.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_315" class="block_" lang="en">Trang 158# 1
Chương 315: Phượng hoàng chi hồn?
Miệng lớn Thương Long như trời xanh chụp xuống, thoáng chốc, tinh không xung quanh hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là một mảnh hắc ám vô tận.
Oanh......
Vân Triệt trong đầu ầm ầm, toàn bộ Tinh Thần Thế Giới trong nháy mắt như bị xung kích đến đổ nát, hắn tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý đầy đủ, nhưng vẫn không có ngờ tới này cỗ tinh thần xung kích dĩ nhiên lại khủng bố như thế, hắn hét lớn một tiếng, tập trung hết thảy tinh thần, kích thích lên tất cả ý chí...... Nhưng đừng nói thuyết phục đối phương, liền ngay cả chống đỡ, căn bản đều không có khả năng...... Hoàn toàn không đỡ nổi một đòn.
Hắn hai kiếp bị thương vô số, nhưng linh hồn xưa nay chưa từng suy sụp, ý chí lực càng cứng cỏi như thép. Tuy nhiên dưới long thần chi hồn xung kích, chỉ trong thời gian ngắn, hắn đã chạm đến bờ vực sụp đổ, cảm giác mình giống như thuyền gỗ cô độc quay cuồng trong cơn sóng lớn, hoặc là một giây sau, sẽ bị sóng biển hoàn toàn nuốt hết.
Hắn vốn tưởng rằng, Thái Cổ Thương Long để hắn thử nghiệm tự mình dung hợp long thần chi hồn, như vậy long thần chi hồn nên hoàn toàn nằm trong khả năng hắn có thể dung hợp, chỉ là độ khó sẽ lớn một chút, nhưng giờ khắc này, hắn phát hiện mình mười phần sai, cường độ của thần hồn, vượt qua nhiều lần hắn mong muốn...... Hắn dù cho lấy ý chí cực cường tuyệt đối dưới áp chế hoảng sợ, nhưng căn bản vô lực chống lại, giống như con thỏ nhỏ liều mạng cũng không thể đọ sức với hùng ưng.
Răng rắc!
Vân Triệt toàn thân run rẩy, nơi khoang ngực truyền đến âm thanh gãy vụn...... Tinh thần bị long thần chi hồn hoàn toàn áp chế, thậm chí sắp nuốt hết, không thể phân tán ra bộ phận tinh thần đi dung hợp long thần chi tủy, long thần chi tủy trực tiếp đột phá tất cả áp chế, bộ xương bên trong Vân Triệt nhanh chóng chuyển động loạn lên...... Sắc mặt Vân Triệt bắt đầu càng ngày càng trắng xám, trên trán mồ hôi như mưa, ngay cả vẫn hàm răng cắn chặt cũng bắt đầu trở nên vô lực.
- Ôi......
Thái Cổ Thương Long phát sinh một tiếng thở dài, tự nhủ
-Lẽ nào, là ta sai lầm sao? Trên người hắn có Tà Thần huyền mạch, hoang thần cùng huyền quyết, sức mạnh thiên lang, phượng hoàng huyết mạch...... Nhưng không có bất kỳ thần hồn sao? Nhưng ta tại sao đều mơ hồ cảm giác được trên người hắn có thần hồn khí tức......
- Hay là, đúng là ta lầm.
- Đơn thuần lấy linh hồn con người, vĩnh viễn không thể dung hợp linh hồn thần, cho dù là một tia hơi nhỏ tàn hồn, hắn có thể lấy hồn lực của mình chống đỡ thời gian mười tức, vẫn chưa hoàn toàn tan vỡ đã có thể nói là kỳ tích. Xem ra, hắn có thiên phú linh hồn lực không kém gì huyền lực. Đã như vậy, vẫn để ta đến giúp hắn hoàn thành đi......
Thái Cổ Thương Long âm thanh trầm thấp, một ánh hào quang màu xanh lam từ không trung chậm rãi hạ xuống, ngay khi lam quang sắp bao phủ trên người Vân Triệt, chợt đình trệ ở nơi đó, không trung truyền đến tiếng"Ồ" nhẹ của Thái Cổ Thương Long.
Trên trán Vân Triệt, ấn ký hỏa diễm thuộc về phượng hoàng huyết mạch lúc này bỗng nhiên xuất hiện...... Đó là ấn ký ngọn lửa màu vàng, hơn nữa đám kim sắc hỏa diễm dĩ nhiên đang thiêu đốt!! Rõ ràng chỉ là một ấn ký, lại nóng rực lay động thiêu đốt ngọn lửa màu vàng.
- Chuyện này...... Chẳng lẽ là?
Thân là thần thú đứng đầu Thái Cổ Thương Long, lúc này trong thanh âm rõ ràng đầy vẻ kinh ngạc.
Rống!!
Grào!!
Thương lam long ảnh cùng đại điểu ( chim lớn ) đồng thời rống lên, âm thanh của kim sắc đại điểu còn mơ hồ muốn rung động hơn thương lam long ảnh, bộc phát ra hào quang vàng óng, hỏa diễm khủng bố phóng lên trời, điên cuồng dâng trào, hình thành vô số quầng mặt trời tràn ngập toàn bộ tinh không to lớn, mỗi một đạo quầng mặt trời thậm chí có thể nuốt hết một ngôi sao...... Theo ánh sáng chuyển động, tất cả quầng mặt trời bay về phía thương lam long ảnh, gần tiếp cận liền ngưng tụ thành thứ hồn nóng rực đến cực điểm,"Thái dương" chói lọi hoàn toàn nuốt hết thân thể thương lam long ảnh to lớn......
Rống...... Rống!!!
Thương lam long ảnh chống cự phản kích, nhưng tiểu thái dương thực sự quá mức đáng sợ, thậm chí ngay cả long thần linh hồn đều bị áp chế hoàn toàn, chỉ giằng co không tới thời gian ba mươi tức, tiếng rống lặng ngắt như tờ, trong khoảnh khắc tan vỡ, hóa thành ngôi sao xanh lam phiêu lãng đầy trời......
Thân thể Vân Triệt kịch liệt lung lay, cả người lập tức nằm ngửa trên mặt đất, ý thức rơi vào yên lặng.
Vân Triệt sau khi hôn mê, qua hồi lâu không có tỉnh lại, phượng hoàng ấn ký trên trán cũng chậm rãi biến mất. Sau một hồi yên lắng, bầu trời lần thứ hai truyền đến thanh âm của Thái Cổ Thương Long:
- Nguyên lai, cảm nhận của ta cũng không sai...... Chỉ là ta không nghĩ tới, phượng hoàng chi hồn dĩ nhiên cho ngươi một lễ vật lớn như vậy, xem ra, nó giống như ta, tán thưởng thiên phú với tâm tính của ngươi...... Hoặc là, giống như ta, cũng nhìn thấy thứ đáng sợ gì đó......
- Tốc độ của hắn tuyệt đối không thể nhanh hơn chúng ta, hai ngày nay, cơ bản đã tìm khắp vùng phía tây, xem ra, hắn nhất định trốn ở phía đông...... Chúng ta lại bị hắn đùa giỡn!
- Không tự tay chém hắn thành trăm mảnh, ta không thể tiêu phẫn hận!
Phần Mạc Ly cắn răng nghiến lợi nói. Lúc trước gặp phải Vân Triệt, hắn chắc chắn không thể tin tưởng mình sẽ có ngày ngày bị một hậu bối mấy lần làm suýt tức bể phổi.
Hắn một Bán Vương Huyền, nhân vật tuyệt đỉnh hùng bá Thương Phong, lại bị một hậu bối xoay mòng mòng! Mà lần cuối cùng, bị đùa giỡn ròng rã hai ngày mới phản ứng được...... Nếu như có thể bắt được Vân Triệt, dù cho chặt thành thịt nát, cũng nhất định không thể trôi đi hết phẫn hận trong lòng.
- Nơi này đã xảy ra chuyện gì?"
Trước mặt bảy người, là mảnh đất hoàn toàn trống trải, tại Tử Vong Hoang Nguyên, càng thâm nhập, địa hình càng phức tạp, huyền thú cũng càng thêm mạnh mẽ, nhưng mảnh đất trước mắt lại trống trải khác thường, phóng tầm mắt nhìn, hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng nửa con huyền thú, ngay cả bên tai đều không nghe được tiếng huyền thú gầm gừ.
Mặt đất trống trải, sơn động phía dưới càng đáng chú ý.
- Nơi này hiển nhiên do tranh đấu tạo thành, thực lực chí ít đều ở Thiên Huyền Cảnh đỉnh cấp.
Phần Mạc Ly vẫn nhìn địa hình nơi này:
- Có điều trận tranh đấu đã qua một hai năm, xem ra, có người một hai năm trước từng tới nơi này, kịch liệt giao chiến với con huyền thú nào đó.
Ánh mắt Phần Mạc Ly rơi vào sơn động dễ thấy, bỗng nhiên, con mắt hắn nhắm lại, sắc mặt lập tức trở nên âm trầm, trên mặt sáu người khác rõ ràng cũng lộ ra cười gằn.
- Vân Triệt, ngươi cũng thật biết chọn nơi chôn cất tốt...... Lần này, ta xem ngươi chạy trốn đi đâu!
Ý thức Vân Triệt thức tỉnh, giật mình ngồi dậy, cấp tốc thăm dò linh hồn chi hải trong người.
Một hồi kiểm tra, cả người hắn đều ngốc ở nơi đó.
Đó là linh hồn của chính mình không thể nghi ngờ, vô cùng quen thuộc, rồi lại vô cùng xa lạ. Bởi vì hắn linh hồn chi hải, dường như từ một hải dương biến thành một tinh không chân chính! Mênh mông, cường đại ngoài giới hạn dự đoán. Sức mạnh tinh thần lực, tựa hồ đủ để nuốt chửng tất cả tinh thần thể, cũng không bị bất kỳ tinh thần thể uy hiếp.
Chuyện này...... Đây là linh hồn của chính mình sao?
Như vậy linh hồn, căn bản đã hoàn toàn vượt ra khỏi nhân loại cực hạn, căn bản không nên xuất hiện trên con người.
Một loại dị dạng khác, từ trên thân thể truyền đến, hắn cấp tốc quan sát xương cốt bên trong thân thể, phát hiện cốt tủy lưu động trong đó, toàn bộ đã biến thành kim hoàng sắc! Mặt ngoài bộ xương đều mơ hồ toát ra hào quang màu vàng óng! Cốt tủy vốn mỏng manh trở nên cứng cỏi, đại đạo phù đồ quyết cùng long huyết nguyên bản qua rèn luyện cực kỳ cứng rắn, lúc này càng thêm kiên cố gấp mấy lần! Kiên cố đến mức hắn vững tin ngay cả chính mình dùng trọng kiếm toàn lực chém xuống cánh tay, cũng đừng nghĩ đập vỡ một cái xương!
- Ngươi đã tỉnh? Xem ra, ngươi rất kinh ngạc.
Bên tai Vân Triệt vang lên thanh âm của Thái Cổ Thương Long, Vân Triệt ngửa đầu, nói:
- Ta thành công? Nhưng là, ta rõ ràng nhớ tới...... Rõ ràng nhớ tới......
Kí ức cuối cùng của Vân Triệt chỉ nhìn thấy trong ý thức bỗng nhiên xuất hiện một con hỏa điểu to lớn, sau đó lấy hỏa diễm ngập trời nhấn chìm thương lam long ảnh......
Con hỏa điểu to lớn kia là cái gì? Vì sao lại ở trong linh hồn mình?
- Không sai, ngươi thành công. Long thần chi tủy với long thần chi hồn đều đã bị ngươi dung hợp hoàn chỉnh, toàn bộ quá trình, so với ta dự đoán còn ngắn hơn nhiều.
Thái Cổ Thương Long chậm rãi giải thích:
- Hết thảy, đều ỷ lại vào phượng hoàng hồn lực trên người ngươi.
- Phượng Hoàng...... Hồn lực?
Vân Triệt kinh ngạc, khẽ cau mày thắc mắc:
- Nhưng là, trên người ta, tại sao có thể có phượng hoàng hồn lực?
Ban đầu ở Phượng Hoàng thí luyện cảnh giới, hắn được ban cho ba giọt phượng hoàng huyết cùng một viên phong thần đan, cũng xem thêm 《 Phượng hoàng tụng thế điển 》, nhưng những thứ này, đều không có bất kỳ liên quan đến phượng hoàng chi hồn...... Trong cơ thể chính mình, tại sao có thể có phượng hoàng chi hồn? Hơn nữa nếu có, tại sao vẫn luôn không biết?
- Phượng hoàng hồn lực vẫn tồn tại trong người ngươi, chỉ là không dung hợp với linh hồn ngươi, tuy rằng tồn tại trong linh hồn chi hải, rồi lại độc lập tồn tại. Hai năm trước, lần đầu tiên gặp phải ngươi ta đă có phát giác, chỉ là ta không nghĩ tới, phượng hoàng hồn lực trên người ngươi lại là tia linh hồn phượng hoàng quý giá nhất...... Nhìn phản ứng của người, ta nhận ra ngươi cũng không biết phượng hoàng chi hồn tồn tại, xem ra, là phượng hoàng chi linh lặng lẽ tặng ngươi lễ vật.
Vân Triệt hơi ngửa đầu, lúc này, hắn sóng mắt hơi động, bỗng nhiên nghĩ đến cảnh giới lúc mình rời đi phượng hoàng thí luyện, phượng hoàng chi linh phóng cho hắn một đạo hào quang vàng óng, sau đó, ấn ký trên trán hắn cũng thuận theo biến thành màu vàng......
"...... Ta có lẽ nên đưa cho ngươi lễ vật...... Đây là đặc thù sức mạnh ta một đời chỉ có thể vận dụng một lần, nhưng ta nghĩ ta cũng không có ngày đó, mà ngươi, gánh chịu sức mạnh của Tà thần, tương lai nhất định không tầm thường, ban tặng ngươi sức mạnh chính là thích hợp nhất, sức mạnh như thế nào, đến lúc ngươi dùng đến nó tự nhiên sẽ biết......"
"Lẽ nào, lễ vật nói đến...... Là một tia phượng hoàng chi hồn giấu trong linh hồn ta?" Vân Triệt nhỏ giọng tự nhủ.
- Không phải!
Thái Cổ Thương Long nói:
- Nó chỉ là một tia phượng hoàng chi hồn, nhưng cũng không phải phượng hoàng chi hồn đơn giản như vậy. Nó thuộc về một loại nghịch thiên năng lực của phượng hoàng độc hữu, liền ngay cả ta, trước khi nó chủ động phóng ra sức mạnh, đều không chân chính phân biệt ra sự tồn tại của nó. Sự mạnh mẽ của nó, không chỉ thủ hộ linh hồn.
- Vậy nó rốt cuộc là sức mạnh nào?
Vân Triệt hỏi tận gốc.
- Ha ha......
Thái Cổ Thương Long rất là bình thản nở nụ cười:
- Đến lúc ngươi dùng đến, tự nhiên sẽ biết.
Thái Cổ Thương Long nói câu này giống hệt phượng hoàng chi linh lúc trước.