Rắc!
Tia sáng vàng thứ hai dập tắt.
Rắc!
Luồng thần nguyên Nam Minh thứ ba biến mất mãi mãi.
…
…
Rắc!
Luồng thần nguyên Nam Minh thứ bảy bị hủy diệt vĩnh viễn.
Ầm ầm!
Hai sức mạnh Bán Thần đối đầu với nhau, thế nhưng người bị đánh bại lại là Mạch Bi Trần. Hắn bay ngược ra rồi ngã xuống, tạo thành một cái hố khổng lồ hệt như vực sâu trên mảnh đất Thái Sơ vốn đã trải đầy vết nứt.
Trong mười mấy nhịp thở giao chiến, trong mười mấy lần va chạm sức mạnh, Mạch Bi Trần hoàn toàn bị áp chế, không chiếm nổi thế thượng phong lấy một lần.
Ngũ quan của hắn đã bắt đầu không ngừng co giật, trong đôi mắt cũng dần xuất hiện vẻ nóng nảy.
Nơi này không phải là vực thẳm, mà là một thế giới thấp hèn không có thần!
Song hắn lại bị áp chế đến mức này!
Đây quả là một nỗi nhục nhã cực kỳ lớn!
Vân Triệt… Tại sao sức mạnh của hắn lại…
Xoẹt…
Âm thanh không gian bị xé toạc một cách mạnh bạo bỗng chốc tới gần, Mạch Bi Trần đột ngột xoay người lại, trong đôi mắt lóe lên vẻ hung ác khiến người ta phải sợ hãi.
Lần này, hắn không hề né tránh cũng chẳng hề phòng bị, huyền quang màu vàng nâu đột nhiên bắn ra từ cơ thể hắn, trong nháy mắt, một cây thương nham khổng lồ chẳng mấy chốc đã cao đến vạn trượng nhanh chóng ngưng tụ, bắn thẳng về phía Vân Triệt.
Thương nham vạn trượng chống trời cao, những nơi nó đi qua, tầng tầng lớp lớp không gian co rút lại, toàn bộ Thái Sơ Thần Cảnh như thể bị mạnh mẽ chia cắt thành hai phần.
Vân Triệt nào có lùi bước. Hắn lao thẳng tới, Kiếp Thiên Ma Đế Kiếm nặng nề chém xuống cây thương nham vạn trượng kia.
Ầm…
Âm thanh va chạm vô cùng nặng nề lập tức vang lên.
Sức mạnh hủy diệt mà cây thương nham kia mang theo vẫn yếu hơn sức mạnh của Vân Triệt, cho nên nó nhanh chóng bị uy lực đến từ Kiếp Thiên Kiếm dập tắt.
Thế nhưng độ bền chắc của cây thương này lại vượt xa ngoài dự kiến, chỉ bị nứt thành một vết dài ngàn trượng, chứ không bị vỡ vụn.
Vân Triệt làm sao có thể cho Mạch Bi Trần cơ hội dây dưa qua lại, hắn lợi dụng Tinh Thần Túy Ảnh để dịch chuyển tức thời một cách quỷ dị, thân kiếm quay ngược về phía sau, tung ra một chiêu Thiên Tinh.
Ầm ầm…
Bề mặt cây thương nham lại xuất hiện thêm một vết nứt, song vẫn chưa hề vỡ vụn, có điều quỹ đạo sức mạnh của nó đã trở nên hoàn toàn sai lệch, mất đi sự áp chế và phong tỏa đối với Vân Triệt, bắn thẳng vào vùng trời phía bắc, bay đến một khoảng không gian cách đó không biết bao xa.
Vân Triệt đã tới trước mặt Mạch Bi Trần, trong đôi đồng tử rõ ràng đang co lại của hắn, Kiếp Thiên Ma Đế Kiếm vừa mới giải phóng uy lực lại nhanh chóng bộc phát ra thứ sức mạnh với tốc độ không hợp lẽ thường, đánh xuống cánh tay được Mạch Bi Trần đưa lên chắn ngang trong lúc hoảng loạn.
Mạch Bi Trần vừa mới phóng thích thương nham vạn trượng trong cơn thịnh nộ căn bản không kịp hồi sức, Kiếp Thiên Ma Đế Kiếm dễ dàng hất bay đôi tay hắn, kiếm uy và ma viêm gần như bùng nổ dữ dội ngay trên lồng ngực của hắn.
Ầm…
“A!!!”
Đây là tiếng hét thảm đầu tiên của Mạch Bi Trần trong trận chiến này, thậm chí là trong thế giới này.
Trong kiếm uy xé toạc không gian và ma viêm nuốt chửng bầu trời, cơ thể Mạch Bi Trần bùng lên ngọn lửa đen cháy hừng hực. Hắn bay đi như một viên than cốc, tạo thành một quỹ đạo màu đen kịt trên nền không gian.
Rắc!
Luồng thần nguyên Nam Minh thứ đã đã biến mất.
Song trong đôi mắt của Vân Triệt vẫn ánh lên vẻ hung ác khiến người ta phải run rẩy!
Cơ hội quá tốt!
Tuy rằng cơ thể rách toạc tạo thành vô số vết máu, thế nhưng lại chẳng hề khiến trên gương mặt Vân Triệt xuất hiện chút biểu cảm đau đớn nào.
Liên tục bộc phát sức mạnh mà không có cơ hội thở dốc chắc chắn sẽ mang lại gánh nặng và phản phệ cực kỳ nặng nề, song hắn lại chẳng hề quan tâm đến điều đó.
Khoảnh khắc trong đôi mắt lóe lên vẻ ngoan độc, sức mạnh toàn thân Vân Triệt cũng được phóng thích ra với cường độ lớn nhất, sau đó điên cuồng ngưng tụ lại trên thân kiếm. Cả người hắn hóa thành một ngôi sao băng màu đen kịt, bắn thẳng về phía Mạch Bi Trần vừa mới bị đánh bay kia.
Nhưng điểm khác biệt so với lần trước đó chính là, lần này, Kiếp Thiên Ma Đế Kiếm không hề chém xuống, mà mũi kiếm hướng thẳng tới, nhắm vào trái tim của Mạch Bi Trần.
Toàn bộ sức mạnh đều tập trung tại mũi kiếm.
Dưới sức mạnh quyết đoán và lòng quyết tâm, tốc độ của Vân Triệt còn nhanh hơn nhiều so với Mạch Bi Trần đang bay ngược, chẳng mấy chốc mũi kiếm đã tới gần người hắn.
Chỉ cần có thể đâm trúng… tốt nhất là xuyên qua cơ thể Mạch Bi Trần, Hòa Lăng sẽ tuyệt đối có thể giết hắn bằng độc!
Đây chính là tia sáng lé loi duy nhất trong màn đêm vô cùng vô tận bao trùm bởi vực thẳm!
Hết chương 2235.