Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 1992 - Chương 2084. Hành Trình (10)

Chương 2084. Hành trình (10)
Chương 2084. Hành trình (10)

“A! Điểm tâm quý giá như vậy!” Sau khi phun xong, Vân Vô Tâm lập tức than vãn. Đây là lần đầu tiên nàng lĩnh hội được cái gì là phung phí của trời rõ ràng đến thế, đau lòng không biết làm sao.

Mà gặp nạn không chỉ có bánh xốp... Sát khí của Vân Triệt đều bị cái phun đột ngột này của Vân Vô Tâm làm tiêu hơn một nửa.

Nàng vươn tay cầm góc váy bị bánh xốp phun ra làm bẩn, có chút đáng thương nói: “Xin lỗi Xu Hòa a di, lãng phí điểm tâm ngon như vậy của ngươi…”

Lúc này, nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, đôi mắt sáng ngời: “Nhụy Y a di, ngươi có thể đưa ta đi thay ngoại sam không? Nghe phụ thân nói, ở Thập Phương Lan Giới có một loại ‘Huyễn Thủy Lan Y’, là ân huệ của biển cả vô tận Thương Lan Giới, ta đã muốn từ lâu rồi.”

“Hả?” Nhụy Y đã sẵn sàng bị Vân Triệt một chưởng đánh chết, cũng đã khiến Thương Xu Hòa hết hy vọng, giờ phút này lại ngây ngẩn cả người, không biết phản ứng thế nào.

“Nhụy Y! Còn không mau đưa đưa công chúa điện hạ đi thay quần áo!” Thương Xu Hòa vẫn nắm chặt lấy cổ tay Vân Triệt, vội vàng ra lệnh: “Mau đi!”

“Đi thôi!” Vân Vô Tâm nắm lấy ống tay áo của Nhụy Y.

Nhụy Y gần như sửng sốt bị Vân Vô Tâm kéo đi, biến mất trong tầm mắt của Vân Triệt.

Bàn tay của Vân Triệt vẫn nửa treo trên không, nhưng vẫn chưa ra tay.

Trái tim thắt chặt của Thương Xu Hòa cuối cùng cũng buông lỏng, nàng thở dài nhẹ nhõm một hơi dài, cúi xuống trước mặt Vân Triệt: “Tạ ơn ơn khoan thứ của đế thượng, sau này thiếp thân nhất định sẽ nghiêm khắc quản thúc… Nếu đế thượng không thích, thiếp thân sẽ không để nàng đến gần tầm mắt đế thượng nữa.”

Vẻ mặt Vân Triệt không thay đổi, mà chậm rãi nói: “Năm đó lúc ta mới gặp ngươi, đúng là lúc sát khí của ta nặng nhất, tiếng tăm xấu nhất, từ phàm linh cho đến Thần Đế, kể cả huynh trưởng của ngươi đều cực kỳ sợ ta.” 

“Mà ngày đó, dù là lúc ngươi nhìn thấy ta, hay lúc ta chữa bệnh cho ngươi, ta hầu như đều không thể cảm nhận trong lòng của ngươi có chút sợ hãi nào.”

“Kể cả sau này, ta buộc ngươi kết hợp với Thương Lan Thần Lực, trong toàn bộ quá trình ngươi phải chịu đựng đau đớn vô biên, có thể rõ ràng cảm nhận được sự tổn hại nặng nề của thọ nguyên, vậy mà tâm vẫn như hồ nước phẳng lặng, không hề gợn sóng.”

Hắn nhìn vào mắt Thương Xu Hòa: “Cho nên cho đến hôm qua, ta vẫn luôn cho rằng ngươi là người có tình cảm vô cùng đạm mạc, đạm mạc đến mức dường như tất cả cảm xúc đều đã chết trong cô đơn vạn năm.”

Thương Xu Hòa: “…”

“Nhưng vừa rồi, lúc ta lộ ra sát khí với tỳ nữ kia của ngươi, ta lại cảm thấy nỗi sợ hãi, kinh hoảng tột độ của ngươi...” Hắn nhìn xuống: “Nhịp tim của ngươi bây giờ vẫn còn chưa chậm lại.”

Hiển nhiên phán đoán của hắn sai rồi.

Thương Xu Hòa nâng mắt: “Bởi vì như vậy mà đế thượng mới một mực lạnh nhạt với thiếp thân sao?”

“…” Vân Triệt không đáp.

Thương Xu Hòa cụp mắt xuống, nhẹ nhàng nói: “Vạn năm đớn đau luôn là Nhụy Y làm bạn bên cạnh, nếu không có nàng, thiếp thân không thể chống đỡ đến lúc gặp được đế thượng.”

“Nàng là tỳ nữ của thiếp thân, thực ra giữa bọn ta tình cảm sâu sắc hơn cả tỷ muội thân sinh, thậm chí còn vượt qua sự hiểu biết của người khác.”

“Có lẽ ta có thể hiểu được.” Vân Triệt nói: “Nhìn dáng vẻ chỉ hận không thể nuốt ta kia của nàng, thật đúng là không thể nhìn ngươi chịu một chút tủi hờn nào, hừ!”

Lời nói của Vân Triệt khiến đôi mắt xinh đẹp của Thương Xu Hòa khẽ rung động: “Đế thượng không trách tội nàng, đúng không?”

“Ta đường đường là Đại Đế của Thần Giới, còn chưa đến mức cùng một nha đầu…” Vân Triệt ngừng lại một chút, lạnh nhạt nói: “Ta còn chưa đến mức chấp nhặt với một bà già!”

Thương Xu Hòa lập tức mỉm cười: “Lời này nếu bị Đế Hậu hoặc Mộc Phi nghe được, sợ là sẽ cho đế thượng một mình ngồi trên bảo tọa lo liệu đại sự mấy ngày đấy.”

Nụ cười của Thương Xu Hòa vô cùng dịu dàng mang theo một loại cuốn hút như gió đêm mây chiều.

Sau khi thuận miệng nói ra câu hoàn toàn không suy nghĩ kia, Vân Triệt lại hối hận... Không chỉ có Trì Vũ Dao và Mộc Huyền Âm, mà cả Thương Xu Hòa trước mặt cũng đều cực kỳ biết gây họa.

Nha… Tỳ nữ chết tiệt kia! Tuy rằng đầu óc nàng có vấn đề, nhưng nể tình hết lòng bảo vệ chủ cũng coi như có chút cảm động, tội chết có thể miễn, nhưng nếu bỏ qua như vậy, thể diện đế uy của Vân Đế ta để ở đâu!

Ngươi chờ khóc đi!

“Đế Hậu và Đế Phi của ta sao có thể vơ đũa cả nắm với nàng được.” Vân Triệt nói xong, lại nhẹ giọng nói: “Ngươi… hẳn là sẽ không nói với các nàng chứ?”

Thương Xu Hòa không gật đầu cũng không lắc đầu, nụ cười dịu dàng tựa như dòng suối tràn ngập vẻ đẹp huyền ảo vô tận, hấp dẫn ánh mắt và tâm niệm lặng lẽ đắm chìm - cho đến khi sa vào trong đó: “Trong lịch sử, sai lầm lớn nhất mà rất nhiều nam nhân phạm phải là tin rằng nữ nhân sẽ giữ bí mật.”

Vân Triệt lập tức bật cười.

Lúc này hắn đột nhiên phát hiện, đối mặt với ánh mắt của Thương Xu Hòa, nghe những lời nàng nói lại là một trạng thái hưởng thụ đến thế.

“Trả lời ta một câu hỏi.”

Giọng nói của Vân Triệt chợt thay đổi, tuy vẫn nhìn thẳng vào Thương Xu Hòa, nhưng đôi mắt của hắn hơi ngưng lại hệt như hóa thành tinh không bị nén lại.
Hết chương 2084.
Bình Luận (0)
Comment