Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1561 - Chương 1563: Gợn Sóng Trước Khi Chiến Đấu

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1562" class="block_" lang="en">Trang 781# 2

 

 

 


Chương 1563: Gợn sóng trước khi chiến đấu

Chương 1563: Gợn sóng trước khi chiến đấu



Chương 1563: Gợn sóng trước khi chiến đấu
Giống như vũng nước đọng, chiến trường Trung Khư đột nhiên sôi trào, tiếng kinh hô bùng nổ trong nháy mắt gần như dẫn tới kể cả trời cao đều có phần chấn đông.
Đông Khư Thần Quân, Tây Khư Thần Quân, Nam Hoàng Thần Quân không khỏi mặt hiện vẻ kinh hãi, phản ứng chỉ lớn hơn Bắc Hàn Thần Quân chứ không kém.
Chứ đừng nói đến người khác.
Khiếp sợ, kích động, khó có thể tin... ở trong sóng âm bùng nổ mãnh liệt đến không thể cứu vãn, Bắc Hàn Thần Quân cứng đờ quay đầu, nhìn về phía Bắc Hàn Sơ, linh giác gắt gao ngưng tụ ở trên người hắn, cảm nhận được khí tức của hắn:
- Sơ nhi, con... con...
Bắc Hàn Sơ mỉm cười:
- Phụ vương, ở dưới bồi đắp của sư tôn và các vị tiền bối, con may mắn đột phá bình cảnh, thành Thần Quân.
Giọng Bắc Hàn Sơ không nặng, nhưng lại xuyên thấu sóng âm, vang vọng ở bên tai mỗi một người, đồng thời lại nổ tung vô số kinh lôi ở trong tai bọn họ.
“...” Môi Bắc Hàn Thần Quân run run, sau đó toàn thân đều bắt đầu run rẩy theo:
- Tốt... tốt... tốt... ha ha... ha ha ha... ha ha ha ha ha...
Hắn cười to, lên tiếng cuồng tiếu:
- Được con như Sơ nhi, kiếp này vi phụ đã không còn gì ăn năn, ha ha ha ha! Ha ha ha ha ha --
Đây là tiếng cười to tùy ý nhất, thoải mái thỏa mãn nhất cả đời này của Bắc Hàn Thần Quân! Cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời chân chính biết được như thế nào là chết cũng không tiếc.
Ánh mắt của ba Giới Vương khác đều trợn trừng, hồi lâu sau lại đồng thời khẽ than thở. Bọn họ biết, đây là một kỳ tích chân chính, một kỳ tích mà bọn họ đều hâm mộ không đến, cũng có lẽ vĩnh viễn đều khó có khả năng tạo ra.
- Bắc vực thiên quân bảng, là huyền bảng được chú ý nhất, cũng nổi tiếng nhất ở bắc thần vực.
Thiên Diệp Ảnh Nhi truyền âm cho Vân Triệt.
Tuy rằng tin tức của bắc thần vực và ba thần vực khác đều bế tắc lẫn nhau, nhưng với cấp bậc Vương giới, cũng không đến mức hoàn toàn không biết gì cả. Từ khi ở Phạm Đế thần giới, Thiên Diệp Ảnh Nhi đã biết đến cái tên “Bắc vực thiên quân bảng” của bắc thần vực.
Thiên Diệp Ảnh Nhi thản nhiên nói:
- Trên danh sách này ghi lại chính là tất cả những Thần Quân có độ tuổi dưới mười giáp của bắc thần vực... đương nhiên, không bao gồm Vương giới. Nếu như ta nhớ không lầm, mỗi một thời đại của bắc thần vực, có thể vào bảng danh sách này đại khái chừng trăm người.
- Thì ra là thế.
Vân Triệt coi như biết vì sao mọi người ở đây lại sẽ có phản ứng lớn như thế.
Hắn và Thiên Diệp Ảnh Nhi xem như là hai người hờ hững nhất.
Bắc vực thiên quân bảng, ở trên một loại ý nghĩa nào đó thật sự là huyền bảng vang danh và quý giá nhất bắc thần vực. Ghi lại là tất cả Thần Quân ở dưới mười giáp ngoài Vương giới của bắc thần vực!
Có thể lấy độ tuổi chưa tới mười giáp... cũng chính là không đến sáu trăm tuổi thành Thần Quân, không hề nghi ngờ, bất cứ một ai đều là kỳ tài ngút trời chân chính! Cái gọi là “Thiên quân”, cũng có ý tứ Thần Quân người thân của thiên đạo!
Trăm giáp thành Thần Quân đã đủ để dẫn tới oanh động vĩ đại. Mà trong vòng mười giáp thành Thần Quân, đặt ở tinh giới thượng vị đều là đứa con của kỳ tích! Bắc thần vực to lớn mấy ngàn tinh giới, cường giả vô số, mà có thể vào bắc vực thiên quân bảng cũng chẳng qua ít ỏi trăm người!
Mà cái gọi là bảng danh sách, đương nhiên cũng không chỉ đơn thuần ghi lại tên tuổi của những Thần Quân trẻ tuổi này. Sự hiện hữu của nó có ý nghĩa lớn hơn thế nữa chính là đang nói cho người đời: Những Thần Quân trẻ tuổi có thể vào bảng danh sách này, bọn họ có khả năng thành Thần Chủ trong tương lai, đứng ở trên đỉnh núi của bắc thần vực.
Mà đứa con giống như kỳ tích này, tinh giới thượng vị đều khó ra được một người, Bắc Khư giới... Bắc Hàn Sơ xuất thân từ một tinh giới trung vị lại đã vào trong bảng!
Đây là chuyện từ xưa đến nay chưa hề có ở U Khư giới... không, là chuyện mà bọn họ có nằm mơ cũng không dám mong.
Bất Bạch thượng nhân nói với Bắc Hàn Thần Quân:
- Ngươi thật sự nên kiêu ngạo. Ở Cửu Diệu thiên cung ta, Sơ nhi cũng là người đầu tiên vào bắc vực thiên quân bảng, trước hắn, Thần Quân trẻ tuổi nhất cũng đã ngàn tuổi. Kể cả tông chủ đều thừa nhận có dư đối với hắn, cực kỳ coi trọng, gần như đã coi như con ruột.
Bắc Hàn Sơ mỉm cười nói:
- Đệ tử có thể có được hôm nay, đều nhờ sư môn ban ơn. Có thể vào được sư môn, là may mắn trời ban đối với đệ tử.
- Ừm.
Bất Bạch thượng nhân khẽ gật đầu.
Trong lòng Bắc Hàn Thần Quân vẫn kích động giống như sóng đào bốc lên, không cách nào bình tĩnh được. Hắn cuối cùng đã rõ vì sao Bắc Hàn Sơ lại đột nhiên trở thành thiếu cung chủ, đường đường tam cung chủ Tàng Kiếm cung vì sao lại tự mình bảo hộ chu toàn cho hắn, kể cả vị trí đứng cũng cam nguyện đứng sau lưng hắn.
Người có thể vào bắc vực thiên quân bảng, không có bất cứ ai sẽ hoài nghi tương lai của người đó. Ở nơi như Cửu Diệu thiên cung đều là đại sự trước nay chưa từng có. Tuy rằng bối phận của Bắc Hàn Sơ rất thấp, nhưng đủ để khiến Cửu Diệu thiên cung cho hắn bồi dưỡng và bảo hộ cực hạn nhất, thậm chí là địa vị.
Kinh thán, nghị luận, điên cuồng kêu lên... Đây không chỉ là kỳ tích và vinh quang của Bắc Hàn thành, cũng là kỳ tích và vinh quang của U Khư năm giới. Có thể lấy xuất thân tinh giới trung vị vào bắc vực thiên quân bảng, trong lịch sử toàn bộ bắc thần vực chỉ đếm được trên đầu ngón tay, tất cả các huyền gia đang xem cuộc chiến vừa rung động đồng thời đều cảm thấy có quang vinh thay.
Bên chỗ Nam Hoàng thần quốc, có trợn mắt há hốc mồm, có thất thanh quát to, kể cả Nam Hoàng Thần Quân đều không nhúc nhích thật lâu, mặt hiện vẻ thất thần... Nhưng mà Vân Triệt rõ ràng chú ý tới Nam Hoàng Thiền Y vẫn luôn ngồi yên ở đó, từ đầu đến cuối đều không có bất cứ phản ứng rõ ràng gì, lạnh nhạt giống như nước đọng.
Ánh mắt của hắn chuyển về phía trước, nhìn về phía huyền chu cỡ nhỏ đang lơ lửng trên trời cao. Linh giác của hắn không mạnh mẽ xuyên phá qua kết giới, nhưng vẫn mơ hồ nhận ra được sự tồn tại của một người.
Bên trong phong tỏa một người?
Vân Triệt chính là tùy ý nhếch lên, rồi nhanh chóng thu hồi lực chú ý, lại không để ý nữa.
- Phụ vương, hài nhi đến đây là phụng sư mệnh thay mặt chứng kiến cuộc chiến Trung Khư. Không dám giọng khách át giọng chủ.
Bắc Hàn Sơ khom người nói.
- Ha ha, được.
Tâm tình của Bắc Hàn Thần Quân quả thật tốt đến không thể tốt hơn, hắn vung bàn tay to lên, âm thanh Thần Quân hùng hậu cứng rắn áp chế tiếng gầm sôi trào trong chiến trường Trung Khư:
- Các vị, cuộc chiến Trung Khư là việc trọng đại năm mươi năm một lần của U Khư năm giới chúng ta, đó là tranh đua giữa Thần Vương, càng là tranh đua huyền đạo, tranh đua vinh quang.
- Cuộc chiến Trung Khư lần này, vốn mời Tàng Kiếm tôn giả cung chủ Tàng Kiếm cung Cửu Diệu thiên cung làm giám sát chứng kiến, nhưng Tàng Kiếm tôn giả có việc phải đi, nên do thiếu cung chủ Tàng Kiếm cung Bắc Hàn Sơ đại diện làm giám sát chứng kiến.
Bắc Hàn Thần Quân không nói “Khuyển tử”, mà lấy “Thiếu cung chủ Tàng Kiếm cung” để xưng hô.
- Mời thiếu cung chủ và Bất Bạch thượng nhân lên vị trí tôn tịch.
Bắc Hàn Sơ vội vàng xua tay nói:
- Không thể, hài nhi ở ngoài là đệ tử thiên cung, trở về đó là hài tử Bắc Hàn, sao có thể ngồi ở trên phụ vương.
Bắc Hàn Thần Quân mỉm cười nói:
- Ha ha, con có lòng này là được. Nhưng hôm nay con chính là đại biểu cho sư tôn của con. Cuộc chiến Trung Khư là tranh đua giữa bốn giới, nếu như con lấy thân phận hài tử Bắc Hàn đốc chiến, ở ngoài sáng sẽ mất công bằng.
- ... Dạ, vậy hài nhi liền tuân theo ý tứ của phụ vương.
Có vậy Bắc Hàn Sơ mới vào tôn tịch, ngồi trên ghế cao, lăng nhiên trên bốn Đại Giới Vương!
Chiến trường Trung Khư cuối cùng bắt đầu yên tĩnh trở lại, nhưng ánh mắt và lực chú ý của toàn trường đã vốn không còn trong cuộc chiến Trung Khư, mà hoàn toàn tập trung vào trên người Bắc Hàn Sơn. Mấy chữ “Bắc vực thiên quân bảng” thật sự quá rung động, cho tới bây giờ vẫn khiến cho bọn họ có một cảm giác hư ảo thật sâu.
Hơn nữa, thành tựu như thế lại không hề kiêu ngạo, lòng như trẻ sơ sinh, sao lại không khiến cho người ta thán phục.
Sau khi chiến trường bình ổn lại, Bắc Hàn Thần Quân cao giọng nói:
- Các vị, cuộc chiến Trung Khư lần này, quy tắc giống như các kỳ trước. Tông môn Giới Vương bốn phương, mỗi một phương đều có thể xuất chiến mười ngườ, tu vi phải là Thần Vương, tuổi phải không cao hơn năm mươi giáp.
Thần Vương dưới năm mươi giáp, ở bất cứ một tinh giới trung vị nào đều là tồn tại siêu nhiên cao nhất, mỗi một người đều sẽ khiến cho tất cả huyền giả của tinh giới trung vị ngưỡng vọng kính sợ.
Nhưng mà, lần này có Bắc Hàn Sơ châu ngọc ở bên... Thần Vương dưới năm mươi giáp, so sánh với Thần Quân dưới mười giáp, chênh lệch đâu chỉ là rãnh trời, kia nào còn có một chút quang hoa đáng nói nào.
Cuộc chiến Trung Khư các kỳ trước đều do Bắc Hàn thành chủ trì, lần này kể cả người giám sát cũng là Bắc Hàn thái tử trước kia. Bắc Hàn thành đã vi tôn U Khư năm giới nhiều năm, địa vị sau này sẽ càng siêu nhiên ở trên tất cả các thế lực khác, không còn có khả năng lay động được.
- Quy tắc chiến trường cũng không thay đổi, vẫn là bốn phương luân chiến, người thắng lưu lại, kẻ thua rơi xuống, lấy trình tự bị thua toàn bộ quyết định xếp hạng, cũng quyết định quyền chi phối năm mươi năm mươi tiếp theo đối với Trung Khư giới!
Bắc Hàn Thần Quân nói lại quy tắc cuộc chiến Trung Khư, lời nói, tư thái còn ngang nhiên hơn bất cứ một lần nào trong quá khứ. Sau khi nói xong, ánh mắt của hắn chuyển sang phía Bắc Hàn Sơ:
- Thiếu cung chủ, làm người giám sát chứng kiến cuộc chiến Trung Khư lần này, liền để thiếu cung chủ tới mở màn khai chiến.
Bắc Hàn Sơ đứng lên, mặt hiện nụ cười tao nhã, hắn thi lễ với bốn phía, nhưng không tuyên bố khai mạc cuộc chiến Trung Khư như vậy mà chậm rãi nói:
- Lần này tại hạ tiến đến, trừ vâng theo sư mệnh, thay mặt giám sát cuộc chiến Trung Khư lần này ra còn tự nhiên có tư tâm của mình.
Hắn vừa mới nói lời này, toàn trường nhất thời lặng ngắt như tờ, từng ánh mắt bắt đầu có ý thức chuyển hướng sang phía Nam Hoàng thần quốc.
Mà dáng người của Bắc Sơ Hàn cũng vào lúc này quay sang chỗ Nam Hoàng thần quốc.
Bắc Sơ Hàn thi lễ với Nam Hoàng Thần Quân:
- Nam Hoàng tiền bối, năm đó vãn bối may mắn nhìn thấy Thiền Y công chúa ở Nam Hoàng thần quốc, vừa thấy đã khắc sâu trong lòng. Chính là khi đó vãn bối quá mức non nớt, thân không có thành quả gì, chỉ có một lời nhiệt huyết với thâm tình, sẽ bị Thiền Y công chúa cự tuyệt cũng là hợp tình hợp lý.
- Ở sư môn những năm này, vãn bối một lòng tu huyền, tâm tình không có tạp niệm, chỉ riêng tấm lòng đối với Thiền Y công chúa vẫn không cách nào lạnh nhạt đi chút gì. Có lẽ vãn bối có thể có được thành tựu như ngày hôm nay, trợ lực lớn nhất đó là vì có thể có một ngày xứng đôi với Thiền Y công chúa.
Nam Hoàng Thần Quân đứng dậy, mắt lộ mỉm cười, Bắc Hàn Thần Quân cũng mỉm cười gật đầu. Nhưng mà bên chỗ Tây Khư tông và Đông Khư tông lại từng gương mặt hoặc âm u hoặc tối sầm, thậm chí nghiến răng nghiến lợi.
Tất cả trở thành sự thật, Bắc Hàn Sơ sẽ đích thân đến cuộc chiến Trung Khư quả nhiên là vì Nam Hoàng Thiền Y!
Hơn nữa tình huống còn “Nghiêm trọng” hơn dự tính của bọn họ không biết bao nhiêu lần!
Bởi vì đến đây không phải chỉ là Bắc Hàn Sơ đệ tử của Cửu Diệu thiên cung mà là Bắc Hàn Sơ đã vào “Bắc vực thiên quân bảng”!
Hơn nữa khi Bắc Hàn Sơ đối mặt với Nam Hoàng thần quốc chính là khiêm tốn có lễ như vậy, chẳng những không vì bị cự tuyệt năm đó mà có khúc mắc trong lòng, cậy thế cưỡng chế, ngược lại tự đặt mình ở một tư thái cực thấp, ngôn ngữ cử chỉ không khỏi mang theo thành ý và khát cầu cực sâu.
Phải biết rằng Bắc Hàn Sơ hiện giờ ở tinh giới thượng vị cũng nhất định đã uy danh đại chấn, ở trong cùng lứa đệ tử của Cửu Diệu thiên cung cũng đã trở thành người đệ nhất không thể nghi ngờ. Hắn còn có thể coi trọng Nam Hoàng Thiền Y, đó thật sự là ban ơn!
Hơn nữa lấy xu thế hiện giờ của hắn, kia nào còn dùng tự mình hiện thân, chỉ cần một câu nói, Nam Hoàng Thần Quân phải ngoan ngoãn tự mình dâng Nam Hoàng Thiền Y đến Cửu Diệu thiên cung... còn có thể lấy vậy mà làm vinh!
- A... Nam Hoàng đây là giẫm phải đại vận phân chó gì chứ!
Đông Khư Thần Quân trầm giọng hừ nói. Thân là người đứng đầu Đông Khư, trong mắt hắn lại tràn đầy ghen tỵ không cách nào che giấu.
- Bắc Hàn Sơ này cũng thật sự không có tiền đồ.
Đông Tuyết Từ càng oán hận nói. Nghĩ đến không lâu trước đây bản thân còn trào phúng ngay mặt Nam Hoàng Thiền Y, sau lưng hắn chợt lạnh, đột nhiên bắt đầu chột dạ đổ mồ hôi lạnh.
Giọng nói của Bắc Hàn Sơ tiếp tục vang lên:
- Vãn bối hiện giờ cuối cùng có chút thành tựu, tự nhận đã có thể lọt vào mắt Thiền Y công chúa. Cho nên hôm nay đặc biệt mặt dày ở trước mặt mọi người, lại cầu thân với Nam Hoàng, cầu tiền bối gả Thiền Y công chúa cho vãn bối. Nếu như có thể như nguyện, vãn bối chắc chắn coi Thiền Y công chúa hơn cả sinh mệnh... cầu tiền bối thành toàn.
Từng chữ chân thành tha thiết, từng chữ động lòng người. Bắc Hàn Thần Quân nở nụ cười, nói với Nam Hoàng Thần Quân:
- Nam Hoàng, ngươi có ý như thế nào?
Ai cũng biết Bắc Hàn Thần Quân hỏi câu hỏi này là vô nghĩa thuần túy.
Nam Hoàng thần quốc sao có thể cự tuyệt được? Một chút khả năng đều sẽ không tồn tại!
Bắc Hàn Sơ vào bắc vực thiên quân bảng, tương lai sẽ có khả năng thăm dò đến Thần Chủ. Cho dù tương lai không thể, cũng có thể đứng ở trên đỉnh Cửu Diệu thiên cung. Nếu như Nam Hoàng Thiền Y gả cho Bắc Hàn Sơ, Nam Hoàng thần quốc luôn ở thế yếu ở U Khư năm giới nhất định vì vậy triệt để xoay người... Giống như suy nghĩ trong lòng vô số người, đây là thiên vận của Nam Hoàng thần quốc!
Mặt khác, Bắc Hàn Sơ lựa chọn thời cơ cũng có phần vi diệu... Chính là ở trước khi khai mạc cuộc chiến Trung Khư.
Mơ hồ như đang cảnh cáo trước Đông Khư tông và Tây Khư tông.
Nam Hoàng Thần Quân ý cười đầy mặt, người của Nam Hoàng hoàng thất chung quanh không khỏi tươi cười rạng rỡ, kích động không thôi. Nam Hoàng Thần Quân nói:
- Có thể được hiền chất ưu ái, tiểu nữ Thiền Y cực kỳ may mắn. Nhưng mà chuyện này vẫn phải hỏi ý tứ của tiểu nữ trước.
Nam Hoàng Thần Quân cười nói:
- Thiền Y, con có lời gì muốn nói không? Nếu như ngại mở miệng, vi phụ có thể đáp ứng thay.
Trong cái nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Nam Hoàng Thiền Y chậm rãi đứng dậy, rèm châu che nhan nhưng vẫn tiên vận quét tâm, làm cho người ta thầm than khó trách Bắc Hàn Sơ lại nhớ mãi không quên như thế... Mà lời nàng sắp nói ra, cùng với chuyện sắp phát sinh tiếp theo, cũng đều đã như đinh đóng cột ở trong lòng tất cả mọi người, tuyệt đối không có khả năng thứ hai.
Bên trong chiến trường Trung Khư, vang lên giọng nói nhỏ của Nam Hoàng Thiền Y:
- May mắn lớn nhất cả đời nữ tử, đó là được người ái mộ cảm mến. Chính là đối với Thiền Y mà nói, Bắc Hàn công tử lại không phải là người ái mộ.
Lời nói nhẹ như gió nhưng lại khiến toàn trường lập tức lặng câm, tất cả biểu cảm đều gắt gao đọng lại trên gương mặt mỗi người.





 

 

 

Bình Luận (0)
Comment