.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_1609" class="block_" lang="en">Trang 805# 1
Chương 1610: Thái sơ thần quả
Chương 1610: Thái sơ thần quả
Chương 1610: Thái sơ thần quả
- Thôi, tùy ngươi vậy.
Sớm chiều không rời hơn hai năm, Thiên Diệp Ảnh Nhi đã sớm biết rõ tính nết của Vân Triệt. Nhìn dáng vẻ của hắn lúc này, biết cho dù như thế nào đều khó có khả năng khuyên động được hắn.
Mà với năng lực ẩn nấp của hai người, chỉ cần không cố tình đi tìm đường chết, phiêu lưu bị bại lộ thật sự cực kỳ bé nhỏ. Dù sao Nghịch Uyên thạch ẩn giấu không ai có thể dòm ngó được, mà Vân Triệt... Lúc trước cho dù vẻ ngoài hay giọng nói đều thay đổi hoàn mỹ, ở trong nhận thức của ba phương thần vực, hắn không có bạo phong lực, tu vi cũng tuyệt đối không thể trong vòng hai năm ngắn ngủi thành Thần Quân trung kỳ.
Nếu không phải nàng luôn luôn ở bên cạnh Vân Triệt, kể cả nàng đều tuyệt đối không thể tin tưởng.
Huyền khí trên người Thiên Diệp Ảnh Nhi biến hóa, đã áp chế khí tức đến Thần Quân cảnh cấp bốn cùng cấp với Vân Triệt, ngay khi nàng chuẩn bị thay đổi màu tóc, Vân Triệt lại đột nhiên nói:
- Tóc không cần thay, như vậy vừa vặn tốt.
Thiên Diệp Ảnh Nhi: “...”
----
Bầu trời bao la xám trắng, hai bóng người chậm rãi bay tới, chính là tốc độ rất chậm, khí tức cũng cố hết sức thu liễm.
Hai người kia đúng là Khư Uế tôn giả và Trụ Thiên thái tử Trụ Thanh Trần của Trụ Thiên thần giới.
- Thiếu chủ, tuy rằng chủ thượng sớm cho ngài ký ức về nơi đây, nhưng đích thân tới thái sơ thần cảnh vẫn là lần đầu tiên. Nơi này nguy hiểm trùng trùng, dị thú phần đông, nhớ lấy đừng cách ta quá xa.
Khư Uế lặp lại lời dặn dò.
Trụ Thanh Trần nhìn phương xa, cũng mỉm cười nói:
- Phụ vương để cho ta tới nơi này để lịch lãm. Nếu như quá ỷ lại vào Khư Uế thúc thúc, chẳng phải không tuân theo ước nguyện ban đầu sao.
Khư Uế tôn giả nói:
- Tuy rằng nói như thế, nhưng an nguy của thiếu chủ suy cho cùng vẫn là quan trọng hơn tất cả. Dù sao trên người thiếu chủ gánh lấy là tương lai của Trụ Thiên, thậm chí đông thần vực. Nhưng mà, mặc dù thiên phú huyền đạo của thiếu chủ tuyệt hảo, nhưng chưa bao giờ chân chính trải qua hiểm cảnh, nhưng mà lịch duyệt trên phương diện thực chiến thật sự nông cạn, trước mắt là nơi lịch lãm không còn gì tốt hơn.
- Cho nên trong lúc này, trừ phi có an nguy đến sinh mạng, bằng không, cho dù phát sinh chuyện gì, ta đều sẽ không tương trợ, như vậy có vừa với ý của thiếu chủ chứ?
Trụ Thanh Trần gật đầu, lại hỏi:
- Như vậy không thể tốt hơn. Khư Uế thúc thúc, trên người phụ vương rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Hai năm trước người còn nhiều lần răn dạy tâm tính và lịch duyệt của ta đều cực kỳ nông cạn thiếu sót, nhưng hai năm này lại liên tiếp biểu hiện ra ý nguyện muốn truyền thừa ngôi vị Giới Vương và lực lượng cho ta.
- Ta tự biết cách chờ mong của phụ vương còn kém rất xa cực kỳ xa, cho dù là ngôi vị Giới Vương hay là lực lượng đều không có tư cách đảm nhiệm... Nhưng ý tứ của phụ vương càng ngày càng rõ ràng, lại không nguyện nói nguyên nhân với ta.
Gương mặt cứng ngắc của Khư Uế tôn giả khó có được lộ ra nụ cười nhạt không rõ ràng:
- Lịch duyệt của thiếu chủ thật sự còn hơi nông cạn, nhưng đừng tự coi nhẹ mình như thế. Nếu như thiếu chủ không đủ ưu tú, sao sẽ được chủ thượng lựa chọn làm người kế thừa. Về phần vẻ khác lạ của chủ thượng...
Hắn khẽ nhíu mày, nói:
- Cả đời chủ thượng ngay thẳng, khinh bỉ nhất chính là bội bạc. Nhưng năm đó chủ thượng ra tay với Tà Anh, cuối cùng còn phụ Vân Triệt... cho dù sau đó Vân Triệt bại lộ thân ma nhân.
Khư Uế tôn giả thở dài một tiếng:
- Sau đó Lam Cực tinh bị Nguyệt Thần đế tiêu diệt, vô số sinh linh bị chôn diệt, chủ thượng cũng quy tội nghiệt này lên người mình. Những năm này, tâm hồn chủ thượng đều bị vây sâu ở trong đó. Cũng hoặc là chủ thượng thật sự mệt mỏi.
Trụ Thanh Trần cũng thở dài một tiếng, nói:
- Haizzz. Hủy danh dự mà diệt Tà Anh, không hề có tư tâm, bảo vệ chính là cuộc sống yên ổn của toàn bộ thần giới. Người đời đều thừa nhận, chỉ riêng bản thân phụ vương...
Khư Uế nhìn Trụ Thanh Trần, nói:
- Chủ thượng vĩ đại, đương thời không hai. Thánh danh của chủ thượng được muôn đời ghi khắc, sau khi thiếu chủ kế vị Giới Vương, cũng phải kế thừa chí nguyện của chủ thượng.
- Ta sẽ.
Trụ Thanh Trần nói, hắn nghe ra được điều gì từ trong lời nói của Khư Uế, đột nhiên trầm mặc một hồi lâu, lại một lần nữa hỏi:
- Khư Uế thúc thúc, phụ vương người... thật sự muốn truyền thừa lực lượng cho ta sao?
Bắt đầu từ rất nhiều năm trước, Trụ Thanh Trần đã chờ mong một ngày này, đã vì một ngày này mà nỗ lực. Nhưng một ngày này lại tới thật sự quá sớm, quá đột ngột, để cho hắn thủy chung khó mà tin được, không biết làm như thế nào.
Khí tức của thái sơ thần cảnh đặc thù, áp chế đối với linh giác vượt xa thần giới. Lúc trước lần đầu tiên khi Vân Triệt được mang tới nơi đây, Hạ Khuynh Nguyệt đã từng nói cho hắn biết.
Cho nên cho dù Khư Uế hay Trụ Thanh Trần đều không hề nhận thấy được có hai bóng dáng đã tới gần bọn họ trong phạm vi năm dặm. Âm thanh bọn họ nói chuyện với nhau cũng rõ ràng rơi vào trong tai đối phương.
Thiên Diệp Ảnh Nhi lại hơi ngạc nhiên:
- Trụ Thiên muốn truyền ngôi cho Trụ Thanh Trần? Chuyện này thật ngạc nhiên. Toàn bộ thần giới đều biết đến đích thân hắn xóa bỏ đi tai họa ngầm Tà Anh, uy danh to lớn đang ở đỉnh cao, lại trong lúc này truyền ngôi cho đứa con phế vật của hắn?
Vân Triệt không nói gì.
Khư Uế xoay người, nói với Trụ Thanh Trần:
- Ta biết chuyện này quá mức bất ngờ đối với thiếu chủ, kể cả chúng ta cho đến nay vẫn có phần luống cuống. Nhưng chủ thượng lại làm như tâm ý đã quyết. Hơn nữa hôm nay đến thái sơ thần cảnh, lịch lãm chính là một trong những mục đích, thiếu chủ cũng biết vì sao lần này lại có hai vị tôn giả Thái Ngần, Trục Lưu cùng âm thầm đi theo không?
- Thái Ngần và Trục Lưu?
Chân mày vàng của Thiên Diệp Ảnh Nhi chợt nhíu chặt lại.
- Người thủ hộ?
Vân Triệt nói.
Thiên Diệp Ảnh Nhi nói:
- Đúng. Thái Ngần tôn giả, người thủ hộ Trụ Thiên bài vị thứ sáu, một Thần Chủ cấp chín, trình độ không gian pháp tắc lên đến tột đỉnh. Trục Lưu tôn giả, người thủ hộ Trụ Thiên bài vị thứ mười ba, một Thần Chủ cấp tám, là một người am hiểu lực lượng không gian nhất ngoài Thái Ngần ra trong số những người thủ hộ.
Nói xong, Thiên Diệp Ảnh Nhi thấp giọng tự nói:
- Chỉ cần không tìm đường chết xâm nhập, có một người thủ hộ ở bên đã đủ để bảo vệ Trụ Thanh Trần không chút sơ sẩy gì, vì sao lại xuất động những hai người... Đã xuất động hai người thủ hộ, vì sao lại còn để Khư Uế đi theo bên cạnh.
Vân Triệt trầm giọng nói:
- Ngươi mới vừa nói, bọn họ là hai người am hiểu lực lượng không gian nhất trong số những người thủ hộ. Rất có thể, mục đích hàng đầu của bọn họ không phải để bảo hộ Trụ Thanh Trần.
- Chẳng lẽ hai vị Thái Ngần, Trục Lưu thúc bá không phải thuần túy vì âm thầm che chở cho ta mà đến?
Trụ Thanh Trần nói.
Mắt Khư Uế nhìn bốn phía, hạ giọng nói:
- An nguy của thiếu chủ tự nhiên quan trọng hơn tất cả, nhưng có một chuyện quan trọng khác. Thường cách một đoạn thời gian Trụ Thiên thần linh sẽ thăm dò thái sơ thần cảnh một phen. Mà vào nửa tháng trước, khi chủ thượng dẫn thần thức của Trụ Thiên thần linh vào thái sơ thần cảnh đã nhận ra được một luồng khí tức cực kỳ cao cấp.
Lấy sự tồn tại của Trụ Thiên châu, có thể khiến cho thần trí nó phán định là “Cao cấp”, vả lại trực tiếp bắt được khí tức, đương nhiên cũng không tầm thường. Khư Uế chậm rãi nói:
- Là khí tức của thái sơ thần quả.
- Thái sơ thần quả!?
Trụ Thanh Trần nhất thời thất thanh kêu lên.
Tuy rằng Khư Uế cố tình hạ giọng nhưng vẫn đủ để khiến Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi nghe thấy rõ ràng... huống chi còn có tiếng kêu kinh hoảng của Trụ Thanh Trần.
Hai người liếc nhìn nhau, đều đã nhận ra linh hồn đối phương rung động trong chớp mắt.
Thái sơ thần quả chín là thứ hiện giờ mà hai người đang tha thiết ước mơ nhất!
- Thật... thật sự là thái sơ thần quả?
Trụ Thanh Trần vô cùng kích động nói, nói được một nửa mới ý thức được hạ thấp giọng.
Khư Uế gật đầu:
- Ừm. Thật ra gần ngàn năm nay, Trụ Thiên thần linh vô cùng thường xuyên thăm dò thái sơ thần cảnh, một nguyên nhân quan trọng nhất đó là tìm khí tức của thái sơ thần quả, mục đích tự nhiên là vì thực hiện truyền thừa thần đế hoàn mỹ nhất ở trên người thiếu chủ.
Khư Uế tiếp tục nói:
- Cuối cùng, công sức vĩ đại của chủ thượng được trời thương, vào nửa tháng trước nắm bắt được khí tức của thái sơ thần quả. Kéo dài nhiều thêm một ngày, sẽ thêm một phần phiêu lưu bị người khác phát hiện ra, chủ thượng đã lập ra kế hoạch này, vẻ ngoài đưa thiếu chủ vào thái sơ thần cảnh lịch lãm, lấy hai vị tôn giả âm thầm tương trợ, thật ra bọn họ sẽ lặng yên đi thẳng đến chỗ của thái sơ thần quả.
- Thái sơ thần quả có vài lần ghi lại có hạn ở trong lịch sử của thần giới, đều ở lãnh địa của “Thái sơ long tộc”. Nơi đó cực kỳ nguy hiểm, phụ vương từng nói kể cả người đều không dám tùy tiện đến gần. Nhất là lúc thái sơ thần quả kết thành, linh khí này có thể ôn nhuận long hồn, sẽ được vạn long thủ hộ bên cạnh... hai vị thúc bá thật sự có thể vào tay sao?
Trụ Thanh Trần ba phần không yên bảy phần kích động... bởi vì đó là thái sơ thần quả!
Thái sơ thần cảnh vô số tài nguyên, vả lại đều cực kỳ cao cấp, còn thái sơ thần quả chính là thần vật trong thần vật ở nơi như thái sơ thần cảnh. Nó do linh khí quan trọng nhất, tinh thuần nhất của thái sơ thần cảnh ngưng tụ thành, mặc dù không bằng thiên địa dị bảo do khí tức hồng mông ngưng hóa, nhưng cũng không khác nhau nhiều lắm.
Trong lịch sử trăm vạn năm của thần giới, từng có sáu lần hái được thái sơ thần quả, đều hơn mười vạn năm mới có một lần, có thể gặp được một lần đã có thể coi như trời ban.
Đừng nói Trụ Thanh Trần, kể cả các thần đế đều sẽ vì vậy mà kích động vạn phần.
Khư Uế giống như rất tin tưởng:
- Thiếu chủ yên tâm, chủ thượng không tiện tự mình ra tay, bằng không nhất định sẽ dẫn tới giới khác chú ý. Mà hai vị tôn giả Thái Ngần, Trục Lưu cực giỏi không gian thần lực, trước khi bị thái sơ long tộc phát hiện ra đã tới rất gần thái sơ thần quả. Sau khi lấy được thái sơ thần quả cho dù bị vạn long bao vây cũng có thể dễ dàng thoát thân.
- Trong lịch sử thần giới, thái sơ thần quả tổng cộng được các giới hái lấy sáu lần, ba lần trong đó là Trụ Thiên ta.
Khi nói tới điểm này, trên mặt Khư Uế tôn giả không khỏi hiện ra vẻ ngạo nghễ:
- Lần này lúc thần tức của thái sơ thần quả xuất hiện lần nữa, trong tối tăm giống như trời thương cho công tích vĩ đại của chủ thượng, lại như thành toàn cho thiếu chủ, cho Trụ Thiên ta.
- Nếu là trời ban thưởng, nhất định thành công.
Trụ Thanh Trần thở phào ra một hơi, nói:
- Phù... chẳng lẽ nói, hiện giờ hai vị thúc bá đã...
Khư Uế gật đầu:
- Ừm. Tính thời gian, hai vị tôn giả Thái Ngần và Trục Lưu chắc đã tới gần chỗ thái sơ long tộc.
Ở xa xa, Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi đồng thời nhíu mày.
- Đây xem như là tin tức tốt hay tin tức xấu?
Thiên Diệp Ảnh Nhi nói.
Bọn họ ngoài ý muốn chiếm được man hoang thần tủy được Phần Nguyệt Vương giới giấu giếm vạn năm, nếu có thể lại được thái sơ thần quả đã có thể dung thành man hoang thế giới đan có lực lượng thần tích trong truyền thuyết.
Nhưng mà được đến man hoang thần tủy đã là ngoài ý muốn cực lớn, mà thái sơ thần quả lại càng là có thể gặp mà không thể cầu.
Hiện giờ bọn họ lại chính tai xác nhận thái sơ thần cảnh đang có một thái sơ thần quả ngưng tụ thành... Nhưng mà, cho dù bỏ qua thái sơ long tộc mà bọn họ tuyệt dối không có khả năng địch nổi ra, thái sơ thần quả này đã bị Trụ Thiên thần giới sớm phát hiện và để mắt.
Hiện giờ hai người thủ hộ Trụ Thiên cực giỏi lực lượng không gian càng có khả năng đã đến bên cạnh thái sơ thần quả.
Mặc dù Vân Triệt và Thiên Diệp Ảnh Nhi tiến cảnh thần tốc, nhưng mà đó là người thủ hộ Trụ Thiên! Cho dù hai người liên thủ cũng tuyệt đối không có khả năng đánh lại được một người. Nếu như bị bọn họ lấy được, muốn đoạt lại không khác gì người si nói mộng.
- Đương nhiên là tin tức tốt.
Vân Triệt chậm rãi nói.
- Hả?
Thiên Diệp Ảnh Nhi đảo mắt đẹp qua.
Vân Triệt trầm thấp nói:
- Lấy thực lực trước mắt của chúng ta, cho dù biết được chỗ của thái sơ thần quả cũng không có khả năng lấy đi được. Nhưng mà hai đại thủ hộ kia lại có khả năng làm được. Vậy cứ để cho bọn họ ra sức bán mạng đi, nhưng ngàn vạn lần đừng thất thủ.
- Sau đó thì sao?
Cánh môi của Thiên Diệp Ảnh Nhi vểnh lên rất nhẹ.
Vân Triệt đưa mắt liếc nhìn Trụ Thanh Trần:
- Sau đó không phải đơn giản rồi sao? Ngươi nói, đối với bọn họ những người cầm giữ chính đạo, khinh thường tư tâm này, một thái sơ thần quả với tính mạng của Trụ Thanh Trần, cái nào quan trọng hơn đây?
Trên mặt Vân Triệt không hề có bất cứ biểu cảm gì, nhưng ánh mắt lại lộ ra lạnh lẽo làm cho người ta sợ hãi. Nhìn dáng vẻ lúc này của Vân Triệt, Thiên Diệp Ảnh Nhi tràn ra ý cười, đột nhiên khẽ mềm giọng:
- Phong cách hành sự của ngươi bây giờ thật sự càng ngày càng khiến ta thích.