Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 2123 - Chương 2215. Tia Sáng Le Lói

Chương 2215. Tia sáng le lói
Chương 2215. Tia sáng le lói

Ầm…

Thủy Mị Âm tái mét mặt mày, trong đầu Vân Triệt cũng lập tức vang lên một tiếng nổ tung như thể ngàn vạn tia sét đánh.

Nàng luống cuống tay chân vội vàng thu huyền trận truyền âm lại, trái tim và linh hồn triệt để sụp đổ.

Nàng chẳng thể nào ngờ được cứ phải là ngày hôm nay, cứ phải vào lúc này, thứ được Thủy Ánh Nguyệt truyền tới lại là một tin xấu… hơn nữa còn là tin xấu nhất mà Vân Triệt không tài nào chấp nhận nổi.

Chỉ có nàng mới có thể cứu được Vân Vô Tâm… Không sai, chỉ cần nàng chưa rơi vào tay Mạch Bi Trần, chỉ cần nàng xác định được vị trí hiện tại của mình, với sức mạnh của Càn Khôn Thứ thì quả thật nàng có cơ hội cao để cứu được Vân Vô Tâm.

Thế nhưng nếu làm như vậy, thần lực không gian vốn đã liên tiếp bị tổn hại nghiêm trọng trong mấy ngày nay của Càn Khôn Thứ sẽ lại càng thêm cạn kiệt.

Thần lực không gian của Càn Khôn Thứ mất đi một phần, mối nguy hiểm đối với Vân Triệt lại tăng thêm một phần.

Nàng không quên lời dặn dò của Trì Vũ Dao: Thần lực không gian cuối cùng chỉ được phép dùng khi rơi vào tuyệt cảnh, hơn nữa còn chỉ được dùng cho Vân Triệt.

Vân Triệt là hy vọng duy nhất, tất cả những thứ khác đều có thể bỏ qua.

Thế nhưng tin tức này này lại cứ phải đúng lúc Vân Triệt tỉnh táo để tận tai nghe thấy mới truyền tới!

Nếu như không đi cứu Vân Vô Tâm, chắc chắn hắn sẽ không thể yên tâm dưỡng thương được, thậm chí khả năng cao là sẽ…

“Vân Triệt ca ca, ngươi đừng lo lắng.” Khi đã không còn lựa chọn nào khác, Thủy Mị Âm chỉ có thể bình tĩnh lại, dùng giọng điệu ôn hòa nhất: “Ta sẽ lập tức xác định vị trí của Vô Tâm, sau đó nhanh chóng cứu nàng về.”

Càn Khôn Thứ xuất hiện trong tay Thủy Mị Âm, song lại vẫn chưa lóe lên thứ thần quang màu đỏ thẫm. Bàn tay nàng được Vân Triệt nắm lấy rất nhẹ, thế nhưng lại rất kiên quyết.

“Hẳn là sức mạnh của Càn Khôn Thứ chẳng còn lại bao nhiêu nhỉ?”

Giọng nói của Vân Triệt bình tĩnh đến mức hơi đáng sợ.

Thủy Mị Âm sững sờ nhìn vào khuôn mặt của Vân Triệt, sau đó chỉ đành gật đầu.

Vân Triệt chẳng hề buông tay, thật ra đó cũng là một hành động ngăn cản… cũng không thúc giục nàng giải cứu Vân Vô Tâm với tốc độ nhanh nhất bằng mọi giá.

Nhớ lại từng lời nói vang lên trong hồn hải trước đó, Vân Triệt vẫn thốt lên bằng một giọng điệu bình tĩnh: “Ma Hậu, Huyền Âm, Thiên Ảnh, Thái Chi… Có phải bọn họ vừa mới rời đi không lâu không? Trong lúc hôn mê, ta nghe thấy giọng nói của bọn họ.”

“… Phải.” Thủy Mị Âm chỉ có thể gật đầu, nước mắt lưng tròng không thể kìm nén được nữa: “Bọn họ… bọn họ tới Thái Sơ Thần Cảnh rồi.”

Trước đó nàng tự nhủ với mình rằng phải có trách nhiệm che giấu mọi thứ một cách hoàn hảo với Vân Triệt, thế nhưng giờ đây lại thất bại hoàn toàn.

“Mạch Bi Trần ở đó sao?” Vân Triệt nhắm mắt lại, hơi thở gấp gáp cũng dần trở nên hòa hoãn hơn.

Trong truyền âm của Thủy Ánh Nguyệt có nhắc đến: Thương Thích Thiên đang dẫn theo Vân Vô Tâm tới Thái Sơ Thần Cảnh để dâng lên cho Mạch Bi Trần…

Vì sao hắn lại lựa chọn Thái Sơ Thần Cảnh?

“Ừm.”

Biết việc giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì, cho nên Thủy Mị Âm bèn nói rõ tường tận: “Khả năng cảm ứng của Mạch Bi Trần quá mạnh. Trong mười sáu ngày này, chúng ta bị hắn tìm thấy bảy lần, mỗi lần đều dùng Càn Khôn Thứ để chạy trốn.”

Có thể tưởng tượng được trong khoảng thời gian này, thần kinh của các nàng đã căng thẳng đến mức nào… ngay cả việc hô hấp cũng chẳng thể thả lỏng.

Phạm vi mà Mạch Bi Trần có thể cảm ứng được quá lớn, cho nên chắc chắn mỗi lần bọn họ chạy trốn đều phải băng qua tinh vực vô cùng xa xôi, thần lực không gian của Càn Khôn Thứ bị tiêu hao một lượng lớn cũng là điều đương nhiên.

“Sau lần chạy trốn trước đó, Ma Hậu tỷ tỷ nói rằng, khí tức của bọn họ quá mạnh, rất dễ bị Mạch Bi Trần phát hiện. Ở lại bên cạnh ngươi, có khi sẽ lại làm tăng thêm nguy cơ khiến ngươi bị tìm thấy.”

“Mỗi lần truyền tống sáu người đều sẽ khiến Càn Khôn Thứ hao tổn nhiều hơn so với chỉ truyền tống hai người.”

“Cho nên… Cho nên…” Thủy Mị Âm buồn bã nói: “Bọn họ quyết định rời khỏi Vân Triệt ca ca, cộng thêm… hôm nay có chuyện đặc biệt xảy ra, bởi vậy bọn họ bèn chủ động đi tìm Mạch Bi Trần.”

Vân Triệt nhắm mắt lại, im lặng một hồi lâu, điều kỳ lạ là hắn không hỏi thêm câu hỏi nào nữa.

Sự bình tĩnh và tỉnh táo đến mức khó tin này lại càng khiến cho Thủy Mị Âm không biết phải làm sao.

Nước lặng, gió thoảng, hệt như vẻ mặt và ánh mắt của Vân Triệt.

Song chỉ có Hòa Lăng biết rõ, tâm hồn đang không ngừng dao động của hắn có thể sụp đổ thành trăm ngàn mảnh vỡ bất cứ lúc nào.

“Hòa Lăng,” Hồn âm vang lên của Vân Triệt khuấy động không gian linh hồn như thể sắp tan vỡ, song giọng nói của hắn lại lạnh lùng và rõ ràng một cách khó tả: “Liệu rằng độc lực mà Thiên Độc Châu khôi phục mấy năm nay có thể… giết chết Mạch Bi Trần… dù đó chỉ là một khả năng rất nhỏ bé hay không?”

Độc lực Thiên Độc chính là khả năng duy nhất xuất hiện trong đầu hắn… có thể giúp hắn đối chọi lại với Mạch Bi Trần vô cùng khủng bố kia.

Một nhịp thở, hai nhịp thở, ba nhịp thở…

Rất lâu sau, hắn vẫn không nhận được câu trả lời từ Hòa Lăng.
Hết chương 2215.
Bình Luận (0)
Comment