Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1752 - Chương 1844. Long Thần Thua Bỏ Chạy (1)

Chương 1844. Long Thần thua bỏ chạy (1)
Chương 1844. Long Thần thua bỏ chạy (1)

Ầm ầm!!

Hệt như từng tia sét rít gào lao tới, Phi Diệt Long Thần xoay cổ gào thét, Long trảo và Long đuôi cuồng loạn đánh về phía bên trên.

Thần hình Trì Vũ Dao lóe lên trong sương mù xám, trong nháy mắt phân tán ra mấy chục phân thân và khí tức.

Thuật phân thân như này, căn bản không có tác dụng gì đối với Phi Diệt Long Thần trong trạng thái bình thường. Nhưng bây giờ tâm trí Phi Diệt Long Thần hỗn loạn, lại ở trước những ảo ảnh ngày thường hắn khinh thường, căn bản không phân biệt được đâu là chân thân.

Thậm chí, ngay cả ý thức cơ bản của hắn nhận ra chân thân cũng chậm chạp hơn rất nhiều, phản ứng đầu tiên, chỉ có một trận cuồng phong cắn xé.

Dưới cơn bão sức mạnh hủy diệt trời đấy, bóng người Trì Vũ Dao xuất hiện như quỷ mị ở bên dưới bụng rồng, ánh sáng lấp lánh của lụa đen, đột nhiên hạ xuống.

Ầm!

Thân rồng chấn động, ma khí xâm nhập, gần ngàn vảy rồng màu đỏ hóa thành màu xám đen đáng sợ.

“Grào a a a… Chết! !” Thân rồng trên không trung bị lật úp, sức mạnh Long Thần trỗi dậy muốn hủy diệt tất cả tồn tại xung quanh nó.

Phía Tây, gần Đông Thần Vực, bất an, kinh hãi, phấn khởi, sợ hãi… đủ các loại khí tức hỗn loạn đều đang kích động ở nơi này.

Ầm ầm!

Ầm ầm!

Ầm ầm…

Bóng rồng đỏ thẫm ở đằng xa mạnh mẽ lật người, không gian xung quanh như mặt nước không ngừng nhất nhô.

Điều khiến bọn họ hoảng sợ nhất chính là nơi này... nơi này ít nhất cách không gian kia đến cả vạn dặm, vậy mà cũng đang chấn động. Luồng khí lưu không ngừng đánh tới thổi tới khiến toàn thân bọn họ đau nhức dữ dội.

“Đây là… Đây là sức mạnh gì vậy?” Một vị giới vương hạ vị răng run cầm cập đập vào nhau.

“Không hổ danh là Long Thần… Lại còn là Phi Diệt Long Thần mạnh nhất nữa! Quá đáng sợ rồi! Đúng là kinh thiên động địa!”

“Gần nhất cũng phải cách đây một trăm ngàn năm, đã không còn có ghi chép lần ra tay nào của Phi Diệt Long Thần nữa rồi. Hôm nay lại bị chúng ta thấy được.”

“Những ánh sáng màu đen đó là huyền lực hắc ám của Ma tộc. Phi Diệt Long Thần giao đấu với Ma tộc ư!”

“Xem ra tin tức Hôi Tẫn Long Thần bị Ma Chủ Vân Triệt giết chết chắc chắn là thật rồi. Đây chính là sự phẫn nộ của Long Thần.”

“Long Thần giới ra tay rồi! Trời chính thức thay đổi rồi. Lần này, Ma tộc cuối cùng cũng sẽ phải… a a a.”

Một luồn khí đột ngột lao tới, một đám những huyền giả lớn mạnh như bị quét bay đi như lá rụng, một vài người có tu vi thấp hơn thì bị nội thương, che ngực nôn ra máu.

“Mau, mau đi thôi! Sức mạnh ở mức độ này cho dù có đứng từ xa quan sát, cũng có thể bất cứ lúc nào bị… hự!”

Lại một luồng khí đáng sợ nữa lao tới, bọn họ còn chưa biết Phi Diệt Long Thần lúc này đã rơi vào trạng thái phẫn nộ điên cuồng.

Đám huyền giả Đông Vực nhanh chóng lui ra xa, đồng thời tách ra, chỉ còn lại thông tin về trận ác chiến giữa Phi Diệt Long Thần và ma nhân.

Tin tức này không còn gì phải nghi ngờ gì cả, nó đã trở thành tin tức chấn động trong lòng tất cả mọi người.

Bởi vì cuối cùng thì Long Thần giới cũng động thủ với Ma tộc rồi. Mà lần đầu tiên Long Thần ra trận dường như đã dự báo trước chiến tranh giữa Tây Thần Vực và Bắc Thần Vực bị dấy lên một cách toàn diện.

Mà trong trận chiến đó, còn sẽ quyết định vận mệnh của cả Thần giới sau này.

Chỉ có điều là, khi tin tức về vận mệnh trong tương lai của Thần Giới được lan truyền một cách nhanh chóng và rộng rãi, trong mắt bọn họ, không ai có thể ngờ được trận chiến này lại tàn khốc đến thế.

Sự sỉ nhục, cơn thịnh nộ, sự đau khổ, hồn phi phách tán, mất kiểm soát… Phi Diệt Long Thần mà bất cứ ai nhìn thấy lúc này, đã phát điên hoàn toàn rồi.

Lần công kích sau của hắn cuồng bạo hơn lần trước, Long khí lúc sau cũng hỗn loạn hơn lúc trước. Hình bóng Trì Vũ Dao dao động long trời lỡ đất, lụa ma trong tay trong tay không ngừng đập mạnh lên người Phi Diệt Long Thần.

Nhưng thân thể Long Thần quá cứng, sự công kích của Trì Vũ Dao cũng không thể tạo nên thương tổn quá lớn cho nó.

Ầm ầm!

Một luồng Long khí như máu nổ ra, tạo nên sự hủy diệt địa ngục cực lớn không thể sánh được. Mà vào lúc này, trong mắt Phi Diệt Thiên Long lóe lên một ánh sáng đen càng thêm u ám hơn. Thân rồng của nó cứng đờ, long khí điên cuồng tản ra, phát ra tiếng hét thê lương hơn bất kì lần nào trước đó.

Với sự không chế của hắn, nhát cắn phá hoại của ma hồn cũng ngày càng kịch liệt.

Thời khắc này, Trì Vũ Dao đã chờ đợi rất lâu rồi.

Nàng chớp mắt đã vút qua, đến trung tâm vùng bụng của rồng, khi nàng đan chéo mười ngón tay, dải lụa ma hắc ám hội tụ một ánh đen sâu thẳm không gì sánh bằng.

Hắc ám như ánh mắt Ma Thần thời viễn cổ…

Một chốc… hai chốc… ba chốc…

Nửa hơi thở!

Trong sự đau khổ giãy giụa đến cùng, Phi Diệt Long Thần mơ hồ cảm nhận được sự nguy hiểm, nhưng ý thức quá sức hỗn loạn nên không thể nào đưa ra được quyết định đúng đắn, càng không thể nào nhanh chóng xác nhận sức mạnh xua đuổi với cơ thể.

Lòng Tố Tâm Long Thần đột nhiên kinh hãi, bỗng nhiên quay mặt đi, nhưng nàng vừa định mở miệng nhắc nhở thì bị Hắc Ám Ma Nhận của Kiếp Tâm Kiếp Linh trong nháy mắt chí mạng cưỡng ép nàng quay trở về.

Một hơi… một hơi rưỡi… hai hơi…

Chiến đấu với tầng lớp Thần Đế, lơ là trong chớp mắt thì sẽ trọng thương ngay. Phi Diệt Long Thần lúc bình thường có thế nào đi nữa cũng sẽ không để cho Trì Vũ Dao có thời gian để hội tụ sức mạnh lâu như vậy.

Nhưng, dưới sự cắn nuốt của ma hồn, Trì Vũ Dao đã hoàn thành ngay dưới tầm mắt hắn.

Trì Vũ Dao từ từ đưa mắt lên, đồng tử đã hoàn toàn biến mất, hai con mắt chỉ còn lại sự hắc ám thuần túy.

“Vô Tự Chi Ám… Tu La Chi Táng…”

Khi môi nàng khẽ niệm, tay đưa lên, mọi âm thanh trở nên yên ắng.
Hết chương 1844.
Bình Luận (0)
Comment