.
._71__1" class="block_" lang="en">Trang 71# 1
Chương 141: Nổi giận
Nội phủ nằm ở trong cùng của Thương Phong Huyền phủ, muốn rời khỏi Thương Phong Huyền phủ, nhất định phải đi qua nội phủ rồi xuyên qua trung phủ và ngoại phủ.
Vân Triệt xuyên qua trung phủ, vừa mới bước vào ngoại phủ, đã bị người nhận ra được.
- Mau nhìn! Kia chính là Vân Triệt! Ngày sát hạch tuyển tân đệ tử đã gặp hắn, chính hắn còn muốn hai tháng sau khiêu chiến Mộ Dung Dật.
- Chính là tên đệ nhất trò cười trong lịch sử? Nhìn qua rất bình thường a.
- Nhìn qua bình thường không sai, nhưng đầu óc tuyệt đối không bình thường! Không phải vậy làm sao lại nói khoác không biết ngượng muốn đi khiêu chiến nội phủ Mộ Dung Dật? Còn chọn trọng kiếm với hai huyền kỹ rác rưởi nhất?
- Hai tháng sau, hắn tuyệt đối bị Mộ Dung Dật ngược thành cẩu. Phỏng chừng Mộ Dung Dật căn bản không đem thứ này để ở trong lòng, coi như đùa bỡn khỉ làm trò, ha ha ha ha......
Đủ loại lời châm chọc chỉ chỏ từ đằng xa truyền đến. Vân Triệt mắt điếc tai ngơ, trực tiếp lên trước. Lúc tiến vào ngoại phủ khu tu luyện, Vân Triệt liếc nhìn Hạ Nguyên Bá.
Thân thể cường tráng của Hạ Nguyên Bá bất luận đặt tại nơi nào đều phá lệ dễ thấy, Vân Triệt không muốn nhìn thấy cũng không được, hắn lập tức đi tới, hỏi thăm một chút:
- Nguyên Bá!
Hạ Nguyên Bá vừa nhìn thấy Vân Triệt, trừng hai mắt, sau đó hưng phấn chạy tới:
- Tỷ phu, ngươi tại sao lại ở chỗ này? Ngươi không phải nên ở trung phủ sao?
- Tu luyện mệt mỏi, nên đi dạo.
Vân Triệt thuận miệng nói, sau đó trên dưới đánh giá Hạ Nguyên Bá một chút, phát hiện huyền lực đúng là có tiến bộ nhất định, đột phá cách Sơ Huyền Cảnh cấp bảy cũng không quá xa:
- Nguyên Bá, vào phủ có thuận lợi không? Có nói với phụ mẫu biết ngươi đang ở nơi này chưa?
- Khà khà, Tần đạo sư nói chuyện giữ lời, ngày hôm sau liền an bài ta tiến vào ngoại phủ rồi. Phụ thân bên kia ta đã gửi thư, mấy ngày trước thu được hồi âm, phụ thân đối với chuyện ta có thể vào Thương Phong Huyền phủ vô cùng cao hứng.
Hạ Nguyên Bá đầy ý cười, sau đó thở dài nói:
- Không hổ là Thương Phong Huyền phủ, quả nhiên không thể mang đi so sánh với Tân Nguyệt Huyền phủ. Nơi này cao thủ quá nhiều, ta ở đây, có rất nhiều thứ chưa từng chạm vào...... Đúng rồi, tỷ phu ngươi xem.
Hạ Nguyên Bá mở hai tay ra, trong tay là một hộp đựng đan dược:
- Ngày hôm nay vừa lúc Huyền Đan Các phân phát đan dược cho ngoại phủ, nơi này phát đan dược so với Tân Nguyệt Huyền phủ bên kia nhiều hơn...... Có 30 viên tiểu Huyền đan, mười viên tiểu Thông Huyền Đan, còn có ba viên Thối Cốt Đan cùng ba viên Thối Huyền đan, trước đây thực sự nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Khó trách hắn phấn khích như vậy, hóa ra là được phân phát đan dược. Vân Triệt nở nụ cười, nói:
- Nguyên Bá, phải thật cố gắng lên, tuy rằng khởi điểm có chút thấp, nhưng ta tin tưởng ngươi cố gắng như vậy, sau này không kém hơn bất kì kẻ nào...... Nói tóm lại, chúng ta đồng thời phải cố lên!
Nói xong, Vân Triệt thuận lợi vỗ nhẹ lên cánh tay tráng kiện Hạ Nguyên Bá một cái. Cái vỗ này cũng không dùng sức lực quá lớn, nhưng ngay một khắc bàn tay hắn vỗ tới, cánh tay kia như giống như điện giật thu hồi, Hạ Nguyên Bá kêu lên đau đớn, trên mặt lộ ra thần sắc thống khổ.
Vân Triệt ngẩn ra, cấp tốc tiến lên một bước, dùng sức kéo vạt áo cánh tay trái Hạ Nguyên Bá lên, lúc này mới chợt phát hiện, hơn nửa cánh tay Hạ Nguyên Bá đỏ từng mảng, đặc biệt là khớp vai, còn sưng phù, Vân Triệt liếc mắt đã nhìn ra, này rõ ràng trước đây không lâu mới vừa trật khớp.
- Xảy ra chuyện gì?
Lông mày Vân Triệt tức khắc chìm xuống:
- Ngươi làm sao bị thương?
Hạ Nguyên Bá cuống quít kéo ống tay áo xuống, trên mặt vẫn giữ nét cười, không để ý chút nào nói:
- Không liên quan, cùng các sư huynh học hỏi, ta huyền lực lại không ăn thua, bị thương là bình thường. Hơn nữa cũng không phải trọng thương, qua mấy ngày sẽ hoàn toàn bình phục.
Hạ Nguyên Bá nói có vẻ rất hợp tình hợp lý,
Ở ngoại phủ tu luyện không thiếu chuyện học hỏi lẫn nhau, bị thương cũng khó tránh khỏi. Nhưng vết thương của Hạ Nguyên Bá, Vân Triệt cảm giác không bình thường, ánh mắt của hắn rơi xuống cổ Hạ Nguyên Bá, lông mày lần thứ hai chìm xuống, nói:
- Trên cổ ngươi có vết bầm là sao? Lúc các ngươi tỷ thí, còn đánh vào cổ sao?
Hạ Nguyên Bá vội vã rụt cổ lại, còn dùng y phục che lấy, vẻ mặt thờ ơ, cười ha hả nói:
- Tỷ phu, ta biết ngươi lo lắng, nhưng thật sự không có chuyện gì, tuy rằng lúc tỷ thí thường thường bị thương, nhưng mỗi lần bị thương đều sẽ tiến bộ, vì lẽ đó tuy rằng bị thương, nhưng vẫn rất vui vẻ. Hơn nữa bị thương lại không chỉ mỗi mình ta, đệ tử ngoại phủ không có người nào trên người không có vết thương, không học hỏi, lấy đâu ra tiến bộ, khà khà.
Sắc mặt Vân Triệt hơi hơi thả lỏng một chút, hắn dường như tin tưởng, gật đầu một cái nói:
- Tu luyện mặc dù trọng yếu, nhưng tuyệt đối không nên làm tổn hại thân thể của chính mình. Còn có, tuy rằng huyền lực ở ngoại phủ có thể nói yếu nhất, nhưng tuyệt không đại biểu việc bị người ức hiếp...... Nếu có ai ức hiếp ngươi, nhất định nói với ta!
- Khà khà, biết rồi tỷ phu.
Hạ Nguyên Bá ngốc nghếch nở nụ cười:
- Các sư huynh đối với ta đều rất tốt, nào có người bắt nạt ta, ngươi yên tâm đi. Còn có hai cái tháng nữa, ngươi cùng Mộ Dung Dật tỉ thí, ngươi nhất định phải ở trung phủ tu luyện thật tốt, bất quá ta tin tưởng Mộ Dung Dật có lợi hại đến đâu, tỷ phu cũng nhất định có thể đánh bại hắn...... Này, tỷ phu, ta về phòng tu luyện trước, không làm lỡ thời gian của ngươi nữa.
- Ừ, đi thôi.
Nhìn bóng lưng Hạ Nguyên Bá vội vã rời đi, sắc mặt Vân Triệt trầm lại.
Hắn không ra ngoài Huyền Phủ, mà thay đổi phương hướng, bước chân chậm rãi hướng về nơi tu luyện của Hạ Nguyên Bá.
Vị trí nơi tu luyện Hạ Nguyên Bá là số 2296, mỗi một phòng tu luyện tổng cộng có năm đệ tử ngoại phủ, Vân Triệt bước chân tiêu sái không hề có một tiếng động, đứng ở phía trước cửa sổ, liếc mắt nhìn vào bên trong.
Phòng tu luyện không lớn, vẫn chưa bằng một nửa kích thước tụ huyền tháp. Khi Hạ Nguyên Bá đi vào, bốn đệ tử đều ở bên trong, nhìn thấy Hạ Nguyên Bá trở về, bọn họ liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đồng thời lộ ra ý cười chế nhạo.
- Ơ, Đại Khối Đầu (kẻ to con nhưng ngốc nghếch), đã về rồi? Đan dược cũng lĩnh rồi hả?
Một thiếu niên mặc áo lam ngồi dưới đất tu luyện đứng lên, cười ha ha nhìn Hạ Nguyên Bá, âm dương quái khí nói.
Hạ Nguyên Bá rõ ràng rụt cổ lại, trên mặt lộ ra biểu hiện sợ sệt, cường tiếu nói:
- Hàn Phong sư huynh, lần này có thể cho ta lưu lại mấy viên không, mấy viên là được rồi......
Đệ tử được gọi là Hàn Phong biến sắc, cười gằn nói:
- Làm sao đây? Còn học được cò kè mặc cả rồi hả? Có phải là xương lại ngứa ngáy muốn rèn luyện thêm không? Không phí lời, mau giao ra đây! Bốn người chúng ta mỗi ngày giúp đỡ ngươi Sơ Huyền Cảnh tu luyện, giờ thậm chí ngay cả hiếu kính cơ bản nhất cũng không hiểu!?
Ba đệ tử khác cũng đều cười lạnh khinh bỉ, đặc biệt là nam tử mặc áo trắng ở giữa rất tuấn dật, chỉ nhàn nhạt liếc Hạ Nguyên Bá một chút, giống như đang nhìn một kẻ tiểu nhân thấp kém.
Mặt Hạ Nguyên Bá đỏ bừng, hắn cắn răng, vẫn phải ngoan ngoãn lấy đan dược ra, Hàn Phong một tay toàn bộ lấy hết, một viên đều không lưu lại, sau đó cười híp mắt tán thưởng nói:
- Chà chà, này còn tạm được. Yên tâm, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, hiếu kính chúng ta, chúng ta nhất định sẽ hảo hảo đối xử tiểu sư đệ ngươi, sau đó thời điểm ‘ Học hỏi ’, chúng ta ra tay nhất định nhẹ chút, ha ha ha ha.
Cười lớn đắc ý, Hàn Phong cầm mười viên tiểu Huyền đan, sau đó cũng chia cho hai người khác mười viên tiểu Huyền đan, tới trước mặt nam tử mặc áo trắng kia, khom người, một mặt nịnh bợ nói:
- Khuê Dương sư huynh, đây là mười viên tiểu Thông Huyền Đan cùng ba viên Thối Cốt Đan, sư huynh vui lòng nhận.
Nam tử tên Khuê Dương năm nay 19 tuổi, huyền lực cao nhất trong bốn người, đã đột phá Nhập Huyền Cảnh, đạt đến Chân Huyền Cảnh cấp một, ở ngoại phủ 50 ngàn đệ tử cũng đủ để đứng vào hàng hai ngàn người tài ba. Hắn đưa tay tiếp nhận đan dược, sau đó đứng dậy, đi tới trước mặt Hạ Nguyên Bá, bỗng nhiên đưa tay chụp vào tay trái Hạ Nguyên Bá, cướp đi ba viên đan dược ba trong lòng bàn tay.
- Lại còn ẩn giấu ba viên Tôi Huyền đan
Khuê Dương híp mắt cười lạnh, sau đó bỗng nhiên bay lên một cước, đá vào bụng Hạ Nguyên Bá, làm cho Hạ Nguyên Bá trực tiếp té ngã:
- Nhãi con, lần sau còn dám như vậy, có tin ta cắt hai chân ngươi không
- Quả nhiên vẫn là Khuê Dương sư huynh anh minh.
Hàn Phong cùng hai cái đệ tử khác vội vã nịnh nọt. Bụng dưới đã trúng một cước Hạ Nguyên Bá ngã xuống mặt đất, thân thể một trận thống khổ co giật, nhưng không có kêu to, mà là chống đỡ đứng lên, sắc mặt đỏ như muốn bạo phát bên trong lại tái nhợt, giận mà không dám nói gì, từng bước một di chuyển đến bên trong góc phòng.
Vân Triệt lên cơn giận dữ, một luồng sát khí ở trong lồng ngực ầm ầm bạo phát, hắn cũng không cách nào tiếp tục nhìn, tiến lên một bước, một cước đá vào cửa phòng tu luyện.
Ầm!!
Cánh cửa vốn cứng rắn trực tiếp bị chia năm xẻ bảy, vụn gỗ bay tán loạn, năm người toàn bộ bị bất ngờ.
Nhìn thấy Vân Triệt mặt đầy tức giận đứng nơi đó, Hạ Nguyên Bá lập tức hoảng hồn, vội vã đứng lên, ấp úng nói:
- Tỷ...... Tỷ phu......
Vân Triệt không để ý tới Hạ Nguyên Bá, ánh mắt đảo qua bốn tên đệ tử ngoại phủ, âm thanh trầm thấp nói:
- Cho các ngươi hai lựa chọn, một là giao ra tất cả đan dược trên người, sau đó tự chặt tay phải, quỳ trước mặt Hạ Nguyên Bá dập đầu nhận sai, thứ hai...... Chết!!
Bọn họ vốn đang muốn quát hỏi kẻ nào dám đến nơi này khiêu khích, vừa nghe đến Vân Triệt, nhất thời sửng sốt một chút, sau đó toàn bộ bắt đầu cười lớn.
- Đây là nhãi con từ đâu tới, dám đến nơi này ngang ngược...... Muốn ta dập đầu lạy? Muốn chúng ta tự chặt tay phải? Hôm nay quên uống dược phải không? A ha ha ha ha!
- Hừm! Người này nhìn qua có chút quen mặt a...... Ôi mịa nó! Đây không phải cái tên mới Nhập Huyền Cảnh liền muốn khiêu chiến Mộ Dung Dật, được xưng là Thương Phong Huyền phủ đệ nhất trò hề Vân Triệt mà!!
- Hả? Hắn chính là Vân Triệt?
Đệ tử áo trắng Khuê Dương nghe được cái tên"Vân Triệt" này, khinh bỉ nở nụ cười:
- Nghe nói Vân Triệt kia bị điên, nhìn dáng dấp, nghe đồn một chút cũng không giả a. Làm sao, muốn chúng ta quỳ xuống? Khà khà, nếu như ngươi bây giờ hướng chúng ta quỳ xuống cầu xin tha thứ, lát nữa ta còn có thể lưu lại cho ngươi một cái chân chó.
Khuê Dương vừa dứt lời, trước mắt bỗng nhiên nở hoa, một luồng sát ý như nước lạnh rót hạ xuống, làm cho toàn thân hắn cương cứng. Hắn nhất thời kinh hãi đến biến sắc, nhưng căn bản không kịp phản ứng, đã nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng xuất hiện rước mắt.
Ầm!!
Khuê Dương cảm giác lồng ngực của mình dường như bị búa lớn vạn cân đập trúng, toàn thân chấn động ầm ầm, một luồng sức mạnh cuồng bạo trong nháy mắt xung kích đến Kỳ kinh bát mạch. Hắn chảy một ngụm máu tươi, thân thể bị đá ra như bao cát bay ngược ra ngoài, nặng nề đập vào vách tường...... Một tiếng vang vọng, vách tường phòng tu luyện vỡ tan, cả người Khuê Dương trực tiếp lún trên vách tường, qua một hồi lâu mới như chó chết hạ xuống.
4 khí dương từ trên đi xuống (Thiên khí) và 4 khí âm (địa khí) từ dưới đi lên, 8 dòng khí hóa trên giao lưu qua cơ thể con người, tạo thành 8 kinh, gọi là Kỳ kinh bát mạch