Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1431 - Chương 1433: Nữ Nhi Của Tà Thần (Thượng)

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1432" class="block_" lang="en">Trang 716# 2

 

 

 

Chương 1433: Nữ nhi của Tà thần (thượng)



Trạng thái lúc này của Vân Triệt có thể nói đang kinh hãi vả lại ngu muội.

Vào mấy năm trước, thiếu nữ băng hoàng đã nói hắn kế thừa lực lượng của Tà thần đồng thời cũng thừa nhận sứ mệnh mà Tà thần lưu lại. Mà “Sứ mệnh” đó là gì, hắn từng có rất nhiều suy đoán, hôm nay trước khi vào thiên trì cũng đã chuẩn bị đầy đủ tâm lý.

Hiến tế huyết mạch, hiến tế huyền mạch, thậm chí hiến tế sinh mệnh gì đó, hắn đều đã nghĩ tới.

Nhưng thế nào đều không nghĩ tới, đáp án nhận được lại là... khuyên can!

Kêu bản thân kế thừa thần lực Tà thần, làm hóa thân của Tà thần đi bình ổn phẫn nộ, oán hận với lệ khí của Kiếp Thiên ma đế, để cho nàng đừng giáng họa xuống thế gian... bởi vì thế giới hỗn độn yếu ớt hiện giờ vốn không chịu nổi sự phẫn nộ với lực lượng của Kiếp Thiên ma đế và chư ma.

Cũng có ý nghĩa, khi một ngày này chân chính đến, hắn phải đi... một mình đối mặt với một ma đế thượng cổ!

Thiếu nữ băng hoàng nói:

- Không phải ngươi có thể tưởng tượng được sự đáng sợ của Kiếp Thiên ma đế. Ở ngoài thế giới hỗn độn mấy trăm vạn năm, có lẽ sẽ dẫn đến lực lượng của nàng yếu đi, nhưng cho dù chỉ còn lại nửa phần ma lực, muốn giết toàn bộ thần giới, chẳng qua chỉ trong lúc ngửa tay.

Vân Triệt: “...”

Lời nói của thiếu nữ băng hoàng làm cho người ta sợ hãi, cũng không hề khoa trương... bởi vì đó là ma đế!

Đế trong ma!

Như thần trong sáng thế thần!

Trong giọng nói mềm nhẹ của thiếu nữ băng hoàng mang theo sắc thái gần như cầu xin:

- Chỉ có ngươi, chỉ có ngươi có khả năng khuyên nhủ ngăn cản được nàng. Tà thần là một thần linh rất vĩ đại, ngươi thừa kế tất cả, là hy vọng mà hắn lưu lại cho đời sau. Trong ý chí của hắn nhất định bao hàm hiền từ với thủ hộ đối với vạn linh hỗn độn. Chỉ có ngươi có thể truyền đạt ý chí này cho Kiếp Thiên ma đế, hóa giải phẫn nộ với oán hận của nàng.

- Mà kết quả tốt nhất là nàng trở thành người thủ hộ của thế giới hỗn độn... nàng thân là ma đế của Kiếp Thiên ma tộc, chúng ma đều nghe theo hiệu lệnh của nàng, chỉ cần nàng có thể như thế, như vậy các ma thần khác cũng chỉ có phục tùng, sẽ không làm hại thế gian.

“...” Sắc mặt Vân Triệt thay đổi kịch liệt, vẫn không nói tiếng nào.

Tự mình đi đối mặt với một ma đế thượng cổ... Hắn thật sự không cách nào tưởng tượng được sẽ là tình cảnh với hình ảnh như thế nào.

Ma đế thượng cổ... là tồn tại khủng bố mà một ánh mắt, một khí tức cũng có thể hủy diệt hắn ngàn vạn lần.

Hắn giơ tay lên, cảm nhận được trên người bắt đầu khởi động Tà thần thần lực, sau khi trầm mặc một lúc, hắn đột nhiên nói:

- Băng hoàng thần linh, năm đó ngươi từng đọc trí nhớ của ta, cũng nên biết ta từng vì thù hận mà biến thành một ma quỷ đánh mất nhân tính, cho nên, ta rất rõ ràng thù hận là thứ đáng sợ cỡ nào.

- Cho dù Tru Thiên thần đế Mạt Ách xuất phát từ nguyên nhân gì, nhưng hắn thật sự đã tính kế Kiếp Thiên ma đế, thủ đoạn còn là kiểu ti tiện nhất kia.

Vân Triệt dù sao cũng không phải là người của thời đại chư thần, không hề có vẻ kính sợ đối với Tru Thiên thần đế người đứng đầu sáng thế thần giống như thiếu nữ băng hoàng:

- Mà Kiếp Thiên ma đế và tất cả Kiếp Thiên ma thần gặp ám toán này, bọn họ nhất định phẫn nộ, oán hận tới cực điểm.

- Bên ngoài hỗn độn là thế giới tử vong với hủy diệt, cho dù bọn họ dựa vào Càn khôn thứ sống sót, cũng nhất định là sống tạm vô cùng gian nan... Vẻn vẹn mấy trăm vạn năm. Tích lũy chính là oán giận với thù hận mấy trăm vạn năm, để cho bọn họ kiên trì nhiều năm như vậy và cuối cùng tìm được phương pháp trở về chính là oán giận với thù hận này...

- Oán hận mấy trăm vạn năm đó...

Vân Triệt hít một hơi thật sâu, hiện giờ hắn thật sự không cách nào tưởng tượng được hận ý này sẽ đáng sợ đến mức độ nào, một vạn lần “Hận đầy trời đất” cũng không đủ để hình dung:

- Chỉ bằng tình cảm phu thê trước kia giữa Tà thần với Kiếp Thiên ma đế, thật sự có khả năng hóa giải sao?

Luyện ngục với thù hận mấy trăm vạn năm, bọn họ cuối cùng trở về, bọn họ muốn làm nhất định là thỏa sức phóng thích phát tiết hận thù này... Một kiếp ở Thương Vân đại lục, Vân Triệt đã tự mình trải qua cảm giác này. Mà Kiếp Thiên ma đế với ma thần ở dưới trướng của nàng chỉ biết còn mạnh mẽ hơn hắn năm đó hàng tỷ lần.

Huống chi, hắn là người, mà bọn họ là ma!

Ma với cảm xúc tiêu cực vốn vô cùng mãnh liệt!

Mà đáng sợ hơn chính là, thù với hận nhiều năm như vậy, tuyệt đối đủ để vặn vẹo linh hồn của bất cứ sinh linh gì. Các ma khác tạm thời không nói, Kiếp Thiên ma đế hiện giờ... thật sự vẫn là Kiếp Thiên ma đế của năm đó sao?

Thiếu nữ băng hoàng cảm nhận được Vân Triệt đang lo lắng, thật ra... nàng cũng không hề tin tưởng. Vân Triệt là hy vọng duy nhất đồng thời cũng chỉ là một chút hy vọng cực kỳ mỏng manh.

Toàn tộc bị tính kế, trục xuất ra ngoài không gian hỗn độn... Thù với hận mấy trăm vạn năm... Quả thật không có bất cứ ai, bất cứ sinh linh gì, kể cả chân thần chân ma đều không thể tưởng tượng nổi lúc bọn họ trở về sẽ mang theo căm hận như thế nào.

Thiếu nữ băng hoàng nhẹ nhàng nói:

- Vân Triệt, đối với ma, đối với Hắc Ám huyền lực, cho dù là viễn cổ hay là hiện giờ, đều có được thành kiến rất lớn và nhận thức vặn vẹo.

“...” Một điểm này, Vân Triệt thân vốn có Hắc Ám huyền lực chấp nhận sâu sắc.

- Tuy rằng Kiếp Thiên ma đế là đế của ma thần, nhưng mà có lẽ nàng cũng không đáng sợ giống như ngươi nghĩ. Bằng không, vĩ đại, chính đạo, nhân ái như Tà thần, cũng sẽ không thể sinh tình với nàng, còn kết làm phu thê với nàng. Ít nhất, ở trong trí nhớ viễn cổ với nhận thức của ta, chưa bao giờ có tin đồn về Kiếp Thiên ma đế hung tàn thô bạo.

- Toàn bộ thần tộc đều biết rất ít về Kiếp Thiên ma tộc, trừ bỏ biết đó là một ma tộc đế vương có thể hóa kiếm giống như Kiếm Linh thần tộc ra, cái khác đều biết rất ít.

Vân Triệt: “...”

- Tà thần hiển nhiên dùng tình sâu vô cùng đối với Kiếp Thiên ma đế, bằng không cũng sẽ không thể cam nguyện tặng Càn khôn thứ cho nàng. Có thể có được tình cảm như thế của Tà thần, Kiếp Thiên ma đế đối với Tà thần nhất định cũng tình cảm sâu nặng, nàng nhất quyết sẽ không thể không tỏ vẻ gì đối với lực lượng và ý chí mà Tà thần lưu lại.

- Mặt khác, mấy trăm vạn năm, đối với sinh linh hiện giờ mà nói là một khoảng thời gian cực kỳ dài, nhưng đối với ma đế lại không phải là năm tháng quá dài. Vả lại lấy sự cường đại của ma đế, không đến mức bị năm tháng và thù hận vặn vẹo linh hồn.

- Nếu như có thể làm cho nàng rõ ràng cảm nhận được ý chí “Thủ hộ đời sau” mà Tà thần lưu lại, nói không chừng sẽ có một chút hy vọng như vậy... Nàng sẽ nguyện ý thuận theo ý chí mà Tà thần lưu lại. Huống chi Kiếp Thiên ma đế còn có thể sống đến nay đều vì Càn khôn thứ mà Tà thần đưa cho nàng, ngoài tình cảm phu thê ra còn có ân tình.

- Tuy rằng ta chưa bao giờ dính dáng đến tình yêu nam nữ, nhưng cũng biết sâu sắc, trên đời này, cho dù thứ nguyên nào, vị diện nào, chỉ có một chữ “Tình” là có thể vượt qua được tất cả.

Thiếu nữ băng hoàng dùng lời nói khác nhau khuyên giải an ủi, cổ vũ và hy vọng Vân Triệt, có lẽ có dốc sức, có lẽ có phần ép buộc. Nhưng mà Vân Triệt thật sự chính là hy vọng duy nhất, nàng phải cho Vân Triệt đầy đủ tín niệm.

- Ngươi nói không sai.

Vân Triệt nói như thế, nhưng sắc mặt không hề thoải mái:

- Nhưng vấn đề là, ta dù sao cũng không phải Tà thần, gần như chính là kế thừa lực lượng của hắn. Tình cảm của nàng đối với Tà thần và tình cảm của nàng đối với người kế thừa lực lượng của Tà thần... đây là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Mà “Ý chí Tà thần” thứ này quá mức hư vô mờ mịt, cho dù nàng thật sự có thể cảm nhận được... phù.

Nếu như Tà thần vẫn còn ở trên đời, có khả năng hóa giải rất lớn, xoa nhẹ oán hận của Kiếp Thiên ma đế, nhưng Vân Triệt... chung quy không phải là Tà thần.

Chuyện này cho dù đổi thành ai đều không thể lạc quan được.

Thiếu nữ băng hoàng nói:

- Ta hiểu lo lắng của ngươi. Ý chí của Tà thần tự nhiên không thể so sánh nổi với Tà thần chân chính. Nhưng mà, ngươi cũng đừng bi quan như thế, còn có một trợ lực... mà trợ lực này có lẽ còn hơn... hơn xa truyền thừa với ý chí của Tà thần.

Vân Triệt ngạc nhiên:

- Hả? Là cái gì?

Thiếu nữ băng hoàng thuật lại:

- Sau khi Tru Thiên thần đế đại nhân trục xuất Kiếp Thiên ma tộc, Tà thần tiến hành một trận ác chiến với hắn, trận đại chiến có một không hai giữa sáng thế thần kia chấn động toàn bộ hỗn độn, cho dù ở đương thời đều được ghi chép lại kỹ càng. Mà nguyên nhân của trận ác chiến kia... nhận thức từ thời đại thượng cổ và trong ghi chép lại của hiện giờ đều cho rằng Tà thần khinh thường hành động ám toán của Mạt Ách đại nhân, không xứng với cái tên sáng thế thần, cho nên dẫn tới một trận chiến.

Vân Triệt gật đầu. Tà thần với Kiếp Thiên ma đế là một đôi phu thê, vào thời đại thượng cổ là bí mật mà chỉ có sáng thế thần mới biết được.

- Mà ngươi có còn nhớ rõ, trước đó ta đã từng nói với ngươi, sở dĩ Tà thần chiến một trận với Mạt Ách đại nhân, không chỉ vì giận dữ Mạt Ách đại nhân đã trục xuất Kiếp Thiên ma đế, cũng... quyết định vận mệnh đời sau mà Tà thần và Kiếp Thiên ma đế sinh ra. Mà đây là bí mật vào năm đó trong lúc vô tình ta biết được từ chỗ Lê Sa đại nhân.

Vân Triệt lại gật đầu, lúc trước mỗi một câu thiếu nữ băng hoàng thuật lại với hắn đều đặc biệt rung động, hắn đương nhiên nhớ được rành mạch.

- Một trận chiến giữa Mạt Ách đại nhân và Tà thần, ai thắng ai bại, năm đó không ai biết được, kể cả Tịch Kha và Lê Sa đại nhân đều không hề biết, biết được kết quả cuối cùng chắc cũng chỉ có Mạt Ách đại nhân và Tà thần, ta đương nhiên càng không hay biết... Nhưng mà, năm đó ta đọc lấy trí nhớ của ngươi, nhận thức của ta, kết hợp với trí nhớ của ngươi cho thấy được rất nhiều bí mật và chân tướng đã sớm bị lịch sử phủ đầy bụi, trong đó bao gồm cả kết quả trận chiến giữa Mạt Ách đại nhân và Tà thần.

- Cùng với vận mệnh cuối cùng của đời sau do Tà thần và Kiếp Thiên ma đế sinh ra.

- Ta? Ngươi nói... trí nhớ của ta?

Vân Triệt sửng sốt, tất cả nhận thức của hắn về thời đại chư thần đều được nghe tới, hoặc là Mạt Lỵ nói cho hắn biết, hoặc là linh hồn kim ô nói cho hắn biết, mà nhiều nhất đó là thiếu nữ băng hoàng nói cho hắn biết, nhưng bản thân hắn lại vốn hoàn toàn không biết vì về thời đại của thần kia cả.

Thiếu nữ băng hoàng lại nói dựa theo trong trí nhớ của hắn... đã biết được chân tướng mà chư thần ở thời đại xa xưa, thậm chí sáng thế thần đều không biết!?

Đây chẳng phải vô nghĩa sao!

Sao ta lại không biết!?

Thiếu nữ băng hoàng không giải thích nhìn thấy cái gì theo trí nhớ của hắn, tiếp tục nói:

- Đúng. Một trận chiến giữa Mạt Ách đại nhân và Tà thần, từ trên [kết quả] đến xem, là Tà thần trước thắng sau bại.

Vân Triệt: “???” (trước thắng... sau bại?)

- Ta đã từng nói với ngươi... đương thời nhất định cũng có ghi chép lại, tuy rằng Tru Thiên thần đế Mạt Ách đứng đầu tứ đại sáng thế thần, nhưng cũng là sáng thế thần ra đi sớm nhất, đã qua đời trước khi trận ác chiến thần ma bùng nổ.

- Hắn rời thế không phải vì bị thương, không phải ngoài ý muốn mà là tuổi thọ hết chết già.

- Làm sáng thế thần có thần lực cường đại nhất, không thể nghi ngờ tuổi thọ của Mạt Ách đại nhân là đỉnh của vạn linh, lại hết tuổi thọ vô cùng sớm, nguyên nhân duy nhất đó là sử dụng Tru Thiên Thủy Tổ kiếm quá mức, vạn linh đương thời đều biết một điểm này.

- Nhưng mà Lê Sa đại nhân đã từng nói cho ta biết, trong thời gian ngàn vạn năm, Mạt Ách đại nhân chỉ sử dụng lực lượng Thủy Tổ kiếm một lần... đó là phá vỡ vách tường hỗn độn, trục xuất Kiếp Thiên ma tộc. Mặc dù tuổi thọ của hắn sẽ giảm mạnh, nhưng không đến mức suy giảm đến mức độ như vậy.

- Mà... nếu như trong khoảng thời gian ngắn hắn vận dụng lực lượng của Thủy Tổ kiếm liên tục hai lần, như vậy hắn sẽ nhanh chóng hết tuổi thọ, vậy càng có khả năng.

Ánh mắt Vân Triệt liền ngưng lại:

- Ngươi đang nói...

- Lần thứ hai này, vô cùng có khả năng đó là lúc giao chiến với Tà thần!

Vân Triệt: “...”

- Trận chiến này quyết định vận mệnh của đời sau Tà thần với Kiếp Thiên ma đế. Mà đời sau của bọn họ không thể nghi ngờ là nửa người nửa ma. Tính tình của Mạt Ách đại nhân vô cùng ngay thẳng ghét ác, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép một đời sau như vậy... còn là một đời sau của sáng thế thần lưu lại cho thần tộc. Cho nên, trận chiến này, hắn tuyệt đối sẽ không cho phép bản thân bị bại.

- Nhưng mà, kết quả chắc lại không như hắn mong muốn. Lê Sa đại nhân cũng từng nói, lực lượng của Tà thần rất có khả năng đã vượt qua Mạt Ách đại nhân. Trận chiến này chắc là Mạt Ách đại nhân bị đánh bại... Nhưng hắn không cam lòng bại, cũng tuyệt đối k cho phép kết quả bị bại, vì thế hắn sử dụng lực lượng của Thủy Tổ kiếm.

- Dưới lực lượng của Thủy Tổ kiếm... Tà thần bị đánh bại.

- Khi đó cách lúc Mạt Ách đại nhân sử dụng Thủy Tổ kiếm đánh mở vách tường hỗn độn mới qua thời gian cực ngắn.

- Trong khoảng thời gian ngắn sử dụng lực lượng của Thủy Tổ kiếm hai lần, hao tổn đối với tuổi thọ của Mạt Ách đại nhân cũng không chỉ đơn giản là tăng lên hai lần như vậy, cũng dẫn đến Mạt Ách đại nhân sau đó chết sớm... Kết quả sau đó, Mạt Ách đại nhân vô cùng rõ ràng, nhưng tính tình của hắn là như thế, thân là đế vương thần tộc cao nhất, đứng đầu sáng thế thần, trong mắt hắn không chấp nhận được một hạt bụi... nhất là dính dáng đến điểm mấu chốt với tôn nghiêm của thần tộc.

Vân Triệt mở miệng nói:

- Cho nên, đời sau của Tà thần và Kiếp Thiên ma đế... bị xóa bỏ như vậy?

Thiếu nữ băng hoàng lại cho Vân Triệt một câu trả lời ngoài ý muốn:

- Không, cũng không bị xóa bỏ, mà bị [tách ra].


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment