Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1840 - Chương 1932. Thiên Ảnh Cuồng Bạo (2)

Chương 1932. Thiên Ảnh cuồng bạo (2)
Chương 1932. Thiên Ảnh cuồng bạo (2)

Bạch quang ngưng tụ lại, trong đôi mắt già nua của Trụ Thiên Thần Đế cũng có vẻ hung dữ lạ thường, đột nhiên vung phất trần ra, mấy chục tia bạch quang hình mũi kim chuyển động bay thẳng tới chỗ Thái Chi.

Bùm!

Thiên Diệp Ảnh Nhi vốn đã ở thế bất lợi, đột nhiên ngừng sức mạnh lại, Long lực Thần Đế của Ly Long Đế trúng ngay vào ngực nàng.

Trong khoảnh khắc ấy, môi của Thiên Diệp Ảnh Nhi trào máu, toàn thân nàng đau đớn. Nàng đột ngột quay người lại, huyền lực hắc ám vừa tản ra lại cố gắng ngưng tụ trở lại, thúc giục thân thể nàng lao thẳng về phía Thái Chi.

Ly Long Đế sửng sốt một chút, ngay sau đó lập tức bay lên, móng vuốt của Ly Long đâm thẳng trái tim của Thiên Diệp Ảnh Nhi.

Tuy nhiên, đôi mắt của hắn ta chợt lóe lên, và một hình bóng khô héo xuất hiện.

Bùm…

Móng vuốt của Ly Long ngay trên cơ thể Cổ Chúc kia, đồng thời, sức mạnh của Ly Long Đế cũng đã bùng nổ. Long lực đáng sợ của hai Đại Long Đế mạnh mẽ giáng một đòn nặng nề vào cơ thể Cổ Chúc.

Bóng dáng của Cổ Chúc không hề di chuyển, nét mặt cũng vẫn không hề bận tâm.

Một phía khác, Vạn Tượng Thần Đế và Phỉ Chi Long Thần, Bích Lạc Long Thần chiến đấu với Diêm Nhất, những cũng không thể chiếm được lợi thế dù là nhỏ nhất, hắn càng đánh càng nôn nóng, càng đánh càng kinh hãi, nhưng Diêm Nhất càng lúc càng điên cuồng, nhiều lúc còn phát ra tiếng khặc khặc liên hồi, như muốn xé toạc lỗ tai và trái tim của hắn vậy.

Hắn hối hận vì đã lựa chọn đối thủ như vậy... Là Thần Đế, liên thủ cùng hai vị Long Thần cũng không thể chiếm thế thượng phong được!

Dù đối phương là ai thì đây cũng đều là một điều cực kỳ xấu hổ.

Lúc này, khoé mắt hắn đột nhiên thoáng nhìn thấy vết máu bay xuống, hình như muốn cứu Thiên Diệp Ảnh Nhi của Thiên Lang Tinh Thần, trong lòng đột nhiên u ám, đột nhiên thoát khỏi sức mạnh Diêm Ma của Diêm Nhất, cơ thể hắn ta đột ngột biến đổi, thanh Đế Kiếm màu xám tro trong tay Vạn Tượng ngưng tụ một luồng sức mạnh màu xám, trực tiếp đâm vào Thiên Diệp Ảnh Nhi.

Bùm!!

Bóng xám trước mặt biến thành hiện thực, thanh kiếm dị thường màu xám của Vạn Tượng Thần Đế lập tức xuyên vào người lão giả, khi thân kiếm xuyên qua thì thần lực của Vạn Tượng cũng bùng nổ dữ dội trong cơ thể hắn.

Gần như ngay lập tức, Ly Long Đế và Huỷ Long Đế cũng khóa linh hồn lại... Sức mạnh của ba vị Thần Đế Tây Vực bùng phát cùng lúc trong cơ thể của Cổ Chúc.

Bùm…

Ba vị Thần Đế của Tây Vực trong chớp mắt có thể tiêu diệt và phá huỷ các vì sao.

Hình dáng của Cổ Chúc vẫn không thay đổi, rõ ràng là nhăn nheo, gầy gò và có phần ọp ẹp, nhưng nó đã trở thành một hàng rào vững chắc nhất trên thế giới, bảo vệ hậu phương cho Thiên Diệp Ảnh Nhi... cho dù đối thủ là ba Đại Thần Đế.

Tốc độ của Thiên Diệp Ảnh Nhi đã đạt đến cực hạn, hình bóng của Thái Chi trong con ngươi của nàng ấy ngày càng gần, và bạch quang đe dọa tính mạng từ Trụ Hư Tử cũng đang tới gần ...

Nàng nghiến răng và vung cánh tay của mình ra, Thần Dụ như một linh xà sấm sét bùng nổ. Ngay tức thì vượt qua tốc độ Trụ Thiên Thần Lực hàng chục dặm, bất ngờ quấn quanh cơ thể Thái Chi, mạnh mẽ quăng nàng về phía Thái Sơ Long Đế.

Ầm!!!

Trụ Thiên Thần Lực trong nháy mắt bùng nổ trên khắp người Thái Chi, không gian quanh đó mười dặm cũng lập tức nổ tung, một cơn gió lốc mạnh như thiên tai kéo dài trong hồi lâu.

Bùm!

Thái Sơ Long Đế gầm lên dữ dội, móng rồng cực lớn đập mạnh đầu của Thương Chi Long Thần xuống đất, không nhân cơ hội tấn công nữa mà vọt lên không trung, miệng rồng mở rộng, một trận cuồng phong quét về phía Thái Chi đang bay, nhẹ nhàng đỡ nàng ấy trên đầu rồng của mình, sau đó bao phủ cơ thể nàng ấy trong Long khí một cách kỹ càng.

Người bảo vệ Trụ Thiên đã chết, hiển nhiên Trụ Hư Tử đã rất mất bình tĩnh. Lực lượng bị mất đi, hắn nghiến răng xông thẳng về phía Thái Sơ Long Đế... Nhưng ngay lập tức, kim ảnh trước mặt hắn quét qua, con linh xà do Thần Dụ biến thành kia trở thành rắn độc, đâm xuyên tim hắn.

Bị thương nặng bởi thanh kiếm của Thái Chi, cộng với việc tấn công mạnh mẽ trái tim của hắn ta, Trụ Hư Tử bị Thiên Diệp Ảnh Nhi đánh lui hết lần này đến lần khác.

Khóe môi Thiên Diệp Ảnh Nhi chảy máu, lồng ngực bị thương, nhưng đòn công kích vẫn ác liệt và dữ dội, Thần Dụ cuộn trào ma khí hắc ám, cắt hết vết này đến vết khác lên trên người Trụ Hư Tử.

Bùm!

Cây phất trần màu trắng bị Thần Dụ rung chuyển theo một cách cực kỳ kỳ lạ, Trụ Hư Tử lảo đảo lùi về phía sau, Thần Dụ đột nhiên lao tới, đánh gãy xương ngực Trụ Hư Tử.

Hắc quang mạnh mẽ ấy bùng nổ trên ngực Trụ Hư Tử, ngay lập tức nhuộm máu xương và thịt của hắn thành một màu đen cháy khủng khiếp.

Trụ Hư Tử đau đớn lùi về phía sau.

Thiên Diệp Ảnh Nhi đang định đuổi theo, đột nhiên trái tim nàng run lên, nàng đột ngột quay lại.

Vèo!

Vèo!

Vèo!!

Ly Long, Huỷ Long, và Vạn Tượng... sức mạnh của ba vị thần đế điên cuồng thổi bay Cổ Chúc, sức mạnh của thần đế kinh khủng, mỗi cú đánh đều giống như sấm sét giáng từ trên bầu trời.

Nhưng Cổ Chúc vẫn bất động, lắc mạnh cơ thể, giống như một chiếc chuông cổ không thể lay chuyển trước những thăng trầm bất tận của im lặng suốt hàng ngàn năm.

Có lẽ sau khi cảm nhận được ánh mắt của Thiên Diệp Ảnh Nhi, đôi mắt của Cổ Chúc cuối cùng cũng hiện lên một tia hỗn loạn nhẹ, đột nhiên hắn ta tỏa ra một tia sáng trắng mạnh mẽ khác thường.

Bên dưới bạch quang ấy, ba vị thần đế cường đại bị chấn động như thể bị một vạn chiếc búa đập vào.

Họ nhìn Cổ Chúc từ xa, cánh tay tê dại, và bị sốc một lúc.

“Cổ Bá...” Tim Thiên Diệp Ảnh Nhi thắt lại, nàng ấy không tài nào thở nổi: “Ngươi... không sao... chứ?”

Máu lặng lẽ chảy ra từ miệng, mũi, tai và mắt của Cổ Chúc... hắn quay lưng về phía Thiên Diệp Ảnh Nhi, ngăn nàng nhìn thấy hắn như thế.

“Tiểu thư,” hắn khẽ thở dài, giọng điệu bình thản, tựa như lá tàn bay trong gió: “Tương lai lão nô không còn khả năng hầu hạ bên người nữa, tiểu thư nhất định… phải…”
Hết chương 1932.
Bình Luận (0)
Comment