Thương Thích Thiên không nhúc nhích, Diêm Thiên Hưu cũng bí mật giơ tay không cho ai tiến lên... Bản thân hắn cũng không hiểu tại sao Ma Hậu lại ra lệnh rằng khi đối phương cưỡng ép phá kết giới thì hắn không cần củng cố và duy trì sức mạnh của kết giới.
Ở Nam Thần Vực, sức mạnh của Thập Phương Thương Lan Giới kém hơn Nam Minh Thần Giới.
Nhưng nói đến việc kết giới bảo vệ thì kết giới của Thương Lan là số một ở Nam Thần Vực.
Kết giới Thương Lan không phải là huyền lực hệ thủy, mà là của Thần Tộc Thương Lan viễn cổ lĩnh hội được và phát triển từ nhưng con sóng của biển cả, khi biểu hiện ra thì có thể tạo ra ngàn vạn ảo ảnh giống như nước vậy, mà kết giới Thương Lan cũng được hình thành bởi Thần lực Thương Lan tối thượng cũng như vậy.
Điểm mạnh nhất là dù bị tấn công vào bộ phận nào của kết giới, nó sẽ được thần lực của Thương Lan phân tán ngay sang toàn bộ kết giới. Vì vậy, hầu như không thể phá vỡ nó bằng một điểm.
Bùm!
Bùm!!
Bùm!!!
Mỗi khoảnh khắc, dường như hàng trăm triệu sấm sét trên bầu trời đập xuống, vùng đất Thương Lan bên ngoài Thương Lan Thần Vực đang điên cuồng bị tàn phá và sụp đổ.
Kết giới Thương Lan liên tục bị biến dạng và chìm trong ánh sáng xanh huyền ảo.
Sức mạnh tối thượng của kết giới của Vương Giới này là không thể nghi ngờ nữa. Mặc dù lúc này kết giới chỉ có ba mươi phần trăm sức mạnh, cho dù là Nam Minh Thần Giới ở thời kỳ hoàng kim, cũng cần ít nhất một hai ngày mới có thể phá vỡ.
Tuy nhiên, hàng trăm Thần Chủ tấn công cùng một lúc... kết giới dù mạnh đến đâu cũng không thể giữ được quá lâu.
E rằng trong lịch sử Thần Giới, chưa từng có kết giới nào nhận được “vinh hạnh đặc biệt” tới như vậy.
“Ha ha ha ha!!”
Bầu trời ầm ầm, không gian chấn động lại không thể che giấu nổi nụ cười điên cuồng của Thương Thích Thiên: “Long Quân, Long Chủ của Long Thần Giới nổi danh như vậy, vậy mà lại chỉ có năng lực như thế này thôi sao? Đồng loạt xông tới hết đi, kết giới Thương Lan này còn chưa xuất hiện nổi một vết nứt đâu.”
“Mấy vị Long Thần Đại nhân, tốt hơn hết là các ngươi nên ngoan ngoãn ra tay đi. Nếu trận chiến lớn như vậy không thể hạ được cái kết giới Thương Lan này thì lâu dần, các ngươi có thể giấu bộ mặt già nua của Long Thần Giới ở đâu được đây.”
Thái độ của Thương Thích Thiên đi từ đấu tranh ban đầu, đến do dự, chào hỏi, đến châm biếm... và lúc này, hắn ta trực tiếp khiêu khích và khinh bỉ.
Giống như một công tắc nào đó trong cơ thể hắn dần được bật lên, giải phóng hoàn toàn một kẻ mất trí.
Các vị Hải Thần kinh hãi đến chết lặng.
Nhưng trên thực tế, với tư cách là những người ở Thương Lan Giới, những người quen thuộc nhất với Thương Thích Thiên, họ biết rất rõ: Khi hắn ta bất thường, mới là lúc hắn ta bình thường nhất.
Những uy nghi Thần Đế ngày thường mới là thứ đang trấn áp bản tính của hắn.
Hơn nữa chắc chắn bất cứ lúc nào Thương Thích Thiên cũng phát tiết điên cuồng, thật ra lần khiêu khích này đối với bảy Long Thần che dấu một bí ẩn nào đó... Hắn ta như thế lại khiến cho bảy Long Thần không thể động thủ, huống chi là Long Bạch và các Khô Long tôn giả.”
“Chậc, đúng là một con chó điên.” Tử Ly Long Thần bĩu môi khinh thường.
Đối mặt với lời mỉa mai vô cùng xúc phạm này, Thương Thích Thiên thay vì tức giận, bỗng nhiên trừng lớn đôi mắt và cười đến điên cuồng: “Một tên chó điên ư? Đúng là một cái tên hay! Đó quả là một cái tên gọi điên cuồng sinh ra để dành cho bản Vương!”
Hắn ta quay ngoắt lại, gầm lên một tiếng kỳ lạ: “Nghe này! Từ nay về sau, bản Vương là một con chó điên dưới sự chỉ huy của Ma Chủ! Đợi đến tương lai Ma Chủ đẩy cả thế giới này bóng tối, nếu kẻ dám nổi dậy chống lại Ma Chủ, bản Vương ta sẽ là người đầu tiên cắn chết hắn!!”
Giọng nói của vị Thần Đế át cả tiếng ầm ầm của cuộc oanh tạc dữ dội vào kết giới Thương Lan, thông báo cho Ma tộc của Bắc Thần Vực, những huyền giả của Tây Vực, và thậm chí là cả Thập Phương Thương Lan Giới rộng lớn... ánh mắt háo hức, vẻ mặt điên cuồng, như thể đang mang trên mình một thứ vinh quang tối cao nào đó.
Lần này, huống chi là Tây Thần Vực, ngay cả Diêm Thiên Hưu và Phần Đạo Khải cũng nhìn Thương Thích Thiên với ánh mắt đầy quái dị.
Đây đúng thật là một... Thần Đế Nam Vực ư!?
“Đương nhiên,” hắn liếc mắt một cái, sau đó lè lưỡi chậm rãi liếm liếm môi dưới, ánh mắt hung tợn xẹt qua hệt như một con chó dữ: “Hôm nay, ‘chó điên của Ma Chủ’, sẽ dùng chiếc răng sắc Thương Lan này, nhai đầu từng con một trong một bầy rồng ngu xuẩn kia!”
“Ôi, thật đáng tiếc khi con chó điên như ngươi sẽ sớm biến thành một con chó chết! Thật đáng tiếc.” Ly Long Đế khinh thường thốt lên, thậm chí còn cảm thấy vô cùng xấu hổ khi cùng là Thần Đế giống như hắn. Hắn ta phất phất cánh tay, trịnh trọng nói: “Lên!”
Theo lệnh của hắn ta, một nhóm Ly Long Thần Chủ của Đế Ly Giới nhanh chóng xông lên và tông thẳng vào kết giới Thương Lan.
Hủy Long Đế và Vạn Tượng Đế cũng đã ra lệnh, Hủy Long Thần Chủ và Thần Chủ của Vạn Tượng Giới cũng đều ra tay.
“Đi thôi.” Kỳ Lân Đế giơ tay, đồng thời dùng ánh mắt ra hiệu với Thanh Long Đế. Hắn ta biết rất rõ rằng Thanh Long Đế hoàn toàn không muốn đến đây, nàng ấy không thích bất kỳ cuộc đấu đá nào, nàng ấy cũng không muốn tấn công Vân Triệt.
Thanh Long Đế phất tay, Long ngâm mang theo ánh sáng màu lam đánh vào kết giới Thương Lan.
Khi sức mạnh của năm giới cùng dâng cao, vùng đất Thương Lan gần như bị sụp đổ gần ba mươi phần trăm ngay lập tức, hàng chục chỗ trũng cực kỳ lớn xuất hiện trong kết giới Thương Lan, mãi vẫn không thể khôi phục lại được, ánh sáng xanh lấp lánh Thương Lan cũng đã trở nên hỗn loạn.
Từ phía sau, Trì Vũ Dao nhẹ nhàng thở dài một hơi: “Thương Thích Thiên này đang giở trò gì vậy. Nhìn như này thì kết giới sắp bị phá rồi, có lẽ hắn cũng đã nhận ra rồi chứ.”
Ầm ầm…
Bùm! !
Thiên Diệp Ảnh Nhi ngước mắt lên và liếc nhìn bầu trời trên cao rồi nói: “Ta sợ rằng kết giới này sẽ không kéo dài được bao lâu nữa. Ngươi định làm gì tiếp theo?”
Trì Vũ Dao quay người lại, ánh mắt đột nhiên nhìn thẳng vào Thiên Diệp Ảnh Nhi, không hề di chuyển.
Thiên Diệp Ảnh Nhi: “...?”
Hết chương 1910.