Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1346 - Chương 1348: Trận Chiến Hủy Thiên (Trung)

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1347" class="block_" lang="en">Trang 674# 1

 

 

 

Chương 1348: Trận chiến hủy thiên (trung)



Hắc vụ cấp tốc lan tràn ở Tinh Thần giới, mỗi lần khuếch tán thêm một tấc, Tinh Thần giới sẽ nhiều thêm một địa ngục tử vong.

Khí tức tuyệt vọng tràn ngập Tinh Thần giới, mỗi một giây đều có bao nhiêu sinh linh không đếm được chôn diệt ở trong hắc vụ. Mà Tinh Thần thành trung tâm của Tinh Thần giới càng là hắc mang đầy trời, lực lượng khủng bố điên cuồng tàn sát bừa bãi trên mảnh đất thần thánh nhất đông thần vực này, từng cái nháy mắt không gian đều bị xé rách từng tầng, kéo theo toàn bộ Tinh Thần giới, khắp tinh vực đều không ngừng run rẩy.

Ầm rầm --

Rầm!!

Kêu thảm thiết liên tiếp, máu đen bay tứ tung, mà mỗi một tiếng hét thảm, mỗi một bọt máu đều đến từ trưởng lão Tinh Thần... đến từ một đám Thần Chủ!

Một khi thành Thần chủ, muôn đời đều tôn vinh. Thần giới đến nay, từng người thành Thần Chủ, danh tiếng vị thế đều có ghi chép lại rành mạch, bởi vì cảnh giới Thần Chủ là cực hạn mà nhân loại có khả năng đạt tới, là cảnh giới có thể làm chúa tể trời đất, nhan loại gần với thần nhất.

Có được lực lượng như vậy, liền có thể nhìn xuống chúng sinh chư thế. Đồ diệt vạn linh, chỉ trong lúc tiện tay, như cắt rơm rác.

Mà hôm nay, những Thần Chủ ngạo thị của Tinh Thần giới này, ở trước mặt Mạt Lỵ chính là rơi ngược vào thành rơm rạ, mỗi một lần luân múa, mỗi một đường hắc mang đều sẽ đưa từng người bọn họ, thậm chí từng đám từng nhóm chôn cất vào trong vực sâu tử vong.

Bọn họ chưa bao giờ biết, lực lượng của bản thân, thân thể thần của mình chính là yếu ớt không chịu nổi như thế. Bọn họ có thể có được rõ ràng là lực lượng ở cấp bậc cao nhất trên cõi đời này... sao có thể không chịu nổi một kích như vậy, gần như ngay cả lực lượng giãy giụa đều không có!?

Đây tất cả đều không phải là thật...

Không thể nào là thật!

Ác mộng! Tất cả đều là ác mộng!!

Xoẹt rẹt!!

Một vết tích màu đen xuyên suốt hai trái tim vốn run rẩy muốn nứt ra, thân thể của hai đại trưởng lão Tinh Thần từ chỗ ngực nổ tung, bắn ra hai mảnh huyết vũ màu đen tuyền.

Ba mươi sáu trưởng lão Tinh Thần... trong nháy mắt đã bị diệt mười chín người.

Vẻn vẹn mười chín vị Thần Chủ!

Từng Thần Chủ mất mạng, cho dù là chết già đều là chuyện lớn chấn động toàn bộ thần vực. Mà cơn ác mộng đột nhiên tới này khiến tinh thần và trưởng lão của Tinh Thần giới bị nghiền chết như loài bò sát ở dưới ma luân, một người tiếp một người chết không có chỗ chôn.

Đúng vậy... ác mộng...

Hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng từ trong miệng Tinh Thần đế và Thiên Nguyên tinh thần, chắc chắn được ghi vào trong thần điển tinh thần và lịch sử thần giới. Bởi vì ngày này, “Nghi thức” chuẩn bị, mưu toan hồi lâu cuối cùng đã đều đủ yếu tố, có thể hoàn mỹ mở ra.

Mạt Lỵ, Thải Chi đồng thời lại là Thiên Sát tinh thần và Thiên Lang tinh thần, hai công chúa Tinh Thần giới đều thành tinh thần, có thể trở thành tế phẩm hoàn mỹ của nghi thức, đây là trời ban, cũng là trời bảo hộ.

Tinh Thần đế và Thiên Nguyên tinh thần nói như thế, bọn họ cũng đều tin tưởng cho rằng như thế. Cho dù Thiên Sát và Thiên Lang bi ai trở thành tế phẩm, hay là rơi vào trong mưu kế ti tiện, nhưng mà nếu thật sự có thể khiến cho Tinh Thần đế đạt được lực lượng càng gần đến thần hơn, khiến Tinh Thần giới đi lên vị diện rất cao, bọn họ cũng đều không cảm thấy sai... Tuy rằng tất cả đều là làm trái thiên đạo nhân luân như lời Vân Triệt nói.

Nhưng cuối cùng, hiện ra trước mắt bọn họ không phải là trời ban, mà là trời phạt... Trời phạt tàn khốc nhất đáng sợ nhất trong lịch sử thần giới!

Tinh quang chớp động dữ dằn ở trên người Tinh Thần đế, mỗi một giây quang mang của “Thập Nhị Thiên Tinh kiếm” trong tay đều tăng lên. Sáu tinh thần bị thương nặng, ba mươi sáu trưởng lão người này tiếp người kia bị tàn sát, trước kia, mất mạng bất cứ một người nào đều là tổn thất cực lớn khó có thể tiếp nhận được, mà hôm nay... máu trong tim hắn vẫn không động.

Cho đến giờ phút này, tinh mang trên thân kiếm cuối cùng dừng hình.

Thập Nhị Thiên Tinh kiếm, thần khí chân chính mà Tinh Thần giới có thể có được, tuy rằng tinh uy của nó vĩnh viễn không bằng thời đại chư thần, nhưng thủy chung là vũ khí chân thần mà thủy tổ tinh thần lưu lại, cũng là tượng trưng cho hiệu lệnh thống lĩnh mỗi một đời Tinh Thần đế của Tinh Thần giới.

Một thần đế mất vẻn vẹn bảy giây ngưng tụ thần lực là khái niệm hạng nào? Nếu như chính diện đánh trúng, tuyệt đối đủ để cho bất cứ tinh thần nào bị thương nặng trong nháy mắt.

- Rút lui!!

Tinh Thần đế gầm to một tiếng, Thập Nhị Thiên Tinh kiếm cuốn lên tinh mang, đâm thẳng vào Mạt Lỵ... Đây là một kích hắn dốc hết toàn lực, cũng là một kiếm đánh cược tất cả hy vọng, kiếm trong tay hắn lóng lánh lên, là tinh mang chói mắt nhất mà cả đời này hắn phóng thích ra.

Tinh mang xé mở hắc ám, xé mở không gian, một chớp mắt đâm tới trước Mạt Lỵ. Mạt Lỵ lạnh lùng xoay người, Tà Anh vạn kiếp luân đánh thẳng lên.

Rắc rắc!!

Tinh quang với hắc ám chạm vào nhau trên không trung, như có một tia sét xé trời đánh xuống, nháy mắt chém đứt thế giới thành hai nửa, một nửa tinh mang chói mắt, một nửa hắc ám không ánh sáng.

Toàn bộ không gian vạn dặm bị phá nát trong chớp mắt, sau đó nổi lên dòng xoáy không gian như sóng to gió lớn. Chỗ ánh sáng với hắc ám giao nhau, trung tâm của dòng xoáy không gian, Thập Nhị Thiên Tinh kiếm với Tà Anh vạn kiếp luân giằng co với nhau, nhưng mà, trên mặt Mạt Lỵ lạnh lùng không biểu cảm, còn Tinh Thần đế... khóe môi hắn nứt máu, hai mắt muốn nứt ra, song chưởng đang ngầm run run.

Lực lượng mà hắn ngưng tụ trọn vẹn bảy giây, nhưng lại không thể đánh lui Mạt Lỵ dù chỉ một bước.

Cho dù ở thế giới đục ngầu hiện giờ, cho dù lực lượng của Tà Anh vạn kiếp luân chỉ khôi phục được trong hàng tỷ có một phần, khủng bố này vẫn không phải là phàm nhân hiện giờ có khả năng lý giải được.

Tinh Thần đế cắn răng muốn vỡ, mắt lộ vẻ cầu xin:

- Mạt... Lỵ... Vi phụ... tự biết... thấy thẹn với ngươi.. ngươi có thể róc xương lóc thịt ta... nhưng nơi này là... Tinh Thần giới sinh ngươi nuôi ngươi... cho ngươi Thiên Sát thần lực... là tâm huyết nhiều đời của tổ tông ta... ngươi thật sự muốn... hủy diệt nó sao..

Rắc!!

Lời Tinh Thần đế nói không khiến cho khuôn mặt non mềm và đôi mắt đen của Mạt Lỵ xuất hiện một chút dao động nào, trả lời hắn chỉ có âm thanh vỡ vụn gần như xé nát trái tim hắn.

Một vết rách tối đen, từ vị trí va chạm giữa Thập Nhị Thiên Tinh kiếm với Tà Anh vạn kiếp luân thong thả lan tràn tới toàn bộ thân kiếm.

“...!!” Đôi mắt vốn lồi ra của Tinh Thần đế nháy mắt sung huyết.

Thập Nhị Thiên Tinh kiếm, thần khí duy nhất của Tinh Thần giới bọn họ, là khí trong thần đế, đủ để vạn khí thế gian thần phục.

Nhưng mà, Tà Anh vạn kiếp luân là tồn tại như thế nào? Ở thời đại chư thần thượng cổ, đây tuy rằng là khí, nhưng địa vị ở hỗn độn mơ hồ còn ở trên sáng thế thần và ma đế... Tuy Thập Nhị Thiên Tinh kiếm là khí thần lưu lại, nhưng ở trước Tà Anh vạn kiếp luân, vốn không hề có tư cách đánh đồng!

Rắc!

Lại một vết rách đen xuất hiện ở thân dưới của kiếm, Thập Nhị Thiên Tinh kiếm bắt đầu run run, cũng phát ra rên rỉ gần như tuyệt vọng, tinh mang giằng co trong ngắn ngủi với hắc ám cũng trong một khắc này đột nhiên âm u đi, sau đó bị hắc ám che phủ, cắn diệt từng tầng.

- Mạt Lỵ, ngươi... A a!

Vết rách thứ ba xuất hiện, cánh tay phải của Tinh Thần đế cũng vào lúc này da thịt nứt toác, thân thể của hắn rút lui từng bước theo tinh mang tan tác, mỗi khi lùi một bước, tinh mang sẽ ảm đạm thêm một phần, tiếng rên rỉ của Thập Nhị Thiên Tinh kiếm cũng càng thêm thê lương... Mà đôi mắt của Mạt Lỵ vẫn lạnh lùng gần như trống rỗng, như một vực sâu tuyệt vọng đủ để cắn nuốt tất cả.

- Còn không ra tay!

Trụ Thiên thần đế cuối cùng không còn cách nào giữ bình tĩnh, gầm nhẹ một tiếng, đáp xuống.

- Đợi chút!

Phạm Thiên thần đế đưa tay đã không cách nào ngăn cản được Trụ Thiên thần đế.

Nguyệt Thần đế trầm giọng nói:

- Không được, đã không kịp đợi bọn họ! Sự đáng sợ của Tà Anh vượt qua tưởng tượng, đây vốn không chỉ là tai họa của Tinh Thần giới, mà là tai họa của đông thần vực! Tinh Thần giới đã bị hủy một nửa, nếu như Tinh Thần đế chết, sẽ bị thiếu đi một phần lực lượng quan trọng đối kháng với trận kiếp nạn này!

Nếu nói ở thần giới người hy vọng Tinh Thần đế chết nhất, kia không hề nghi ngờ là Nguyệt Thần đế.

Hắn mới vừa dứt lời, liền đã đột nhiên lao xuống, trên người tách ra nguyệt mang tím đậm.

- Lực lượng của Tà anh chính là khôi phục phần nhỏ, nhất định dùng một phần sẽ thiếu đi một phần, đến lúc đó...

Lời Phạm Thiên thần đế vừa mới nói ra, bóng dáng của Nguyệt Thần đế đã dung nhập vào bên trong một vòng tử nguyệt. Sắc mặt hắn biến ảo một trận, cuối cùng vẫn phải theo sát phía sau.

Tinh Thần đế lui lại từng bước, cho dù lực lượng hay là ý chí đều dần dần kề cận bên bờ chuẩn bị sụp đổ. Mà đúng lúc này, trên không gió lốc không gian cuồn cuộn, vang lên tiếng than nhẹ rung tâm chấn hồn:

- Nghịch thiên vô đồ, vạn tà quy vô!

Tiếng than nhẹ này khiến tinh thần của Tinh Thần đế chấn động, phát ra tiếng kinh hỉ:

- Trụ Thiên!

Ánh sáng vốn lờ mờ vào lúc này lại một lần nữa tối sầm lại, trên không xa xôi, một bàn tay to che trời phủ xuống...

Rầm!!

Toàn bộ mặt đất của Tinh Thần thành trong nháy mắt này hạ xuống gần tới một trượng.

Tư thế áp chế tới trước của Mạt Lỵ thoáng dừng lại, dáng người chợt trầm xuống... Tinh Thần đế với Trụ Thiên thần đế, lực lượng của hai đại thần đế cùng đè lên trên Tà Anh vạn kiếp luân, cấp tốc áp chế Mạt Lỵ trầm xuống... nhưng mà xu thế áp chế này chỉ kéo dài một giây đã dừng, dáng người của Mạt Lỵ dừng lại, cánh tay đón lực lượng của hai thần đế đột nhiên giơ cao lên.

Phụt rầm --

Toàn thân Tinh Thần đế chấn động, trong miệng phun mạnh ra một ngụm máu, Thập Nhị Thiên Tinh kiếm đồng thời nứt ra ba vết nứt, mà vết nứt giống vậy cũng xuất hiện trên bàn tay khổng lồ đến từ trên trời cao, trong khoảnh khắc lan tràn đến năm ngón tay, khiến Trụ Thiên thần đế ở trên trời cao xa xôi lộ vẻ kinh hãi.

Mà lúc này, thiên mang lại thay đổi, Nguyệt Thần đế cầm Tử Khuyết thần kiếm trong tay, toàn thân nguyệt mang chiếu rọi trời, như trăng sáng từ trên trời rơi xuống, chìm vào thế giới hắc ám.

Rầm ------------

Tinh Thần đế, Trụ Thiên thần đế, Nguyệt Thần đế, lực lượng của ba thần đế đồng thời bùng nổ, trong nháy mắt, tinh thần trọng thương, trưởng lão Tinh Thần may mắn còn tồn tại... toàn bộ những Thần Chủ chí tôn này đều bị lực lớn mà bọn họ không thể chống đỡ cuốn bay ra ngoài, Tinh Thần thành rơi vào thành chiến trường sụp đổ toàn diện, toàn bộ huyền trận thượng cổ tranh nhau băng diệt.

Mười hai tinh thần điện vốn lung lay sắp đổ cuối cùng toàn bộ bụi tan khói diệt, không gian súc tích trong đó sụp đổ cuốn động lên gió lốc không gian đè lên nhau.

Gió lốc không gian vốn đáng sợ tuyệt luân, nhưng ở dưới lực lượng của ba thần đế, cùng với diệt thế ma luân còn đáng sợ hơn ba thần đế lại có vẻ hơi nhỏ bé không đáng kể.

Ba thần đế liên hợp lực lượng, cùng ép Tà Anh vạn kiếp luân. Bọn họ nhất định nằm mơ đều không nghĩ tới, trên đời này lại sẽ xuất hiện tồn tại cần ba người bọn họ liên hợp.

Mà đáng sợ hơn là dưới lực lượng ba thần đế của bọn họ, đối phương lại không tan vỡ mà bại, thậm chí... vốn không bị áp chế!

Tà Anh vạn kiếp luân vẫn phóng thích ra hắc mang nuốt trời, bóng dáng nhỏ nhắn mềm mại bé bỏng kia của Mạt Lỵ lại như cố định trong không trung dưới lực lượng của ba thần đế, không hề lui lại về phía sau nửa bước... mà trong nháy mắt khi gió lốc không gian vừa mới bùng nổ, bóng dáng của Phạm Thiên thần đế đã xuất hiện ở phía sau Mạt Lỵ theo một đường vết rách không gian, một đường kim mang đâm vào không khí mà qua, điểm vào sau lưng Mạt Lỵ.

Thân hình Mạt Lỵ hơi chấn động, kim mang kia dừng lại ở sau lưng nàng trong khoảnh khắc... sau đó xuyên suốt qua ma thân của nàng mà qua.

Phụt --

Huyết vụ nổ tung trong miệng Mạt Lỵ, phun lên trên ma luân, sắc mặt của nàng âm u, ma văn toàn thân kịch liệt lóe ra, hắc ám trên đỉnh trời cao truyền đến tiếng rít phẫn nộ bén nhọn của Tà Anh.

- Ê a a a a a!!

Mạt Lỵ phun ra huyết vụ, Tà Anh vạn kiếp luân bộc phát ra hắc mang thôn tính tiêu diệt tất cả, một hắc ám luân ảnh vô cùng vĩ đại hiện lên trong trời đất, trùm về phía bốn thần đế và Vương giới đã bị cuốn vào kiếp nạn có một không hai.

Bốn thần đế hoảng hốt trong lòng, lực lượng thần đế của bọn họ cũng vào lúc này điên cuồng bắt đầu khởi động, bộc phát ra bốn lực lượng cực hạn nhất đông thần vực.

Rầm ong -----------

Ở trong tiếng nổ vang bao phủ tất cả, bầu trời bao la của Tinh Thần giới hoàn toàn nổ tung.

Một vực sâu tối đen lấy Tinh Thần thành làm khởi điểm nổ tung về phía tận cùng của Tinh Thần giới, cứng rắn cắt Tinh Thần giới to lớn thành hai nửa.

Gió lốc vũ trụ, thiên tai đáng sợ nhất trong nhận thức của vạn linh điên cuồng cuốn lấy ở tinh vực của Tinh Thần giới...


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment