.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1563" class="block_" lang="en">Trang 782# 1
Chương 1564: Khai chiến
Chương 1564: Khai chiến
Chương 1564: Khai chiến
Yên tĩnh, yên tĩnh gần như đáng sợ. Mỉm cười trên mặt Bắc Hàn Sơ cứng ngắc, Bắc Hàn Thần Quân, Đông Khư Thần Quân... Mỗi một người ở đây đều gần như cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề.
Nam Hoàng Thiền Y đây là... cự tuyệt?
Nàng thế mà lại cự tuyệt!?
Nam Hoàng Thần Quân cũng sững sờ ở đó. Nam Hoàng Tiễn há hốc miệng, sau đó đột nhiên xoay người, trừng mắt nói:
- Thiền Y, muội... muội đang nói bậy bạ gì vậy!
Nam Hoàng Mặc Phong “Vụt” đứng lên, mặt lộ vẻ cười gượng, lớn tiếng nói:
- Bắc Hàn Thần Quân, thiếu cung chủ, tính tình Thiền Y luôn luôn lạnh lùng, lời nói mới vừa rồi của nàng chính là xuất phát từ nữ tử dè dặt, tuyệt đối không có ý tứ khéo léo từ chối.
Ánh mắt của hắn chuyển qua, trên mặt vẫn mang theo nụ cười rất không tự nhiên như trước, nhưng hai mắt lại lộ ra ý cảnh cáo sâu đậm:
- Thiền Y, khoảng thời gian trước nghe nói thiếu cung chủ gọi ngươi tới, ngươi vui mừng không cần nói cũng hiểu, hôm nay đạt được ước muốn, cũng đừng nhăn nhó, vẫn nói thẳng lời nói từ phế phủ với thiếu cung chủ đi, ha ha ha ha.
Tiếng cười của Nam Hoàng Mặc Phong nhất thời hòa hoãn không khí ngột ngạt, người của Nam Hoàng cũng đều bắt đầu cười theo, Nam Hoàng Tiễn vội vàng phụ họa nói:
- Đúng đúng! Trước kia Thiền Y không nguyện tham gia cuộc chiến Trung Khư, hôm nay sẽ đích thân tới đây, nguyên nhân duy nhất đó là vì gặp thiếu cung chủ.
“...” Nam Hoàng Thần Quân không nói gì, hắn nhìn Nam Hoàng Thiền Y, trong đôi mắt nghiêm nghị mang theo vẻ vi diệu mà người khác không thể nhận thấy, cũng không thể hiểu được.
Ở trong vô số người trố mắt, Nam Hoàng Thiền Y tiếp tục lên tiếng:
- Bắc Hàn công tử, Thiền Y rất cảm kích tâm ý của ngươi. Nhưng tâm ý của ta lại chưa ở trên người ngươi. Hôm nay ta tới đây cũng vì chính miệng báo cho biết ý này, đoạn tuyệt tâm ý của ngươi. Tin tưởng đoạn tuyệt ý niệm này, sau khi lòng không bụi trần, tu vi của Bắc Hàn công tử sẽ càng tiến thêm một bước.
...
Không khí mới vừa thoáng hòa hoãn một chút lại nhất thời trở nên càng thêm lạnh cứng.
Nếu như nói lời trước đó của nàng còn có thể hòa dịu với cứu vãn, như vậy lời nói vừa rồi của nàng đã không còn đường sống!
Nàng cự tuyệt ý của Bắc Hàn Sơ!
Trước mặt U Khư năm giới, trước mặt ngàn vạn huyền giả... hơn nữa cự tuyệt không hề uyển chuyển chút nào!
Hoàn toàn không hợp với lẽ thường, chuyện không có khả năng phát sinh nhất, cứ thế hiện ra ở trước mặt bọn họ.
Sắc mặt của Bắc Hàn Sơ thay đổi... hắn đang cố hết sức giữ vững lạnh nhạt và mỉm cười, nhưng bất cứ kẻ nào đều nhìn ra được, ngũ quan của hắn đang run rẩy rất nhỏ.
Mang theo vầng hào quang “Thiếu cung chủ bắc vực thiên quân bảng” trở về, cho dù từ phương diện nào, Nam Hoàng Thiền Y đều không còn có lý do cự tuyệt hắn.
Nhưng mà, hắn lại bị cự tuyệt... trước mặt mọi người, hung hăng bị cự tuyệt.
Hắn không lựa chọn lén lút, mà cầu hôn ở cuộc chiến Trung Khư, trước mặt vô số người, cũng chính là bởi vì hắn không nghĩ đến khả năng này, một chút đều không nghĩ đến.
- Hừ, chính là nữ nhi trung vị... thật sự ngu không gì bằng.
Bất Bạch thượng nhân hừ lạnh một tiếng, trong lòng sinh giận.
Nam Hoàng Thiền Y cự tuyệt, không chỉ có là ngu xuẩn không thể lý giải, nặng hơn là rạch mặt Bắc Hàn Sơ, sao hắn có thể không giận.
Nam Hoàng Mặc Phong kích động, giận đến râu tóc gần như dựng đứng:
- Thiền Y, ngươi... ngươi... ngươi bị ma chướng che tâm sao!
Nam Hoàng Thiền Y thản nhiên nói:
- Phong thúc, chú ý lời nói của ngươi.
“...” Nam Hoàng Mặc Phong mặt mày méo mó.
Nam Hoàng Thần Quân thở dài liên tục, chắp tay nói với Bắc Hàn Thần Quân:
- Bắc Hàn huynh, tính tình tiểu nữ luôn luôn lạnh nhạt, cũng không phải không thích hiền chất, mà là không thích tình yêu nam nữ. Trong lòng Nam Hoàng vô cùng tiếc nuối, nhưng chuyện của người trẻ tuổi khó có thể miễn cưỡng, hôm nay cứ tạm thời như thế đi.
- ... Nam Hoàng nói rất đúng.
Bắc Hàn Thần Quân gật đầu, trên mặt không hề thấy hờn giận, ngược lại cười nhạt như lúc ban đầu.
Nhưng mà cho dù là ngu ngốc cũng đều vô cùng rõ ràng, Bắc Hàn Thần Quân hiện giờ nhất định đã giận đến lục phủ.
Năm đó khi Bắc Hàn Sơ lấy thân phận Bắc Hàn thái tử cầu thân bị cự tuyệt thì cũng thôi đi, dù sao khi đó thân phận của hai người miễn cưỡng coi như ngang bằng. Nhưng lúc này, vị diện của Bắc Hàn Sơ đã cao hơn Nam Hoàng Thiền Y không biết bao nhiêu lần nhưng lại vẫn bị cự tuyệt...
Đổi lại thành ai cũng sẽ hộc máu.
- Sao lại thế này?
Đông Khư Thần Quân nhíu chặt chân mày, không thể lý giải.
Đông Tuyết Từ líu lưỡi thật lâu, sau đó vỗ tay phá lên cười:
- Phấn khích, rất phấn khích! Lại còn có trò hay như vậy!
Đông Tuyết Nhạn mím môi nói
- Hừ, cái gì mà đệ nhất mỹ nhân U Khư, chỉ được túi da, không có đầu óc đi! Cơ duyên cực lớn như vậy, nhưng lại rõ ràng bị nàng ta biến thành tai họa! Quả thật là sỉ nhục của nữ tử U Khư!
Chỉ cần Nam Hoàng Thiền Y gật đầu, Bắc Hàn thành với Nam Hoàng thần quốc đám hỏi như vậy, tương lai, cho dù Nam Hoàng Thiền Y hay là Nam Hoàng thần quốc, địa vị và độ cao chắc chắn hơn xa bây giờ.
Mà cự tuyệt, không thể nghi ngờ sẽ chọc giận Bắc Hàn Sơ và Bắc Hàn thành.
Hai bên, một bên lên thiên đường, một bên vào địa ngục.
Lựa chọn đơn giản như thế, Nam Hoàng Thiền Y lại lựa chọn vế sau!?
Bắc Hàn Thần Quân chuyển mắt nói:
- Cuộc chiến Trung Khư mới là đại sự hàng đầu của ngày hôm nay. Sơ nhi... đã vô duyên, cũng đừng cưỡng cầu. Con đã vào bắc vực thiên quân bảng, nên có kiêu ngạo với tư thái của các bậc thiên kiêu chi tử, ánh mắt và theo đuổi cũng nên tương xứng với thân phận hiện giờ! Tương lai đợi đến khi con chân chính nhìn xuống thiên hạ, con chắc chắn sẽ cảm kích kết quả ngày hôm nay.
Lời Bắc Hàn Thần Quân giống như đang uyển chuyển khuyên nhủ, nhưng thật ra đã tương đương với chói tai, khiến sắc mặt của người Nam Hoàng thần quốc vốn khó coi lập tức trở nên càng thêm khó coi, lại không một ai có thể phản bác.
Bọn họ rõ ràng, nếu như không phải hiện giờ ở chiến trường Trung Khư, có mọi người ở bên, Bắc Hàn thành đã sớm nổi giận trở mặt.
Sau không hiểu và khiếp sợ, ánh mắt của mọi người ném về phía Nam Hoàng thần quốc bắt đầu trở nên đặc biệt thương hại. Nhất là Đông Khư tông và Tây Khư tông, đâu chỉ là vui sướng khi người gặp họa.
- Phụ vương giáo huấn đúng, hài nhi cũng sẽ ghi khắc hôm nay.
Bắc Hàn Sơ nhắm mắt mà nói, khi mở mắt ra, thần thái thoáng thay đổi, cất cao giọng nói:
- Cuộc chiến Trung Khư lần này, ta sẽ thay mặt sư tôn giám sát chứng kiến toàn bộ quá trình, người tham chiến đều không được vi phạm quy tắc chiến trường, người đang xem cuộc chiến đều không được vô cớ can thiệp chiến trường... người vi phạm đều nghiêm trị không tha.
Giọng nói của Bắc Hàn Sơ đột nhiên chuyển hướng vào cuộc chiến Trung Khư, giống như muốn mạnh mẽ giết từng màn lúc trước trong vô hình:
- Thiếu cung chủ Tàng Kiếm cung Cửu Diệu thiên cung Bắc Hàn Sơ hiện giờ tuyên bố, cuộc chiến Trung Khư... giờ phút này khai chiến!
Khí tức Thần Quân của hắn đột nhiên phát ra, giọng nói mang theo uy thế Thần Quân hung hăng run rẩy chiến trường và tâm hồn của mọi người.
Bài vị của cuộc chiến Trung Khư theo trình tự bị thua toàn bộ đến quyết định, cho nên người vào chiến trường đầu tiên không thể nghi ngờ là người kém nhất. Cuộc chiến Trung Khư các lần trước đều do vị trí hạng đầu kỳ trước... Cũng chính là người đầu tiên của Bắc Hàn thành xuất chiến, lần này cũng không ngoại lệ.
Mà lợi ích duy nhất của vị trí đầu tiên xuất chiến, đó là dưới tình huống không người ứng chiến, có thể cố tình lựa chọn một giới giao chiến.
Một tiếng kim loại vang lên coong coong, một bóng người cao lớn từ phương bắc nhảy lên, rơi vào trung tâm chiến trường, cánh tay hắn vung lên, chung quanh lập tức cuốn lấy gió lốc tối đen, cuốn động lên giọng nói của hắn chấn động bốn phương:
- Tại hạ Bắc Hàn thành Bắc Hàn Minh Trí, xin chỉ giáo!
Dưới gầm to, chiến trường hoàn toàn yên tĩnh, ba giới khác đều không có người ứng chiến.
Cùng là Thần Vương cấp mười, về huyền khí cũng sẽ có khác biệt. Mới vào cấp mười và cấp mười đỉnh phong gần như đều có thể chia làm hai cảnh giới.
Cho dù cường độ huyền khí với năng lực khống chế hoàn toàn giống nhau, độ mạnh yếu của huyền công tu luyện cũng có thể dễ dàng quyết định thắng bại.
Mà ở U Khư năm giới, hai thứ này đều do Bắc Hàn thành bá chủ!
Ba tông khác không người nguyện ý xuất chiến trận đầu, lại càng không nguyện chống lại Bắc Hàn thành trước!
Thời gian lưu chuyển trong yên tĩnh không tiếng động, mười giây đi qua, vẫn không người ứng chiến. Bắc Hàn Thần Quân đứng lên, nghiêm nghị nói:
- Mười giây đã qua, Minh Trí, ngươi có thể chọn đối thủ mà chiến! Người được lựa chọn không được cự tuyệt chiến! Bằng không trực tiếp coi là thua.
Bắc Hàn Minh Trí mỉm cười, đột nhiên xoay người, nhìn về phía nam, nụ cười trên mặt cũng trở nên khác thường, kể cả giọng nói kiêu ngạo bất phàm lúc trước cũng đột nhiên trở nên vô lực rời rạc:
- Nam Hoàng thần quốc, kính xin chỉ giáo.
Khi nói chuyện, hắn chìa bàn tay, ngón tay ngoắc một cái rất nhỏ... Trên chiến trường này, không hề nghi ngờ là một hành động cực kỳ có khiêu khích, thậm chí có thể nói là nhục nhã.
Sắc mặt của người Nam Hoàng đều thay đổi, chiến trường ồ lên rất nhỏ. Tình huống trận đầu Bắc Hàn thành lựa chọn chiến thường phát sinh ở cuộc chiến Trung Khư, nhưng mà bọn họ chưa bao giờ sẽ lựa chọn Nam Hoàng thần quốc.
Bởi vì chiến trận của Nam Hoàng thần quốc quá yếu, thân là Bắc Hàn thành bá chủ U Khư, thừa nhận kiêu ngạo của Bắc Hàn nhất mạch, sao bọn họ có thể hạ mình lựa chọn Nam Hoàng chiến lực yếu nhất được!
Nhưng lúc này lại khác!
Toàn trường ồ lên sau đó lại không có ai cảm thấy quá mức kinh ngạc. Tất cả đều là Nam Hoàng thần quốc... chuẩn xác hơn mà nói là Nam Hoàng Thiền Y gieo gió gặt bão!
Nếu như nàng đáp ứng Bắc Hàn Sơ, cuộc chiến Trung Khư lần này, đừng nói Bắc Hàn thành chắc chắn hạ thủ lưu tình, Đông Khư tông và Tây Khư tông khi đối mặt với Nam Hoàng cũng phải suy nghĩ một chút, đây cũng là nguyên nhân vì sao Bắc Hàn Sơ lại tuyên bố chuyện này trước khi chiến.
Nhưng mà kết quả lại ngoài dự đoán của mọi người. Tình cảnh của Nam Hoàng thần quốc ở cuộc chiến Trung Khư này có thể hiểu rõ được... Bắc Hàn thành có được thực lực tuyệt đối chắc chắn sẽ lăng nhục đến chết, Đông Khư tông và Tây Khư tông càng không hề nghi ngờ sẽ bỏ đá xuống giếng, cầu tốt về phía Bắc Hàn Sơ đã vầng hào quang tận trời, tương lai vô hạn.
Bên chỗ Nam Hoàng thần quốc, sắc mặt của mọi người đều trở nên cực kỳ khó coi. Nam Hoàng Mặc Phong siết chặt hai tay, hàm răng khẽ cắn, đột nhiên trầm giọng nói:
- Thiền Y... đều do ngươi đưa tới chuyện tốt!!
Hắn đã cố hết sức khắc chế, nếu không phải giờ phút này đang ở trước mắt bao người, hắn đã sớm triệt để phát tác!
Nam Hoàng Thiền Y im lặng.
- Ta tới!
Nam Hoàng Tiễn tiến lên. Khiêu khích như thế, một trận chiến này sao có thể bại. Cho dù bại cũng tuyệt đối không thể bại quá khó coi.
Nam Hoàng Mặc Phong vung tay lên:
- Tiễn nhi, ngươi cần áp trận. Thương Lãng, ngươi lên!
- Vâng!
Một nam tử áo xanh đáp lời đứng lên, nhảy vào chiến trường, đối diện với Bắc Hàn Minh Trí:
- Nam Hoàng Ngụy Thương Lãng, xin chỉ giáo.
Ngụy Thương Lãng là một trong những hỗ trợ bên ngoài Nam Hoàng thần quốc mời đến, vả lại cũng coi như là hỗ trợ bên ngoài mạnh nhất, một trong bốn Thần Vương cấp mười trong chiến trận Nam Hoàng có được. Bắc Hàn Minh Trí khiêu khích rõ ràng ngay trước mặt mọi người như thế, khiến Nam Hoàng không thể không ngay trong trận đầu đã đẩy lên một “Vương bài”.
Chính là người dẫn dắt chiến trận Nam Hoàng rõ ràng là Nam Hoàng Thiền Y!
Nhưng mà quyết sách xuất chiến lại không có một ai hỏi đến nàng.
Mức độ và lúc trước đâu chỉ cách biệt một trời.
Hoàng thái nữ? Tất cả mọi người biết rõ trong lòng, Nam Hoàng Thần Quân đột nhiên vội vã phế thái tử lập thái nữ là vì chuyện kết thân với Bắc Hàn thành, hiện giờ kết quả như vậy, đoán chừng Nam Hoàng Thần Quân đã ruột đều hối hận xanh.
Sau cuộc chiến Trung Khư, nàng tuyệt đối không còn có khả năng vẫn là hoàng thái nữ, chỉ biết còn phế nhanh hơn Nam Hoàng Tiễn! Nói không chừng còn có thể trị nàng tội lớn, kể cả thân phận công chúa cũng nhất định không giữ được.