắc mang, nhằm thẳng vào ma luân, lửa cháy nổ tung đốt tán ma khí trong chớp mắt, Thiên Dương tinh thần với Thiên Hồn tinh thần ở hai bên cạnh đồng thời gầm to một tiếng, tinh mang rọi trời, một trái một phải đánh tới.

Ba tinh thần liên thủ... là cảnh tượng hiếm thấy cỡ nào. Hoặc là nói, trên đời này có thể có cục diện gì xứng khiến ba tinh thần liên thủ?

Một luồng hỏa vực nổ tung ở trước người, xua tan âm lãnh với u ám của thế giới, nhưng viêm quang đến từ tinh thần này lại chỉ kéo dài trong một khoảnh khắc, ma văn trên người Mạt Lỵ chợt lóe, cánh tay nhỏ bé như phủ mỡ đông cũng trong một khoảnh khắc bộc phát ra ma quang hắc ám khiến thiên đạo vì vậy mà sợ run...

Ong ----

Dưới ma quang, hỏa vực lập tức diệt, ba đại tinh thần còn chưa đến gần toàn bộ kêu rên một tiếng, bị đánh văng ra xa xa, hắc mang cuốn động lên tàn ảnh, mang theo ma luân diệt thế vô tình cắt về phía đế vương Tinh Thần mà nàng muốn hủy diệt nhất.

Rầm!!

Lại một tinh thần chắn trước mặt Mạt Lỵ, vẫn là Thiên Nguyên tinh thần. Mỗi một bộ phận toàn thân hắn đều chiếu rọi lên tinh quang, Thiên Nguyên bình chướng dốc hết toàn lực chặn ma luân, trong miệng cũng gầm lên một tiếng:

- Kết... trận!!

Thập nhị thiên tinh trận, một trận thế chỉ có thể do tinh thần kết thành, lực lượng của mười hai tinh thần vốn tương đồng nối liền, một khi thập nhị thiên tinh trận kết thành, uy thế này đủ để tru thiên diệt thế. Nó là trận thế chiến đấu mạnh nhất Tinh Thần giới, tinh thần đúc trận càng nhiều, uy lực càng mạnh mẽ.

Thiên Nguyên tinh thần ra lệnh một tiếng, chúng tinh thần chấn động trong lòng, sau đó ngưng thần thủ tâm, cấp tốc kết trận. Nhưng mà, tiếng gầm to này của Thiên Nguyên tinh thần cũng khiến cho khí tức của hắn khẽ tiết ra, Tà Anh vạn kiếp luân đột nhiên áp tới, trong lúc hắc khí bùng nổ, hung hăng chấn vỡ Thiên Nguyên bình chướng.

Toàn thân Thiên Nguyên tinh thần chấn động, sắc mặt trắng nhợt, mà ma luân đã phóng đại ở trong mắt hắn, cuốn thế giới của hắn vào trong hắc ám vô tận.

Rầm!!

Rầm!!

Rầm!!

Hắc ám ma luân oanh kích ba lần, bị hai cánh tay và lực lượng của hắn gian nan chống đỡ, nhưng lần thứ tư, hắn cuối cùng không còn lực chống đỡ, hai tay bị đánh văng ra, huyền lực hộ thân bị dập nát, ma luân cuốn động lên vực sâu hắc khí, nhằm thẳng vào trong ngực hắn.

Rầm!!!

Thiên Nguyên tinh thần còn chưa phun xong một ngụm máu, hắc ám ma luân đã đánh tới lồng ngực của hắn...

Rầm!!

Rầm!!

Rầm!!

Rầm!!

Rầm ----

Thiên Nguyên tinh thần Đồ Mi, là sư phụ huyền đạo khi Mạt Lỵ còn bé, cũng là một trong những trưởng bối nàng kính trọng nhất. Nhưng giờ phút này, ma luân hắc ám không hề có một chút do dự với thương hại, như ác mộng lần lượt đánh vào ngực hắn, tàn nhẫn nổ nát ngực, xương cốt của hắn, cuốn Thiên Nguyên thân hình của hắn vào rong hắc ám càng ngày càng sâu...

Trong miệng Thiên Nguyên tinh thần máu tươi lênh láng, mỗi một ngụm đều sẽ mang theo màu đen tuyền càng sâu đậm hơn trước, tròng mắt của hắn tan rã, ý thức cũng dần dần tán loạn, dần dần, tiếng kinh hô của các tinh thần khác ở bên tai cũng không cách nào nghe rõ.

Rầm!!!!

Hắc quang phá nát, thân thể của Đồ mi bay lên trong hắc vụ đầy trời, bay ra rất xa. Khóe mắt của Tinh Thần đế như muốn nứt ra, gầm nhẹ một tiếng bay lên, chụp được Đồ Mi đang bay ngược đi... Nhưng hắn vừa mới đứng dậy, một đường hắc mang đáng sợ tuyệt luân đã xẹt qua khóe mắt hắn.

Tà Anh vạn kiếp luân bay ra khỏi tay Mạt Lỵ, bánh răng xoay tròn cuốn động lên không gian tối đen xoáy bay về phía Đồ Mi, tàn nhẫn cắt đầu của hắn từ trên thân thể tàn phế xuống.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment