Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1854 - Chương 1946. Ánh Sáng Còn Sót Lại

Chương 1946. Ánh sáng còn sót lại
Chương 1946. Ánh sáng còn sót lại

Ngục tù hắc ám đã biến mất, nhưng những huyền giả của Tây Vực cũng đã bị đẩy khỏi chiến trường đã bị tê liệt từ lâu, họ nhìn khói bụi xám xịt mà Diêm Đế của Bắc Thần Vực đã biến thành, ánh mắt phức tạp, lồng ngực của họ nặng nề đến nghẹt thở.

Bạch Hồng Long Thần mạnh mẽ vung tay thổi tung bụi bay ở không gian phía trước, trút bỏ hận ý.

“Đi!”

Bạch Hồng Long Thần và ba Thần Đế Tây Vực ở phía trước với vẻ mặt u ám bay về phía Thương Lan Vương Điện, nơi đã bị biến thành đống đổ nát.

Long Quân và một đám huyền giả Tây Vực phía sau cũng phải đè nén chấn động trong lòng, nghiến răng ken két theo sát phía sau.

Ở phía bắc, Thanh Long Đế đang khiêu chiến với Thương Thích Thiên khẽ thở dài nói nhỏ: “Trên đời này tại sao lại có một cuộc chiến... nhiều máu và sinh mệnh như vậy, cho dù ngươi cuối cùng có được thứ mình muốn, thì có đáng không chứ?”

“Này!” Thương Thích Thiên lau vết máu nơi khóe miệng: “Tiểu Thanh Long, ta thích khí chất ngây thơ của ngươi.”

Bùm!

Ngay khi giọng nói của Thương Thích Thiên thốt ra, một khối băng cực kỳ lạnh lẽo đã ập thẳng vào mặt hắn, làm cho nửa mặt bên trái của hắn lõm vào ghê gớm, cơ thể càng trở nên tàn tạ vô cùng, lăn lộn mấy vòng.

“Hừ!” Mắt của tên người hầu của Thanh Long Thần nhìn chằm chằm, lạnh lùng nói,”Dám xúc phạm chủ tử của ta, đúng là tự tìm cái chết!

“Này, này.” Thương Thích Thiên che mặt trái, cười: “Tiểu Thanh Long, toàn bộ Thần Giới đều biết Thanh Long Giới của ngươi không bao giờ muốn liên lụy đến bất kỳ ân oán gì, nhưng trên đời này có quá nhiều chuyện không thể bao dung ngươi được. Hãy tự chăm sóc bản thân.”

Thanh Long Đế: “...”

“Một mình ta không phải đối thủ của ngươi, cộng thêm tên quỷ nhỏ này, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa hạ gục ta.” Thương Thích Thiên nheo mắt cười: “Nương tay đến mức này, cho dù là Long Hoàng có là đồ ngốc cũng có thể nhìn ra được. Ngươi có thực sự nghĩ rằng sau khi mọi chuyện kết thúc, hắn ta sẽ bỏ qua việc ngươi không muốn làm như thế này sao!”

“Ồ không không! Đây vốn dĩ là không tuân lệnh.”

Thanh Long Đế im lặng... Long Hoàng trong mấy ngày này hoàn toàn khác với Long Hoàng mà mọi người từng biết trước đây, hắn chưa bao giờ tức giận vô cớ, giờ lại trở nên quái gở và kinh khủng.

Hoặc, đây là bản chất thật của hắn ta.

Và lý do đằng sau tất cả những điều này... hai từ “nón xanh” thốt lên trong miệng của Trì Vũ Dao đã làm kinh động trái tim mọi người cho đến tận bây giờ, nhưng không ai dám hỏi hay nhắc đến nó.

Ở phía xa, lớp kết giới cuối cùng cũng bị nứt ra. Thương Thích Thiên cười khổ nói: “Chúng ta ở đây chơi xong rồi, có điều khơi sướng đến vậy thì có chết cũng không đáng tiếc!”

“Nếu là ngươi, bản vương này khuyên ngươi dùng hết sức đánh chết ta khi chưa quá muộn, nếu không, ngươi nhất định sẽ hối hận.”

Thanh Long Đế vẫn là không nói nên lời, càng không động thủ giết người.

“Này!” Thương Thích Thiên chế nhạo: “Là Đế của Thanh Long, nhưng lại thiếu quyết đoán và tràn ngập lòng trắc ẩn, xem ra dòng dõi Thanh Long của ngươi sẽ không truyền được mấy đời đâu!”

“Tự tìm cái chết!” Thần Thị của Thanh Long Đế giận dữ, dùng Thuỷ Quyển Hàn Lăng đánh mạnh về phía cơ thể của Thương Thích Thiên.

Răng rắc!

Trời đất lại rung chuyển, kết giới thứ sáu cuối cùng tan vỡ trong màn sương máu, chỉ còn lại kết giới cuối cùng mang theo tia hi vọng gần như tuyệt vọng.

Kết giới thứ sáu đã là lớp kết giới tồn tại lâu nhất... và ngôi sao hy vọng tồn tại lâu nhất này đang tỏa sáng với ánh sáng hy vọng mà Diêm Đế đã tự mình cố gắng.

Đôi mắt của những huyền giả của Bắc Thần Vực đỏ như máu, ở dưới lớp phòng tuyến cuối cùng, bọn họ hoàn toàn biến thành dã thú tuyệt vọng, phòng ngự hoàn toàn biến thành chủ động chiến đấu, điên cuồng giải phóng tất cả sức mạnh còn lại của toàn thân. Cuộc phản công cuối cùng đang diễn ra.

Lúc này, lông mày của Long Bạch đột nhiên nheo lại.

Khi chỉ còn lại lớp kết giới hắc ám cuối cùng trong, sự ngăn cách với linh giác của hắn ta đã yếu đi rất nhiều. Thần thức của hắn ta xâm nhập kết giới từ một khoảng cách rất xa, nhưng thứ mà hắn ta cảm nhận được không phải là khí tức của Vân Triệt, mà là một khí tức khác rất đặc biệt và quen thuộc.

Trụ Thiên Châu!?

Đột nhiên hắn sửng sốt, sau đó hắn mới chợt hiểu ra nguyên nhân đã lâu Vân Tiêu không xuất hiện không phải vì hắn bế quan, mà là bởi vì hắn đang ở trong Trụ Thiên Thần Cảnh của Trụ Thiên Châu!

“Ngừng tấn công kết giới, trấn áp tất cả những nơi nào có người!” Long Bạch đột nhiên ra lệnh, từng chữ từng chữ vang lên như sấm sét.

Cuối cùng hắn ta cũng di chuyển, và khi bóng dáng của hắn ta bay lên, Long uy khổng lồ ngay lập tức tỏa ra toàn bộ thế giới, và sương mù cát và máu của chiến trường cũng được đưa đến Thương Lan Vương Điện cùng với Long ảnh của hắn ta.

Theo lệnh của Long Hoàng, cục diện trận chiến lại thay đổi chóng mặt. Khi Thần Chủ Tây Vực không cần phân chia lực lượng để tấn công kết giới mà thay vào đó hoàn toàn trấn áp đối thủ, thì áp lực của các huyền giả Bắc Vực lại tăng mạnh.

Sức mạnh của Long Nhất, Long Nhị, Long Tam và ba vị Long Thần tập hợp trên không trung để nghiền nát ba Diêm Tổ.

Ba Diêm Tổ không dám tránh, bởi vì một khi họ họ rút lui, sức mạnh này sẽ trực tiếp nổ tung kết giới, thế là bọn họ đồng thời ra tay, Diêm Ma ảnh gầm thét ở phía sau hắn. Hai sức mạnh cực kỳ kinh khủng va chạm trên không trung, không gian giằng co, bị nén đến cực điểm giống như một quả bóng bay muốn nổ tung vậy.

Sức mạnh vượt trội hơn hẳn, ba Diêm Tổ dù sao cũng gặp bất lợi lớn. Ngay khi sự bế tắc khủng khiếp bắt đầu xuất hiện, khuôn mặt của ba Diêm Tổ vẫn rất dữ tợn và đáng sợ, nhưng bước chân của họ đã đóng đinh chắc chắn vào nơi đó và họ sẽ không bao giờ rút lui, chỉ có cánh tay đang run rẩy dữ dội kia chống đỡ sức mạnh hủy diệt này.

Khí tức của Long Bạch khiến mọi người kinh hãi, đối với những huyền giả của Bắc Thần Vực, nếu như bị sức mạnh của hắn bao phủ, thì chắc chắn sẽ trở thành châu chấu đá xe... không, là đá xe tải.

Đôi mắt của Mộc Huyền Âm đột ngột lạnh lùng, dáng người hư ảo, dùng Đoạn Nguyệt Phất Ảnh thoát khỏi phong tỏa của Long khí của Long Ngũ, một Băng Hoàng Thần Ảnh thật sự xuất hiện sau lưng nàng, giữa tiếng kêu cực lớn của phượng hoàng, Tuyết Cơ Kiếm chém ra Băng Lam Quang Hoa bao phủ bầu trời, xuyên qua chỗ của hai Khô Long, cắt qua không gian hằng trăm dặm, đâm thẳng vào Long Bạch.

Tuy nhiên, dù sao thì khoảng cách cũng quá xa.
Hết chương 1946.
Bình Luận (0)
Comment