.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1502" class="block_" lang="en">Trang 751# 2
Chương 1503: Song tử dung hợp
- Xài chung? Xài chung như thế nào?
Kiếm hồn của Hồng nhi là vì để cho mệnh hồn của nàng hoàn chỉnh mà nặn thành, đây vốn vượt ra khỏi phạm trù lý giải của Vân Triệt, lời Kiếp Uyên nói để cho hắn càng không cách nào lý giải được... thứ này còn có thể xài chung?
- Theo lẽ thường mà nói đương nhiên không có khả năng. Nhưng mà Hồng nhi với U nhi vốn cùng một thể, hồn nguyên tương thông, mà Hồng nhi lại tương liên với sinh mệnh của ngươi, như vậy, lấy ngươi làm vật trung gian, xài chung kiếm hồn có thể thực hiện được!
Vân Triệt: “...??”
Linh hồn của Hồng nhi, kiếm hồn của Hồng nhi, dị biến của Hồng nhi... Tất cả tồn tại của Hồng nhi đều là cấp bậc sáng thế thần. Nàng là đời sau cấm kỵ duy nhất do sáng thế thần và ma đế kết hợp sinh ra, sự tồn tại của nàng lại trải qua kịch biến của rất nhiều người.
Không hề nghi ngờ, Kiếp Uyên là người duy nhất trên thế giới này biết được Hồng nhi là tồn tại ra sao, nhưng kể cả nàng cũng không cách nào hoàn toàn lý giải được... ví dụ như Hồng nhi lấy kiếm làm thức ăn.
Kiếm Linh thần tộc là thần tộc có thể hóa Tru Ma kiếm, Kiếp Thiên ma tộc mà ma tộc có thể hóa Ma Thần kiếm, đều chưa bao giờ lấy kiếm làm thức ăn loại chuyện kỳ quái này.
Vân Triệt ngẫm nghĩ, đột nhiên chân mày vừa động, hỏi:
- Tiền bối, tiền bối từng nói Quang Minh lực với Hắc Ám lực tuyệt đối không thể cùng tồn tại. Trong linh hồn của Hồng nhi bị sáp nhập vào Quang Minh thần lực giống như Kiếm Linh thần tộc, còn U nhi lại là ma hồn hắc ám thuần túy. Như thế sẽ không bài xích lẫn nhau sao?
Kiếp Uyên nhìn Vân Triệt, tròng mắt tối đen giống như càng u ám thêm vài phần:
- Nếu như ở trên người người khác, đúng là như thế, nhưng mà chỉ có ngươi... Ngươi là quái thai có thể đồng thời tồn tại, thậm chí đồng thời khống chế Quang Minh lực với Hắc Ám lực! Thân thể của ngươi hiển nhiên vốn không đếm xỉa đến pháp tắc cơ bản giữa Quang Minh với Hắc Ám!
- Như vậy, sau khi U nhi và Hồng nhi tương liên với sinh mệnh của ngươi, cũng ở dưới tình huống trong pháp tắc không bình thường này, có khả năng rất lớn có thể làm cùng tồn tại được!
- Mặt khác, có ma hồn của U nhi, kiếm hai đứa biến thành, uy lực cũng được đến tăng lên vô cùng vĩ đại. Đây cũng là một trợ lực rất lớn đối với ngươi.
Bốn chữ “Vô cùng vĩ đại” này không phải đến từ phàm nhân, mà đến từ trong miệng Kiếp Thiên ma đế!
- Thật sự... có thể thành công sao?
Vân Triệt nhìn ánh mắt mơ hồ của U nhi, có phần bất an nói.
- Thử một lần sẽ biết!
Giọng Kiếp Uyên bình thản, nhìn dáng vẻ của nàng, hiển nhiên không phải chính là thử mà là có thành công gần như hoàn toàn nắm chắc.
Dù sao Hồng nhi và U nhi là nữ nhi của nàng, nàng rõ ràng nhất linh hồn của hai người, cũng rõ ràng kiếm hồn đặc thù của Hồng nhi, cũng vô cùng rõ ràng “Hồn mệnh tinh di” giữa Vân Triệt với Hồng nhi là liên hệ sinh mệnh như thế nào.
- Kêu Hồng nhi xuất hiện đi.
Theo ý niệm của Vân Triệt triệu hồi, một chút hồng quang lại bắn ra từ trong kiếm ấn màu son, trước người Vân Triệt xuất hiện bóng dáng của Hồng nhi, nàng hắt xì một cái, đột nhiên nói với Vân Triệt:
- Kêu U nhi xài chung kiếm hồn với ta? Là kêu U nhi cùng tiến vào “Ở” sao?
Vân Triệt:
- Hả... ngươi cũng nghe thấy rồi?
- Lỗ tai của người ta cũng không hư mất.
Hồng nhi hừ hừ cái mũi nhỏ.
Ở... tiến vào ở?
Thân thể của Vân Triệt hơi cúi xuống:
- Đại khái chính là ý tứ mà ngươi lý giải đi. Vậy ngươi... bằng lòng không?
Hồng nhi là người trừ ăn, ngủ ra, không hề để ý đến bất cứ thứ gì khác, từ khi gặp được nàng đến bây giờ đã nhiều năm như vậy, nàng không hề quan tâm đến xuất thân ban đầu của mình, phụ mẫu là ai cũng không để ý, bản thân là một tồn tại đặc thù bao nhiêu, cũng từ đầu đều sẽ không để ở trong lòng.
Hồng nhi cong mi nhỏ, cười tủm tỉm nói:
- Đương nhiên rồi. Ta rất thích U nhi, có phải như vậy về sau U nhi có thể luôn luôn chơi cùng ta rồi không?
- Đại khái là như vậy đi. Nhưng mà bây giờ còn không biết có thể thành công hay không, lại không biết có tạo thành tổn thương cho ngươi hay không.
Bên kia, Kiếp Uyên đã cúi người xuống bên người U nhi, nàng nhẹ nhàng nói chuyện, sau đó ánh mắt chuyển qua, nói:
- Bắt đầu đi... kêu Hồng nhi hóa kiếm.
Vân Triệt khẽ gật đầu:
- Hồng nhi.
Sáng rọi chợt lóe lên, nhất thời Hồng nhi đã hóa thành Kiếp Thiên Tru Ma kiếm, ở trong thế giới hắc ám vẫn rõ ràng là kiếm quang lóng lánh màu son.
Kiếp Uyên tiến lên trước, vào lúc này bên trong ma đồng của nàng phóng xuất ra một chút quang mang vô cùng kỳ dị. Nàng chìa hai tay, ngón tay điểm nhẹ lên trên thân kiếm màu son, tay kia thì chạm lên trên người U nhi:
- Tuy rằng là kêu ma hồn của U nhi với kiếm hồn của Hồng nhi tương dung, nhưng “Vật dẫn trung tâm” chân chính là ngươi. Cho nên từ giờ trở đi ngươi phải hoàn toàn phóng thích khí tức tính mạng và linh hồn của ngươi, lát nữa cho dù phát sinh chuyện gì, ngươi cũng không thể kháng cự.
- Vãn bối đã rõ.
Vân Triệt gật đầu, vào một khắc này khí tức của hắn cũng hoàn toàn phóng ra ngoài, cho dù sức sống hay tinh thần lực đều ở dưới trạng thái không hề đề phòng, lực lượng gì đều có thể xâm nhập.
Cũng vào lúc này, trên người Kiếp Uyên đột nhiên phóng thích ra một chút hắc quang làm cho người ta sợ hãi, nháy mắt, thân thể, linh hồn của Vân Triệt bị hắc ám vô tận hoàn toàn cắn nuốt, để cho hắn lập tức rơi vào trong bóng tối hoàn toàn triệt để, lại không cảm giác được sự tồn tại của mọi sự vật gì khác.
Thế giới hắc ám, hắn mơ hồ thấy được một huyền trận màu đen hình thù kỳ lạ đang thong thả xoay tròn, huyền trận hắc ám kia tồn tại rõ ràng, nhưng hắn lại không hề cảm giác được chút khí tức nào... Là cấp bậc lực lượng của nó thật sự rất cao, tinh thần lực của Vân Triệt kể cả tư cách cảm giác đều không có.
Huyền trận hắc ám đang cấp tốc xoay tròn, sau đó cấp tốc phóng đại...
Không biết qua bao lâu, huyền trận hắc ám đột nhiên tán loạn, ý thức của hắn cũng theo đó sụp đổ, hóa thành vô số mảnh nhỏ hắc ám.
- A...
Vân Triệt rên lên một tiếng, lập tức phục hồi tinh thần lại, ánh mắt cuối cùng cũng khôi phục tiêu cự.
Phía trước, hắn thấy được Kiếp Uyên đang hờ hững đứng đó, giống như chưa bao giờ di động, mà bên cạnh nàng đã không có bóng dáng của U nhi.
- Tiền bối, tình huống như thế nào?
Hắn vừa hỏi ra miệng, tầm mắt lập tức khựng lại.
Bên người hắn, một thanh kiếm khổng lồ đang lẳng lặng đứng ở đó. Nó có thân kiếm giống với Kiếp Thiên Tru Ma kiếm như đúc, nhưng khác biệt chính là thân kiếm của nó là màu bạc sáng... giống với mái tóc dài màu bạc của U nhi.
Thân kiếm màu bạc lại quấn quanh lấy sương mù màu đen nhàn nhạt.
Bảo châu chỗ tiếp nối chuôi kiếm với thân kiếm cũng không phải là màu đỏ thắm mà hiện ra màu sắc rực rỡ nhàn nhạt, bốn màu sắc, hoàn toàn phù hợp với màu mắt của U nhi.
Bên trong bảo châu chiếu ra bóng dáng U nhi thu nhỏ, nàng chậm rãi xoay người, giống như tràn đầy tò mò và mê man với thế giới xa lạ và bản thân hơi xa lạ này.
- Đây là... Kiếm do linh hồn của U nhi dung hợp với kiếm hồn hóa thành...
Vân Triệt thì thầm nói, sau đó quay đầu nhìn về phía Kiếp Uyên:
- Thành công rồi!?
Kiếp Uyên nói khẽ:
- Đúng, thành công rồi. Còn đơn giản thoải mái hơn dự tính của ta rất xa... cũng khó trách, hai đứa vốn là một thể, vốn là nữ nhi của ta, cho dù dị biến tàn khốc đi nữa, sao lại có thể bài xích đối phương.
Nàng thở nhẹ một hơi, nói:
- Nhưng mà, về kết quả có chút lệch lạc như vậy.
- Lệch lạc?
Chân mày Vân Triệt vừa động.
- Tự ngươi cảm giác một chút sẽ biết.
Vân Triệt nhất thời ngưng tâm, sau đó lập tức nhận thấy được, lúc này Hồng nhi lại về tới thế giới của Thiên Độc châu, hơn nữa... ở trong mê ngủ.
- Ở trên người quái thai ngươi, Hồng nhi được trao cho Quang Minh thần lực và U nhi có được Hắc Ám thần lực, quả nhiên có thể cùng tồn tại Nhưng mà cũng chỉ là cùng tồn tại, nhưng không cách nào giống như bản thân mình, có thể đồng thời phóng thích, khống chế hai lực lượng vốn hoàn toàn trái ngược nhau này.
- Nói cách khác, bình thường hai đứa có thể đồng thời tồn tại, mà một khi hóa kiếm, ý thức của Hồng nhi và U nhi chỉ có thể tồn tại một, một cái khác sẽ rơi vào ngủ say.
- Nếu là Tru Ma kiếm, U nhi sẽ ngủ say, nếu là Ma Đế kiếm, Hồng nhi sẽ ngủ say. Nhưng mà có thể đồng thời tồn tại, bản thân đã là thần tích không có khả năng xuất hiện được ở trên người người khác.
Vân Triệt hoàn toàn nghe hiểu lời Kiếp Uyên nói. Hắn nhìn ma kiếm U nhi biến thành ở trước mặt, ánh mắt nhìn chăm chú vào tên kiếm khắc ấn ở chuôi kiếm, chậm rãi lẩm bẩm:
- Kiếp... Thiên... Ma... Đế... kiếm!
Kiếp Uyên lạnh nhạt nói:
- Kiếm do Kiếp Thiên ma tộc ta biến thành tên là Kiếp Thiên Ma Thần kiếm. Chỉ có kiếm do ta biến thành mới là Kiếp Thiên Ma Đế kiếm. Hiện giờ phía sau ta, trên đời này cuối cùng xuất hiện Kiếp Thiên Ma Đế kiếm thứ hai... không hổ là nữ nhi của ta và Nghịch Huyền, chẳng qua chỉ có nửa linh hồn, vẫn khắc ấn xuống được cái tên “Ma Đế”.
Linh hồn của U nhi bị tách ra thành ma hồn thuần túy, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm mà nàng biến thành giống với Kiếp Thiên Tru Ma kiếm, là kiếm chỉ thuộc về hắn... Nhưng mà, khí tức hắc ám không tiếng động phóng thích ra từ trên thân kiếm cũng khiến cho hắn mơ hồ sinh ra cảm giác tim đập nhanh.
Hắn chìa tay ra, nắm trên chuôi kiếm, sau đó nắm chặt lấy.
Tức thì, cánh tay và khuôn mặt hắn đồng thời vặn vẹo, dưới chân suýt chút nữa lảo đảo.
Bởi vì thân kiếm chính là không hề nhúc nhích.
Trong lòng hắn chấn động, sau đó chân mày cau lại, cảnh quan Tà thần lập tức mở ra đến Oanh thiên, huyền khí trên người mãnh liệt bùng nổ, lực lượng giống như nước lũ tuôn đến hai tay, trong miệng phát ra tiếng gầm rú giống như dã thú.
- A!!
Một tiếng gầm nhẹ, hai tay của Vân Triệt chấn động, suýt chút nữa đứt đoạn.
Mà cự kiếm phóng thích ra u quang vẫn yên tĩnh đứng đó, không hề nhúc nhích.
U nhi trong kiếm châu màu sắc rực rỡ, còn có Kiếp Uyên đều nhìn về phía hắn... Ánh mắt đều hơi quái dị.
Trong lòng Vân Triệt khiếp sợ khôn kể, hắn chợt cắn răng, không hề do dự mở ra “Diêm hoàng”.
Rầm!!
Huyền khí trên người bùng nổ giống như núi lửa, màu sắc huyền khí cũng nồng đậm giống như nham thạch nóng chảy. Dưới lực lượng cực hạn của Vân Triệt, thân kiếm màu bạc cuối cùng động, theo cánh tay Vân Triệt chậm rãi nâng lên, chỉ về phía trước không gian hắc ám.
Nhất thời không gian hắc ám giống như đột nhiên cuốn động lên một luồng gió bão u lãnh, một luồng ma uy hắc ám như đến từ vực sâu vô tận bao phủ toàn bộ thế giới... Xa xa, một mảng biển hoa âm u sống trong hắc ám, chiếu sáng hắc ám đột nhiên dừng lay động, tất cả u minh bà la hoa đều trong run rẩy cấp tốc khép kín cánh hoa âm u lại, tử quang âm u vốn đặc biệt sáng ngời cấp tốc ảm đạm đi.
Ở trong run rẩy biểu đạt chúng đang sợ hãi với thần phục.
Cánh tay Vân Triệt đang run run, hàm răng cắn vang lên “Răng rắc”. “Diêm hoàng” là trạng thái cực hạn nhất của hắn, lại gần như chỉ có thể miễn cưỡng nâng Ma Đế kiếm lên, rồi chợt rớt xuống.
Rầm!!
Kiếp Thiên Ma Đế kiếm nặng nề nện đất, toàn bộ không gian hắc ám kịch liệt chấn động, sắp sụp đổ.
Hai tay Vân Triệt đỡ kiếm, toàn thân đổ mồ hôi như mưa, đã không còn cách nào nâng nó lên thêm một lần nữa.
Cảnh giới huyền lực hiện giờ của hắn là Thần Vương cảnh cấp một, nhưng dưới trạng thái cực hạn, có thể so với Thần Quân sơ cấp, mà chính là hình thức lực lượng này lại chỉ có thể miễn cưỡng nâng nó lên ngắn ngủi, muốn khống chế đều vốn là chuyện không có khả năng!
Nếu có thể hoàn toàn khống chế, không cách nào tưởng tượng nổi sẽ phóng xuất ra kiếm uy hắc ám dữ dội khủng bố thế nào.
Kiếp Uyên lạnh nhạt cười:
- A, ngươi còn kém xa lắm.
Gương mặt Vân Triệt đỏ bừng, trong lòng cũng hơi buồn bực.
Lúc trước Kiếp Uyên đã nói, sau khi linh hồn của U nhi dung hợp kiếm hồn, kiếm uy của kiếm biến thành nhất định sẽ tăng lên vô cùng vĩ đại. Mà mầm mống tăng lên giờ phút này đã hiện ra rõ ràng trước mắt.
Mặc dù kiếm do Hồng nhi biến thành cũng có ma uy đặc thù đến từ Kiếp Thiên ma đế, nhưng chỉ vẻn vẹn là uy áp, chủ thuộc tính vẫn là Quang Minh thần lực mà ma sợ, kiếm biến thành là Tru Ma kiếm có Kiếp Thiên ma uy, mà kiếm do U nhi biến thành lại có thuộc tính hoàn toàn trái ngược, là Ma Đế kiếm có Hắc Ám thần lực thuần túy!
Thuộc tính linh hồn của Hồng nhi và U nhi khác nhau, nhưng kiếm mà các nàng biến thành lại vốn đến từ chung một kiếm hồn, cho nên thuộc tính thần lực khác nhau, nhưng kiếm uy lại giống nhau như đúc.
Nói cách khác, lực lượng của Vân Triệt hiện giờ không cách nào khống chế được Ma Đế kiếm do U nhi biến thành, cũng đừng mong khống chế được Tru Ma kiếm do Hồng nhi hiện giờ biến thành.
Thật là câu chuyện có phần bi thương...
- Xem ra nếu muốn xứng đôi với Hồng nhi và U nhi, ta còn phải cố gắng nỗ lực mới được.
Vân Triệt tự giễu nói, sau đó cảm giác đỡ thân kiếm cũng bắt đầu có phần cố hết sức, vội vàng khẽ gọi một tiếng:
- U nhi!
Nhất thời, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm hóa thành một quang hoa màu đen bạc, bóng dáng của U nhi nhẹ nhàng xuất hiện trước mặt.
U nhi vừa mới hiện thân, bên cạnh nàng lập tức lóe lên hồng quang, Hồng nhi đã tự mình nhảy ra, nàng thật dùng sức chớp chớp mắt, nghi ngờ nói:
- Hả? Sao lại đột nhiên ngủ thiếp đi? Chủ nhân, ngươi có phải đã làm chuyện kỳ quái gì với ta rồi không?
Vân Triệt: “...” (ta không có, đừng nói bừa!)
- A?
Nàng đột nhiên chuyển mắt nhìn về phía U nhi ở bên cạnh, U nhi cũng nhìn về phía nàng, hai nàng đưa mắt nhìn đối phương, đều đột nhiên giật mình ở đó... thật lâu thật lâu, sau đó lại đồng thời chìa tay ra, đụng chạm lên trên mặt đối phương.
Một lần này, tay nhỏ bé của các nàng cũng không xuyên qua... Tay Hồng nhi chạm lên một chút lạnh lẽo, tay U nhi chạm lên một chút ấm áp xa lạ như vậy, lại kỳ dị như vậy.
Đôi mắt Hồng nhi lóe lên ánh sáng giống như ngôi sao:
- Wow! Ta thế mà lại chạm được vào U nhi... wow!
Nàng nhảy nhót kêu lên, lại không biết vì sao mình lại vui vẻ như vậy, càng sẽ không nghĩ vì sao lại vui vẻ như vậy, chính là rõ ràng cười vui vẻ như thế, trên mặt lại trượt xuống hai hàng nước mắt khó hiểu mà chính nàng cũng không nhận thấy được.
Tay nhỏ bé của U nhi thật chậm chạp thu hồi lại, ngơ ngác nhìn bàn tay mình hồi lâu, sau đó rất nhẹ, cẩn thận chìa về phía Vân Triệt, ngón út sợ hãi chạm lên lòng bàn tay của Vân Triệt, cũng chạm tới một ấm áp khác biệt khác.
Một lần này, nàng không thu hồi bàn tay nhỏ nhắn, mà nhìn vào ánh mắt của Vân Triệt, học dáng vẻ của Hồng nhi, mím nhẹ cánh môi, lộ ra một... nụ cười đã gần tới hoàn chỉnh.
“...” Kiếp Uyên quay đầu đi, không để cho Vân Triệt nhìn thấy hơi nước cấp tốc ngưng tụ trong mắt nàng, không cách nào khống chế:
- Hai đứa mới vừa “Dung hợp”, nhất định rất mệt mỏi, trước hết để cho hai đứa về nghỉ ngơi thật tốt đi.
- Ừm.
Vân Triệt lên tiếng trả lời, mỉm cười nói với hai nữ hài:
- Hồng nhi, U nhi, trước ngủ một giấc đi đã. U nhi, chờ sau khi ngươi tỉnh lại, ta sẽ dẫn ngươi đi xem thế giới bên ngoài.
U nhi gật đầu, cánh môi của nàng hé mở ra:
- Ừm...
Một tiếng rất nhẹ, thật thô ráp, nhưng lại rất rõ ràng.
Thân thể của Kiếp Uyên run lên bần bật, đầu quay đi càng ngẩng cao lên.