Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 143 - Chương 144: Tiên Tử

. ._72__2" class="block_" lang="en">Trang 72# 2

 

 

 

Chương 144: Tiên tử



- Khối ác ma thiêu huyết ngọc duy nhất đã bị người trẻ tuổi vừa nãy mua rồi.

Lão nhân ngồi ở chỗ đó, thưởng thức một khối ngọc màu xanh lam, cũng không có ngẩng đầu. Nhưng bỗng dưng, bàn tay đang cầm ngọc hơi ngưng lại, ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo kinh sợ nhìn về phía nữ tử áo trắng, sau đó cả người giống như điện giật đứng dậy, thần thái biến thành đặc biệt cung kính:

- Quý khách, thứ lỗi cho kẻ già này vừa nãy thất lễ. Trong thương hội xác thực có một khối ác ma thiêu huyết tinh, nhưng đã bị vị trẻ tuổi kia mua.

- Không thể giúp quý khách, thực sự tiếc nuối, kính xin quý khách bao dung...... Không bằng, quý khách có thể lưu lại truyền âm ấn ký, nếu có ác ma thiêu huyết tinh mới, chúng tôi nhất định lập tức thông báo quý khách.

Thái độ lão nhân sở dĩ phát sinh chuyển biến to lớn, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn vừa nãy thuận tiện thăm dò huyền lực cô gái này, lại phát hiện huyền khí nàng giống như thương hải mênh mông, hắn căn bản không có cách thăm dò đến giới hạn. Không nghi ngờ chút nào, người con gái trước mắt này huyền lực chí ít hơn hắn một cảnh giới lớn, hắn không thể không sợ hãi.

Thấy lão nhân trở nên cung kính, thậm chí còn có chút kinh hoảng, cử chỉ người thị nữ càng thêm cung kính, nàng vừa muốn mở miệng nói cái gì, liền nhìn thấy bóng trắng vụt qua, nữ tử áo trắng đã quỷ mị biến mất trước mắt của nàng.

Vân Triệt ra khỏi Hắc Nguyệt thương hội, theo đường cũ trở về Thương Phong Huyền phủ, nhưng bước chân không vội vã, mà không nhanh không chậm, đồng thời còn cùng Mạt Lỵ đánh cược kì quái......

- Ta đánh cược, tiểu tiên nữ kia lập tức sẽ tìm đến ta.

- Nàng? Tìm ngươi? Ngươi lấy đâu ra tự tin? Lấy khả năng của nàng, căn bản không để ý đến ngươi.

- Chúng ta đặt cược không?

- Ta mới không tin.

Mạt Lỵ vừa mới nói xong, một trận gió mát thổi qua người Vân Triệt, trước mắt hắn bỗng nhiên choáng váng, bạch y tung bay, nữ tử mang tuyết sa như huyễn ảnh xuất hiện trước mặt hắn, một đôi con ngươi tuyệt mỹ không hề có cảm xúc. Nàng vừa xuất hiện, thoáng chốc liền hấp dẫn mọi ánh mắt, hết thảy mọi thứ xung quanh, thậm chí trời xanh cùng mặt đất, trong tầm mắt nàng hoàn toàn mất đi màu sắc.

- Bán ác ma thiêu huyết tinh cho ta, ta ra giá gấp đôi.

Giọng nói rất mềm mỏng, nhưng bên trong lại lạnh lẽo xuyên thẳng đến cốt tủy, sự lạnh lẽo ẩn dật này làm cho bất cứ người nào không thể chống cự.

Nếu như Vân Triệt chỉ là Chân Huyền Cảnh bình thường, dưới ánh mắt lạnh như băng cùng thanh âm uy hiếp của nàng sẽ run rẩy, càng không dám nhìn nhìn thẳng mắt nàng, cũng không dám liếc mắt nhìn, thậm chí không dám chống cự lời nói nàng, vì nhất định không tự chủ được ngoan ngoãn giao ra ác ma thiêu huyết tinh...... Bởi vì, đây là uy thế của Vương Huyền, một Huyền giả Chân Huyền Cảnh há có thể chống cự.

Nhưng Vân Triệt hiển nhiên không thể bị coi là"Huyền giả Chân Huyền Cảnh bình thường", ánh mắt của hắn chẳng những không mặc cảm tránh né, trái lại nhìn thẳng vào mắt nàng, trong ánh mắt không hề che giấu vẻ kinh diễm thưởng thức. Nhìn một lúc, hắn lắc lắc đầu, chậm rãi nói rằng:

- Mới vừa mua được lập tức bán ra gấp đôi, ta đương nhiên sẽ không cần. Nhưng, ta khuyên ngươi không nên mua nó, băng độc bên trong ngươi căn bản không phải ác ma thiêu huyết tinh có thể giải.

Thiếu niên ở trước mắt chỉ có Chân Huyền Cảnh huyền lực, nhưng dưới uy thế nửa bước Vương Huyền lại không có nửa điểm căng thẳng, trái lại bình thản ung dung, nữ tử áo trắng thoáng kinh ngạc, mà hắn tùy ý nói ra, làm cho hai hàng lông mày như trăng mới mọc nhíu lại:

- Làm sao ngươi biết ta trúng băng độc?

Vân Triệt khẽ mỉm cười, ung dung thong thả nói:

- Ta không chỉ biết ngươi trúng băng độc, ta còn biết ngươi trúng phải căn nguyên băng độc! Nếu như ta không đoán sai, mấy ngày trước ngươi cùng một con Băng Hệ huyền thú đại chiến, con huyền thú này không chỉ thuộc tính"Băng", độc tính còn rất cường đại. Ngươi đánh giết con băng độc huyền thú này, nhưng lại bị nó lúc tử vong thả ra độc nhiễm.

Nữ tử áo trắng:"......"

- Ta tin tưởng, lấy huyền lực bán độ Vương Huyền mạnh mẽ, con băng độc huyền thú kia không làm gì được ngươi. Nhưng, ngươi tựa hồ cũng không có nhiều kinh nghiệm cùng cao đẳng độc huyền thú giao chiến. Phải biết một ít độc huyền thú cường đại, bên trong huyền đan sẽ sinh ra một loại ‘ bản nguyên chi độc ’, đấy là hết thảy căn nguyên độc lực, cũng là sinh mệnh chi nguyên (căn nguyên sự sống), độc tính cực kỳ khủng bố, nhưng một khi phóng ra sẽ tử vong, vì lẽ đó trừ phi trước mắt phải chết, bản nguyên chi độc vĩnh viễn sẽ không phóng ra. Con băng độc thú mà ngươi giao thủ sắp đến lúc tử vong, trong tuyệt vọng phóng ra bản nguyên chi độc, ta đoán ngươi cho rằng đó chỉ là độc bình thường, vì lẽ đó căn bản không để ở trong lòng, chờ đến lúc phát hiện càng không có cách nào áp chế loại băng độc này mới nghĩ đến tìm kiếm ác ma thiêu huyết tinh giải trừ.

Sắc mặt nữ tử áo trắng lộ ra kinh sợ. Bởi vì Vân Triệt nói, không mảy may sai sót.

Bảy ngày trước, nàng đúng là mới vừa đánh chết một con băng hệ độc huyền thú, sau đó bị huyền thú phóng độc trước lúc chết, rất nhanh độc tính đã phát tác, huyền lực mạnh mẽ cũng chỉ có thể miễn cưỡng áp chế, không cách nào hóa giải, lúc này mới không thể không tìm kiếm ác ma thiêu huyết tinh có thể giải trừ các loại băng độc...... Mà nàng độc thân độc hành, những việc này không để bất kỳ người nào khác biết, lại bị thiếu niên trước mắt này nói ra toàn bộ. Ngay cả nàng huyền lực, hắn đều nói không sai chút nào.

- Ngươi là ai?

Ánh mắt nữ tử áo trắng nhìn về phía Vân Triệt hoàn toàn thay đổi, không còn ánh mắt như nhìn Huyền giả Chân Huyền Cảnh.

Được người bán độ Vương Huyền đủ sức để đứng trong mười vị trí đầu cường giả Thương Phong đế quốc hỏi"Ngươi là ai?", cái cảm giác này quả thực không quá thoải mái. Vân Triệt lộ mỉm cười hết sức thần bí khó lường, nói:

- Ta tên Vân Triệt, bất quá là một đệ tử Thương Phong Huyền phủ bình thường mà thôi...... Ngoài ra, còn có một thân phận khác, ta đồng thời còn là thần y.

- Theo ta thấy, ngươi có khả năng vận dụng huyền lực nhiều nhất chỉ được một phần ba. Với huyền lực mạnh mẽ của ngươi, cuối cùng cũng có một ngày có thể lấy độc ra, nhưng thời gian có lẽ sẽ tương đối dài, khả năng dài đến hai mươi ba mươi năm, hơn nữa trong thời gian này, huyền lực sẽ không tiếp tục tăng cường, bình thường có khả năng thi triển huyền lực cũng chỉ có thể duy trì một phần ba. Mà loại bản nguyên băng độc này, ác ma thiêu huyết tinh căn bản không thể giải trừ. Ngược lại, ngươi tu luyện là Băng Hệ huyền công, mà ác ma thiêu huyết tinh chính là máu Tà Viêm, nếu như tùy tiện dùng ác ma thiêu huyết tinh, tồi tệ hơn rất có thể gây tổn thương huyền mạch...... Thậm chí là vĩnh viễn.

Vân Triệt nói xong, ánh mắt nhàn nhạt nhìn nàng một cái, sau đó bước lên trước, vòng qua thân thể nữ tử áo trắng, tiếp tục trở về Thương Phong Huyền phủ.

- Làm sao ngươi biết nàng trúng rồi bản nguyên bệnh độc?

Mạt Lỵ kinh ngạc hỏi.

- Một người bất luận trúng độc gì, cũng sẽ biểu lộ ra khuôn mặt, nếu như nàng ta không trúng độc, hoặc trúng độc mà ta không nhìn ra, cũng uổng là thần y rồi.

Vân Triệt hồi đáp.

- Vậy tại sao ngươi biết nàng tu luyện băng hệ huyền công.

- Cái này càng đơn giản rồi. Tiểu tiên nữa này huyền lực kinh khủng như vậy, nàng tự mình đi săn giết huyền thú, hiển nhiên không thể nào vì bán lấy tiền, như vậy nguyên nhân duy nhất, chính là trên người con huyền thú kia có gì đó có ích đối với nàng. Nàng bên trong chính là băng độc, đánh chết cũng nhất định là băng hệ huyền thú. Mà băng hệ huyền thú gì đó đối với Huyền giả tu luyện băng hệ huyền công... Ích lợi có thừa. Giống như tu luyện hỏa hệ huyền công ở Phần Thiên môn không tiếc vạn dặm xa xôi điều động cao thủ tông môn săn giết Viêm Long.

Vân Triệt rất kiên trì giải thích một phen, nhưng sự chú ý thì lại hoàn toàn đặt ở phía sau, hắn cảm giác được tiểu tiên nữ đã quay trở lại, ánh mắt lành lạnh rơi vào sau lưng hắn.

- Chờ chút!

Thanh âm Vân Triệt chờ mong cuối cùng cũng từ phía sau truyền đến, bước chân đình chỉ, nhếch miệng nở nụ cười, sau đó ung dung quay lại:

- Tiên tử gọi ta còn có chuyện gì khác sao?

Nữ tử áo trắng ánh mắt lay động, lạnh nhạt nói:

- Ngươi nếu như có thể nhìn ra ta trúng bản nguyên bệnh độc, lại tự xưng thần y, vậy ngươi không phải cũng biết nên làm sao nhanh chóng hóa giải độc trên người ta hay sao?

Vân Triệt chờ chính là câu nói này, hắn tự nhiên gật gù:

- Ta đương nhiên biết. Loại bản nguyên chi độc tuy rằng phiền phức, nhưng xác thực có phương pháp hóa giải, hơn nữa cần thời gian không dài, chỉ cần chừng mười ngày liền có thể hoàn toàn hóa giải, hơn nữa không để lại hậu hoạ...... Tiên tử, ngươi cũng không phải là muốn nhờ ta giải độc cho ngươi chứ?

Nghe xong Vân Triệt, mắt đẹp bên trong lóe qua một tia hào quang, nàng chậm rãi gật đầu:

- Như vậy làm phiền ngươi giúp ta giải hết băng độc trên người, sau khi hóa giải, ta sẽ hậu lễ đáp tạ.

Vân Triệt trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, sau đó do dự, một lúc lâu mới mở miệng nói:

- Tiên tử, ngươi không chỉ huyền lực cao tuyệt, càng là tiên nữ chuyển thế, mà ta bất quá chỉ một đệ tử Huyền phủ nho nhỏ, ngươi không sợ ta mưu đồ gì sao?

- Ánh mắt trong suốt, chí ít không phải là kẻ ác.

Nữ tử áo trắng bình tĩnh không lay động nói.

Vân Triệt nở nụ cười, dường như cao hứng với câu nói tín nhiệm của nàng, hắn gật gật đầu:

Tốt lắm, nếu tiên tử tín nhiệm lời của ta như thế, ta sẽ thử vì tiên tử hóa giải băng độc trên người. Có điều, ta dù sao cũng là đệ tử Thương Phong Huyền phủ, không thể rời đi quá lâu...... Như vậy đi, ta trước về Thương Phong Huyền phủ, buổi tối ngươi thể đi vào nội phủ phòng 101 Thương Phong Huyền phủ tìm ta, ta tin tưởng lấy năng lực tiên tử, thỉ vệ Thương Phong Huyền phủ không làm khó được ngươi. Hơn nữa, phòng đệ tử nội phủ rất yên tĩnh, bình thường sẽ không có bất luận người nào quấy rối, cũng thích hợp để tiên tử tĩnh dưỡng.

Nữ tử áo trắng không nói gì thêm, nhàn nhạt liếc Vân Triệt một chút, bay người lên, tay áo bồng bềnh, đảo mắt liền biến mất khỏi tầm mắt Vân Triệt.

Ủa? Cứ như vậy đi sao?

Mịa nó! Cứ như vậy đi rồi?!

Có đi phải nói một tiếng a!!

Nhìn bóng hình xinh đẹp biến mất ở phía chân trời, Vân Triệt nhe răng trợn mắt một trận, thầm nghĩ sẽ không phải tiểu tiên nữ nghĩ ta là tên lường gạt chứ?

Ôi, quên đi......

Vân Triệt lắc lắc đầu, trở về Thương Phong Huyền phủ

Từ ngoại phủ, xuyên qua trung phủ, tiến vào nội phủ, đi thẳng đến tiểu viện của mình, Vân Triệt chậm rãi xoay người, sau đó đẩy cửa phòng, mới vừa bước vào một bước, cả người nhất thời ngẩn ngơ.

Bởi vì phía trước cửa sổ gian phòng trúc, một bóng người nữ tử toàn thân tuyết y đẹp như mộng ảo đang đứng tại đó.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment