.
._715__1" class="block_" lang="en">Trang 715# 1
Chương 1430: Kẻ địch toàn thế
Đi đến Băng Hoàng thánh điện, Vân Triệt không lập tức đi tìm Mộc Huyền Âm, hắn đứng trong tuyết bay, ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng như bị đè vạn quân, hồi lâu đều không thể thở dốc.
Không còn vẻ bình tĩnh lạnh nhạt như khi đối mặt với Hỏa Phá Vân nữa.
Cuộc đời ở Thương Vân đại lục đã ảnh hưởng thật lớn đến tính tình của hắn. Bởi vì Tô Linh Nhi hương tiêu ngọc nát, hắn luôn nguyện ý liều lĩnh đi yêu quý và bảo hộ nữ tử ở bên người đối xử tốt với hắn, cũng bởi vì kiếp đó trên đời đều là kẻ địch, hắn hiếm khi chân chính tiếp nhận và tín nhiệm một người, cũng ít có bằng hữu.
Ở hạ giới, làm bằng hữu chân chính của hắn cũng chỉ có Hạ Nguyên Bá và Lăng Kiệt.
Ở thần giới chỉ có Hỏa Phá Vân.
Hắn có ấn tượng tốt đối với Hỏa Phá Vân, mới đầu vì kim ô truyền thừa của Hỏa Phá Vân... bởi vì linh hồn kim ô có mấy lần đại ân với hắn, cho đến khi tiêu tan, hắn cũng không báo đáp lại được gì, về phương diện khác, như phẩm tính không hợp cũng quả quyết sẽ không nhận được truyền thừa hoàn chỉnh của linh hồn kim ô thần giới.
Cho nên sau khi Vân Triệt đến thần giới, Hỏa Phá Vân là người duy nhất vừa mới gặp đã không hề thiết lập đề phòng.
Hai người quen biết sau một trận chiến, từ Ngâm Tuyết giới đến Viêm Thần giới đều hiểu nhau không cần nói, tán thưởng lẫn nhau. Sau đó cùng vào Trụ Thiên, lại sau đó...
Vân Triệt lắc lắc đầu mấy lần, ép buộc mình không nghĩ tới chuyện này nữa.
Hắn cảm giác được Hỏa Phá Vân hối hận, tận mắt thấy hắn che chở trước tiên ở trước mặt mình khi đối mặt với lực lượng của Lạc Cô Tà, hắn cũng tin tưởng mặc dù Hỏa Phá Vân thay đổi rất nhiều, nhưng bản tính thủy chung chưa thay đổi... Nhưng mà làm chính là làm, không cách nào quay đầu, không cách nào sửa đổi.
Sụp đổ cũng được, mất tâm mất trí cũng thế, ít nhất khi Hỏa Phá Vân truyền âm cho Lạc Trường Sinh... Hỏa Phá Vân muốn hắn chết.
Đây là một vết rách vĩnh viễn không có khả năng xóa đi.
Dường như Vân Triệt phản ứng cực kỳ lạnh nhạt đối với tất cả... nhưng đả kích đối với Vân Triệt lại lớn hơn ngoài mặt rất nhiều.
Bước chân của Mộc Phi Tuyết không tiếng động đến gần, nhìn dáng vẻ hơi mất hồn của Vân Triệt, cánh môi nàng khẽ động, lại cuối cùng không hỏi ra, mà thản nhiên nói:
- Vân sư huynh, sư tôn đang đợi ngươi.
-... À, ta đã biết.
Vân Triệt hoàn hồn, khẽ gật đầu, hắn di chuyển hai bước, lại đột nhiên dừng lại, nói với Mộc Phi Tuyết:
- Phi Tuyết sư muội, ngươi...
Mộc Phi Tuyết: “?”
“...” Vân Triệt ngừng giọng, sắc mặt biến ảo một trận, sau đó lại lắc đầu cười:
- Không có chuyện gì, ta đây phải đi gặp sư tôn.
Mộc Phi Tuyết đứng tại chỗ, yên lặng nhìn bóng lưng của hắn đi xa khỏi tầm mắt, ánh mắt mê man, trong đầu lại một lần hồi tưởng lại lời Mộc Băng Vân đã nói với nàng..
Thở ra một ngụm trọc khí, Vân Triệt kiềm chế tâm tình, bước vào Băng Hoàng thánh điện, đi tới trước mặt Mộc Huyền Âm:
- Sư tôn.
Mộc Huyền Âm lòng như gương sáng, nhưng chưa từng hỏi chuyện về Hỏa Phá Vân, nói thẳng:
- Mới vừa rồi ngươi hỏi vì sao Hạ Khuynh Nguyệt trở thành Nguyệt Thần đế, trước khi nói cho ngươi biết tất cả đáp án, ngươi tốt nhất nên chuẩn bị tâm lý, cũng đừng để cho ta nhìn thấy dáng vẻ quá khó coi.
“...” Câu nói này của Mộc Huyền Âm khiến Vân Triệt không cách nào không căng thẳng tiếng lòng:
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Nguyệt Thần đế trước kia Nguyệt Vô Nhai, vào ba năm trước đã chết rồi.
Mộc Huyền Âm bình thản nói ra một sự thật mà cả thần giới đều biết.
Tuy rằng trong lòng mơ hồ có dự cảm, nhưng chính tai nghe được Mộc Huyền Âm nói ra, trong lòng Vân Triệt vẫn chấn động mạnh:
- Chết... rồi? Chết như thế nào? Trên đời này thật sự tồn tại một lực lượng có thể giết chết thần đế sao?
Năm đó, ở trong độn nguyệt tiên cung Hạ Khuynh Nguyệt đã nói cho Vân Triệt biết, Nguyệt Vô Nhai nhận được tiên đoán của Thiên Cơ rằng trong vòng năm năm hắn nhất định sẽ chết, đại hôn lừa gạt thiên hạ kia đó là do hắn chuẩn bị hậu sự với một trong những nguyện vọng... tuy rằng Nguyệt Vô Nhai cực kỳ tin tưởng lời tiên đoán này, nhưng Vân Triệt lại cười nhạt.
Nguyệt Vô Nhai thế mà lại thật sự chết rồi!
Mộc Huyền Âm tiếp tục nói:
- Không chỉ có Nguyệt Vô Nhai, ở trong cùng một ngày, mấy tinh thần, nguyệt thần, người thủ hộ, phạm vương đều lần lượt ngã xuống, Tinh Thần đế, Trụ Thiên thần đế, Phạm Thiên thần đế tất cả đều trọng thương, Trụ Thiên thần đế bị ma khí tra tấn là nguyên nhân này.
Vân Triệt nghẹn họng nhìn trân trối.
- Thảm thiết nhất chính là Tinh Thần giới, gần như toàn giới hủy hết, tinh thần, trưởng lão còn sót lại trước mắt đều ở trong tinh giới phụ thuộc. Nói cách khác Tinh Thần giới hiện giờ đã có thể nói là trên danh nghĩa.
- Trên đời... thật sự có lực lượng như vậy?
Từng chữ bên tai khiến cho Vân Triệt không cách nào không vì vậy mà khiếp sợ thật sâu. Mà nếu như những lời này không phải do chính miệng Mộc Huyền Âm nói ra, hắn quả quyết không thể tin được:
- Chẳng lẽ có liên quan đến kiếp nạn đỏ ửng?
Mộc Huyền Âm nhìn thẳng vào hắn:
- Không, không hề có bất cứ liên quan nào đến kiếp nạn đỏ ửng. Mà có liên quan tới ngươi.
-... Ta?
Vân Triệt chỉ tay vào mình, tỏ vẻ lờ mờ.
Cho dù cho hắn thêm một trăm đầu óc, hắn cũng không nghĩ ra nổi và tưởng tượng được chuyện này có liên quan nửa xu gì đến mình.
- Ngươi có biết, người hủy đi Tinh Thần giới, giết Nguyệt Thần đế, trọng thương ba thần đế khác, giết một đống tinh thần nguyệt thần là ai không?
- Hình như Trụ Thiên thần đế đã từng đề cập tới, là đến từ... “Tà Anh”?
Vân Triệt ngẫm nghĩ nói.
- Vậy ngươi có biết “Tà Anh” là ai không?
“...” Vân Triệt lắc đầu:
- Lực lượng đáng sợ như thế, sử dụng còn là Hắc Ám huyền lực, chẳng lẽ là ma nhân đáng sợ cực đoan đột nhiên xuất hiện của bắc thần vực?
Giọng Mộc Huyền Âm trầm xuống:
- Không, không hề liên quan đến bắc thần vực. Nói đến Tà Anh, ngươi sẽ nghĩ tới cái gì?
Tà Anh... Vân Triệt nhíu nhíu mày, một cái tên đáng sợ đột nhiên lóe lên trong tâm trí, hắn thốt ra:
- Tà Anh vạn kiếp luân?!
Cho dù hắn hiểu biết nông cạn, cũng không thể không biết cái tên ma luân diệt thế.
Ánh mắt Mộc Huyền Âm híp lại, giống như muốn nhìn thấy cái gì từ trong ánh mắt hắn:
- Ngươi nói đúng rồi. Giết Nguyệt Thần đế, hủy diệt Tinh Thần đế, chụp xuống bóng ma đáng sợ ở đông thần vực, chính là lực lượng của Tà Anh vạn kiếp luân. Mà người cầm trong tay Tà Anh vạn kiếp luân, cũng tự nhiên trở thành hóa thân của “Tà Anh”. Nhưng mà, nhìn dáng vẻ của ngươi, dường như ngươi không hề biết chút gì về chuyện này.
Vân Triệt ngơ ngác lắc đầu... Hắn không thể nghi ngờ là người ở chung lâu nhất, gần nhất với Mạt Lỵ... Nhưng, hắn thật sự không hề biết chuyện Tà Anh vạn kiếp luân ở trên người Mạt Lỵ.
Mạt Lỵ chưa nói với hắn, cũng chưa bao giờ định để cho bất cứ kẻ nào biết được.
Mộc Huyền Âm không nhiều lời nữa, nói:
- Nếu như thế, ta đây liền trực tiếp nói cho ngươi biết đi. Người khống chế Tà Anh vạn kiếp luân, “Tà Anh” trong miệng Trụ Thiên thần đế, chính là Thiên Sát tinh thần!
Bốn chữ long trời lở đất khiến Vân Triệt như bị trúng một búa tạ chính diện, tròng mắt của hắn đột nhiên phóng đại, ngây ngốc trọn vẹn đủ hai giây, hỏi một vấn đề mà ngay cả chính hắn đều nghe thấy cũng buồn cười:
- Thiên Sát tinh thần... nào?
- Ngươi đừng tự mình phủ nhận và hoài nghi, chính là người hiện lên trong đầu ngươi, người mà ngươi nhận định đã sớm chết rồi.
Vân Triệt: “...”
Nhìn gương mặt Vân Triệt đột nhiên mất đi tất cả thần sắc, Mộc Huyền Âm không cần nghĩ cũng biết hắn đang nghĩ đến cái gì, nàng tiếp tục nói:
- Ba năm trước, nàng không chết. Mà sau khi ngươi chết đã thức tỉnh Tà Anh vạn kiếp luân ở trên người, hóa thân thành Tà Anh, ngược lại chôn diệt Tinh Thần giới muốn đoạt tính mệnh của nàng vào trong địa ngục hủy diệt!
“...” Vân Triệt ngây ngốc đứng ở đó, trong dầu như có ngàn vạn chuông lớn và lôi đình đang đan xen chấn động, gần như không có năng lực suy xét... Vẫn kéo dài hồi lâu, trọn vẹn mười mấy giây sau hắn mới cuối cùng tối nghĩa lên tiếng:
- Mạt Lỵ nàng... nàng... nàng... còn... sống... sao?
Mấy chữ này, hắn nói ra vô cùng gian nan, ánh mắt càng hoàn toàn mơ hồ... Như giọng nói phát ra từ trong mộng.
Tà Anh cái gì, Tinh Thần giới gì đều không quan trọng... trong đầu hắn chỉ có một tin tức điên cuồng bốc lên, đó là... Mạt Lỵ không chết...
Năm đó khi theo Mộc Băng Vân đi đến thần giới, tất cả mọi người ở bên cạnh hắn đều biết hắn đi thần giới là vì tìm Mạt Lỵ. Nhưng ba năm trở lại hạ giới, trừ bỏ lúc gặp lại Sở Nguyệt Thiền ra, hắn chưa bao giờ đề cập đến chuyện có liên quan đến Mạt Lỵ...
Bởi vì đó là một cái tên mà hắn không dám đụng chạm nữa.
Giống như mũi dao đâm vào chỗ sâu nhất trong linh hồn, thoáng đụng chạm sẽ thống khổ.
Nhưng cũng là mũi dao hắn vĩnh viễn sẽ không rút ra... Cho dù lại đau hơn gấp mười lần trăm lần.
Tuy rằng hắn chết trước Mạt Lỵ, không nhìn thấy “Nghi thức hiến tế” tiến hành, không nhìn thấy hình ảnh Mạt Lỵ và Thải Chi mất mạng, nhưng ở trong nhận thức của hắn, Mạt Lỵ và Thải Chi chết là kết cục đã định... Kết giới với nghi thức trút xuống tất cả lực lượng cao nhất của Tinh Thần giới, không có khả năng có bất cứ lực lượng nào có thể thay đổi.
Một chút khả năng đều sẽ không có.
- Nàng còn sống... nàng còn sống... nàng còn sống...
Đôi mắt hắn rung động, khóe miệng run run, một khắc trước còn mất hồn mất vía, ngay sau đó khí tức hỗn loạn, thất thanh hét lên:
- Mạt Lỵ nàng thật sự còn sống?!
Đối mặt với phản ứng không chịu được như thế của hắn, Mộc Huyền Âm nhíu mày, vừa định trách cứ, nhưng còn chưa nói ra khỏi miệng, trong lòng tê rần khó hiểu, cuối cùng không trách hắn, ngược lại giọng nói thoáng mềm đi:
- Đúng, nàng còn sống.
Rành mạch nghe được giọng điệu xác nhận của Mộc Huyền Âm, thân thể Vân Triệt lắc lư, lảo đảo một cái về phía sau, suýt chút nữa ngã ngửa trên đất. Hắn giơ tay lên, hung hăng túm lấy đầu mình, năm ngón tay bóp chặt truyền đến cảm giác đau nói cho hắn rằng không phải đang nằm mơ.
Hắn lẩm bẩm, lắc đầu cười ngây ngô:
- Mạt Lỵ còn sống... Mạt Lỵ... a... ha ha... a... ha ha... ha ha ha ha... đúng... nàng nhất định còn sống... trời cao không có khả năng đối xử tàn nhẫn như vậy với nàng... cho dù ta người nên xuống địa ngục còn không chết... ta sớm nên biết nàng nhất định còn sống...
Chỉ đơn thuần nhìn phản ứng lúc này của Vân Triệt đã biết được Thiên Sát tinh thần có ý vị như thế nào trong cuộc đời của hắn. Nàng lạnh lùng nói:
- Sau khi biết nàng còn sống, ngươi chuẩn bị như thế nào?
Vân Triệt chậm rãi ngẩng đầu, hắn ổn định hô hấp với nỗi lòng hỗn loạn không chịu nổi, nỗ lực để cho mình bình tĩnh, nhưng máu toàn thân vẫn vô cùng điên cuồng bốc lên:
- Sư tôn, hiện giờ nàng... ở đâu?
Mộc Huyền Âm nói:
- Không ai biết nàng ở đâu. Nhưng mà có tin đồn, khả năng cao nhất nàng đang ở bên trong thái sơ thần cảnh.
- Thái sơ thần cảnh...
Vân Triệt khẽ lẩm bẩm một tiếng, đây là một cái tên để lại cho hắn bóng ma sâu đậm, chính là nơi này, hắn bị Thiên Diệp Ảnh Nhi hạ phạm hồn cầu tử ấn.
- Cho dù ngươi biết nàng ở đâu thì như thế nào? Chẳng lẽ ngươi chuẩn bị đi tìm nàng sao?
Giọng nói của Mộc Huyền Âm lạnh đi, một luồng hàn khí vô hình trùm về phía Vân Triệt khiến cho khí tức nóng loạn của hắn vì vậy mà ngưng lại, tinh thần cũng đột ngột tỉnh táo rất nhiều:
- Khi biết nàng còn sống đồng thời ngươi cũng dùng đầu óc cẩn thận suy nghĩ xem tình cảnh hiện giờ của nàng!
Ánh mắt Vân Triệt khựng lại, sau đó lắc đầu:
- Không liên quan, đối với ta mà nói, nàng còn sống đã là tin tức tốt nhất trên đời, cái khác như thế nào đều được...
Mộc Huyền Âm hừ lạnh nói:
- Hồn nhiên! Bây giờ trong mắt người đời nàng đã không còn là Thiên Sát tinh thần, mà là Tà Anh!
- Tà Anh vạn kiếp luân là diệt thế ma luân, còn Tà Anh là ma linh diệt thế đáng sợ nhất trên đời, chính là nó tạo ra kết thúc thời đại chư thần! Ngày đầu tiên “Tà Anh” hiện thế đã giết một thần đế, diệt một Vương giới, gây đến cho thần giới bóng ma đáng sợ cỡ nào, ngươi có thể tưởng tượng!?
Vân Triệt: “...”
- Thần giới bài xích nhất Hắc Ám huyền lực, mà lực lượng Tà Anh đó là cực hạn của Hắc Ám huyền lực. Thêm với bóng ma đáng sợ nàng mang đến khi hiện thế, một ngày nàng không bị diệt, các thần vực một ngày đều sẽ không chân chính yên tâm. Ba năm này, Vương giới của ba phương thần vực đều xuất động toàn bộ, thậm chí kêu gọi các tinh giới thượng vị, trung vị, hạ vị tìm kiếm các tinh vực khác nhau, thậm chí không tiếc kéo phạm vi tìm kiếm dài đến hạ giới! Chính là vì tìm được tung tích của Tà Anh, một khi tìm được, sẽ bị toàn lực vây diệt.
- Nói cách khác, hiện giờ nàng là kẻ địch toàn thế! Ngươi biết bốn chữ này có ý tứ gì không?