.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_238" class="block_" lang="en">Trang 119# 2
Chương 238: Kết cuộc
Phía sau thiên ương kiếm bỗng nhiên xuất hiện một huyễn ảnh, theo Lăng Vân huyền lực toàn thân phun trào, huyễn ảnh nhanh chóng trở nên ngưng tụ, cuối cùng, càng hóa thành bóng người không hề hư huyễn...... Cùng Lăng Vân giống nhau như đúc quần áo, hình thể, ngay cả tướng mạo, ánh mắt. Hắn đưa tay chộp lấy thiên ương kiếm, tức khắc, một sức mạnh giống hệt Lăng Vân, kiếm thế không hề suy giảm phóng ra.
Hai Lăng Vân đồng thời đứng cạnh nhau, ngoại trừ kiếm trong tay, nhìn qua căn bản không có bất kỳ khác biệt!
Vân Triệt khẽ nhếch miệng, mắt lộ ra kinh ngạc, đây là...... Ảo giác? Tàn ảnh? Không đúng! Nếu như là ảo giác, căn bản không khả năng tồn tại"Kiếm thế", nhưng trên người nó lại rõ ràng toát ra khí thế không kém gì Lăng Vân. Hoàn toàn giống hệt Lăng Vân chân chính!
Hai Lăng Vân!?
Người tại chỗ cũng kinh ngạc đến ngây người, đặc biệt huyền giả trẻ tuổi, mắt trợn lên còn lớn hơn ' ngưu nhãn '. Đây là công pháp gì? Trong thiên hạ, tại sao có thể có công pháp như vậy...... Quả thực giống như màn ảo thuật! Ngay cả huyền giả có thực lực thấp nhất, cũng từ trên người"Lăng Vân thứ hai" cảm nhận được khí thế hoàn toàn không kém gì Lăng Vân chân chính.
- Đây là Kiếm Linh phân thân! Chỉ có kiếm ý đạt đến đạt tới cảnh giới đỉnh cao mới có thể phát huy kỹ năng này!
Tần Vô Thương nhíu lông mày giải thích:
- Cái này kiếm linh phân thân của Lăng Vân là do kiếm ý biến thành, không hề làm hao tổn và phân tán thực lực, hơn nữa còn cùng Lăng Vân hoàn toàn nhất trí huyền lực và huyền công huyền kỹ, tạo nên người khác hoàn toàn tương tự Lăng Vân! Có điều, kiếm linh phân thân sẽ có hao tổn rất lớn đối với tinh thần lực, thời điểm kiếm linh phân thân biến mất, Lăng Vân tất yếu cực kỉ mệt mỏi...... Nhưng, lấy kiếm ý Lăng Vân, kiếm linh phân thân này chí ít sẽ tồn tại nửa khắc!
1 khắc = 15 phút
- Nửa khắc này, Hạ Khuynh Nguyệt đồng thời phải đối mặt với hai Lăng Vân. Một Lăng Vân đã đáng sợ, hai Lăng Vân...... Hạ Khuynh Nguyệt đừng nói nửa khắc, chống đỡ sáu mươi tức cũng cực kỳ gian nan.
Tần Vô Thương đang khi nói chuyện, thiên uyên kiếm của Lăng Vân đã thẳng tắp đâm ra, một chiêu kiếm kinh động. Chiêu kiếm này, giống như cắt đứt không gian, thậm chí ngay cả có một ngọn núi cao nằm ngang phía trước, nó cũng đủ để bị bổ đôi.
Hạ Khuynh Nguyệt bạch lăng bay lượn, đón nhận thiên uyên kiếm, kéo theo nổ tung lớn, kiếm ảnh cùng bạch ảnh va chạm vào nhau, âm thanh khủng bố như sấm sét cùng vang lên. Mà lúc này, Lăng Vân thứ hai đã vòng đến phía sau Hạ Khuynh Nguyệt, thiên ương kiếm lấy khí thế đồng dạng đâm tới chiêu kiếm ác liệt......
Trừ phi vận dụng phá đảo quy luật sức mạnh, bằng không huyền lực Hạ Khuynh Nguyệt chỉ có thể miễn cưỡng ngang hàng với Lăng Vân, mà nếu cố chấp vượt qua quy luật sức mạnh, không thể nghi ngờ sẽ có tiêu hao rất lớn, cũng không thể nhiều lần phát động. Hạ Khuynh Nguyệt có thể chống lại một Lăng Vân, nhưng tuyệt đối không thể cùng lúc đối mặt hai Lăng Vân.
Băng liên nổ tung, Hạ Khuynh Nguyệt đã cấp tốc di chuyển vị trí, nhưng hai Lăng Vân như hình với bóng, một thanh chanh kiếm thêm thiên huyền kiếm dệt nên hai tấm lưới kiếm khổng lồ vững vàng phong tỏa Hạ Khuynh Nguyệt trong đó. Thiên uyên kiếm cộng thêm thiên ương kiếm sức mạnh vốn đã bổ sung lẫn nhau, lúc này song người song kiếm hợp bích, uy lực không đơn giản tăng gấp bội.
Ca!!
Toàn bộ luận kiếm đài chấn động mạnh, phía dưới đài thạch bị nứt từng mảng lớn, đóa đóa băng liên từ người Hạ Khuynh Nguyệt tỏa ra, nhưng ngay lúc đó bị thanh chanh kiếm khí nghiền nát, từ từ, băng liên công kích càng ngày càng ít, băng liên phòng ngự nhiều lên, đến cuối cùng, tất cả băng liên toàn bộ tập trung vào phòng ngự, băng hoàng quỳnh hoa lăng cũng chuyển thành toàn lực phòng ngự, bao quanh thân thể Hạ Khuynh Nguyệt thần tốc bay lượn, chống đỡ cả hai thanh kiếm liên miên không dứt.
Dù cho như vậy, vẫn ngàn cân treo sợi tóc, bị Lăng Vân bộ bước bức lui.
- Không nghĩ tới, Lăng Vân đã có thể sử dụng kiếm linh phân thân...... Tỷ tỷ,ta nhớ tới năm đó, ngươi cũng là bởi vì Lăng Nguyệt Phong sử dụng chiêu kiếm linh phân thân này mới bị đánh bại.
Sở Nguyệt ly mở miệng nói, âm thanh nhẹ nhàng chậm chạp, thần sắc lạnh lùng, tuy rằng Hạ Khuynh Nguyệt đã lâm vào thế yếu tuyệt đối, nhưng giường như không có vẻ lo lắng.
Sở Nguyệt Thiền mặt lạnh như sương, không hề trả lời.
Sở Nguyệt Ly nhắm mắt lại, phát động linh hồn truyền âm:
- Khuynh Nguyệt, xem ra đã không còn lựa chọn nào khác, sử dụng ‘ lĩnh vực ’ đi, tin tưởng cung chủ biết Lăng Vân có kiếm Linh phân thân, cũng sẽ không bởi vì sử dụng lĩnh vực mà trách ngươi.
Hạ Khuynh Nguyệt đang cật lực chống lại cả hai Lăng Vân động tác hơi ngưng lại, bỗng nhiên, băng linh trên người nàng tung bay,"Băng ngục liên hoa" dưới chân nổ tung, đồng thời bức lui cả hai Lăng Vân.
Hai Lăng Vân rút lui hơn mười trượng, lập tức nhanh như chớp áp sát, mà lúc này, trên người Hạ Khuynh Nguyệt bỗng nhiên phóng ra tảng lớn ánh sáng lam sắc, nàng hai mắt khép kín, sắc mặt như băng tuyết điềm tĩnh, theo hai tay chậm rãi mở ra, tóc dài như mực theo gió tung bay, một luồng hàn phong lạnh lẽo vô cùng bỗng nhiên từ trời xanh gào thét kéo xuống......
- Băng... Vân... Lĩnh... Vực......
Ngâm nga trầm thấp từ môi nàng chầm chậm phun ra, thoáng chốc, trước mắt bỗng nhiên ngưng lại, không gian phạm vi trăm trượng nháy mắt biến thành một mảnh băng lam, không khí khu vực băng lam trở nên lạnh giá như địa ngục, băng sương đầy trời không hề có một tiếng động rơi xuống, độ ẩm trong không khí cũng nhanh chóng ngưng tụ thành vô số băng tinh, trên mặt đất rất nhanh hiện lên một tầng trắng tuyết càng ngày càng dầy......
động tác của cả hai Lăng Vân đồng thời đình trệ, toàn thân nhanh chóng kết thành tầng băng, trên mặt, càng là lộ ra ngạc nhiên.
- Đây là...... Đây là...... Đây là............
- Lĩnh vực!?
Không đợi Lăng Nguyệt Phong mở miệng, Hiên Viên Ngọc Phượng đã nắm lấy tay Lăng Nguyệt Phong thất thanh hô.
Sắc mặt Lăng Khôn cũng tức khắc phát sinh ra biến hóa, sau khi khiếp sợ, hắn thì thầm tự nói:
- Thật không hổ là...... Cửu huyền linh lung thể!
- Lĩnh...... Lĩnh vực!?
- Không...... Không thể! Cái này không thể nào! Lĩnh vực...... Không phải sức mạnh vương tọa à!
- Nhưng đây rõ ràng chính là sức mạnh lĩnh vực! Vẫn là một lĩnh vực hoàn chỉnh!
Lần này, không riêng gì huyền giả trẻ tuổi, ngay cả những trưởng lão đều kinh ngạc đến ngây người, lĩnh vực, đối với huyền giả trẻ tuổi mà nói còn quá xa xôi, mà bọn họ những bậc trưởng bối, tất nhiên hiểu biết về lĩnh vực...... Mà lĩnh vực loại sức mạnh này, cũng là mục tiêu lớn nhất bọn họ suốt đời theo đuổi!
- Lĩnh vực...... Lĩnh vực......
Lăng Vô Cấu ngơ ngác nhìn trước mắt biến thành màu băng lam, gương mặt dại ra triệt để cứng ngắc. Hắn như hôm nay đã Thiên Huyền Cảnh cấp tám, sinh thời tiến tới Vương Huyền Cảnh cực kỳ xa vời, mà có thể triển khai lĩnh vực, chính là biểu chưng cho vương tọa. Nhưng chuyện này với hắn mà nói, có mơ cũng không dám mơ đến...... Nhưng giấc mơ lại đang trên người thiếu nữ chỉ có 17 tuổi.
Uy lực băng Vân lĩnh vực của Hạ Khuynh Nguyệt tất nhiên không thể so sánh với Sở Nguyệt Thiền lúc trước, nhưng mức độ hoàn chỉnh hoàn toàn vượt qua. Dù sao, lúc đó Sở Nguyệt Thiền chỉ bán Vương Huyền Cảnh, có khả năng thi triển nhiều lắm chỉ một nửa băng vân lĩnh vực, mà Hạ Khuynh Nguyệt đã toàn vẹn!
Băng vân lĩnh vực bao gồm, băng lãnh, phi tuyết, băng sương, băng vụ, hàn phong...... Hết thảy tất cả đều hóa thành có lợi với Hạ Khuynh Nguyệt, đồng thời cũng cách phạm vi lớn hạn chế Lăng Vân, kinh khủng lạnh giá trùy tâm thấu xương, lạnh lẽo từ bên ngoài thâm nhập tận trong cơ thể Lăng Vân, phong tuyết đầy trời, băng vụ che đậy tầm mắt của hắn...... Mới đầu, hắn còn có thể cật lực chống đỡ, nhưng từ từ, thân thể của hắn càng ngày càng cứng ngắc, bất kể do tốc độ thân thể, hay do kiếm tốc, đều giảm xuống rất nhiều, liền ngay cả kiếm thế cũng như bị đóng băng càng ngày càng yếu......
Keng!
Hết thảy ánh kiếm từ Lăng Vân trực tiếp bị đông lại ở giữa không trung, thậm chí thiên uyên kiếm với thiên ương kiếm cũng nhanh chóng lan tràn tầng băng dày đặc. Băng vân lĩnh vực giống như địa ngục hàn băng, nếu không có bất kì thứ gì có thể triệt tiêu sẽ phải thừa nhận thống khổ băng ngục trùy hồn...... Lăng Vân Địa Huyền Cảnh cấp ba, đừng nói hai người, coi như có mười người, một trăm, cũng không thể tạo ra lĩnh vực thực sự.
Lăng Vân ngơ ngác thất thố, dưới chân của hắn, trước ngực trong lúc vô tình đã kết lên tầng băng dày đặc, băng hoàng quỳnh hoa lăng giữa trời kéo tới, nhưng người hắn đã trở nên cứng ngắc, không hề nghe theo sai khiến, di chuyển cực kỳ chậm......
Binh!!
Tầng băng trước ngực ầm ầm phá vụn, đòn đánh này, Hạ Khuynh Nguyệt không hề lưu lực, đánh Lăng Vân bay ra ngoài xa hơn trăm trượng, rơi ra người băng vân lĩnh vực.
Ầm!!
Lăng Vân hung hăng ngã xuống mặt đất, đó cũng là lúc kiếm linh phân thân biến mất ở nơi đó, thiên ương kiếm cũng vô lực rơi xuống đất. Ở trong băng vân lĩnh vực, hắn bị đóng băng không chỉ thân thể, còn có huyền lực, lúc chịu công kích, huyền lực phòng ngự cực kỳ mỏng manh, đòn đánh này khiến hắn nhận lấy nội thương không nhẹ, kiếm linh phân thân hỗn loạn càng làm cho linh hồn hắn trọng thương, trời đất trước đảo điên, thân thể vùng vẫy một trận, nhưng thủy chung không thể đứng lên.
- Thiếu...... Thiếu Trang Chủ!
Lăng Vô Cấu xông tới nhanh chóng, đỡ Lăng Vân lên, lúc chạm vào hắn mới phát hiện thân thể quả thực lạnh như băng phiến.
- Ta...... Chịu thua......
Chậm rãi mở mắt ra, Lăng Vân gian nan nói ra hai chữ những tưởng cả đời này không biết đến, sau đó hôn mê.
Ban đầu cùng Hạ Khuynh Nguyệt ngang tài ngang sức, sau còn sử dụng kiếm linh phân thân, hắn đại chiếm thượng phong, mà Hạ Khuynh Nguyệt còn phát động băng vân lĩnh vực, hắn ở trong nháy mắt liền thất bại thảm hại...... Bởi vì đó là quy luật huyền lực siêu việt, căn bản không nên xuất hiện trong cảnh giới Huyền Cảnh. Hắn không có một tia năng lực chống lại.
Lăng Nguyệt Phong nặng nề ngồi trở lại chỗ ngồi, sau đó thật dài thở một hơi, yên lặng nhắm hai mắt lại. Một khắc băng vân lĩnh vực xuất hiện đó, hắn liền biết Lăng Vân thất bại, Thiên Kiếm Sơn Trang cũng thất bại...... Một chút may mắn cũng không thể có.
- Nàng rõ ràng chỉ Địa Huyền cảnh, làm sao có khả năng...... Làm sao có khả năng......
Lăng Nguyệt Phong từng tiếng thất thần, cho tới bây giờ, hắn vẫn như cũ không thể nào tiếp thu được một màn mà tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy.
- Lăng Vân chịu thua...... Băng Vân Tiên Cung Hạ Khuynh Nguyệt thắng, tiến vào trận chiến cuối cùng ngày mai!
Lăng Vô Cấu đứng dậy, mang theo âm thanh rõ ràng thống khổ, tuyên bố kết quả bất ngờ.
Lăng Vân...... Thất bại......
Rõ ràng Lăng Vân thất bại!!
Bọn họ khó có thể tưởng tượng, nếu như kết quả này truyền ra ngoài, Thương Phong đế quốc sẽ tạo náo động lớn cỡ nào.
Còn nếu tin tức một huyền giả Địa Huyền Cảnh có thể sử dụng lĩnh vực truyền ra ngoài, khiếp sợ...... Không nghi ngờ chút nào phải tất cả Thiên Huyền Đại Lục!
Bán Vương Huyền cường giả, có chút thiên phú dị bẩm có thể mạnh mẽ triển khai lĩnh vực không hoàn chỉnh, nhưng chưa từng nghe nói có người có thể dùng Địa Huyền Cảnh phát động lĩnh vực, lại là lĩnh vực hoàn chỉnh!
Băng lam lĩnh vực chầm chậm biến mất trong nỗi khiếp sợ của tất cả mọi người, Hạ Khuynh Nguyệt từ không trung bay xuống, lúc rơi xuống đất, thân thể nàng nhẹ nhàng loáng một cái, bộ ngực cao vút cũng kịch liệt chập trùng, sắc mặt đã trắng bệch không bình thường...... Lấy huyền lực Địa Huyền Cảnh phát động thuộc về kết giới vương tọa, có thể tưởng tượng được mang đến tiêu hao lớn cỡ nào. Băng vân kết giới hoa mỹ này, nàng dưới trạng thái toàn thịnh cũng nhiều nhất chỉ có thể miễn cưỡng duy trì thời gian hai mươi tức.
Huyền thạch giữa luận kiếm giữa đài, mặt trên hiện ra hai người đối chiến cuối cùng......
Thương Phong hoàng thất Vân Triệt —— đối chiến —— Băng Vân Tiên Cung Hạ Khuynh Nguyệt!