.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_302" class="block_" lang="en">Trang 151# 2
Chương 302: Tự tổn thương mình
- Người nào!
Đệ tử Phần Thiên Môn trước mặt quát to một tiếng, sau đó cấp tốc lao về trước, bày trận thế chắn ngay phía trước. Xung quanh Phần Tuyệt Thành cũng nhanh chóng thiết lập nên Thiết Dũng Trận, tuy rằng dáng vẻ bọn họ như đang đối đầu với kẻ thù, nhưng trên mặt mỗi người đều không có chút kinh hoảng, bởi vì bọn họ là Phần Thiên Môn! Ở trong Thương Phong đế quốc căn bản không cần e ngại bất luận người nào, nếu như người phía trước này đúng là đến gây chuyện, vậy chính là muốn chết.
Khi người trên không trung hạ xuống, đám người chung quanh đều một mặt ngơ ngác, hầu hết trong số họ, đừng nói lấy thanh thế như vậy hạ xuống, dù chỉ phản lực cũng đủ để khiến cho bọn họ chết bất đắc kì tử
Tro bụi cũng chậm rãi rơi xuống, lộ ra khuôn mặt lạnh lẽo của Vân Triệt, hai mắt ẩn chứa hàn quang, long khuyết to lớn, càng nhìn càng đáng sợ.
Đối với bỗng nhiên có người từ trên trời giáng xuống phía trước, mặc dù cỗ thanh thế biểu lộ ra đây tuyệt đối là một cao thủ, Phần Tuyệt Thành cũng không có nửa điểm kinh hoảng, trái lại cân nhắc nhìn về phía trước, nhưng khi thấy khuôn mặt Vân Triệt, còn có long khuyết trong tay đồng thời chiếu vào mắt, khuôn mặt hắn ta trong nháy mắt cứng ngắc, thất thanh kinh hô:
- Vân...... Vân Triệt!!
Cái tên Vân Triệt, ở Thương Phong đế quốc đã vô cùng nổi tiếng, không người không biết, chân dung của hắn từ lâu lưu truyền rộng rãi. Lúc nhìn thấy mặt hắn, mọi người chỉ có một loại cảm giác quen thuộc, mà Phần Tuyệt Thành còn trực tiếp khiến toàn bộ đường phố như nổ tung.
- Vân...... Vân Triệt? Rõ ràng Vân Triệt? Chẳng lẽ là......
- Còn có thể là người nào! Dáng vẻ như vậy, còn có đại kiếm hình thù kỳ lạ trong tay hắn, giống hệt như trong lời đồn!
- Nhưng là, hắn không phải đã chết hơn một năm trước sao? Thập đại tông môn đều tận mắt nhìn thấy, có thể là một người lớn lên giống nhau không?"
- Đại khái...... Đúng không?
..................
Tiếng ồn xung quanh át đi thính giác, đối với nhân vật rõ ràng đã chết, người khác có lẽ sẽ cho là bản sao của Vân Triệt, nhưng Phần Tuyệt Thành sẽ không nhận sai, tướng mạo có thể tương tự, nhưng mang khí thế kinh người cộng thêm thiên huyền trọng kiếm, thế gian chỉ có một! Mà mới cùng Vân Triệt giao chiến trên ngự kiếm đài, còn có ánh mắt của hắn, thần thái của hắn, còn có loại khí thế không cách nào giải thích, đều giống Vân Triệt trong nhận thức của hắn ta như đúc!
Nhìn người trước mắt giống như khởi tử hoàn sinh, Phần Tuyệt Thành bị khiếp sợ tột đỉnh:
- Ngươi...... Ngươi không chết!
- A!
Vân Triệt hơi ngước mắt, cười gằn nhìn Phần Tuyệt Thành:
- Vân Triệt ta mệnh lớn, ngươi còn sống tốt như vậy, ta sao lại không biết ngượng ngùng cứ như vậy chết đi...... Ta còn sống, có phải khiến ngươi thất vọng rồi!
Giọng điệu này cũng hoàn toàn thuộc về Vân Triệt, đồng tử Phần Tuyệt Thành trong chớp mắt co rút lại, sau đó lại trở nên bình tĩnh, bỗng nhiên bắt đầu cười ha hả:
- Ha ha ha ha, thật là thú vị, mệnh Vân Triệt ngươi cũng thật cứng, Mộc Thiên Bắc không thể giết ngươi, ngược lại bị ngươi giết chết, tất cả mọi người cho là ngươi bị yêu nhân đánh chết, thời gian lâu như vậy, ngươi lại sống sót bò đi ra, ta đối với ngươi thật đúng là khâm phục tới cực điểm, nếu nói thất vọng, thật không có bao nhiêu, nhìn thấy ngươi còn sống, ta trái lại có chút vui mừng, bởi vì ngươi ngày đó chết thực sự quá ‘ dễ dàng ’, món nợ ngươi giết nhị đệ ta, Phần Thiên Môn còn chưa tính toán thật tốt đây!!
Vân Triệt cùng Phần Tuyệt Thành đối thoại vài câu, đám người chung quanh càng sôi sùng sục.
- Hắn thật...... Thật sự chính là Vân Triệt đã chết kia?"
- Tuổi, tướng mạo, vũ khí...... Đều hoàn toàn phù hợp! Ngoại trừ Vân Triệt, ai có thể tuổi hỏ đã mang thực lực khủng bố, một lần đáp xuống đất có thể khiến mặt đất vỡ thành như vậy! Ngoại trừ Vân Triệt, còn có ai gan lớn dám đến ngăn phía trước hàng ngũ Phần Thiên Môn!
- Nghe nói trước kia Vân Triệt bị kẻ ác đánh trọng thương, sau đó đồng thời bị kẻ ác trấn áp trên ngự kiếm đài...... Nhưng không có ai nhìn thấy thi thể của hắn a! Nói không chắc vào lúc ấy hắn căn bản không chết, hiện tại trở về lần nữa! Chúng ta có thể nhận sai, Phần thiếu môn chủ còn có thể nhận sai à!
- Tin lớn! Đây chính là tin tức đủ để chấn động thiên hạ a!
Tuyệt đại truyền kì của Thương Phong đế quốc, Vân Triệt tạo ra chấn động chưa từng có, bây giờ, tin người vốn đã chết lại sống sót trở về, có thể tưởng tượng được sẽ bùng nổ lớn cỡ nào. Cơ hồ hết thảy ai nắm giữ ngọc truyền âm người đều ngay lập tức bắt đầu truyền âm, Vân Triệt hiện thân trong khoảng thời gian mới mấy chục tức, tin tức hắn còn sống giống như làn sóng, lấy tốc độ cực nhanh tản ra bốn phương.
- Hoàng thượng! Đại sự...... Xảy ra chuyện lớn! Vừa được truyền âm, Vân Triệt...... Vân Triệt trở về! Hắn không có chết, sống sót trở về rồi!
Thương Vạn Hác bên trong loan giá vừa mới vừa rời khỏi lãm nguyệt cung, tinh thần vốn uể oải âm u đầy tử khí, nghe xong tin tức này, toàn thân giật mình:
- Ngươi nói cái gì? Vân Triệt? Không thể, quả thực hoàn toàn là nói bậy, Vân Triệt ở Thiên Kiếm Sơn Trang ngã xuống, đây chính là chuyện mọi người đều biết, làm sao có khả năng bỗng nhiên trở về!
- Vô cùng xác thực! Hắn bây giờ đang ở ngoài hoàng cung, đang ngăn cản đội ngũ Phần Thiên Môn...... Người ở chỗ này đều nhìn rõ ràng!
Tiểu thái giám vừa nói xong, một thị vệ thống lĩnh toàn thân giáp vàng bước chân vội vã vọt tới, gấp gáp hỏi:
- Hoàng thượng! Hoàng cung ở ngoài xuất hiện đại sự, Vân Triệt vốn nên chết rồi dĩ nhiên sống sót xuất hiện, còn ngăn ở phía trước đội ngũ Phần Thiên Môn!
Thương Vạn Hác nguyên bản toàn thân vô lực, vào lúc này như giống như điện giật, lập tức thẳng người, dùng thanh âm run rẩy nói:
- Nhanh...... Nhanh! Nhấc trẫm đi vào...... Nhanh!!
Cách đó không xa, Tần Vô Thương cùng Tần Vô Ưu dùng ánh mắt khiếp sợ cùng khó có thể tin liếc mắt nhìn nhau, sau đó hóa thành hai cỗ cuồng phong, xông ra ngoài hoàng cung.
Toàn bộ đường phố rộng lớn đã loạn tùng phèo, vai chính hôm nay vốn nên là Phần Tuyệt Thành, nhưng Vân Triệt xuất hiện, đem mọi ánh mắt cùng sự chú ý đều kéo đến trên người hắn, sau khoảng thời gian hắn"Chết đi" rõ ràng tạo nên sức ảnh hưởng to lớn.
Thân ảnh bên cạnh Phần Tuyệt Thành loáng một cái, Phần Mạc Nhiên đến gần, mắt nhìn Vân Triệt, trầm giọng:
- Hắn chính là Vân Triệt? Hừ, không chết càng tốt, hại chết nhị thiếu môn chủ, nếu cứ như vậy chết, thực sự lợi cho hắn quá rồi! Ta đây liền bắt hắn mang về tông môn xử lý!
- Chờ chút!
Đốt Tuyệt Thành giơ tay ngăn cản, híp mắt nói:
- Thập Tam Trưởng Lão không cần động thủ hôm nay, hôm nay là ngày đại hỉ của ta cùng Thương Nguyệt công chúa, nếu như không cẩn thận đổ máu rất xúi quẩy. Vân Triệt, ta thật không biết nên khâm phục gan lớn của ngươi hay cười nhạo sự cuồng vọng ngu xuẩn, ngươi không dễ dàng nhặt được cái mạng trở về, lại không ngoan ngoãn trốn đi, trái lại tới cửa chịu chết! Có điều ngươi vận khí không tệ, ngày hôm nay tâm tình ta rất tốt, sẽ thưởng cho ngươi mấy ngày sống, chuyện nhị đệ ta, chờ ta cùng Thương Nguyệt công chúa thành hôn, ta sẽ cẩn thận thanh toán...... Trước khi ta thay đổi chủ ý, cút nhanh đi!
Bộ dạng Phần Tuyệt Thành cao cao tại thượng. Dù sao, bên cạnh hắn có hai ngàn đệ tử Phần Thiên Môn tinh anh, còn có tám cường giả Thiên Huyền Cảnh, sức mạnh đủ để ở nghênh ngang mà đi khắp toàn bộ Thương Phong đế quốc, nếu chỉ một mình hắn, đối với Vân Triệt tự nhiên sẽ cực kỳ kiêng kỵ, nhưng mang theo cả một đội ngũ như vậy bên người, hắn làm sao để Vân Triệt vào trong mắt...... Bất quá hắn hôm nay muốn thả Vân Triệt rời đi, đương nhiên không phải là bởi vì"Tâm tình tốt", mà là Vân Triệt hơn một năm nay tới nay lưu lại sức ảnh hưởng thực sự quá lớn, ngay cả là Phần Thiên Môn nhiều người ra tay, như vậy sẽ cực dễ bị người lên án.
Phần Tuyệt Thành vừa nói xong, giọng nói run rẩy phát ra từ phía sau hắn truyền đến:
- Vân sư đệ...... Đúng là ngươi...... Đúng là ngươi!?
Âm thanh bên trong kích động đến cực điểm, Thương Nguyệt đã từ loan kiệu nhảy xuống, liều lĩnh chạy về phía Vân Triệt, cực tốc cuốn theo gió thơm thoảng thoảng, Phần Tuyệt Thành chỉ có thể theo bản năng duỗi cánh tay, lại không thể ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn nàng vọt thẳng đến Vân Triệt, hai tay vững vàng ôm lấy hắn.
- Vân sư đệ...... Đúng là ngươi...... Ngươi còn sống...... Vân sư đệ...... Vân sư đệ......
Cách xa gang tấc, Thương Nguyệt làm thế nào cũng không dám tin tưởng vào mắt mình, lệ như suối chảy, kích động nói năng lộn xộn, dáng dấp của hắn, con mắt, kiếm, khí tức...... Hoàn toàn nói cho nàng, nàng vốn tưởng rằng đã vĩnh viễn mất đi Vân Triệt, lại lần nữa hoàn hoàn chỉnh chỉnh về tới bên cạnh nàng, kinh hỉ lớn khiến thần chí mơ màng.
Vân Triệt biểu hiện nhưng phá lệ bình thản, thậm chí không chủ động tiến lên ôm lấy nàng, nhìn khuôn mặt nàng hoàn toàn bị nước mắt thấm ướt, hắn nhẹ nhàng nói:
- Là ta...... Ta sống trở về, vừa vặn...... Đuổi tới sư tỷ xuất giá.
Thương Nguyệt thân thể mềm mại chấn động, cuống quít lắc đầu:
- Không...... Không phải như vậy...... Vân sư đệ, không phải như ngươi thấy, ta......
- Không cần nói, ta đều rõ ràng.
Vân Triệt đánh gãy lời của nàng, không để cho nàng nói tiếp, vẻ mặt hắn vẫn bình thản như cũ, bình thản đến mức khiến Thương Nguyệt hoảng hốt...... Hắn như kỳ tích trở về, nhìn thấy nàng đầu tiên, nhưng lại trong tình cảnh như vậy, ngay cả bản thân nàng vào đúng lúc này đều cảm giác mình có cỡ nào không thể tha thứ. Nhưng nàng thật không phải là muốn gả cho Phần Tuyệt Thành, thế nhưng, nàng hoảng sợ lại không biết nên giải thích thế nào...... Nàng hôm nay xuất giá là chuyện không cách nào chối cãi.
Vân Triệt nhanh như tia chớp đưa tay, chộp tới ngực Thương Nguyệt, bàn tay trực tiếp thăm dò bên trong hồng y, sau đó lại nhanh chóng duỗi ra...... Trong lòng bàn tay, đã có thêm một đoản đao dài ba tấc, lưỡi dao mơ hồ có một vệt u quang màu xanh nhạt đang nhấp nháy...... Đó là ánh sáng kịch độc!
Vân Triệt đối với độc tính cực kỳ mẫn cảm, khi Thương Nguyệt tiếp cận, hắn liền đánh hơi được mùi vị kịch độc. Mà chất kịch độc bôi lên đoản đao, cứ như vậy được Thương Nguyệt giấu trong vạt áo trước ngực!
Cầm đoản đao, động tác Vân Triệt khiến toàn bộ người khiếp sợ, trong hàng loạt tiếng kinh hô, hắn xoay lòng bàn tay rồi đột nhiên đâm đoản đao vào lồng ngực mình...... Nhất thời, lồng ngực nhỏ máu, lưỡi đao dài ba tấc hoàn toàn đi vào trong thân thể hắn.