Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1792 - Chương 1884. Trụ Thiên Thần Cảnh

Chương 1884. Trụ Thiên Thần Cảnh
Chương 1884. Trụ Thiên Thần Cảnh

“Ngươi… không đúng rồi.” Nàng ấy nhìn chằm chằm Vân Triệt và đột ngột nói.

“Thật không?” Vân Triệt cười đáp, không phủ nhận cũng không thừa nhận: “Đừng lo lắng. Cho dù không mang theo ba lão quái vật kia thì trên đời này cũng không có ai có thể giữ chân được ta. Đã có Ma Hậu và Diêm Thiên Hưu bày binh bố trận rồi. Những công việc chuẩn bị trước đó cho mỗi Tinh Giới cũng đã được hoàn thành, chỉ cần vứt Nam Thần Vực lại cho Thương Thích Thiên là đủ rồi. Dù ta có ở đây hay không cũng không quan trọng.”

“...” Đôi mắt của Thiên Diệp Ảnh Nhi lại đông cứng.

Đó là bởi vì Vân Triệt đang kiên nhẫn giải thích cho nàng ấy, thay vì một cái khịt mũi lạnh lùng thiếu kiên nhẫn.

Thiên Diệp Ảnh Nhi vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ, Vân Triệt đột nhiên đưa tay ra nhẹ nhàng sờ một lọn tóc vàng trên trán sau tai nàng, ấm ức nói: “Lần sau đừng căng thẳng vì chuyện nhỏ nhặt này nữa nhé.”

“…!?” Thiên Diệp Ảnh Nhi sững sờ một lúc, sau đó lùi lại nửa bước như điện giật. Một đôi mắt đẹp trực tiếp nhìn chằm chằm vào Vân Triệt, linh giác quét qua toàn bộ cơ thể hắn.

Nàng quen thuộc với khí tức của từng sợi lông trên cơ thể Vân Triệt, nhưng nàng không thể tin rằng người trước mặt mình vào lúc này lại là Vân Triệt.

Tiềm thức của con người không thể bị làm ngụy tạo được. Nhưng những thay đổi trong tiềm thức chắc chắn sẽ dẫn đến những thay đổi trong cảm xúc và hành vi.

Sự hủy diệt của Lam Cực Tinh là nguyên nhân sâu xa dẫn đến sự thăng trầm của Vân Triệt, giờ hắn đã tận mắt chứng kiến sự tồn tại của Lam Cực Tinh, những thay đổi trong tiềm thức của hắn tự nhiên bị đảo lộn. Trong mắt Thiên Diệp Ảnh Nhi, người đã quá quen thuộc với hắn kia... cũng như hai người khác nhau vậy.

Giơ tay trên không trung, nhận ra hành vi của mình quá bất thường so với lần trước, hắn hít một hơi, huyền khí hắc ám nổi lên, cố gắng điều chỉnh sắc mặt và khí thở của mình trở nên ảm đạm ...

Nhưng tất cả những gì đang lơ lửng trước mặt hắn là cha mẹ, con gái của hắn, Linh Tịch, Thái Y, Nguyệt Thuyền, Thương Nguyệt, Linh Nhi... bóng dáng của họ vẫn ở đó, và dòng máu đang chảy trong người vì bọn họ mà như thiêu đốt khắp cơ thể.

Khuôn mặt lạnh lùng trở lại, nhưng sự u ám và uất hận xuất phát từ ý chí và tâm hồn sâu thẳm nhất lại không làm sao có thể phóng thích ra được.

Vào lúc này, kết giới của cổng điện được mở ra, Trì Vũ Dao, Thái Chi và Thủy Mị Âm cùng nhau đi tới, và phía sau, bóng dáng của Diêm Thiên Hưu cũng từ trên trời đáp xuống.

Vân Triệt hơi chú ý sang hướng khác, Thiên Diệp Ảnh Nhi nhìn Thủy Mị Âm từ xa, trong khi người sau đang cười khúc khích.

“Xem ra, Ma Chủ đại nhân của chúng ta có chuyện quan trọng cần thông báo.” Trì Vũ Dao chậm rãi bước đến gần với khí tức hắc ám lượn lờ.

Giống như Thiên Diệp Ảnh Nhi, khi đến gần Vân Triệt, ánh mắt của nàng ấy hơi thay đổi, và nàng ấy nhìn Vân Triệt một lúc.

“Ma Chủ, Thần Tinh, Thần Ngọc, và Thần Kiếm tốt nhất mà ngươi cần, ta đã hạ lệnh xuống dưới rồi. Chậm nhất thì có thể thu thập đủ trong vòng ba canh giờ nữa.” Diêm Thiên Hưu báo cáo trước với Vân Triệt.

Vân Triệt gật đầu: “Tốt lắm.”

“Sao đột nhiên lại cần dùng một số lượng lớn Thần Tinh và Thần Ngọc như vậy? Còn cần Thần Kiếm để làm gì?” Thiên Diệp Ảnh Nhi cau mày hỏi.

Những tài nguyên thu thập được từ các thế giới Trụ Thiên, Phạm Đế, Hiên Viên, Tử Vi, Nam Minh, v.v., đã và đang cố gắng hết sức để nạp đầy năng lượng vào các huyền khí và huyền trận.

“Tu luyện.” Vân Triệt ngắn gọn nói.

Câu trả lời này khiến tất cả mọi người trừ Thủy Mị Âm đều sửng sốt, và những lời sau của hắn ta càng khiến họ ngạc nhiên hơn.

“Cuộc tấn công vào Long Thần Giới có thể sẽ bị trì hoãn trong mười ngày.” Vân Triệt chậm rãi nói.

“Hả… cái này?” Diêm Thiên Hưu mạnh mẽ nhìn lên, vẻ mặt đầy khó hiểu.

Vẫn còn bảy ngày cuối cùng trước khi tiến hành chiến trận với Long Thần Giới. Vào lúc này, tất cả Ma nhân Bắc Vực đang tận lực chuẩn bị, khí thế và năng lượng của họ đang ở mức cực đại, và dòng ma huyết trên cơ thể họ đang bùng cháy điên cuồng từng ngày... Nếu ngươi đột nhiên thông báo hoãn lại vào lúc này, nếu như không có lý do chính đáng và cần thiết thì chắc chắn là tinh thần ấy sẽ bị dập tắt.

Dù sau này nó có bùng phát trở lại, thì cũng sẽ giảm đi vài phần.

“Tại sao?” Phản ứng của Trì Vũ Dao đều bình tĩnh, giọng nói nhẹ nhàng ngọt ngào.

Vân Triệt không ngạc nhiên trước phản ứng của họ. Hắn ta giải thích: “Trụ Thiên Châu trước đây được mang từ Trụ Thiên Giới có thể mở Trụ Thiên Thần Cảnh một cách nhanh chóng.”

“Trước khi đặt chân đến Long Thần Giới, ta sẽ tiến vào Trụ Thiên Thần Cảnh trong một khoảng thời gian.” Bất chợt người lại một chút, Vân Triệt nói chi tiết hơn: “Sức mạnh của Trụ Thiên Châu đã cạn kiệt nghiêm trọng do bị cưỡng ép mở Trụ Thiên Thần Cảnh trong ba nghìn năm nay. Những năm này, sức mạnh được hồi phục còn sót lại chỉ có thể mở Thần Cảnh ba năm nữa thôi, hơn nữa phạm vi thời gian được mở ra cũng không thể so sánh với trước đó được.”

“Trong ba năm ở Trụ Thiên Thần Cảnh này, đại khái là tương đương với mười một ngày trong thế giới bình thường.”

Thiên Diệp Ảnh Nhi: “...”

Trì Vũ Dao: “...”

Thái Chi: “...”

Thủy Mị Âm: (# ^. ^ #)

“Thì ra là như vậy!” Diêm Thiên Hưu đột nhiên sững sờ, vẻ mặt đột nhiên chuyển từ nghi ngờ sang hưng phấn: “Tuy rằng chỉ là ba năm ngắn ngủi, nhưng Ma Chủ đã có thể kế thừa di vật của Ma Đế, phàm nhân làm sao có thể có ý kiến gì được. Ma Chủ ngày nay đã đạt đến Thần Quân cảnh uy chấn thiên hạ rồi, nếu có thể trở thành Thần Chủ bằng cách này, e rằng cái tên gọi là Long Hoàng kia cũng sẽ trở thành con sâu dưới chân của Ma Chủ mà thôi!”

Hắn nói xong đột nhiên bầu không khí xung quanh trở nên không đúng, thần thức âm thầm quét qua một vòng... ngoại trừ hắn, những người khác đều đã không lên tiếng một hồi lâu.

Thiên Diệp Ảnh Nhi và Trì Vũ Dao im lặng liếc nhìn nhau.
Hết chương 1884.
Bình Luận (0)
Comment