Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 167 - Chương 168: Quyết Định

. ._84__2" class="block_" lang="en">Trang 84# 2

 

 

 

Chương 168: Quyết định



- Ngươi đã nghe nói về đan trận chưa?

Vân Triệt thần bí nói.

- Đan trận?

- Đan trận là một loại trận vô hình, là một loại trận pháp đặc thù dùng để luyện đan. Sư phụ của ta đã nói, lấy đỉnh lô và lửa để chế thuốc là một loại phổ biến nhất, nhưng cũng là phương thức chế thuốc thấp nhất, bởi vì...loại phương thức này sẽ dẫn đến mất đi lượng lớn dược lực, hơn nữa thất bại cũng cao. Nhưng sử dụng đan trận thì lại khác, lấy trận pháp trực tiếp dung hợp, trên căn bản sẽ không làm mất dược lực, khả năng thất bại tính cũng rất nhỏ, thời gian càng ngắn hơn. Ta vừa nãy sử dụng, chính là đan trận.

Lời nói Vân Triệt diện không thật sự đáng tin...... Có điều, những lời không phải hoàn toàn vô căn cứ, trong thiên hạ xác thực tồn tại đan trận, sư phụ hắn ở Thương Vân Đại sử dụng, trong Thiên Huyền Đại Lục cũng tồn tại kỳ nhân dị sĩ, nhưng đan trận vận dụng thành thục, cao siêu đến đâu, năng lực luyện đan căn bản không có khả năng so sánh với Thiên Độc Châu - Thiên huyền chí bảo trong thiên hạ.

Tiểu Tiên Nữ nguyệt mi hơi nhíu...... Hai chữ đan trận, nàng cũng không có cảm giác hoàn toàn xa lạ, dường như cũng có chút ấn tượng. Mà ấn tượng chỉ mơ hồ như vậy, rõ ràng đan trận rất hiếm xuất hiện, nói cách khác làm người dùng đan trận cực kỳ ít, chí ít Thương Phong Đại lục có đệ nhất thần y Cổ Thu Hồng sẽ sử dụng, đan dược sư trong tông môn của nàng...... Ngoài ra cũng không có nhiều.

Nhưng thiếu niên trước mắt, cử chỉ này, dùng một đống vật liệu rèn luyện thành ba viên Vương Huyền đan dược......"Đan trận" trong miệng hắn khiến nàng king ngạc, cũng không thể không tin.

- Để ta xem đan dược ngươi một chút?

Tiểu Tiên Nữ hướng bàn tay mềm mại như tuyết về phía Vân Triệt, còn chưa chờ Vân Triệt đáp ứng, một trận khí tức lạnh băng, viên Long Huyết Bảo Đan đã bị nàng hút vào trong tay.

Ngón tay nhỏ cầm lấy Long Huyết Bảo Đan, cảm thấy được khí tức trong đó, ánh mắt Tiểu Tiên Nữ lần thứ hai hơi hoảng loạn. Bên trong Long Huyết Bảo Đan đích thật chứa khí tức không thể nghi ngờ, hơn nữa là khí tức Vương Huyền Chi Long.

Rồng là vạn thú chi tôi, mà bất luận các loại Phàm Long cùng Thứ Long, trong các loại thần thú cổ, rồng được đứng đầu, địa vị thậm chí vượt qua thần thú Phượng Hoàng, Thiên Lang (sói), Kim Ô (quạ ba chân - loài vật trong truyền thuyết Hậu Nghệ bắn mặt trời) các loại. Rồng có thân thể cường hoành, thế gian không có bất kỳ sinh linh nào có thể so sánh với máu, xương, vây, tạng, da thịt...... Không có chỗ nào mà không phải nhân gian chí bảo, nhưng bởi quá mức mạnh mẽ, không trải qua tinh luyện phức tạp, quyết không thể dễ dàng tác dụng lên thân thể con người, bằng không sẽ phản vệ gây tổn thương.

Vương Huyền Chi Long càng thêm đặc biệt.

Nhưng long tức bên trong đan dược vô cùng hài hòa, cũng đều dung nhập vào các loại dược liệu, trở nên phù hợp với thân thể, tuy là Vương Huyền Chi Long nhưng một huyền giả Linh Huyền Cảnh cũng có thể luyện hóa.

Viên đan dược kia, dù ở trong mắt nàng, đều không phải chuyện nhỏ.

Tiểu Tiên Nữ ngón tay hơi động, Long Huyết Bảo Đan lại bay trở về tay Vân Triệt, đôi mắt đẹp nhìn kỹ lấy Vân Triệt, bình tĩnh nói:

- Ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi tự xưng thần y, y thuật cũng xác thực cao thâm, kịch độc trong người ta ngươi có thể phẩy tay một cái hóa giải, Cổ Thu Hồng gieo cổ độc trong cơ thể Thương Phong hoàng đế, ngươi cũng dễ dàng dò ra, ngươi lại còn hiểu được ‘ đan trận ’, tùy tiện có thể luyện chế đan dược quý như vậy...... Những năng lực này, tùy tiện một loại, cũng đủ để kinh thế hãi tục, chỉ cần ngươi muốn tiến vào tông môn, ta tin tưởng hết thảy tông môn trong Thương Phong đế quốc đều chào đón, cũng cho ngươi địa vị cao cùng vinh hoa vô tận, tại sao ngươi phải cúi đầu ở nơi nho nhỏ thế này? Vẫn chỉ là đệ tử nội phủ bình thường?

- Đã vào tông môn, cả đời không được rời, bằng không chính là bội phản, chỉ có thể cả đời vì một tông môn mà sống. Chuyện này đối với ta mà nói, không khác gì lao tù. Thứ ta theo đuổi là tự do tuyệt đối......

Nửa câu sau Vân Triệt không có nói ra, đó chính là...... Khống chế tuyệt đối. Mà bất luận trước đây hay sau này, điều kiện tiên quyết chính là nắm giữ sức mạnh to lớn. Đó không phải bởi vì hắn yêu thích quyền bính, mà hắn đã mất đi quá nhiều, sau khi trọng sinh lại không muốn tiếp tục mất đi.

Tiểu Tiên Nữ vẻ mặt không thay đổi, đối với những lời đầy kiêu ngạo của hắn không phản ứng chút nào. Nàng lại hỏi:

- Ngươi đã theo đuổi tự do, nếu ngươi có những năng lực này tại sao phải cho ta biết? Ngươi không sợ ta truyền ra ngoài sao? Nếu như bị những tông môn kia biết ngươi có y thuật cộng thêm năng lực chế thuốc lợi hại như vậy, mà ngươi vừa không có năng lực chống cự lẫn tự vệ, đến thời điểm đó ngay cả muốn tự do cụng không được. Hoặc là thuận theo, hoặc là bị ép thuận theo.

- Bởi vì ta tin tưởng ngươi a.

Vân Triệt mỉm cười:

- Người như ta, ở mức độ của ngươi, căn bản không cần nhìn đến ta một chút Nhưng vì người nhỏ nhặt không đáng kể như ta, ban đầu sau khi trọng thương, ngươi không cứ như vậy rời đi, trái lại vẫn bên cạnh ta chừng mấy ngày, còn dùng huyền công chữa trị giúp ta...... Sau khi rời đi hai tháng lại đúng hẹn trở về, đêm qua thời điểm nguy hiểm xuất thủ cứu mạng của ta. Điều này đều chứng minh, tuy rằng ngươi bề ngoài nhìn qua băng lãnh nhưng nội tâm rất hiền lành. Hơn nữa, Tiểu Tiên Nữ xinh đẹp như vậy, coi như người khác nói ngươi chính là tiên nữ, ta cũng nhất định sẽ tin, nhìn thế nào cũng không giống người xấu.

-...... Hừ, nhanh mồm nhanh miệng.

Tiểu Tiên Nữ nghiêng đôi mắt đẹp, âm thanh tuy xem thường, nhưng ánh mắt dịu đi mấy phần.

- Tiểu Tiên Nữ, ta có thể hỏi ngươi một chuyện không?

Vân Triệt bỗng nhiên nói.

??

- Ngươi có phải..... Người ở nơi đó chứ?

Vân Triệt tỏ ra thăm dò hỏi.

Tiểu Tiên Nữ không hề trả lời, không có thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận.

- Không nói lời nào, ta coi như ngươi chấp nhận.

Vân Triệt nở nụ cười, sau đó một trận do dự, hỏi:

- Vậy ngươi có biết một người tên Hạ Khuynh Nguyệt, nàng chắc cũng là đệ tử Băng Vân Tiên Cung các ngươi.

Tiểu Tiên Nữ ánh mắt đột nhiên cô đọng:

- Ngươi biết Khuynh Nguyệt?

Tiểu Tiên Nữ đối với cái tên"Hạ Khuynh Nguyệt" này phản ứng dọa Vân Triệt giật bắn mình, hắn gật đầu nói:

- Ừ, quen biết, từ lúc nhỏ. Bởi vì ta giống như nàng ấy, đều sinh ra ở Lưu Vân thành, chỉ có điều sau đó nghe nói nàng ấy lập gia đình, sau khi thành thân không bao lâu, rồi rời Lưu Vân thành, đi đến Băng Vân Tiên Cung.

- Không sai, Khuynh Nguyệt đích thật là đệ tử cung ta. Nhưng chuyện của nàng ngươi không cần biết.

Ngừng lại một chút, nàng liếc Vân Triệt, nói:

- Nếu như ngươi năm nay đại biểu Hoàng thất tham gia Thương Phong Xuất Chiến, ngươi có thể nhìn thấy nàng.

- Năm nay nàng sẽ tham gia Thương Phong Xuất Chiến?

Vân Triệt kinh ngạc:

- Nhưng là, tuổi của nàng xấp xỉ ta, hiện tại vừa mới tròn mười bảy tuổi, mười bảy tuổi đã tham gia, không quá miễn cưỡng sao?

Lúc hắn chia lìa Hạ Khuynh Nguyệt, huyền lực Hạ Khuynh Nguyệt mới Sơ Huyền Cảnh cấp mười...... Coi như nàng che giấu, cũng nhiều nhất là vào Nhập Huyền Cảnh, lấy khởi điểm Nhập Huyền Cảnh, trải qua một năm rưỡi liền đi tham gia Thương Phong Xuất Chiến, đâu chỉ là"Miễn cưỡng".

- Hừ, những người khác tự nhiên không thể, nhưng Khuynh Nguyệt có thể! Lần trước, Lăng Vân có thể 17 tuổi đứng đầu bảng, Hạ Khuynh Nguyệt của Băng Vân Tiên Cung ta cũng có thể! Khuynh Nguyệt thiên phú cùng sức lĩnh ngộ nhân sinh khó gặp, không người nào có thể so sánh, ngay cả là Lăng Vân chưa chắc đã bằng. Lần này Thương Phong Xuất Chiến, Khuynh Nguyệt đối thủ chỉ có một, đó chính là Lăng Vân! Lần trước tham dự, Băng Vân Tiên Cung ta đều đến vòng cuối cùng! Mà dù cho đối mặt Lăng Vân ba năm sau, Khuynh Nguyệt tuyệt đối sẽ không thua.

Lúc nói tới Hạ Khuynh Nguyệt, thần thái Tiểu Tiên Nữ hoàn toàn không giống lúc bình thường, bên trong lộ ra không ít kiêu ngạo thêm mong đợi, đương nhiên còn có nồng đậm tự tin.

Vân Triệt thật lâu không nói gì...... Lăng Vân thực lực khủng khiếp đến mức nào hắn đã nghe qua. Mà trong lời nói Tiểu Tiên Nữ, nhưng đối với Hạ Khuynh Nguyệt chiến thắng Lăng Vân 20 tuổi vô cùng tự tin. Với Hạ Khuynh Nguyệt, nhưng thiên phú không chỉ có huyền mạch, còn có đối với huyền lực thông suốt, kiểm soát, khả năng lĩnh ngộ vân vân......

Năm đó Lăng Vân đạt được đầu bảng, Hạ Khuynh Nguyệt chỉ có 14 tuổi vừa mới gia nhập Sơ Huyền Cảnh, mà Lăng Vân đã Linh Huyền Cảnh cấp chín. Bây giờ, Lăng Vân tất nhiên qua Linh Huyền, bước vào Địa Huyền Cảnh, có thể trước 20 tuổi tiến vào Địa Huyền cảnh, toàn bộ thiếu niên Thương Phong Đại lục cũng chỉ có một người Lăng Vân, chênh lệch lớn như thế, Băng Vân Tiên Cung không biết, nhưng cũng có tự tin có thể chiến đấu với Lăng Vân......

Trái tim Vân Triệt không khống chế co giật...... Nếu như đây là thật, như vậy thiên phú Khuynh Nguyệt, cũng thực quá kinh khủng.

- Ta biết ngươi sẽ không tin tưởng, ngươi cũng không cần tin tưởng. Ngươi hôm qua đã gặp Lăng Vân, đã tán thưởng hắn ‘ không hề kẽ hở ’, nhưng tiếc rằng Thương Phong Xuất Chiến lần này, thanh danh hắn cũng nên giảm bớt rồi.

Vân Triệt chậm rãi gật gật đầu, nhỏ giọng nói:

Nguyên lai nàng đã lợi hại như vậy...... Ngạch, Tiểu Tiên Nữ, ngươi biết là nam nhân nào vận may tốt như vậy, lại có thể cưới nữ tử lợi hại như vậy làm nương tử?

- Nàng thành thân, bất quá cũng chỉ vì gia tộc không bị mang danh bội ước. Cung chủ biết nàng thiên phú, cảm thấy lòng nàng trung thành tuyệt đối, càng không hề lo lắng...... Hơn nữa nàng gả người kia trời sinh huyền mạch tàn phế, một đời chỉ có thể là kẻ tàn phế, Khuynh Nguyệt cũng xin thề đối với hắn chưa từng có một tia tình cảm, vì lẽ đó, nàng mới ngoại lệ trở thành đệ tử duy nhất thành thân trong cung ta. Sau khi thành hôn, liền lập tức về Băng Vân Tiên Cung, sau này vĩnh viễn không bao giờ gặp lại trượng phu.

Vân Triệt:"......"

- Như lời ngươi nói, này đích thật là nam nhân may mắn. Ngay cả ngàn vạn người, cũng không xứng với Khuynh Nguyệt, nhưng lại cùng Khuynh Nguyệt kết duyên phu thê, cũng coi như trời cao đối với hắn ban ân huệ.

Tiểu Tiên Nữ liếc mắt nhìn Vân Triệt, tiếp tục nói:

- Liên quan đến Khuynh Nguyệt, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết những thứ này, ngươi đem bí mật nói cho ta, những câu nói này cũng coi như là báo lại.

Cộc, cộc.

Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên, ngoài cửa truyền đến thanh âm Lam Tuyết Nhược:

- Vân sư đệ, ngươi đang ở bên trong sao?

Tiếng gõ cửa bắt đầu vang lên, trước mắt Vân Triệt nhưng mảnh băng hoa tung bay, Tiểu Tiên Nữ đã như tiêu tan như ảo mộng biến mất ở nơi đó.

Vân Triệt đi tới mở cửa phòng, còn chưa chờ Lam Tuyết Nhược mở lời, hắn bình tĩnh nói:

- Sư tỷ, ta muốn tham gia Thương Phong Xuất Chiến lần này!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment