.
._732__1" class="block_" lang="en">Trang 732# 1
Chương 1464: Kỳ quái không có nguyên nhân
Vân Triệt cùng tu luyện Quang Minh và Hắc Ám huyền lực đã đủ để khiến cho Kiếp Uyên có phần kinh sợ.
Mà giờ phút này, một động tác tiện tay của hắn, chính là Quang Minh huyền lực với Hắc Ám huyền lực đồng thời phóng thích!
Chẳng những cùng tu luyện, còn có thể đồng thời phóng thích!?
Trong một tích tắc đó tròng mắt của Kiếp Uyên hung hăng giật giật... đáng tiếc Vân Triệt đang trong nghi hoặc mê man, vẫn chưa nhìn thấy.
Từ trước đến giờ hắn không hề cảm thấy Quang Minh huyền lực và Hắc Ám huyền lực đồng thời tồn tại trong người có gì không đúng, Mộc Huyền Âm biết được một điểm này cũng không cảm thấy có gì không đúng.
Dù sao huyền mạch của Nguyên Tố sáng thế thần vốn nên có năng lực khống chế nguyên tố đến cực hạn nhất, càng toàn diện nhất.
Nhưng mà lại xé rách nhận thức của một ma đế thượng cổ! Khiến một ma đế thượng cổ vì vậy mà khiếp sợ thất sắc.
Nhìn Quang Minh với Hắc Ám mà Vân Triệt cùng nắm giữ, hơn nữa chính là tiện tay thi triển ra, trong lòng Kiếp Uyên như sóng biển bốc lên, khiếp sợ không thôi.
Thân là Kiếp Thiên ma đế, ánh mắt của nàng nhìn Vân Triệt vào lúc này... lại giống như đang nhìn một quái vật không thể nào lý giải nổi!
Đây rốt cuộc là vì sao?
Chẳng lẽ sau khi lực lượng của hắn được phàm nhân kế thừa lại đã xảy ra dị biến nào đó?
Không đúng! Cho dù dị biến như thế nào cũng tuyệt đối không có khả năng phá vỡ pháp tắc cơ bản nhất. Quang ám trái ngược không thể cùng tồn tại, đây là pháp tắc sáng thế cơ bản nhất, tuyệt đối không có khả năng... cũng chưa từng bị phá vỡ.
Sao hắn có thể...
Đợi chút... phá vỡ pháp tắc sáng thế!?
Vài cái chớp mắt ngắn ngủi, ánh mắt của Kiếp Uyên thay đổi liên tục mười lần. Cho dù ở thời đại thượng cổ, nàng cũng hiếm khi kinh hãi như thế.
Kiếp Uyên càng sợ hãi, Vân Triệt càng lờ mờ... phản ứng của Kiếp Uyên không giống như giả dối, mà thân là Kiếp Thiên ma đế, nàng cũng tuyệt đối không có khả năng cố ý làm ra phản ứng như vậy để chọc hắn chơi.
Hồi tưởng lại quá trình bản thân có được Hắc Ám huyền lực với Quang Minh huyền lực... Hắc Ám là do sau khi U nhi cho hắn mầm mống hắc ám đã có thể khống chế hoàn mỹ, còn Quang Minh là sau khi ngủ với Thần Hi đột nhiên có được, sau đó tùy tiện tu luyện một chút rồi vô cùng thuần thục.
Cái gì mà bài xích tương khắc, hoàn toàn không hề có ở trên người hắn!
Tà thần có phần sợ hãi Quang Minh huyền lực... mà hắn thân mang Hắc Ám huyền lực, khi đối mặt với Quang Minh thần lực của Thần Hi lại không hề có một chút cảm giác không thoải mái với e ngại.
- Phụ mẫu ngươi là ai?
Kiếp Uyên đột nhiên trầm giọng hỏi.
Vân Triệt trả lời ngay:
- Phụ mẫu của vãn bối đều là nhân loại bình thường...
- Đừng nhiều lời.
Không đợi Vân Triệt giải thích, Kiếp Uyên đã đưa tay túm lấy hắn:
- “Thứ” ở trên người ngươi tuyệt đối không bình thường! Ta phải chính mắt nhìn thấy!
Kiếp Uyên nói như thế, Vân Triệt tự nhiên không có khả năng cự tuyệt, chỉ có thể gật đầu:
- Được.
Rất nhanh, hắn mang theo Kiếp Uyên đi đến Yêu Hoàng thành ở Huyễn Yêu giới.
Bộ tộc Vân thị, Vân Khinh Hồng với Mộ Vũ Nhu mới vừa kết thúc bận rộn, đang ngồi trên bàn đá thản nhiên thưởng thức trà. Trạng thái của Huyễn Yêu giới với Vân gia đã sớm không giống như trước kia, khó có chuyện ưu phiền, khí sắc của bọn họ cũng dần tốt lên.
Kiếp Uyên yên lặng nhìn hai người, sau đó linh giác lại quét qua mỗi một người của Vân gia, tiếp theo nữa lại theo Vân Triệt dẫn dắt đi đến Mộ gia nhà ông ngoại hắn...
Nhưng không hề phát hiện ra khác thường gì.
Cho dù phụ thân của hắn hay mẫu thân, tộc nhân, ông ngoại, cậu... ở trong mắt Kiếp Uyên đều là phàm linh không hề có gì khác lạ. Tuy rằng thực lực của bọn họ đứng ở đỉnh phong của tinh cầu này, nhưng với độ cao của Kiếp Uyên, tất cả đều là phàm linh phổ thông mà hèn mọn.
Kiếp Uyên thất vọng rất nhiều, càng nghi hoặc không hiểu:
- Ngươi lớn lên trong thành này?
- Không phải.
Vân Triệt lắc đầu, đơn giản giải thích cảnh ngộ mình đã gặp phải sau khi sinh ra:
- Tuy rằng ta là hài tử Vân gia, nhưng nơi sinh ra và lớn lên đều ở Thiên Huyền đại lục, sau hai mươi tuổi mới nhận tổ quy tông.
Ánh mắt của Kiếp Uyên lại ngưng lại... chẳng lẽ là do chỗ đó gây nên?
Nàng lại đột nhiên hỏi
- Mang ta đi chỗ ngươi trưởng thành nhìn xem!
Thật hiển nhiên, Kiếp Uyên coi trọng chuyện này thần kỳ, Vân Triệt lại dẫn nàng đi chỗ Lưu Vân thành... Có thể khiến cho Kiếp Uyên có phản ứng như vậy, chính hắn cũng muốn biết trên người mình rốt cuộc có dị trạng gì.
Đi đến Lưu Vân thành, chân mày của Kiếp Uyên nhất thời nhíu lại... Cấp bậc khí tức nơi này vô cùng mỏng manh thấp kém, sợ rằng ở nơi tinh cầu nhỏ này cũng khó mà tìm thấy được nơi nào thấp hơn.
Linh giác đảo qua, không hề ngoài ý muốn, tu vi huyền đạo của người nơi này đều thấp đến đáng thương, huyền thú cũng là một đám huyền thú cấp thấp.
- Ngươi chính là lớn lên ở nơi này?
Kiếp Uyên càng thất vọng.
Vân Triệt gật đầu nói:
- Đúng. Nơi này tên là Lưu Vân thành, vãn bối ở trong này vẫn luôn trưởng thành đến năm mười sáu tuổi, trước mười sáu tuổi chưa từng rời khỏi đây. Những năm này vãn bối vẫn thường xuyên trở về nơi này.
“...” Kiếp Uyên nhíu nhíu mày, linh giác lần lượt đảo qua, đột nhiên hỏi:
- Người gần bên cạnh ngươi lâu nhất là ai?
Đáp án không thể nghi ngờ là Tiêu Linh Tịch. Bọn họ cùng nhau lớn lên dưới gối Tiêu Liệt, trước khi Vân Triệt mười sáu tuổi vẫn chưa bao giờ tách ra một ngày, nhất là trước mười tuổi ngay cả ngủ cũng đều ngủ cùng trên một chiếc giường lớn, chân chính ngày đêm không rời.
Dáng vẻ thận trọng quá đáng của Kiếp Uyên khiến Vân Triệt do dự ngắn ngủi, cuối cùng vẫn chi tiết nói:
- Là Linh Tịch, trước kia nàng là tiểu cô của vãn bối, còn nhỏ hơn vãn bối một tuổi, là người làm bạn cùng nhau lớn lên với vãn bối.
Theo chỉ dẫn của Vân Triệt, Kiếp Uyên tập trung vào bóng dáng của Tiêu Linh Tịch, rất nhanh lại lộ ra vẻ thất vọng.
Đây là một thiếu nữ tươi mát điềm tĩnh quá đáng, mặc dù có khí tức huyền lực mới vào thần đạo, nhưng nàng vừa liếc mắt đã nhận ra tu vi của thiếu nữ này do ngoại lực thúc giục thành, căn cơ cực kỳ bất ổn, mà chính thiếu nữ này cũng không hề để ý, gần như không hề tìm thấy một chút dấu hiệu củng cố thêm, rõ ràng không hề có hứng thú và theo đuổi quá lớn đối với huyền đạo.
Một nữ tử nhân loại quá mức thuần túy.
Kiếp Uyên cuối cùng buông tha cho:
- Thôi. Có lẽ do diễn biến của hỗn độn những năm này khiến cho một vài pháp tắc cũng xuất hiện biến hóa.
“...” Đừng nói Kiếp Uyên, kể cả Vân Triệt đều không thể tin nổi lời này. Theo hai tộc thần ma bị giết, khí tức và pháp tắc hỗn độn vẫn luôn luôn “Thoái hóa” về tầng thấp, sao lại xuất hiện pháp tắc thay đổi mà ngay cả ma đế đều không giải thích được.
Kiếp Uyên xoay người, đã biến mất ở trước mặt Vân Triệt, chỉ còn ma âm còn sót lại phiêu đãng bên lỗ tai hắn:
- Thú loạn nhân loạn với trật tự sụp đổ ở tinh cầu này, ta sẽ khống chế, ngươi không cần xen vào nữa.
Trong lòng truyền đến giọng nói của Hòa Lăng:
- Chủ nhân, dáng vẻ của Kiếp Thiên ma đế thật đáng sợ, nàng giống như... thật sự bị chủ nhân hù sợ?
- Đại khái... nàng cảm thấy ta càng thêm kỳ quái đi.
Vân Triệt gãi gãi chóp mũi, trong lòng cũng theo đó mà gieo xuống một nghi hoặc thật sâu.
Không nghĩ nhiều hơn nữa, nhìn Tiêu Linh Tịch ở phía dưới, khóe môi Vân Triệt khẽ nhếch, từ trên trời hạ xuống, trong một tiếng kêu to của nàng, trực tiếp bổ nhào nàng trên đất, ôm chặt lăn lộn đến trong vườn hoa...
....
Tin tức ma đế về thế cũng không truyền ra trên quy mô lớn, cũng không có ai dám tùy ý truyền ra, nhưng người phải biết đã âm thầm biết được. Người không nên biết cũng mơ hồ cảm giác được không khí của thần giới đã xảy ra biến hóa vi diệu.
Nhất là Giới Vương tông môn ở các đại tinh giới, đệ tử trong tông đều phát hiện ra ba chữ “Ngâm Tuyết giới” tăng lên nhiều lần chưa từng có.
Mà kỳ quái nhất là làm người thuộc về Ngâm Tuyết giới. Bắt đầu từ nửa tháng trước, mỗi một ngày đều sẽ có lượng lớn huyền hạm đến Ngâm Tuyết giới, từng danh hào của những huyền hạm này đều như sét đánh bên tai, rõ ràng đều đến từ Giới Vương tông môn của tinh giới thượng vị.
Trước kia, huyền hạm cấp bậc này mấy trăm mấy ngàn năm đều không thấy được một cái, những ngày này lại tụ tập xuất hiện. Mà mỗi một nhân vật đi ra từ trong huyền hạm này, từng người đều là Giới Vương thượng vị đủ để cho toàn bộ Ngâm Tuyết giới quỳ gối nghênh đón, nhưng sau khi bọn họ đến, lại từng người ôn hòa hữu lễ, thậm chí mang theo một chút kính cẩn, còn toàn bộ mang theo lễ trọng hận không thể nhồi đầy vào trong huyền hạm.
Quả thật giống như đang bái phỏng Vương giới cao nhất!
Một lần lại một lần, từng đợt lại từng đợt... Ngâm Tuyết giới, nhất là trên dưới Băng Hoàng thần tông đều đã sớm kinh hãi đến chết lặng, lại không ai biết được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Băng Hoàng thánh điện.
- Ngày mai sẽ có ba mươi bảy tinh giới thượng vị đến bái phỏng. Mặt khác, hôm nay thu được rất nhiều bái thiếp, có chừng hơn một ngàn tấm.
Mộc Băng Vân bình thản nói với Mộc Huyền Âm.
- Tại sao lại nhiều như vậy?
Mộc Huyền Âm khẽ chau mày.
Mộc Băng Vân nói:
- Bái thiếp trước hôm qua đều là tinh giới thượng vị. Bái thiếp hôm nay thu được lại số lượng lớn đến từ tinh giới trung vị. Các tinh giới trung vị khác chắc không thể nào biết được chuyện ma đế lâm thế, muội nghĩ, chắc các Giới Vương thượng vị này lần lượt đến bái phỏng, dẫn tới các tinh giới trung vị kinh nghi trong lòng, cho nên làm như thế.
Mộc Huyền Âm nhíu chặt băng mi, nói:
- Bên chỗ tinh giới thượng vị kia vẫn do muội và Hoán Chi tiếp đãi, nhớ không được mất lễ số, là lễ thường có thể thu, cũng tặng lại tương đương, lễ trọng các thứ đều từ chối! Nếu như hỏi về Vân Triệt, cứ bảo hắn đang cùng Kiếp Thiên ma đế ngao du hỗn độn, không biết ngày về.
- Bên chỗ tinh giới trung vị kia cứ kêu Thản Chi tiếp đãi, dặn dò hắn không được tiết lộ ra chuyện gì không nên tiết lộ.
Mộc Băng Vân ngẫm nghĩ, lại nói:
- Muội hiểu được. Tính đến bây giờ đã có trên trăm Giới Vương thượng vị cường điệu đề cập đến chuyện đám hỏi, tỷ tỷ có thể cân nhắc nhiều hơn. Đây đều là nữ nhi Giới Vương vang danh đã lâu, xuất thân dung mạo không thể soi mói, vả lại chỉ rõ cam nguyện làm thiếp. Đây đều chứa rất nhiều ưu việt đối với tương lai của Vân Triệt.
- Toàn bộ cự tuyệt, không được nhắc lại!
Mộc Huyền Âm quả quyết nói, giọng nói rét lạnh thêm vài phần.
- Được rồi, tất cả đều theo ý của tỷ tỷ.
Mộc Băng Vân nhẹ nhàng lên tiếng nói, nghĩ tới biến hóa những ngày này ở Ngâm Tuyết giới, nàng cảm thán nói
- Ngâm Tuyết giới vốn là nơi cực hàn thanh tĩnh, chưa bao giờ có thời đại nào náo nhiệt giống như thế. Kể cả Vương giới mới lập, sợ rằng cũng không đến mức như thế.
Giọng điệu của Mộc Huyền Âm lạnh nhạt, trong một đêm được vô số tinh giới thượng vị nịnh nọt, tranh nhau bái phỏng lấy lòng, nàng cũng không kích động với có tư thế kiêu ngạo giống như rất nhiều người:
- Hừ! Cho dù thật sự lại ra một Vương giới, cũng sẽ chỉ làm cho bọn họ kính sợ. Nhưng Kiếp Thiên ma đế lại có thể mỗi một tiếng nói một cử động quyết định sinh tử tồn vong của bọn họ. Mà có thể cho bọn họ phù bảo mệnh chỉ có Vân Triệt, mà muốn gây ấn tượng tốt cho Vân Triệt, tự nhiên phải bắt đầu từ Ngâm Tuyết giới chúng ta. Hành động lần này của bọn họ lại quá mức bình thường.
Mộc Huyền Âm nói không sai, uy hiếp mà Kiếp Thiên ma đế mang đến, đừng nói một Vương giới, kể cả trăm, ngàn đều không thể so sánh với.
Nử tháng này, phần đông tinh giới thượng vị biết được chân tướng, bọn họ liên tiếp lấy lòng nịnh bợ Ngâm Tuyết giới, tuyệt đối còn hơn xa kính sợ Vương giới.
Mà chính bọn họ cũng tuyệt đối không nghĩ đến bọn họ thân là Giới Vương thượng vị lại sẽ có một ngày như vậy.
- Tỷ tỷ, tỷ nói... Kiếp Thiên ma đế về thế, thật sự cứ trở thành đứng đầu hỗn độn như vậy, mà không phải họa thế sao?
Mộc Băng Vân hỏi.
Đây cũng là chuyện mà tất cả người biết được chân tướng quan tâm lo lắng nhất.
Mộc Huyền Âm nhắm mắt, nói khẽ:
- Ta cảm thấy sẽ như vậy. Ta đã tận mắt nhìn thấy Kiếp Thiên ma đế, lực lượng của nàng cường đại đến không cách nào tưởng tượng được, nhưng tính tình của nàng lại không hề đáng sợ giống như dự tính chút nào.
- Với cấp bậc của nàng, cho dù không có oán hận những năm này, cũng vốn sẽ không đi để ý đến sinh tử của vạn linh. Nhưng một ngày này, kể cả khi nàng tiện tay giết chết ba phạm thần, cũng rõ ràng có phần khống chế, bằng không chỉ cần dư lực lưu lại cũng đủ để xóa bỏ mọi người ở đây, sau đó lại chỉ vì mấy câu nói của Vân Triệt mà tha thứ cho mọi người.
- Nửa tháng trôi qua, nàng lại chưa hề xuất hiện, bên trong thần giới và hạ giới đều không hề có dấu hiệu tai họa do nàng gây nên. Ta nghĩ, trận “Tai họa” này sẽ không hề bộc phát.
- Nhưng khác biệt chính là, trên đời này nhiều thêm một đứng đầu hỗn độn chân chính! Về sau vạn vật vạn linh đều phải thuận theo quy tắc mà nàng chế định.
Mộc Băng Vân tiếp lời nói
- Như vậy Vân Triệt kế thừa Tà thần thần lực độc chiếm được ưu ái của tân chủ hỗn độn, từ đây có thể hoành hành không sợ.
Nàng khẽ cười:
- Thật sự không sai.
Nói xong câu đó, Mộc Băng Vân vốn tưởng rằng với tính tình của Mộc Huyền Âm, nhất định sẽ khinh thường thái độ dựa vào người khác cáo mượn oai hùm của Vân Triệt, nhưng lại nghe Mộc Huyền Âm sâu xa nói:
- Như vậy cũng tốt. Ít nhất sẽ không có người dám mơ ước khi dễ hắn, kể cả hắn bởi vì vậy mà ngang ngược càn rỡ, làm xằng làm bậy vẫn còn tốt hơn trước kia...
Mộc Băng Vân: “...”