Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2104 - Chương 2196. Thần Tẫn Tái Hiện

Chương 2196. Thần Tẫn tái hiện
Chương 2196. Thần Tẫn tái hiện

“Đi!” Mộc Huyền Âm đẩy Thiên Diệp Ảnh Nhi ra, nhỏ giọng thốt lên với vẻ không cho phép từ chối.

Vân Triệt không hề quay đầu lại, cũng không hề nói chuyện. Hắn nhẹ nhàng gỡ bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt lấy tay mình của Thủy Mị Âm ra, sau đó chậm rãi bước lên phía trước.

“Vân Triệt!” Mộc Huyền Âm vội vàng hét lên, nhưng một lòng bàn tay khác đã khẽ khàng giữ cánh tay đang giơ lên của nàng lại. Trì Vũ Dao bình tĩnh nói: “Yên tâm đi, có Mị Âm ở đây, dù cho có chuyện gì xảy ra cũng không sao hết, hơn nữa còn có con đường lui an toàn tuyệt đối.”

“Huống chi,” Trì Vũ Dao liếc mắt nhìn sáu bóng người ở phía xa: “Người mà bọn chúng đả thương là ngươi, sao hắn có thể buông tha cho được.”

“Mặt khác…” Giọng điệu của nàng thấp xuống vài phần: “Kẻ đáng sợ nhất đã tới Tây Vực, không phải bây giờ là cơ hội tốt nhất hay sao.”

Mộc Huyền Âm: “…”

Lúc này đây, ánh mắt của Nam Chiêu Minh và năm người còn lại cũng lập tức đổ dồn lên người Vân Triệt.

Trong đám nhân vật có địa vị cao nhất thế giới này như Mộc Huyền Âm, Ma Hậu, ba vị Diêm Tổ, Thiên Diệp… lại lẫn vào một tên Thần Quân nho nhỏ vô cùng lạc lõng.

Mà điều kỳ lạ nhất là, xét từ điệu bộ và địa vị, rõ ràng tên Thần Quân này là người đứng đầu!

“Không phải các ngươi đã đi tìm đế vương của thế giới này hay sao?”

Vân Triệt mở miệng, chân bước lên hư không, chậm rãi tiến lên: “Là ta.”

“Ồ?” Nam Chiêu Minh và Nam Chiêu Quang đưa mắt liếc nhìn hắn từ trên xuống dưới, sau đó đồng thời bật cười, thốt lên câu từ trào phúng hệt như nhau: “Thú vị.”

Đối với bọn họ mà nói, cho dù là Thần Chủ hay là Thần Quân của thế giới này thì cũng không có gì quá khác biệt.

“Cho nên, ngươi tới để ngoan ngoãn nhận cái chết sao?” Nam Chiêu Minh cười nhếch mép, ánh mắt nhìn chăm chú vào Vân Triệt như thể đang nhìn một loài bò sát đáng thương kiêu ngạo khoa tay múa chân.

Vân Triệt không thay đổi sắc mặt, không thay đổi giọng điệu, ngay cả lời nói của Nam Chiêu Minh hắn cũng không thèm đáp lại, chỉ là trong đôi mắt lạnh lẽo của hắn lại ẩn chứa sát ý cuồng bạo đã lâu không xuất hiện.

“Với tư cách là người tiên phong của vực thẳm, chắc hẳn ta cũng nên hưởng thụ chút điên cuồng và vui vẻ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này.”

Hắn giơ tay lên, lòng bàn tay lập lòe hắc quang: “Nếu như đã vui sướng đủ rồi, vậy thì cũng…”

“Nên… đi… chết… rồi!”

Tây Thần Vực, Kỳ Lân Giới.

“Cùng một lúc nhận truyền thừa từ Thần Sáng Thế viễn cổ và Ma Đế, chèn ép long xác và long hồn của chư long…” Mạch Bi Trần cụp mắt nhìn Kỳ Lân Đế đang quỳ rạp trên mặt đất: “Mặc dù bản tôn lần đầu tới thế giới này, thế nhưng ghi chép về thế giới này rất nhiều, đây hoàn toàn…”

Giọng nói của hắn trở nên nghiêm túc: “Là chuyện không thể nào xảy ra!”

“Lão hủ nào dám lừa gạt tôn giả!” Kỳ Thiên Lý kinh sợ nói: “Chuyện này chúng sinh vạn linh khắp bốn vực của Thần Giới không ai không biết! Tôn giả chỉ cần điều tra một chút là biết thật giả.”

“Bốn vực của Thần Giới có lịch sử hàng vạn năm, trong đó có dòng dõi Long Thần luôn đứng đầu. Vân Đế sinh ra ở hạ giới, nhưng tuổi mới nửa giáp đã đánh bại Long Thần tộc, nắm trong tay quyền khống chế bốn vực, không ai dám làm phản, hơn nữa còn dùng tu vi Thần Quân nho nhỏ để vô địch đương thời, kiêu ngạo vạn cổ.”

“Kẻ tuyệt thế ngàn đời này… chính là quái thai được sinh ra nhờ sự thúc đẩy của hai truyền thừa đến từ Thần Sáng Thế và Ma Đế.”

“…” Mạch Bi Trần vẫn cụp mắt xuống nhìn hắn, rất lâu không nói gì.

Sau một khoảng thời gian im lặng đến nghẹt thở, hắn đột nhiên cười lạnh một tiếng: “Nếu như là thật, vậy thì quả đúng là rất thú vị.”

Kỳ Thiên Lý vội vàng nói: “Lão hủ nguyện dùng tính mạng bảo đảm, không dám nói sai một chữ.”

Mạch Bi Trần ngẩng đầu lên, ngước mắt nhìn trời, chậm rãi lẩm bẩm: “Uyên Hoàng cả đời theo đuổi con đường của của Thần Sáng Thế… Thứ được để lại của Thần Sáng Tế Nguyên Tố và Kiếp Uyên Ma Đế, ha ha ha… Đây nhất định là thứ cống phẩm đủ để Uyên Hoàng cảm thấy vô cùng vui vẻ!”

Hiển nhiên là Mạch Bi Trần đang kích động lẩm bẩm, thế nhưng từng chữ “theo đuổi con đường của Thần Sáng Thế” lọt vào tai Kỳ Thiên Lý lại như trời long đất lở.

Kỳ Thiên Lý cúi đầu càng thấp hơn, cái trán chạm thẳng xuống nền đất lạnh như băng.

Vực thẳm, khiến con người ta tuyệt vọng biết bao. Phục tùng tuyệt đối chắc chắn là sự lựa chọn sáng suốt nhất… không, là lựa chọn duy nhất mới đúng.

Mạch Bi Trần đưa mắt nhìn lại, trầm giọng nói: “Hiện giờ cái tên Vân Triệt kia đang ở đâu?”

Kỳ Thiên Lý nói: “Bẩm tôn giả, mặc dù Vân Đế… Vân Triệt là đế vương của thế giới hiện giờ, thế nhưng thực quyền lại đang nằm trong tay Ma Hậu. Bản thân Vân Triệt không thường ở trong Đế Vân Thành, hành tung cũng không cố định, rất khó nắm bắt. Có điều, con người Vân Triệt rất trọng tình trọng nghĩa, bắt người thân của hắn để ép hắn xuất hiện dễ như trở…”

“Bắt? Ép?” Ánh mắt của Mạch Bi Trần đột nhiên trở nên sắc bén hệt như hai chiếc gai băng đâm xuyên qua đầu Kỳ Thiên Lý: “Ngươi đang sỉ nhục bản tôn sao?”
Hết chương 2196.
Bình Luận (0)
Comment