… Sau khi Thần Sáng Thế Trật Tự lấy thân mình làm mồi nhử rồi cùng bị nhốt trong Trụ Thiên Thiên Trọng Cảnh với ba Ma Đế…
… Dưới “Vạn Kiếp Vô Sinh”, Thần Cảnh của Trụ Thiên Châu sụp đổ, Thần Lực cũng bị hủy diệt..
Không biết liệu tương lai còn có thể tái hiện tại thần quang của Trụ Thiên Châu một lần nữa được hay không.
“Hòa Lăng, ‘Trụ Thiên Thiên Trọng Cảnh’ là gì vậy?” Vân Triệt dùng hồn âm hỏi.
Năm đó, sau khi Kiếp Thiên Ma Đế và chín trăm Ma Thần bị Mạt Ách trục xuất, đương nhiên Ma tộc rất tức giận, nhưng không một kẻ nào dám vùng lên, bởi lẽ thực lực tổng hợp của Ma tộc không bằng Thần tộc. Vả lại cùng với sự biến mất của Kiếp Thiên Ma Đế và chín trăm Ma Thần, Ma tộc gần như không có phần thắng khi đối đầu trực diện.
Nhưng không lâu sau, Tru Thiên Thần Đế một tay chống đỡ cả Thần tộc cũng cạn hết thọ mệnh, Thần Sáng Thế Nguyên Tố có thực lực mạnh mẽ nhất cũng quy ẩn, đám thủ lĩnh Thần tộc còn lại thì đều thích một mình tự tung tự tác, không hề nghe theo dẫn dắt và lời hiệu triệu của Thần Sáng Thế Trật Tự Tịch Kha, và còn cả Thần Sáng Thế Sinh Mệnh Lê Sa có sức chiến đấu kém nhất kia nữa.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là thời điểm hoàn hảo nhất với Ma Tộc đã tích tụ thù hận bấy lâu nay kia.
Bởi vậy, chính thanh Tru Thiên Thủy Tổ Kiếm đã dẫn đến sự bùng nổ của Thần Ma ác chiến.
Nhưng xét từ những ghi chép trong cổ tịch Long Thần, Ma tộc viễn cổ đã hoàn toàn đánh giá lầm về sức mạnh của Thần tộc. Mặc dù Mạt Ách đã chết, nhưng Tru Tiên Thần tộc và đám Thủ Hộ Thần tộc dưới trướng hắn lại mạnh mẽ vô song, điều này có thể thấy rõ được từ sự kế thừa Thủ Hộ Thần tộc dưới trướng Mạt Ách của hầu hết cái vương giới trong thế giới hiện tại.
Điều này cũng chứng tỏ khi còn còn sống, Mạt Ách cũng đã luôn chuẩn bị cho ngày khai chiến với Ma tộc.
Mà mấu chốt dẫn đến sự thất bại của Ma tộc lại là… ba cốt lõi của Ma Tộc có sức mạnh hắc ám mạnh nhất là Ma Đế Bàn Minh, Niết Luân và Cửu Sát đều bị nhốt trong “Trụ Thiên Thiên Trọng Cảnh” sau trận ác chiến, mãi cho đến khi Vạn Kiếp Vô Sinh hiện thế mới có thể thoát ra, nhưng tất cả cũng đều không thể quay về được nữa.
Điều ấy đồng nghĩa với việc ưu thế về sức mạnh của đám quyền cao chức trọng Ma tộc đều đã bị phong tỏa, Ma tộc đột nhiên như rắn mất đầu, cuối cùng sụp đổ từng chút một… Trong hoàn cảnh tuyệt vọng ấy, ba Ma Đế vẫn không hề hiện thân, Ma tộc muốn lui mà cũng không thể lui, giờ phút ấy chỉ còn một cách duy nhất là giải phong ấn của Tà Anh Vạn Kiếp Luân.
Trụ Thiên Châu xếp ở vị trí thứ tư trong bảy món chí bảo Huyền Thiên, chỉ đứng sau Thủy Tổ Kiếm, Tà Anh Luân và Sinh Tử Ấn. Điều ấy thật sự khiến Vân Triệt không tài nào hiểu nổi, dù gì dường như việc Trụ Thiên Thần Cảnh vượt trên cả Thiên Độc Châu và Càn Khôn Thứ cũng hơi miễn cưỡng.
Nhưng “Trụ Thiên Thiên Trọng Cảnh” mà Vân Triệt chưa từng được nghe nói đến ấy lại đáng gờm đến mức có thể giữ chân được ba Ma Đế lâu như vậy, quả thật là khó lòng tưởng lượng, khiến linh hồn Vân Triệt chấn động sâu sắc.
Giọng nói của Hòa Lăng từ từ vang lên: “Sự can thiệp của Trụ Thiên Châu vào quy tắc thời gian không chỉ dừng lại ở việc tăng tốc, mà còn có thể rút ngắn lại. Chẳng qua cái sau khó hơn cái trước nhiều hơn thôi.”
Vân Triệt lập tức hiểu ra: “Vậy cũng có nghĩa là Trụ Thiên Thiên Trọng Cảnh đó có thể tăng tốc thời gian lưu chuyển ư?”
“Ừm!” Hòa Lăng trả lời một cách chắc chắn: “Thế giới của Trụ Thiên trải rộng rồi tách biệt ra từng phần là để tăng tốc thời gian trong Trụ Thiên Thần Cảnh. Hơn nữa nó còn có thể tách thành mười Trọng Cảnh, trăm Trọng Cảnh, có khi là cả nghìn Trọng Cảnh.”
“Ở cấp độ thực lực cao nhất của thế giới này, việc tách Trụ Thiên Châu thành mười Trọng Cảnh đã cực kỳ khó khăn rồi chứ đừng nói đến việc tách hai mươi Trọng Cảnh. Mà hàng nghìn Trọng Cảnh… chỉ có duy nhất Thần Sáng Thế Trật Tự thời viễn cổ mới có khả năng làm được điều này.”
“Một khi bị nhốt vào trung tâm của Trụ Thiên Thiên Trọng Cảnh, nếu muốn thoát ra ngoài thì cần phải liên tục thoát ra ngàn tầng thế giới nhỏ. Mà trong quá trình thoát ra cũng rất dễ bị lạc rồi đi ngược vào sâu hơn.”
“Mà bên trong nghìn Trọng Cảnh, tốc độ thời gian lưu chuyển cũng gấp bên ngoài đến một nghìn lần.”
“…” Vân Triệt thầm kinh hãi.
Quả thật thế giới ngày nay không thể nào hiểu và tưởng tượng được Thần uy chân chính của mỗi một món chí bảo Huyền Thiên thời viễn cổ này.
Ba Ma Đế bị nhốt trong cả ngàn tầng thế giới, thời gian lưu chuyển gấp hàng nghìn lần… Họ mới chỉ giằng co trong nghìn Trọng Cảnh một trăm năm, thế mà trận ác chiến bên ngoài kia đã kéo dài cả một trăm nghìn năm.
Đây mà điểm đáng sợ thực sự của Trụ Thiên Châu. Cơ mà nó đã được định sẵn rằng không thể tái hiện lại ánh sáng thần thánh ấy trong thế giới ngày nay được nữa.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Trụ Thiên Châu dùng để tăng tốc thời gian, dùng để đạt được những bước nhảy vọt thần kỳ trong một khoảng thời gian hắn, đồng thời cũng dùng để vượt qua những cửa ải khó khăn mà thời gian không tài nào vượt qua nổi.
Mà việc đẩy nhanh tốc độ dòng thời gian lại hoàn toàn là việc lãng phí sinh mệnh của bản thân trên đời này, làm gì có người bình thường nào sẽ làm như vậy chứ… Vân Triệt nghĩ như vậy đấy.
Chí bảo thứ năm: Thiên Độc Châu
Là chí bảo được sinh ra từ đáy vực thẳm nguyên thủy của Ma tộc, cực âm cực độc, nhưng lại cũng cực thuần cực tịnh. Nó chứa đựng không gian vô tận, sở hữu sức mạnh từ độc và sức mạnh thanh tẩy mạnh mẽ, có thể chôn vùi Thần Ma dưới vực độc sâu thẳm, nhưng cũng có thể thanh tẩy vạn tà trong giây lát.
Được khống chế bởi Kiếp Thiên Ma Đế của Ma tộc.
Thứ độc tối cao trong nó có tên là “Thiên Thương Đoạn Niệm”. Kiếp Thiên Ma Đế từng để lại khí độc của Độc Thiên trong Ma tộc, rồi để Ma tộc dùng nó như một nguồn tạo ra nhiều loại Ma độc khủng khiếp khác như: Vĩnh Đoạn Luân Hồi, Cửu Sát Diệt Thần, Thí Thần Tuyệt Thương, Vĩnh Ám Hằng Minh…
Hết chương 2003.