Diêm Nhị nhận lệnh, sức mạnh vốn dĩ đã che phủ vào bốn người đột nhiên cưỡng ép xoay chuyển, tập trung quét về phía một mình Nam Thiên Thu.
Bên kia, quỷ ảnh của Diêm Tam đã tiếp cận đến trước người của Nam Minh Thần Đế, một đôi ma trảo hắc ám mang theo ánh sáng lạnh lẽo của những linh hồn tan vỡ chụp về hướng đỉnh đầu của hắn.
“Nam Minh nhãi nhép, chết đi, ha ha!”
Trước kia, Nam Vạn Sinh hiếm khi tự mình ra tay, thật sự có chuyện gì ngoài ý muốn, bất kì một người nào trong bốn Minh Vương ở bên cạnh hắn ra tay, đều có thể tiêu diệt hết thảy trong nháy mắt.
Mà bây giờ, bốn Minh Vương đều đã chết, bốn Minh Thần cuối cùng thân mình còn lo chưa xong, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, là Thần Đế bậc nhất của Nam Vực, vậy mà sẽ có một ngày lưu lạc đến mức bị “cô lập” .
Sự phẫn nộ và oán hận gần như vỡ tan trong cơ thể hắn cuối cùng cũng tìm được chổ để phát tiết, từng sợi tóc còn sót lại của hắn dựng đứng lên, đôi mắt biến thành màu vàng thuần túy đến mức chói mắt, sức mạnh phẫn nộ đến từ Nam Minh Thần Đế nhanh chóng ngưng tụ lại thành một Huyền Trận hoàng kim khổng lồ, muốn xé xác Diêm Tam thành những mảnh vụn hắc ám.
Xoẹt!
Không gian trong vòng trăm dặm sụp đổ trong nháy mắt, ma trảo hắc ám và Huyền Trận hoàng kim cùng lúc vỡ tan, Diêm Tam bay ngược ra ngoài, thân thể của Nam Vạn Sinh rơi xuống, miệng vết thương ở khắp người toạc ra hơn mười dòng huyết tương, hắn còn chưa kịp hít vào một hơi, gương mặt quỷ khủng bố của Diêm Tam đột nhiên hiện lên trong con ngươi của hắn, kèm theo một tiếng cười quỷ dị vô cùng chói tai.
“Khà khà khà khà!”
Ầm…
Nam Vạn Sinh giống như bị một cơn lốc diệt thế quét qua, trong giây lát ngay cả ý thức cũng trở nên trống rỗng, hắn gắt gao khống chế thân thể, sức mạnh vừa muốn phóng thích ra thì có mấy dòng máu tươi chảy ra như điên, trên ngực, cũng có xuất hiện thêm năm lỗ máu đen kịt gần như xuyên qua cơ thể.
Xét về sức mạnh tổng thể, có lẽ Nam Vạn Sinh sẽ đánh bại được Diêm Tam - người tương đối yếu nhất trong ba Diêm Tổ.
Nhưng, Nam Vạn Sinh mới bị Minh Thần Đại Pháo làm thương nặng, khí huyết lại bởi vì sự phẫn nộ và hận thù tột độ mà cuồng loạn không thể dừng, trạng thái hiện tại của hắn căn bản không có khả năng là đối thủ của Diêm Tam.
Cộng thêm việc hắn bị thương cực nặng, đối mặt với Diêm Tam, đừng nói là chống chọi, chỉ riêng việc dùng toàn lực chống đỡ, đã khiến thương thế của hắn nhanh chóng chuyển biến xấu… Đó chính là tổn hại nghiêm trọng đến từ Minh Thần Đại Pháo, cho dù hắn có lập tức bế quan điều dưỡng, cũng cần hơn mười năm vừa mới có thể khỏi hẳn.
Không hề có gì bất ngờ, dưới thế tiến công của Diêm Tam, Nam Vạn Sinh từng bước bại lui, nhưng là Nam Minh Thần Đế, trước sau lại không có một ai tiến lên để tranh thủ một chút cơ hội thở dốc cho hắn, bốn Minh Thần bị Diêm Nhị áp chế toàn diện, Nam Quy Chung thì quyết định đứng nguyên tại chỗ, bởi vì trước người hắn, đã đứng sừng sững một luồng khí tức mạnh mẽ đến mức khiến hắn không thể động đậy.
Thiên Diệp Bỉnh Chúc.
“Bỉnh Chúc huynh.” Vẻ mặt của Nam Quy Chung vẫn lạnh nhạt y như trước, chỉ là vẻ tinh anh trong đôi mắt già nua giống như đã suy yếu đi rất nhiều: “Nhiều năm không gặp, hiện giờ có thể thảo luận một phen, cũng không tệ.”
Thiên Diệp Bỉnh Chúc nói: “Thảo luận với bạn cũ, đương nhiên là chuyện tốt. Chỉ tiếc, nơi hôm nay ngươi và ta đứng, là chiến trường.”
Gió mạnh bắt đầu nổi lên, bóng dáng của Thiên Diệp Vụ Cổ xuất hiện ở bên cạnh Thiên Diệp Bỉnh Chúc.
Hai Phạm Tổ, hai vị từng là Phạm Thiên Thần Đế, dưới khó tức áp chế của bọn họ, mạnh như Nam Quy Chung, máu đang chảy cũng phải đột ngột dừng lại.
Nhìn thoáng qua tình hình của bốn Minh Thần và Nam Vạn Sinh, hắn than nhẹ một tiếng, một thanh Ám Kim Cổ Kiếm hiện lên trong tay.
Một mình chiến đấu với bất kì người nào trong số hai người Thiên Diệp Bỉnh Chúc và Thiên Diệp Vụ Cổ, hắn đều tự tin sẽ không thua. Nhưng cùng lúc đối mặt với hai người, hắn không thể không có một vài chiêu trò để thắng.
“Giải trừ tất cả phong ấn của vương thành!” Giơ Cổ Kiếm lên, giọng nói của Nam Quy Chung lan truyền ra giống như sóng biển cuồn cuộn ở Nam Minh Thần Vực: “Con cháu Nam Minh, Ma nhân vào thành, đây là ngày quyết định sự sống chết của Nam Minh ta, dùng sức mạnh cả đời của các ngươi, chiến đấu đi!”
Phong ấn của thành Nam Minh Vương lúc trước đã bị Minh Thần Đại Pháo phá hủy hơn phân nửa, lúc này dưới sự hiệu lệnh của Nam Quy Chung, tất cả phong ấn đều được mở ra, thành Nam Minh Vương lúc này, từng là thánh địa bậc nhất cao không thể sờ tới của Nam Thần Vực, tất cả sinh linh đều có thể bước vào.
Diêm Nhị áp chế bốn Minh Thần, Diêm Tam một mình chiến đấu với Nam Vạn Sinh, hai Phạm Tổ áp chế Nam Quy Chung… Nam Thần Vực tồn tại đến ngày nay, chưa từng có trận ác chiến nào giáp mặt nhiều cấp cao như vậy.
Mà chiến trường của một trận ác chiến như thế lại là thành Nam Minh Vương, bất kể kết cục ra sao, thành Nam Minh Vương đều gặp phải tai họa hủy diệt cực lớn.
Một mình Diêm Nhất đánh về phía ba Thần Đế là Thích Thiên, Hiên Viên và Tử Vi, là người đứng đầu trong ba Diêm Tổ, sức mạnh của hắn hơn hẳn bất kì một người nào ở đây, khi áp sát, chắc chắn sức ép mà hắc ám mang đến cho ba Thần Đế cực kỳ nặng nề.
“Không cần quan tâm đến bọn họ.” Vân Triệt đột nhiên lên tiếng, ánh sáng trong đôi mắt vô cùng lạnh lẽo liếc qua ba Thần Đế một cái.
Bóng dáng của Diêm Nhất chợt dừng lại, quay trở lại bên cạnh Vân Triệt, không có động tĩnh gì nữa.
Bên tai vang lên tiếng nổ vang kinh hồn, tiếng gào thét rung trời từ phía dưới truyền đến, đám trưởng lão Nam Minh mới bị uy lực của ba Diêm Tổ áp chế, Minh Vệ đã cắn răng xông lên. “Cổ bá.” Thiên Diệp Ảnh liếc mắt nhìn xuống phía dưới: “Ngươi đã nhiều năm không sát sinh, nhưng hôm nay, e rằng ngươi phải tạo ra sát nghiệt lớn nhất kiếp này.”
Cổ Chúc cười nhạt, nói: “Tiểu thư an toàn trở về, còn có được sinh mạng mới, quãng đời còn lại của lão nô cũng đã không còn gì đáng tiếc, sự cố chấp trước đây, sớm đã không đáng để nhắc tới.”
Vừa dứt lời, bóng dáng của hắn dần trở nên mờ đi, một cơn bão hiện lên từ hư không, xé rách không gian và thân thể trong nháy mắt, nhanh chóng nhuộm cơn bão thành huyết sắc, nhìn thấy mà giật mình.
Thiên Diệp Ảnh cũng gập người xuống, thần dụ giống như một con minh xà màu vàng chui ra từ vực sâu hắc ám, trong nháy mắt xuyên qua thân thể của hơn mười tên Minh Vệ, sau đó trực tiếp phá vỡ thân thể Thần Chủ của một tên trưởng lão Nam Minh.
Hết chương 1800.