Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1343 - Chương 1345: Diệt Thế Ma Luân

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1344" class="block_" lang="en">Trang 672# 2

 

 

 

Chương 1345: Diệt thế ma luân



Bên ngoài Tinh Thần giới, tai họa gió lốc cuốn lấy do tinh hồn tuyệt giới vỡ vụn khiến ba đại thần đế đều thất kinh, bị bức lui ra gần trăm dặm, vẻ kinh hãi của bọn họ còn chưa tan, liền toàn bộ đột nhiên ngẩng đầu...

- A ha ha... A hi hi hi...

- Hu hu hu... a a.. hu hu hu hu hu...

- Ha ha ha ha... a a a... he ha ha ha...

Tiếng cười, tiếng khóc... đáng sợ đến khiến cho người ta giống như đặt mình vào trong địa ngục quỷ khóc. Ba thần đế giật mình nhìn lên bóng dáng ma anh trên không, trống rỗng với ngây ngốc đáng sợ, sau đó một cái tên như ngàn vạn kinh lôi diệt thế nổ tung trong linh hồn bọn họ.

- Tà... Anh!!??

Bọn họ đồng thời lên tiếng, phát ra âm thanh đáng sợ run rẩy nhất đời này của ba thần đế.

- Không... không... không có khả năng... không có khả năng!

Trụ Thiên thần đế lắc đầu lại lắc đầu, giống như mất hồn.

Nguyệt Thần đế nói:

- Bóng dáng của Tà Anh này, giống như đúc với... trong ghi chép lại... Trừ bỏ diệt thế chi luân trong truyền thuyết, còn có cái gì có thể có khí tức đáng sợ như thế?

“...”Đứng đầu bốn thần đế đông thần vực, Phạm Thiên thần đế gần như sẽ không hề có cảm xúc kích động gì cũng toàn thân sợ run, hắn ngơ ngác nói:

- Tinh Thần giới bế giới lần này, chẳng lẽ vì... nó?

Nguyệt Thần đế lắc đầu:

- Không... không có khả năng. Đây chính là diệt thế chi luân, cho dù Tinh Thần đế thật sự tìm được nó, kể cả lại điên cuồng ngàn vạn lần, cũng không thể có khả năng khiến cho nó thức tỉnh lại!

Nếu hỏi một huyền giả thần giới, trên đời này thứ đáng sợ nhất là cái gì?

Như vậy, cho dù huyền giả của tinh giới, vị diện nào đều sẽ trả lời năm chữ giống nhau như đúc:

Tà Anh vạn kiếp luân!

Xếp hạng thứ hai trong bảy đại huyền thiên chí bảo thượng cổ, ma luân khủng bố có danh xưng “Diệt thế chi luân”.

Mà danh hiệu “Diệt thế chi luân” của nó tuyệt đối gần như không chỉ là một danh hiệu, nó chân chính từng diệt thế, hơn nữa chôn diệt vẫn còn là thế giới của thần với ma!

Một thứ đồ diệt toàn bộ chân thần với chân ma, kết thúc thời đại thần ma, trong thiên hạ, thậm chí toàn bộ lịch sử hỗn độn, là một tồn tại đáng sợ nhất nhất.

Mà cách nó diệt thế lần trước, cũng mới đi qua hơn trăm vạn năm!

Ở trong thế giới không có thần, Tà Anh vạn kiếp luân cũng mất đi bóng dáng, toàn bộ ghi chép lại lưu lại cho đời sau về nó, từng lời lộ ra sợ hãi.

Tà Anh vạn kiếp luân sẽ không biến mất và hủy diệt, sau khi nó diệt sạch thần ma vẫn tồn tại ở một góc nào đó trên thế gian, mọi người muốn tìm được nó, lại sợ hãi tìm được nó.

Mà không hề nghi ngờ chính là nếu có được một món huyền thiên chí bảo khác là may mắn muôn đời. Còn Tà Anh vạn kiếp luân... Chỉ cần không phải là đồ điên hoàn toàn phát rồ, sau khi tìm được nó nhất định đều sẽ không tiếc tất cả phong tỏa nó... cho dù phải ngưng tụ lực lượng trên đời phong tỏa nó, mà tuyệt đối không có khả năng muốn đánh thức hoặc khống chế nó.

Mà hôm nay, ở đông vực Tinh Thần giới, sau khi thần ma bị hủy diệt trăm vạn năm, Tà Anh vạn kiếp luân lại hiện thế, còn không phải xuất hiện đơn thuần, mà mang theo Tà Anh đã thức tỉnh và ma khí kinh thế!

Từ tinh hồn tuyệt giới nứt vụn, dưới ma khí ngập trời, ba thần đế rõ ràng cũng thăm dò được khí tức của Tinh Thần đế và các tinh thần khác. Mà những khí tức này đều hỗn loạn lạ thường, giống như toàn bộ bị thương nặng.

Tinh hồn tuyệt giới bị phá nát, bọn họ dưới phản phệ bị thương nặng là quá mức bình thường. Mà có thể phá nát tinh hồn tuyệt giới, ý nghĩa lực lượng này vượt qua hợp lực của Tinh Thần đế và tất cả tinh thần, tất cả trưởng lão!!

Là lực lượng vượt qua cấp bậc nhận thức, vốn không nên tồn tại ở đương thời!

- Chẳng lẽ, đây mới là... tai họa của đông vực?

Trụ Thiên thần đế lẩm bẩm nói, sau đó, chân mày hắn chợt trầm xuống, cánh tay chìa ra, một truyền âm huyền trận khá lớn hiện lên phía trước:

- Chúng thủ hộ nghe lệnh, Tà Anh hiện thế, đông vực lâm nguy, cho dù các ngươi đang ở chỗ nào, ở vị trí nào, đều mau chóng truyền tống tới Tinh Thần giới!

Rầm!!

Truyền âm huyền trận vỡ tan, Trụ Thiên thần đế đã cuốn lấy một luồng sóng khí to lớn, nhằm thẳng chỗ Tà Anh.

Phạm Thiên thần đế và Nguyệt Thần đế liếc mắt nhìn nhau... Nếu lời Trụ Thiên thần đế nói là đúng, nếu quả nhiên là Tà Anh lại xuất thế, nhất định là tai họa của đông vực! Dưới đại nạn, ân oán giữa bọn họ đã bé nhỏ đến không đáng kể, hai đại thần đế đồng thời dựng lên truyền âm huyền trận, phát ra mệnh lệnh của thần đế uy nghiêm trầm trọng nhất:

- Chúng nguyệt thần nghe lệnh... nhanh chóng tới Tinh Thần giới!

- Chúng phạm thần, phạm vương nghe lệnh... nhanh chóng tới Tinh Thần giới!

Tuy rằng bốn đại Vương giới cách nhau rất xa, nhưng có các truyền tống huyền trận nối liền, sẽ tới trong thời gian ngắn nhất. Mà Trụ Thiên thần đế triệu hồi chỉ có người thủ hộ, Nguyệt Thần đế triệu hồi chỉ có nguyệt thần, Phạm Thiên thần đế lại là “Phạm thần” và “Phạm vương”, đều là lực lượng có cấp bậc mạnh nhất ở chỗ Vương giới bọn họ!

Bởi vì dưới ma uy khủng bố do Tà Anh mới ra đời phóng thích ra, lực lượng tương đối mỏng manh đến đây chẳng qua là không công chịu chết. Nhất là bởi vì đối mặt với tai họa Tà Anh đột nhiên giáng xuống, bọn họ tuyệt đối không thể lại có lòng riêng và giữ lại gì... Cho dù vô cùng có khả năng tạo thành lực lượng nền tảng bị tổn hại nặng nề.

Truyền âm huyền trận vỡ tan, hai đại thần đế cũng theo sát phía sau Trụ Thiên thần đế, bằng tốc độ nhanh nhất đi thẳng đến Tinh Thần thành.

Mà Tinh Thần thành giờ phút này, mỗi một sinh linh, mỗi một sợi không khí, mỗi một hạt cát bụi đều đang trong sợ hãi run rẩy.

Trong bọn họ ai cũng chưa từng thấy Tà Anh vạn kiếp luân, nhưng cái tên diệt thế chi luân kia lại như nguyền rủa tàn khốc không thể kháng cự vang vọng và khắc ở trong tâm hải của bọn họ.

Luân bàn tối đen trong ghi chép lại kia, Tà Anh khủng bố khóc thét cười to kia... Còn có chỗ dựa vào của ma luân, thức tỉnh tất cả kia, là Thiên Sát tinh thần mà bọn họ vô cùng quen thuộc, nhưng lúc này lại xa lạ tới cực điểm.

Ác mộng! Ác mộng! Tất cả đều là ác mộng!

- Tỷ... tỷ... tỷ tỷ...

Thải Chi ngồi sững trên đất, ngơ ngác nhìn Mạt Lỵ cầm ma luân trong tay, nàng rõ ràng đã thoát khỏi phong tỏa, lại giống như không có lực lượng để đứng lên.

- Mạt Lỵ... ngươi... ngươi...

Tinh Thần đế quỳ rạp trên đất, mặc dù hắn bị thương dưới phản phệ, nhưng quả quyết không đến mức không cách nào đứng dậy, nhưng trên dưới toàn thân hắn, từng tế bào đều không bị khống chế phát ru, tứ chi mềm yếu đến gần như không cách nào khống chế.

Chung quanh hắn, toàn bộ tinh thần và trưởng lão đều cùng tê liệt ngã xuống đất, không có một ai đứng lên.

- Tà Anh... Tà Anh...

- A... Shhh... Đây... không có khả năng... là thật...

Bọn họ thấy được thứ đáng sợ nhất trên thế giới này, thừa nhận khí tức đáng sợ nhất trên thế giới này. Mà tất cả chính là đến từ Mạt Lỵ... tinh thần đáng thương vốn nên lập tức hóa thành tế phẩm.

Diệt thế chi luân đã từng tàn sát hết thần ma kia, vạn linh đều e ngại, nhưng lại ở trên người Thiên Sát tinh thần, Mạt Lỵ công chúa của Tinh Thần giới bọn họ... Hơn nữa rất có thể đã ở trên người từ rất lâu trước đó!

Đây khiến cho bọn họ tin tưởng như thế nào, tiếp nhận như thế nào.

Nó chẳng những tồn tại ở trên người Mạt Lỵ, hơn nữa linh hồn với lực lượng của nó thức tỉnh.

- Các... ngươi... nên... chết...

- Nên... chết!!

Rắc rắc!!

Một tiếng sét đánh vang vọng thế gian, đó là một tia chớp hiện lên màu tối đen ở bên ngoài nhận thức. Mà lôi đình màu tối đen này giống như ma thần bị quấy nhiễu vừa mới thức tỉnh, một đầu tóc dài giống như đêm đen của Mạt Lỵ hoàn toàn múa lên, Tà Anh vạn kiếp luân phóng thích ra hắc mang nồng đậm, giống như đôi mắt ác ma đột nhiên mở ra, đánh về phía Tinh Thần đế đang kinh hãi muốn chết.

Bánh răng lượn lờ hắc quang kia mang theo ma khí với sát khí như ác ma luyện ngục cắt về phía Tinh Thần đế... cắt về phía đầu của cha đẻ nàng.

Không ai biết vì sao Tà Anh vạn kiếp luân lại ở trên thân thể nàng. Đây là bí mật lớn nhất của Mạt Lỵ, trên đời này chỉ có một mình nàng biết được, cho dù Vân Triệt, Thải Chi đều không hề biết được.

Năm đó ở thí nguyệt ma quật, nàng dưới cầu xin của Tà Anh “Thu lưu” nó, vì cái gì, chính là vì để cho nó vĩnh viễn yên lặng ở trong thân thể của mình, vĩnh viễn sẽ không rơi vào trong tay người khác, cũng vĩnh viễn sẽ không khiến nó thức tỉnh.

Nhưng mà hôm nay... theo Vân Triệt chết đi, theo tất cả quyến luyến với thiện niệm của nàng bị tàn diệt, theo cảm xúc tiêu cực của nàng phá tan một giới hạn đáng sợ nào đó... Lực lượng của nó bị tỉnh lại.

Còn chân chính khiến lực lượng của nó thức tỉnh lại không phải là Mạt Lỵ... mà là Tinh Thần giới!

“...” Tinh Thần đế vẫn dại ra trên mặt đất, không hề có chút phản ứng.

- Ngô vương cẩn thận!!

Thiên Nguyên tinh thần Đồ Mi gầm lên một tiếng sợ hãi, bổ nhào thân lên, lấy tinh thần toái ảnh nhanh chóng tới trước Tinh Thần đế, cánh tay cấp tốc xây lên một thiên nguyên bình chướng, nghênh đón ma luân trong tay Mạt Lỵ.

Xoẹt! Thiên nguyên bình chướng chống đỡ ma luân... Nhưng thân thể của Thiên Nguyên tinh thần lại chấn động mạnh một cái, trong cơ thể vừa mới bị thương nặng phun ra một ngụm máu. Một vết rách tối đen thật dài vỡ ra trên thiên nguyên bình chướng, lan tràn, hắc khí nhè nhẹ lan ra từ giữa, quấn quanh hai tay của Thiên Nguyên tinh thần.

Hắc khí gần người, sắc mặt của Thiên Nguyên tinh thần đột nhiên thay đổi, hai tay của hắn hoàn toàn lành lạnh trong hắc khí, giống như có vô số cây kim thép, móc sắt cào xé rách da thịt, kinh mạch, xương cốt của hắn, để cho ngũ quan của hắn trong thống khổ và sợ hãi vặn vẹo vốn không cách nào lấy ý chí kháng cự được.

Xoẹt!!

Thiên nguyên bình chướng bị bánh răng cứng rắn đâm vào, trong lúc hắc khí bùng nổ, chính là trực tiếp hỏng mất... hai tay của Thiên Nguyên tinh thần rướm máu, vội vàng thối lui lại phía sau.

Thiên Nguyên tinh thần Đồ Mi là tồn tại như thế nào? Thần Chủ cấp chín, địa vị, thực lực ở Tinh Thần giới là nhân vật số hai gần với Tinh Thần đế! Thiên nguyên bình chướng của hắn càng là phòng ngự mạnh nhất của toàn bộ người Tinh Thần giới cộng lại, cho dù là Tinh Thần đế cũng tuyệt đối không có khả năng phá tan trong khoảng thời gian ngắn.

Nhưng lại ở trước mặt Tà Anh vạn kiếp luân, Mạt Lỵ, một giây vỡ vụn!

Sát khí đáng sợ tuyệt luân vẫn gắt gao tập trung ở trên người Tinh Thần đế, Tà Anh khóc thét cười to vang vọng trong từng góc của thế giới, có ma luân mang uy diệt thế cuốn động lên hắc mang, đánh tới cha đẻ của chủ nhân nó, đế vương của Tinh Thần.

Tinh Thần đế cuối cùng khó khăn lắm mới hoàn hồn, hắn đã không kịp triệu hồi huyền khí, gầm lên một tiếng, hai chưởng đánh ra, gắt gao chống lại Tà Anh vạn kiếp luân.

Tà Anh vạn kiếp luân ép trên hai cánh tay của hắn, một đôi mắt lóe ra hắc mang đang chăm chú nhìn hắn... đó là đôi mắt của nữ nhi hắn, không có quang hoa huyết sắc, càng không có dù chỉ một chút ôn nhu với không đành lòng, chỉ có u ám, lạnh như băng, oán hận, sát ý vô tận...

- Mạt... Lỵ... a!!

Hắn khẽ gọi một tiếng, sau đó toàn thân run rẩy dữ dội, ngũ quan trong vặn vẹo thoáng cái nhíu chặt lại... Hai tay của hắn chống tên Tà Anh luân bị hắc mang không tiếng động quấn quanh, mu bàn tay của hắn, năm ngón tay cấp tốc trở nên tối đen, da thịt trong tối đen bị cắn nuốt từng tầng, dần dần lộ ra xương ngón tay trắng xám, tiếp theo, liền ngay cả xương ngón tay cũng cấp tốc bị nhiễm lên một tầng màu đen đáng sợ.

Tuy rằng hắn mới bị thương vì phản phệ, nhưng hắn dù sao cũng là Tinh Thần đế! Thân thể của hắn là thân thể cứng rắn nhất trên đời này... Nhưng ở dưới hắc quang này, đảo mắt hóa thành thịt thối xương khô!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment