Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1575 - Chương 1577: Thiên Lang Ngã Xuống

. ._788__2" class="block_" lang="en">Trang 788# 2

 

 

 


Chương 1577: Thiên Lang ngã xuống

Chương 1577: Thiên Lang ngã xuống



Chương 1577: Thiên Lang ngã xuống
- Chờ... chờ chút!
Nhìn thấy khoảng cách giữa mình và Vân Triệt chợt gần hơn, Lục Bất Bạch cấp tốc ngẩng đầu, gấp giọng nói:
- Nữ hài tội tội này xin tặng cho tôn giá, ta đây lập tức rời đi. Về sau chỗ tôn giá ở Lục Bất Bạch ta nhất định nhượng bộ lui binh!
Lục Bất Bạch sống gần vạn tuổi, trải qua vô số mưa gió, chưa bao giờ kinh hồn lạc phách giống như ngày hôm nay.
Nếu như là Vân Triệt trước đó nhất định sẽ cười hề hề gầm lên một câu: Ngươi má nó học biến sắc mặt hả!?
Mất Tàng Thiên kiếm, mất Bắc Hàn Sơ, chẳng những không nổi điên, còn trước tiên thay đổi thái độ chắp tay nhường “Nữ hài tội tộc” cho... Có thể nói hắn sợ, cũng có thể nói hắn lý trí, cũng lộ rõ ràng rung động vĩ đại mà Vân Triệt với thực lực đáng sợ liên tục đột phá tưởng tượng và nhận thức đã mang đến cho hắn.
Đáng tiếc... đã triệt để đắc tội Cửu Diệu thiên cung, vậy đương nhiên giết một người bớt đi một người!
Mặt khác, Vân Triệt giẫm đạp Bắc Hàn Sơ, “Lừa gạt” Tàng Thiên kiếm vẫn chỉ vì âm Nam Hoàng Thiền Y... Thiếu nữ váy trắng xuất hiện khiến thái độ của Vân Triệt đối với Cửu Diệu thiên cung thay đổi đột ngột.
Ở trong lúc Lục Bất Bạch nâng tay nhận sợ, tốc độ của Vân Triệt không hề giảm chút nào, hắc mang trên người chuyển thành kim viêm, giây lát chiếu trọn bầu trời xám xịt thành màu vàng.
Bắc thần vực ít có người kiêm tu hỏa diễm, Lục Bất Bạch cũng tiếp xúc rất ít nhưng vẫn đủ để cho hắn vừa liếc mắt đã nhận ra được hỏa diễm của Vân Triệt không phải tầm thường, dưới hoảng sợ, thân thể nhanh chóng lùi lại, nhưng lập tức phát hiện tốc độ của Vân Triệt lại nhanh hơn hắn gấp đôi có thừa, tốc độ của hắn dưới toàn bộ khai hỏa, khoảng cách vẫn nhanh chóng kéo gần.
Viêm uy do kim viêm phóng thích ra còn chưa bùng nổ và tới gần đã để cho linh hồn hắn nảy sinh một cảm nhận bị bỏng sâu sắc.
Lục Bất Bạch càng giật mình trong lòng, nhưng cũng không ôm chút may mắn nữa, sắc mặt của hắn lại một lần nữa trở nên tàn nhẫn, sát khí một lần nữa tràn ngập, vả lại càng thêm triệt để hơn lần trước:
- Vân Triệt! Ngươi khinh người quá đáng! Hôm nay không phải ngươi chết! Chính là ta chết!!
Hắn không lui về sau nữa, hai tay đan xen, hai thanh trường kiếm xanh đen chia ra hiện ở hai tay trái phải, vồ về phía Vân Triệt, trong thoáng chốc chiến trường Trung Khư gió bão gào thét, trời đất biến sắc.
Cửu Diệu thiên cung lấy Hắc Ám huyền lực làm cơ sở, lấy tu kiếm làm chủ, cũng kiêm tu bạo phong. Lục Bất Bạch dưới không đường lui lại, đã huyền lực toàn bộ khai hỏa, kiếm cuốn gió lốc, thoáng chốc nuốt hết thân thể Vân Triệt.
Rầm rầm rầm rầm...
Kiếm chưởng chạm vào nhau, từng khoảnh khắc đều sẽ phong vân kích động. Trong tay Lục Bất Bạch song kiếm, Vân Triệt lại tay không đối chiến với kiếm bén, nhưng mà trong gió lốc cuồng bạo và không gian run run, lại Lục Bất Bạch từng bước lui ra, vả lại mỗi một lần lực lượng bùng nổ, cánh tay hắn đều sẽ mạch máu phá nát, giọt máu bay tứ tung.
Dần dần, theo sắc mặt của Lục Bất Bạch càng thêm thống khổ vặn vẹo, hắn cảm giác được xương tay của mình cũng bắt đầu nứt ra, trực giác của hai tay đã trong chết lặng càng ngày càng nghiêm trọng cấp tốc mất đi.
- A a a!!
Kêu to một tiếng, hắn tìm được cơ hội hốt hoảng vội vàng lui lại, phía sau chợt hiện lên chín luân ấn tối đen, chính là lực lượng Cửu Diệu cường đại nhất trong huyền công hạch tâm của Cửu Diệu thiên cung.
Nhưng mà Cửu Diệu còn chưa kịp hình thành, đôi mắt của hắn đã đột nhiên co rút lại, Vân Triệt trong tầm mắt đã đột nhiên tới gần người, một đường ánh lửa chớp lên mà qua.
Trong nháy mắt kia, tất cả tóc gáy toàn thân hắn dựng thẳng lên.
Rầm ----
Hỏa diễm trăm dặm nổ tung trên không, che hết tất cả ánh sáng và âm thanh. Trong biển lửa, Lục Bất Bạch liều mạng vọt lên, một thân áo xanh, râu tóc toàn thân đều bị đốt hết, da thịt ngực trái đến sườn phải bị đốt thủng, lộ ra xương cốt cháy đen như than.
Hắn vừa cuồng loạn giãy giụa áp chế ngọn lửa trên người vừa phát ra tiếng rít giống như lệ quỷ:
- Còn không ra tay! Các ngươi cũng không muốn sống sao!!
Yên tĩnh trong khoảnh khắc, sau đó phía đông, phía tây, phía bắc, bốn bóng người đồng thời phóng lên cao, nhằm thẳng vào Vân Triệt.
Trên người bùng nổ ra đều là khí tức Thần Quân cảnh!
Đại trưởng lão Bắc Hàn thành của Bắc Khư giới;
Tây Khư Thần Quân Đại Giới Vương của Tây Khư giới;
Đông Khư Thần Quân Đại Giới Vương của Đông Khư giới và thái thượng trưởng lão Đông Cửu Khuê.
Hai Thần Quân cấp ba, hai Thần Quân cấp hai.
Tất cả Thần Quân của ba giới ở đây đều cùng tấn công về phía Vân Triệt... không phải bọn họ muốn, mà không thể không đánh!
Bằng không sẽ không cách nào tưởng tượng được ngày sau Cửu Diệu thiên cung sẽ hạ chế tài như thế nào.
Chỉ có Nam Hoàng không động.
Bởi vì Trung Khư giới tồn tại lượng lớn tài nguyên gió lốc cao cấp, cho nên phần lớn tông môn của U Khư năm giới đều kiêm tu huyền lực hệ phong, tông môn Giới Vương càng phải như vậy. Lực lượng của bốn đại Thần Quân dễ dàng tập trung giao hòa, cứng rắn đè ép hỏa diễm và thân hình của Vân Triệt xuống, khiến Lục Bất Bạch chật vật chạy ra khỏi hỏa ngục có thể thở dốc.
Lục Bất Bạch kiệt lực áp chế thương thế, đồng thời gầm lên một tiếng dữ dội:
- Nam Hoàng! Các ngươi còn không ra tay... Ngày khác Cửu Diệu thiên cung nhất định tàn sát toàn tộc các ngươi!
“...” Thân thể của tất cả người Nam Hoàng đều căng cứng, mồ hôi ướt đẫm... Trên không Lục Bất Bạch đang gầm thét, bên người còn đứng một Thiên Diệp Ảnh Nhi trong chớp mắt đã giết chết cha con Bắc Hàn, bọn họ không dám dù chỉ một cử động nhỏ, nói cũng không dám nói ra một tiếng.
Hôm nay, Nam Hoàng có tổng cộng hai đại Thần Quân có mặt, một làn Nam Hoàng Thần Quân, một là Nam Hoàng Mặc Phong.
- Không được ra tay.
Nam Hoàng Thiền Y nói.
- Toàn bộ rút lui!
Nam Hoàng Thần Quân theo sát hạ lệnh.
Trơ mắt nhìn Nam Hoàng chẳng những không ra tay, ngược lại cấp tốc rời xa, Lục Bất Bạch kêu to một trận, nhìn Vân Triệt tạm thời áp chế bốn đại Thần Quân, ánh mắt của hắn chợt lóe, nhưng không gia nhập chiến trận mà xoay mình chuyển hướng, điên cuồng trốn đi phương xa, cũng lưu lại một tiếng hét dần đi xa:
- Toàn lực giữ chân hắn cho ta!!
Nhưng mà...
Phụt rầm!!
Gió lốc hắc ám do bốn đại Thần Quân hợp lực cuốn lấy bị ngọn lửa hung hăng xé rách, bốn Thần Quân như gặp phải thiên chùy, thê thảm gầm lên bay ra, mỗi người đều hung hăng phun ra một đường máu tươi.
Tự mình đối mặt với Vân Triệt, bọn họ mới cảm giác được rõ ràng lực lượng của hắn đáng sợ cỡ nào, vì sao Lục Bất Bạch nhân vật như vậy lại kinh hãi đến mức độ như thế.
Bốn người Thần Quân bọn họ, trong đó hai người vẫn còn là Đại Giới Vương của Đông Khư giới với Tây Khư giới, dưới hợp lực, ở trước một mình hắn chính là không chịu nổi như vậy.
Nực cười trước đó bọn họ lại còn liếc mắt coi thường Thần Vương cấp năm này, còn đủ loại chỉ trỏ... buồn cười cỡ nào.
Càng buồn cười hơn chính là... nhân vật khủng bố như vậy lại tới tham gia cuộc chiến Trung Khư!?
Mưu đồ cái gì!
Ánh mắt của Vân Triệt nhìn về phía Lục Bất Bạch chạy đi, khóe miệng nhếch lên:
Định... chạy?
Kim ô hỏa diễm trong tay hắn hóa thành thiên đạo kiếp lôi, tử mang vô tận giống như thiên đạo thần tác (tác = sợi dây), đột nhiên lủi về phía Lục Bất Bạch, cộng thêm cả bốn Thần Quân mới bị hắn đánh bay trong chớp mắt.
Lục Bất Bạch trốn rất nhanh, nhưng nào có khả năng tránh thoát được thiên đạo kiếp lôi, cảm giác nguy hiểm đột nhiên tới gần, hắn còn chưa kịp quay đầu lại, thiên đạo kiếp lôi đã như cự mãng bổ nhào tới, chặt chẽ quấn lấy hắn.
Mới vừa rồi là hỏa, bây giờ là lôi... Lục Bất Bạch đã bất chấp kinh hãi, hắn toàn lực giãy giụa, lại cho dù như thế nào đều không thể thoát khỏi lôi mãng quấn thân, bị kéo trở về phía Vân Triệt với tốc độ còn nhanh hơn khi hắn chạy trốn.
- Nam Hoàng!~~
Lục Bất Bạch gầm to, một lần này, ngoài mệnh lệnh đe dọa, rõ ràng mang theo cầu xin.
Nhưng hai Thần Quân của Nam Hoàng lại mắt điếc tai ngơ, lui về phía sau không ngừng.
Thần Quân dù sao cũng là Thần Quân, mặc dù Vân Triệt lấy sức một mình toàn diện áp chế năm đại Thần Quân, nhưng chặn đánh giết cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Nếu tập trung lực lượng đánh giết một người nhất định sẽ cho bốn người khác cơ hội trốn đi.
Nhưng mà đây là đối với tình huống bình thường, đối với người bình thường mà nói.
Mà Vân Triệt cho tới bây giờ đều không phải là tồn tại trong vòng theo lẽ thường.
Hai tay hắn vung lên, năm đại Thần Quân bị lôi tác hung hăng vung xuống dưới.
Vân Triệt vẫn chưa đuổi theo, đứng ngạo nghễ trong không trung, huyền khí trên người đột nhiên bành trướng.
- Diêm... hoàng!
Huyết quang trên người Vân Triệt phá nát, huyền khí đỏ đen chuyển thành màu đỏ nồng đậm, cả người cũng hóa thành huyết sát ma thần đi ra từ trong huyết trì ở luyện ngục.
Kèm theo huyết sắc huyền quang là một luồng uy áp khủng bố khiến cho mọi người một lần nữa đột nhiên thất sắc, giống như ma thần lâm thế.
- A a a a a!
Đám người Lục Bất Bạch trong bay rơi xuống phát ra tiếng tru lên tê tâm liệt phế.
Tuy rằng Vân Triệt mới vừa rồi mạnh nhưng còn không đến mức để cho bọn họ triệt để tuyệt vọng. Mà giờ phút này... kia rõ ràng là khí tức của tử vong.
Chiến trường Trung Khư, trên chín thành huyền giả bị uy áp từ trên không che phủ xuống trực tiếp ngã nhào trên đất, không cách nào đứng dậy, ý chí bị kinh hãi hoảng sợ đột ngột tràn ngập hoàn toàn, không còn gì khác.
- U nhi.
Một tiếng gọi khẽ, Kiếp Thiên Ma Đế kiếm tối đen hiện ra trong tay. Bên trong ma châu, U nhi ngủ say đã lâu mở đôi mắt bốn màu của nàng ra.
Hồng nhi và U nhi chung thể Kiếp Thiên kiếm, cũng khiến Kiếp Thiên kiếm dị biến. Khi đó, cho dù là Hồng nhi làm linh hồn chủ thể của Kiếp Thiên Tru Ma kiếm hay là U nhi làm chủ thể của Kiếp Thiên Ma Đế kiếm, hắn đều hoàn toàn không cách nào khống chế.
Mà theo huyền lực của hắn từ Thần Vương cảnh cấp một cất bước đến Thần Vương cảnh cấp năm, ở dưới trạng thái Diêm hoàng, hắn cuối cùng có thể miễn cưỡng khống chế... có thể chém ra đại khái chừng năm kiếm.
Đây là trận chiến đầu tiên của U nhi, cũng là lần đầu tiên Kiếp Thiên Ma Đế kiếm triển lộ thiên uy ở bắc thần vực... đó là ban cho những Thần Quân cố tình xông tới địa ngục này!
Hai tay hắn giơ lên, kiếm chỉ trời xanh, trong nháy mắt kia, trời cao lập tức tối sầm, trời đất không ánh sáng.
- Vẫn... lạc... thiên... lang!!
Âm thanh như ma ngâm, Ma Đế kiếm chậm rãi rơi xuống, mang theo trời cao đã hóa thành vực sâu hắc ám cùng nhau lật úp xuống, chớp mắt nuốt hết cả năm đại Thần Quân... tất cả không gian phía dưới.
Vẫn lạc thiên lang, đây là chiêu đầu tiên Vân Triệt sáng tạo ra sau khi đến bắc thần vực, từ chiêu thứ nhất Tà thần vẫn nguyệt trầm tinh cùng với kiếm thứ nhất thiên lang thiên lang trảm dung hợp mà thành.
Vẫn nguyệt trầm tinh do Tà thần và Kiếp Uyên cùng sáng tạo ra, thiên lang trảm là Thiên Lang thần kỹ thuộc thiên lang ngục thần điển, chúng nó thành hình sau cùng không khỏi đã trải qua thời gian dài đến vạn năm, cấp bậc cao đương thời có một không hai.
Lại được Vân Triệt lòng không vướng bận, chỉ cầu báo thù, ở trong một tháng ngắn ngủi đạt thành dung hợp kỳ dị, kết hợp ra lực lượng hủy diệt vượt trên cả vẫn nguyệt trầm tinh với thiên lang trảm.
Lục Bất Bạch, Đông Khư Thần Quân, Tây Khư Thần Quân, Bắc Hàn đại trưởng lão, Đông Cửu Khuê... trong nháy mắt kia, bọn họ không nghe thấy được bất cứ âm thanh gì, nhìn không thấy bất cứ ánh sáng gì, càng không phát ra được tiếng kêu to gì.
Bên trong ý chí chỉ có một ma lang hắc ám vĩ đại đang bổ nhào về phía bọn họ, nuốt bọn họ vào trong vực sâu hắc ám vĩnh hằng.
Ong ----
Tất cả người của Nam Hoàng chiến trận đều há hốc miệng, nhưng lại không phát ra được âm thanh gì. Bọn họ đều giống như điên dâng huyền khí hộ thân lên, thính giác hoàn toàn bị chôn diệt, không nghe được bất cứ âm thanh gì, trước mắt cũng chỉ có một mảnh hắc ám hoàn toàn.
Cho đến... không biết đi qua bao lâu, hắc ám mới cuối cùng tan đi.
Người của Nam hoàng buông hai tay che đầu ra, mở mắt... khi bọn họ nhìn thấy rõ thế giới trước mắt đều không khỏi giật mình ngay tại chỗ, như mất hết linh hồn.
Chiến trường Trung Khư biến mất.
Năm đại Thần Quân biến mất, không một dấu vết, không cảm giác được khí tức của bọn họ, cũng không nhìn thấy bất cứ dấu vết gì.
Đông Khư chiến trận, Tây Khư chiến trận, Bắc Hàn chiến trận... thậm chí gần ngàn vạn huyền giả đang xem cuộc chiến cũng biến mất toàn bộ.
Toàn bộ chiến trường Trung Khư vô cùng khổng lồ đều biến mất... chỉ còn lại một mảnh vực sâu vô tận tối đen, vả lại lấy thị lực của thần đạo đều không thể nhìn thấy đáy.
Cùng với... một mảnh đất nhỏ dưới chân Nam Hoàng chiến trận còn lại duy nhất.
- A... rắc... sh...
Âm thanh không giống với nhân loại tràn ra trong cổ họng những kẻ còn sống sót. Bọn họ chậm rãi ngẩng đầu, nhìn lên trên không trung... nơi đó, một bóng người lặng im lơ lửng, tóc đen áo đen, không vui không buồn, chỉ có lạnh lùng làm cho lòng người hồi hộp.
Một lần này, Vân Triệt nghe lời Thiên Diệp Ảnh Nhi nói, làm cực kỳ triệt để.
Trừ bỏ trăm người của Nam Hoàng chiến trận ra, tất cả ở đây đều đồ diệt toàn bộ!
Hắn đã từng tuyệt đối không nguyện lạm sát người vô tội, hôm nay mặt không đổi sắc để lại một khoản nợ máu ngàn vạn.
Chỉ vì không lưu lại một chút hậu hoạn như vậy.




 

 

 

Bình Luận (0)
Comment