Hỏa Phá Vân là thiên tài tuyệt thế được Đông Thần Vực công nhận, là truyền kỳ được lưu truyền qua biết bao thế hệ ở khắp các tinh giới trung vị, là vị Giới Vương thượng vị đầu tiên vĩnh viễn được lưu danh trong sử sách của Viêm Thần Giới.
Chẳng qua hắn trước giờ chưa từng khoe khoang hay kiêu ngạo, cũng hiếm khi xuất hiện.
Lời đồn đoán nhiều nhất của Thần Giới về hắn chính là, hắn có mối ân oán khá phức tạp với Vân Triệt, bởi vậy hắn mới luôn im hơi lặng tiếng dưới cái bóng của Vân Triệt.
Bất kể như thế nào, bọn họ cũng chưa bao giờ ngờ được rằng tiềm năng và tương lai thật sự của Hỏa Phá Vân lại kinh thế hãi tục ngoài sức tưởng tượng đến như vậy.
Hắn sẽ đứng trên tất cả Giới Vương thượng vị… thậm chí là cả Thần Đế!
Hỏa Phá Vân cũng sửng sốt một hồi, mà ba vị tông chủ Viêm Thần Giới phía sau lưng hắn lại càng thêm choáng váng. Hắn lập tức phản ứng lại, cúi người thi lễ, cảm kích nói: “Đa tạ lời công nhận tôn giả, Phá Vân thụ sủng nhược kinh. Tương lai… tương lai nếu như có thể được tôn giả chỉ dẫn, bước tới thế giới cao hơn, Phá Vân chắc chắn sẽ cả đời khắc gì đại ân đại đức của tôn giả, cam nguyện chết vạn lần để báo đáp.”
“Hừ!” Mạch Bi Trần lạnh lùng thốt lên: “Lời nói vô nghĩa như vậy không cần phải nói với bản tôn. Bản tôn công nhận ngươi, chỉ là bởi vì ngươi có tư cách! Tương lai nếu như có phúc phò tá dưới chân Uyên Hoàng, sự trung thành tuyệt đối và ý chí trước sau như một chính là sự báo đáp duy nhất mà ngươi nên có!”
“Vâng!” Hỏa Phá Vân đáp lại. Tuy rằng chỉ là một chữ, thế nhưng bất cứ ai cũng có thể cảm nhận được sự phấn khích tột độ và nỗi khát vọng bùng cháy mãnh liệt trong đó.
“Rất tốt.” Dường như cảm xúc lúc này đây của Hỏa Phá Vân khiến Mạch Bi Trần rất hài lòng. Hắn chậm rãi quay người lại, nhìn thẳng về phía Hỏa Phá Vân.
Đây cũng là lần đầu tiên trong ngày hôm nay hắn đối mặt trực tiếp với người của thế giới này.
“Mặc dù tu vi vẫn chưa đủ tư cách, thế nhưng những gì mà ngươi kế thừa từ thần và tiềm năng cũng đã đủ để khiến bản tôn phá lệ.”
Giọng điệu của Mạch Bi Trần chậm rãi mà nghiêm túc, khiến mọi người đều phải nín thở: “Hỏa Phá Vân, hôm nay bản tôn sẽ nhận ngươi làm kỵ sĩ tùy tùng của bản tôn, tương lai khi vực thẳm tiếp quản thế giới này, bản tôn sẽ dẫn ngươi tới ra mắt thần quan. Ý ngươi thế nào?”
Mạch Bi Trần không hề quan tâm tới xuất thân “từ thế giới thấp hèn này” của Hỏa Phá Vân, không hề quan tâm tới quá khứ của hắn, cũng không hề tìm hiểu tâm tính hay thiện ác của hắn.
Hắn đặc biệt, đối với Mạch Bi Trần mà nói thì thế đã là quá đủ.
Đặc biệt tới mức Mạch Bi Trần không thể chờ đợi nữa mà ra tay, tránh cho tương lai hắn trở thành kỵ sĩ tùy tùng của một kỵ sĩ vực thẳm khác.
Ực!
Cổ họng và trái tim của vô số người co thắt dữ dội. Hỏa Phá Vân trước tiên sững sờ tại chỗ, sau đó lập tức kích động tới mức quỳ xuống đất, cúi đầu nói: “Phá Vân đa tạ tôn giả tác thành! Có thể đi theo nhân vật như tôn giả là vinh quang mà cả đời này Phá Vân không dám mong cầu. Sau này, Phá Vân nhất định sẽ toàn tâm toàn ý phò tá bên cạnh tôn giả, coi chí ý của tôn giả là…”
“Im miệng.” Mạch Bi Trần lạnh lùng cắt ngang hắn: “Sau này bản tôn sẽ đích thân dạy cho ngươi nên làm thế nào để trở thành một kỵ sĩ vực thẳm chân chính, trong đó bao gồm cả việc bớt nói mấy lời giả tạo vô dụng này.”
Hắn quay người đi: “Tới bên cạnh bản tôn. Tuy rằng chưa cử hành nghi thức, song ngươi đã là kỵ sĩ tùy tùng của bản tôn, sao có thể đứng ngang hàng với những kẻ thấp hèn của thế giới này.”
“Vâng!”
Quả nhiên Hỏa Phá Vân không tiếp tục nói lời thừa thãi nữa. Hắn vội vàng đứng dậy, tỏ vẻ kích động và lo lắng làm theo lời nói bước tới bên cạnh Mạch Bi Trần, sau đó cẩn thận dè dặt đứng cách Mạch Bi Trần khoảng một tấc, thấp hơn một bậc trên không trung.
Ánh mắt liếc nhìn Hỏa Phá Vân với vẻ lặng ngắt như tờ của mọi người đã biến thành ngưỡng mộ.
Nhân vật một khắc trước mới chỉ là “thiếu niên” trong mắt bọn họ, giờ đây trong chớp nhoáng đã trở thành một tồn tại mà bọn họ chỉ có thể ngước nhìn.
Bánh xe vận mệnh vô thường, lộ rõ vẻ sinh động.
Đối với thế giới này và người của thế giới này mà nói, chắc chắn những kẻ đột nhiên ập tới từ vực thẳm là một mối tai họa khổng lồ, thế nhưng đối với Hỏa Phá Vân mà nói, đây lại chính là cơ hội mà ngay cả bọn họ cũng không dám hy vọng xa vời.
Phía bên dưới, khí tức của ba tông chủ Viêm Thần Giới không còn giữ nổi bình tĩnh, chẳng còn gì phải nghi ngờ, những ánh mắt đổ dồn lên người họ nhất định đã thay đổi một cách nghiêng trời lệch đất.
“Chúc mừng ba vị tông chủ, chúc mừng Viêm Thần Giới.”
Một đám Giới Vương thượng vị thường ngày căn bản chẳng thèm đưa mắt nhìn thẳng Thần Quân cảnh, lúc này đây lại chủ động tiến tới, tỏ thái độ vô cùng thân thiết và kính cẩn.
“Không hổ danh là kỳ tài tuyệt thế được ba vị tông chủ bồi dưỡng, ta sớm đã biết rồi cuối cùng cũng sẽ có một ngày Giới Vương Viêm Thần Giới đột phá trời xanh.”
“Thế gian có vô số kỳ tài, nhưng người được tôn giả vực thẳm công nhận chỉ có một mình Phá Vân Giới Vương. Đây không chỉ là vinh quang của Viêm Thần Giới, mà còn là vinh quang của cả Thần Giới…”
“Tương lai vực thẳm tiếp quản, sợ là Đông Thần Vực này… định chắc do Viêm Thần Giới đứng đầu, ta xin chúc mừng ba vị tông chủ trước.”
…
Hết chương 2221.