Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1909 - Chương 2001. Nghi Ngờ Của Tà Anh

Chương 2001. Nghi ngờ của Tà Anh
Chương 2001. Nghi ngờ của Tà Anh

“Lần cuối cùng Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm xuất hiện là ở Long Thần Giới viễn cổ, hơn nữa đã bị ném xuống giếng luân hồi để Ma tộc không đoạt được.” Thiên Diệp Ảnh Nhi đột nhiên nói: “Cả Phạm Đế Thần Giới và rất nhiều vương giới khác cũng có ghi chép tương tự hệt như lời đồn này, xem ra đây là sự thật không còn phải nghi ngờ gì nữa rồi.”

“Chẳng qua ta không ngờ rằng, con gái của Long Thần viễn cổ lại bị phong ấn trong Thủy Tổ Kiếm.”

“… Chắc là rất nhiều người tìm kiếm ấy nhỉ?” Vân Triệt hỏi.

“Nếu như là các Tinh Giới khác thì e rằng mỗi mảnh đất đều đã bị lật tung lên cả ngàn vạn lần từ lâu rồi.” Thiên Diệp Ảnh Nhi thản nhiên nói: “Nhưng đây là Long Thần Giới, nào có kẻ dám tự ý xông vào cơ chứ? Nhưng mà chắc chắn Long Thần Giới cũng chưa bao giờ ngừng việc tìm kiếm cả, nhất là Luân Hồi Cấm Địa này.”

“Chẳng qua tìm được Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm này rồi thì sao chứ? Cần phải được nó công nhận thì mới sử dụng được Thần Lực Thủy Tổ, mà chẳng phải khi phóng thích Thần Lực Thủy Tổ thì cũng sẽ bị phản phệ lên chính người mình hay sao?”

“Chúng sinh trong thế giới này đều là phàm linh dưới thần cả, miễn cưỡng kích hoạt Thủy Tổ Kiếm Uy chỉ khiến cho bản thân lập tức bị hủy diệt mà thôi. Vậy thì dù cho Kiếm Uy này có khả năng hủy thiên diệt địa thì cũng có ý nghĩa gì chứ?”

“Đương nhiên là có.” Vân Triệt thì thào: “Nếu có thể dùng cái chết của bản thân để hủy diệt cả thế giới này thì chắc chắn bốn năm trước ta sẽ không hề do dự.”

Đôi lông mày vàng Thiên Diệp Ảnh Nhi nhíu lại, sau đó nàng khẽ thở dài một hơi, chầm chậm giãn mày rồi nói: “Ở trong mắt của rất nhiều người, thứ gọi là đệ nhất chí bảo còn chẳng bằng một sợi tóc của ngươi… Bất cứ lúc nào trong tương lai, nếu như ngươi còn có suy nghĩ tương tự như thế thì hãy nhớ đến câu nói này cho ta.”

Vân Triệt dùng ánh mắt quái lạ liếc nhìn Thiên Diệp Ảnh Nhi một cái.

Thiên Diệp Ảnh Nhi lập tức quay mặt đi, ngại ngùng nói: “Ta nói thay mặt nói hộ cho đám thê tử của ngươi thôi.”

“Biết rồi, ta sẽ ghi nhớ.” Vân Triệt khẽ gật đầu.

“…” Vân Triệt nghiêm túc ngoan ngoãn đáp lại như thế khiến Thiên Diệp Ảnh Nhi hơi hé môi, đôi mắt vàng khẽ động, nhất thời không biết nên trả lời ra sao.

Ánh mắt của Vân Triệt lại tập trung vào cuốn cổ tịch Long Thần một lần nữa.

Vân Triệt đã biết việc con gái của Long Thần bị phong ấn vào Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm từ lúc còn ở Thiên Huyền Đại Lục từ lâu rồi.

Dựa trên lời kể lại và giao phó của tàn hồn Thái Cổ Thương Long, năm đó hắn ta cho rằng có lẽ bản thân đã thành công trong việc biến đứa con gái của mình trở thành Kiếm Linh của Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm.

Nếu như thất bại thì chắc hắn đã mất hết động lực, sẽ không cố chấp đến mức còn tồn tại đến tận lúc đó.

Ngọc tỷ Long Thần của Long Thần tộc lại chứa đựng một sợi Thần Lực Thủy Tổ, có lẽ đây là bí mật lớn nhất của dòng dõi Long Thần viễn cổ.

Dù gì đó cũng là sức mạnh chí cao vô thượng vượt qua cả cấp độ của Hồng Mông. Dùng Thần Lực Thủy Tổ để làm vật trung gian kết nối với không gian của Thủy Tổ Kiếm, dung hợp với thần thức của Thủy Tổ Kiếm, giúp con gái của Long Thần trở thành Kiếm Linh của Thủy Tổ Kiếm…

Dưới sự dung hợp hoàn mỹ, Hòa Lăng cũng dễ dàng trở thành Châu Linh của Thiên Độc Châu và Trụ Thiên Châu…so sánh với nàng thì quả thật việc Thái Cổ Thương Long đã làm chắc chắn có khả năng thành công.

Nhưng dù gì đó cũng là Thủy Tổ Kiếm, cấp bậc cao hơn Thiên Độc Châu và Trụ Thiên Châu, không một ai biết được kết quả cuối cùng sẽ như nào.

Nhưng có thể chắc chắn một điều rằng, là một món đồ Thủy Tổ chí cao vô thượng chân chính, bất kể ở thời đại nào thì cũng không có một ai có thể thật sự hủy diệt hay dập tắt được sức mạnh của Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm hết.

Hay nói cách khác, nếu như năm đó con gái của Long Thần thật sự trở thành Kiếm Linh của Thủy Tổ Kiếm, vậy thì nàng cũng sẽ trở thành một sự tồn tại vĩnh hằng.

Tất nhiên là với điều kiện Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm vẫn còn tồn tại đến ngày nay.

Trừ khi nàng chủ động rời khỏi đó.

Nhưng nếu như nàng thành công trong việc cùng tồn tại với Thủy Tổ Kiếm, vậy thì tại sao nhiều năm như thế mà chưa từng xuất hiện, cũng chưa từng tìm kiếm tàn hồn Long Thần đã đợi nàng hàng triệu năm kia…

Hơn nữa…

Giếng luân hồi…

Luân Hồi Cấm Địa…

Con gái Long Thần…

Thuộc hạ dưới trướng Thần Sáng Thế Sinh Mệnh…

Luân Hồi Cấm Địa…

Thần tích sinh mệnh…



Không… không thể nào…

Không hề có Thủy Tổ Kiếm Uy, cũng không thể nào bị Long Bạch hại… Vô lý, không thể nào là nàng được…

Vân Triệt vô thức lắc đầu… hắn muốn xua tan hết bóng hình thần tiên mơ hồ trùng trùng điệp điệp một cách khó hiểu trong đầu đi.

Nhưng nếu… chỉ là nếu thôi… miễn cưỡng gạt bỏ hết tất cả những điều vô lý và hoang đường kia đi thì thật sự là nàng.

Vậy thì… liệu nàng… còn tồn tại trên đời này không… Cho dù là tồn tại dưới dạng mà không ai trên thế gian này có thể giải thích nổi…

“Vân Triệt… Vân Triệt!!”

Rốt cuộc mấy tiếng gọi ở bên tai kia đã kéo Vân Triệt ra khỏi trạng thái mất hồn.

“Sao ngươi lại ngẩn người thế?”

“… Ta đang nghĩ đến hướng đi của Thủy Tổ Kiếm.” Vân Triệt nói.

“Hừ!” Thiên Diệp Ảnh Nhi chế giễu: “Rõ ràng ta thấy dáng vẻ vừa nãy của ngươi đang nhớ đến nữ nhân nào mà!”

Vân Triệt: “…”

Giữa giọng điệu trách cứ ấy, Thiên Diệp Ảnh Nhi bỗng nhiên vươn tay ra, không hề dịu dàng gì mà ấn vân triệt ngồi xuống đất. Một hương thơm nhè nhẹ cùng làn váy tung bay ập đến, cơ thể ngọc ngà của Thiên Diệp Ảnh Nhi ngồi lên đùi phía bên trái của hắn, đôi chân dài kia thì khụy xuống đầu gối bên phải, hơi thở giữa đôi môi mang theo âm thanh nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần hống hách chạm vào vành tai của Vân Triệt: “Có ta ở đây rồi, ngươi không được phép nghĩ đến nữ nhân khác.”

Vân Triệt biết rằng Long Bạch đã chết, cũng đã biết Lam Cực Tinh vẫn còn yên ổn ở phía sau, và cả Thiên Diệp Ảnh Nhi đang bắt đầu làm loạn trước mặt hắn này… Vân Triệt thản nhiên trừng nàng một cái, sau đó vươn tay vén vạt váy của nàng lên để lộ một phần đùi trắng nõn xinh đẹp.
Hết chương 2001.
Bình Luận (0)
Comment