“Để trả thù là có thể hại người vô tội sao? Bởi vì từng cứu thế là có thể tùy tiện giáng tai họa đồ thán sinh linh sao?”
“Tinh giới ban đầu cực lực phản đối Duy Tự Giả, thế nhưng sau khi Duy Tự Giả vào đóng quân, nào có kẻ nào dám không kính nể tôn sùng! Ngươi mới là người ngoan cố không thay đổi, ngu xuẩn không nhanh nhạy! Những lời vừa rồi của ngươi dám đứng trước mặt Duy Tự Giả mà nói không!”
“Ta... Ta tuy không dám, nhưng dù Vân Đế kia có quyền thế lớn hơn đi nữa cũng đừng hòng bóp méo lòng tin của ta! Chính cái gọi là thiên đạo luân hồi, cuối cùng cũng có một ngày, sẽ có một anh hùng người giết chết thủ lĩnh Ma Nhân Vân Đế này, để ba Thần Vực thoát khỏi bóng tối ô uế! Đến lúc đó, những người đi theo xu nịnh như các ngươi đều sẽ là tội nhân!”
Nơi đây là một tinh giới trung vị ở rìa Nam Vực, hai đệ tử đồng môn đang tranh cãi kịch liệt.
Vân Vô Tâm đã nhiều lần nhìn thấy cảnh tượng tương tự trong cuộc hành trình này. Đối với phụ thân của nàng, có người tôn sùng, có người kính nể, có người tán dương, cũng có rất nhiều kẻ căm thù và oán hận.
Mà lần này, Vân Vô Tâm lập tức bị chọc tức, nàng khẽ nghiến răng, tức giận nói: “Tên giặc này, dám nguyền rủa phụ thân ta! Đáng giận!”
Vân Triệt cũng nở nụ cười, nói: “Vô Tâm, theo như những gì ngươi hiểu biết và nhìn thấy trong khoảng thời gian này, ngươi cảm thấy vi phụ đối với thế giới này mà nói, rốt cuộc xem như là người tốt hay là kẻ ác?”
Vân Vô Tâm không chút suy nghĩ: “Đương nhiên phụ thân là người tốt! Nếu không có phụ thân, thế giới này sớm đã trở thành địa ngục. Những kẻ nói phụ thân là ma quỷ, chẳng qua đều là những tên thối nát lấy đức thánh mẫu để tự trói buộc mình! Nếu để bọn họ tự mình nhận lấy mọi thứ phụ thân đã trải qua sẽ biết phụ thân nhân ái nhân từ đến mức nào, hừ!”
Nàng nhìn chằm chằm kẻ đang nguyền rủa phụ thân sẽ bị “anh hùng” giết chết bên dưới kia, không nguôi ngoai được cơn giận nói: “Người giống như vậy, ta… ta… Tóm lại, rất muốn nhấn đầu hắn vào trong đất tẩy rửa sạch sẽ một chút, tốt nhất là mười ngày mười đêm!”
“Ha ha ha!” Vân Vô Tâm cố gắng muốn nổi nóng, nhưng lời nói hoàn toàn không độc ác lại khiến hắn thoải mái cười to.
“Ngươi không tức giận chút nào sao?” Vân Vô Tâm nhìn phụ thân, hai má hơi phồng lên.
“Tức giận? Hắn?” Vân Triệt lắc đầu rồi cười: “Nếu lúc này ta hiện thân trước mặt hắn, cái gọi là kiên cường và niềm tin của hắn sẽ lập tức sụp đổ, sợ rằng gan tì túi mật đều bị dọa vỡ nát. Nếu muốn hắn chết thì hoàn toàn không cần ra tay, ngay cả một lời cũng không cần, dù hắn là nhi tử tông chủ, tông môn của hắn cũng sẽ giết hắn không chút do dự, còn có thể dùng mọi thứ để nhận tội với ta.”
“Một kẻ như vậy, nếu có thể mảy may kích thích cảm xúc của ta, vậy thì Vân Đế ta cũng quá quắt quá rồi.”
Nghe lời phụ thân nói, cơn giận dữ của Vân Vô Tâm tan biến, như có chút suy nghĩ.
“Ngôn luận là quyền tự do, nhưng đánh giá thì cần có tư cách.” Vân Triệt mỉm cười nói: “Trên thế gian này, thực ra cũng chưa bao giờ tồn tại tốt xấu thiện ác tuyệt đối. Nó phần lớn là do định nghĩa mà thành.”
“Mà kẻ thật sự có thể định nghĩa ta tốt xấu thiện ác trên đời, thực ra chỉ có một người.”
Vân Vô Tâm bị lời của phụ thân thu hút, chăm chú mà tò mò lắng nghe.
“Chính là bản thân ta.”
Khóe môi Vân Triệt nở nụ cười, ôn hòa thản nhiên nói.
“Phụ thân nói mình là người tốt thì là người tốt, nói mình là kẻ ác thì là kẻ ác sao?” Vân Vô Tâm cái hiểu cái không.
“Đúng!” Vân Triệt nhẹ nhàng gật đầu.
“Bởi vì...” Vân Vô Tâm suy nghĩ một chút, dường như hiểu được một chút: “Phụ thân là bề trên tối cao, là người chiến thắng đánh bại tất cả?”
“Ừm.” Vân Triệt lại gật đầu: “Năm đó lúc Long Thần Giới được tôn sùng, mệnh lệnh của Long Hoàng chính là thánh dụ trời giáng, ý chí của Long Thần Giới chính là thuận theo ý trời. Tất cả Huyền Giả của Thần Giới đều kính sợ, hướng tới, thờ phụng, ca tụng.”
“Nhưng bây giờ, Long Thần Giới biến thành Tội Long Giới, dưới sự chỉ đạo của Vũ Dao a di ngươi, Long Hoàng và Long Thần từng chí cao như thần thánh, giờ đây bị mắng nhiếc, khinh thường, ngay cả dòng dõi Long Thần bị phế còn sót lại cũng chỉ có thể bị người đời vứt cho ánh mắt lạnh lùng và sự thương hại.”
“Khoảng cách giữa trời cao và vực thẳm chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đó.”
Vân Triệt giơ tay phải của mình lên, bàn tay này đã không dính máu một khoảng thời gian, sạch sẽ trắng nõn, không dính một hạt bụi nhỏ.
“Trên thế giới này, ngoại trừ bản thân, không ai có đủ tư cách định nghĩa thiện ác của ta. Nhưng ta, lại có thể tùy ý định nghĩa bất cứ ai trên thế giới này.”
“Cường giả đứng trên vạn vật, kẻ yếu hoàn toàn không có tư cách quyết định vận mệnh của chính mình, đây không phải là quy luật vận hành thế giới sâu xa gì, mà chỉ là... cách sinh tồn cơ bản nhất ở bất kỳ thế giới nào, ở bất kỳ vị diện nào.”
Lời nói của phụ thân đã lọt vào tai vào tim Vân Vô Tâm. Lúc này, nhìn lại kẻ nói bậy về phụ thân ở phía dưới kia, nàng đã không cảm thấy chút phẫn nộ nào nữa.
Hết chương 2075.