.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_330" class="block_" lang="en">Trang 165# 2
Chương 330: Phần Đoạn Hồn bị thương nặng
Âm thanh như lôi đình thổi quét toàn bộ Phần Thiên môn, thậm chí kích động lên một tầng cát bụi mỏng manh. Đệ tử trong Phần Thiên môn ào ào ngẩng đầu lên… Trên không của Phần Thiên môn, rõ ràng bồng bềnh một con chim to toàn thân trắng như tuyết, uy phong lẫm liệt, một luồng uy thế lạnh như băng từ trên thân nó phóng thích ra xa xa, trên lưng nó, đứng một nam tử thanh niên toàn thân hắc y, vẻ mặt lạnh lùng tới cực điểm, trên thân hắn, phóng thích ra sát khí nồng liệt đến như thực chất, khiến cho khắp cả người bọn họ phát lạnh. Cự kiếm hình thù kỳ lạ trong tay hắn, cũng giống như một đầu ác long phẫn nộ rít gào, khiến cho người ta chỉ ánh mắt đụng chạm, liền cảm thấy giống như hít thở không thông thật sâu.
- Vân… Vân Triệt!!
- Dưới thân hắn đó là… Tuyết hoàng thú của Băng Vân tiên cung!
Trong Phần Thiên môn, nhất thời vang lên từng trận kinh hô.
Thanh danh của Vân Triệt to lớn, đã sớm không chỉ giới hạn trong dân gian. Cho dù ở tứ đại tông môn, cái tên của hắn cũng giống vậy có tính chất rung động cực hạn, nhất là sau khi hắn khuấy đảo lễ đón dâu của Phần Tuyệt Thành, còn làm trọng thương bát đại Thiên Huyền cao thủ làm hộ vệ, hắn trở thành cái tên được đề cập đến nhiều nhất ở Phần Thiên môn. Sau này, trong tông môn bắt đầu truyền lưu tin đồn tám người do đại trưởng lão dẫn đầu đi ám sát Vân Triệt, lại bị giết ngược lại bảy người, hắn gần như trở thành một nhân vật gần như bị yêu ma hóa trong miệng mọi người.
Đại đa số người đều chưa từng thấy Vân Triệt, nhưng thanh trọng kiếm hình dáng ác long ở trong tay hắn, lại sớm trở thành tượng trưng cho thân phận của hắn. Tin tức tông môn bắt người nhà của Vân Triệt đến mới vừa truyền ra ở trong tông môn, rất nhiều người còn không biết xảy ra chuyện gì, Vân Triệt, lại đã trực tiếp đến trên không Phần Thiên môn bọn họ. Người chưa từng thấy Vân Triệt, hoặc vẫn luôn chất vấn, thậm chí hoàn toàn không tin vào thực lực của hắn, khi cảm giác được khí thế và sát khí đến từ Vân Triệt kia, đều đột nhiên biến sắc.
Hai mắt của Vân Triệt giống như mỏ ưng, đâm thẳng vào trong mỗi một góc trong tầm mắt… Vẻn vẹn sáu ngàn dặm, hắn một đường không ăn không uống, không ngủ không nghỉ, không lưu lại một lúc nào, Tuyết hoàng thú dưới thân hắn, càng vì thế mà cạn kiệt thể lực, thậm chí cạn kiệt tuổi thọ. Thời gian hắn đến Phần Thiên môn, cách thời gian Tiêu Liệt và Tiêu Linh Tịch bị mang đến đây, chỉ hơn kém nửa canh giờ mà thôi!
Mà bôn ba sáu ngàn dặm, cơn giận của hắn lại không hề tiêu tán một chút nào, tinh thần, càng dưới tức giận và oán hận đánh sâu vào mà không hề có chút mỏi mệt, bên trong lông ngực, trong máu trong linh hồn của hắn… Toàn bộ đều là kích động muốn giết người!
Đại sảnh nghị sự của Phần Thiên môn, hai người phóng lên cao… Một người, đó là Phần Đoạn Hồn môn chủ Phần Thiên môn, một người khác, còn lại là nhị trưởng lão Phần Mạc Cực của Phần Thiên môn. Bọn họ vừa xuất hiện, các đệ tử của Phần Thiên môn ở chung quanh cuống quýt quỳ bái:
- Môn chủ… Nhị trưởng lão!
Xưng hô của bọn họ đối với Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực khiến ánh mắt Vân Triệt liếc sang, ánh mắt gắt gao tập trung ở trên người bọn họ.
Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực cũng là lần đầu tiên nhìn thấy chân nhân Vân Triệt, vừa đụng chạm đến ánh mắt của Vân Triệt, trong lòng bọn họ liền đồng thời sợ hãi, mà khí thế trên người hắn, càng khiến cho bọn họ không cách nào không kinh hãi… Rõ ràng chỉ có khí tức huyền lực Địa Huyền cảnh cấp sáu, lại phóng thích ra cảm giác áp bách khiến cho bọn họ đều có phần hít thở không thông. Chỉ có điều, nơi này là địa bàn của Phần Thiên môn… Là cơ nghiệp và nơi ở ngàn năm của Phần Thiên môn, ở trong này, bọn họ sẽ không e ngại bất cứ kẻ nào! Cho dù là Thái thượng trang chủ của Thiên Kiếm sơn trang… Tuy rằng bọn họ giật mình, nhưng sao lại sợ hãi!
Tuy rằng thời gian Vân Triệt đến đây còn sớm hơn bọn họ dự đoán trước nhiều, nhưng Vân Triệt đã đến đây, mục đích của bọn họ cũng đạt được. Ở trong mắt bọn họ, Vân Triệt ngày hôm nay, có chạy đằng trời.
Phần Mạc Cực nhanh chóng bay lên phía trước Vân Triệt, gầm nhẹ nói:
- Ngươi chính là Vân Triệt? Tới tốt lắm! Ngươi nợ Phần Thiên môn chúng ta, hôm nay trả lại một phần không thiếu cho ta!
- Nợ các ngươi?
Hai mắt Vân Triệt trợn trừng, lửa giận của hắn gần như hóa thành hỏa diễm thực chất phun từ trong ánh mắt ra:
- Ta thật sự hối hận khi các ngươi phái Phần Mạc Ly lão cẩu giết ta, ta không lập tức báo thù lại, ngược lại giống như ngu ngốc để lại một đường sống…
Hai mắt của Vân Triệt đột nhiên chuyển hướng sang Phần Đoạn Hồn, gắt gao khóa chặt hắn, trong ánh mắt tràn ngập trào phúng, miệt thị và oán hận vô tận:
- Phần Thiên môn tông môn ngàn năm, vang danh ngàn năm! Tuy rằng Phần Tuyệt Thành âm hiểm ác độc, Phần Mạc Ly hai lần suýt đưa ta vào chỗ chết, nhưng trừ những việc làm đó ra, ta vẫn luôn ôm một phần tôn trọng tối thiểu đối với Phần Thiên môn, đối với Phần Đoạn Hồn môn chủ Phần Thiên môn ngươi, nhưng mà… Ta thật sự mắt mù! Cho dù có muôn vàn ân oán, tất cả thù hận, đều do một mình ta gây nên, các ngươi có thể hướng tới một mình ta! Mà các ngươi… Thế mà lại làm ra hành động vô sỉ thấp hèn như thế! Phần Thiên môn cho dù có lịch sử ngàn năm! Ta khinh ~~ thường ~~ các ngươi!!
Lời Vân Triệt nói cũng giống như từng mũi đao nhọn sắc bén, đâm thẳng vào chỗ yếu hại của Phần Đoạn Hồn, tuy rằng ngoài mặt hắn bình tĩnh, nhưng trong lòng đã bốn bề sóng dậy, trong miệng càng không nói nên lời một câu. Cách làm này, chính cả hắn cũng thấy vô sỉ sâu sắc, nhưng người đã bắt đi, Vân Triệt cũng đã thịnh nộ đi tới, trừ bỏ đưa Vân Triệt vào trong sát trận, không còn có lựa chọn nào khác.
Phần Mạc Cực tức giận hét:
- Ngươi đồ súc sinh giết tam thiếu môn chủ ta, giết huynh trưởng ta, nhục mạ thiếu môn chủ và tông môn ta! Chỉ cần có thể giết chết ngươi, an ủi tam thiếu môn chủ và huynh trưởng ta ở dưới cửu tuyền, dùng thủ đoạn gì đều không quá phận! Hôm nay ngươi đã đến đây, vậy thì ngoan ngoãn nhận lấy cái chết cho ta!
- Nhận lấy cái chết!?
Vân Triệt cười lạnh, sau đó tức giận giống như hỏa diễm bùng nổ đột nhiên phóng thích, âm thanh trầm thấp, giống như ma quỷ than nhẹ, truyền khắp toàn bộ trên không Phần Thiên môn:
- Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng… Lập tức thả gia gia và tiểu cô của ta, ta còn có thể cân nhắc chỉ giết Phần Tuyệt Thành và Phần Tuyệt Trần! Bằng không… Ta nhất định phải khiến trên dưới Phần Thiên môn các ngươi… Không còn một ngọn cỏ!!
- Sắp chết đến nơi, lại còn cuồng vọng tự đại như thế, thật sự là chê cười cực lớn, hôm nay ta liền tự mình kết liễu ngươi!
Phần Mạc Cực gầm cao một tiếng, cánh tay vung lên, một thanh Phần Thiên đao màu tím đã chộp vào trong lòng bàn tay, thân đao vung lên, bùng lên một ngọn lửa cao đến gần hai mươi trượng, cách không chém về phía Vân Triệt.
Động tĩnh kéo theo sau khi Vân Triệt đến, đã dẫn phát oanh động toàn bộ Phần Thiên môn, bao nhiêu năm đến nay, còn chưa từng có ai dám bừa bãi như thế ở nơi ở của tông môn Phần Thiên môn. Gần như tất cả ánh mắt của người ở Phần Thiên môn đều tập trung vào trên không, rất nhiều người chợt vọt qua, trong những người này, từ trưởng lão, các chủ, đường chủ, hộ pháp, cho tới đệ tử phổ thông… Số lượng ước chừng hơn mười vạn.
Nhìn thấy Phần Mạc Cực ra tay, một phần lớn đệ tử đều hưng phấn kinh hô lên… Bởi vì trong đại đa số bọn họ, còn chưa từng nhìn thấy thực lực khủng bố Thiên Huyền cảnh cấp mười của nhị trưởng lão ra tay.
Thiên Huyền cảnh cấp mười, ở trong Phần Thiên môn, chính là cấp bậc tối cao. Phần Mạc Cực vừa ra tay, thanh thế vĩ đại kia cùng với sóng nhiệt lan đến trăm trượng khiến vô số đệ tử Phần Thiên môn hai mắt tỏa sáng. Ngọn lửa màu tím quét ngang mà đi, cắt thẳng về phía yết hầu của Vân Triệt, bóng dáng Vân Triệt chưa động, ngay khi ngọn lửa cách hắn còn không đến một thước, bàn tay hắn giống như tia chớp chìa ra, cầm trên ngọn lửa, một lực lượng cuồng bạo dọc theo ngọn lửa, nháy mắt truyền đến trên tay Phần Mạc Cực.
- A!!
Khi Vân Triệt dùng bàn tay chộp vào ngọn lửa màu tím, mọi người cho rằng tay của Vân Triệt sẽ trong nháy mắt bị chặt đứt, cả cánh tay cũng sẽ bị đốt thành cháy sém, nhưng cho dù là ai cũng không nghĩ đến, phát ra tiếng kêu thảm thiết, lại là Phần Mạc Cực, giữa tiếng kêu gào thê thảm, bàn tay cầm đao của hắn vòi máu bắn ra tung tóe, hổ khẩu (khoảng giữa ngón tay cái và ngón tay trỏ) trực tiếp bị nứt toác thành một đống thịt nhão, Phần Thiên đao rời khỏi tay, bị Vân Triệt túm theo ngọn lửa trực tiếp hút vào trong tay mình…
Choang!!!
Phần Thiên đao đi theo Phần Mạc Cực nửa đời người, phẩn cấp Địa Huyền cấp cao, bị Vân Triệt lấy bàn tay… Trực tiếp bẻ thành hai khúc. Thân đao gãy từ không trung đồng thời rớt xuống, lúc rơi xuống đất, phát ra một tiếng “Keng” giòn vang.
- Cái… Cái gì… Cái gì… Cái gì!!
Một màn này, giống như một tia sấm sét từ chín tầng trời nã thẳng vào trong chỗ sâu trong đầu mỗi một người, khiến mọi người kinh hãi muốn chết.
Có thể đánh bại Phần Mạc Ly, thực lực của Vân Triệt tự nhiên cao khác thường. Nhưng Phần Mạc Cực cũng vốn không thể tưởng tượng được, Vân Triệt thế mà lại mạnh đến mức độ như thế này, gần một lần đối mặt, liền dễ dàng trực tiếp cướp đi binh khí của hắn, hủy diệt công kích của hắn, còn khiến bàn tay của hắn bị thương nặng… Phần Mạc Bình trốn về được đã từng nói, thực lực của Vân Triệt rất có thể đã tới gần Thái thượng môn chủ, bọn họ vốn không một ai tin tưởng, nhưng giờ phút này, hắn bỗng nhiên bắt đầu ý thức được, lời Phần Mạc Bình nói, giống như không phải đang nói chuyện giật gân.
- Đây chính là câu trả lời thuyết phục của các ngươi? Rất tốt.
Vân Triệt vứt bỏ mảnh vụn của Phần Thiên môn trong tay, trên khuôn mặt lạnh lẽo, bắt đầu hiện lên vẻ dữ tợn:
- Các ngươi đồ vương bát đản này, cẩu tạp chủng, hôm nay, ta liền ở nơi Phần Thiên môn đê tiện dơ bẩn này… Thống thống khoái khoái uống máu!!
- Chết!!
Vân Triệt gầm một tiếng dữ dội, Long khuyết kiếm ra, một tiếng rồng ngâm phẫn nộ thiêu phá chân trời, nhằm thẳng về phía Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực mà đi.
- Môn chủ, nhị trưởng lão, cẩn thận!!!
Phía dưới, Phần Mạc Bình nhìn thấy Vân Triệt ra tay, trong miệng phát ra tiếng la hoảng sợ… Ở trong mọi người ở đây, hắn là một người duy nhất tận mắt biết được thực lực của Vân Triệt. Hắn rõ ràng hơn bất cứ kẻ nào, mười ngày trước, Phần Mạc Ly chết, không chỉ đơn giản là bị Vân Triệt đánh bại như vậy… Mà vốn chính là nghiền áp đơn thuần! Phần Mạc Ly vô cùng cường đại, có uy lực nửa bước Vương Huyền, ở trong tay Vân Triệt gần như ngay cả năng lực giãy giụa, đào tẩu đều không có, liền bị chết thảm!
Lấy thực lực và lửa giận lúc này của Vân Triệt, nếu một mình chống lại bất cứ người nào trong hai người Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực… Bọn họ đều tuyệt đối không có khả năng còn sống sau năm chiêu!
- Tiểu bối ngươi dám!!
Ngoài khiếp sợ cực độ, Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực đều không dám khinh địch nữa, bọn họ thậm chí bắt đầu hối hận hai người cứ trực tiếp đối mặt với Vân Triệt như vậy. Bọn họ đồng thời ra tay, hai đường tử viêm to lớn dung hợp cùng nhau, mang theo sóng nhiệt tận trời đánh về phía Vân Triệt.
Rầm!!!
Tử viêm và Long khuyết chạm vào nhau, chỉ trong nháy mắt đã bị xoắn thành pháo hoa tán loạn đầy trời, Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực quá sợ hãi, huyền lực toàn thân tuôn ra, kết hợp toàn bộ lực lượng của hai người, cứng rắn chặn trọng kiếm của Vân Triệt.
Giằng co căng thẳng chỉ trong thời gian một giây ngắn ngủi, Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực còn chưa kịp thở dốc, uy lực phía sau của trọng kiếm đột nhiên đánh úp lại, khiến cánh tay phải của Phần Đoạn Hồn và cánh tay trái của Phần Mạc Cực đồng thời gãy, sau đó giống như một đại chùy vạn quân hung hăng đánh lên trên lồng ngực của bọn họ.
Vân Triệt dưới nổi giận trong lòng không hề do dự và thương hại chút nào, ra tay cực kỳ nặng vô cùng, Phần Đoạn Hồn và Phần Mạc Cực đồng thời há miệng phun máu, bay ngược mà đi, kéo theo hai vệt máu thật dài.
Hai người kia thảm bại sau gần hai lần đối mặt ở trong tay Vân Triệt tuyệt đối không phải chó mèo gì, bọn họ một người, là môn chủ Phần Thiên môn danh chấn thiên hạ, có thaafn uy Thiên Huyền cảnh cấp chín, người còn lại, là Phần Mạc Cực ở trong các trưởng lão gần với Phần Mạc Ly, huyền lực cao tới Thiên Huyền cảnh cấp mười, hai người đều là nhân vật cao nhất đương thời. Nhưng hai người bọn họ liên hợp, lại dưới tay của Vân Triệt đang nổi giận, trong nháy mắt thảm bại trọng thương.
Hình ảnh đáng sợ như vậy, giống như bóng đè không thể tin nổi và vô cùng đáng sợ, hung hăng đánh thẳng vào linh hồn của tất cả đệ tử Phần Thiên môn.
- Dừng tổn thương môn chủ ta… Nhận lấy cái chết!!
Các cường giả của Phần Thiên môn vào lúc này từ bốn phương tám hướng nhảy lên, ước chừng hàng ngàn hỏa long màu lam, màu tím phóng lên trên trời, cắn về phía Vân Triệt, Vân Triệt bị vô số hỏa diễm gió lốc do Phần Thiên hỏa hợp thành bao phủ hoàn toàn trong đó, công kích như thế, cho dù là Phần Mạc Ly cùng tu luyện Phần Thiên hỏa cũng đủ bị đốt thành cháy sém, nhưng hắn lại không nhận lấy một chút thương tích, trong hỏa diễm gió lốc, truyền ra tiếng rít gào phẫn nộ, tàn nhẫn mà liều lĩnh:
- Tới rất tốt… Tới càng nhiều càng tốt! Tránh cho ta đây lãng phí thời gian đi tìm một đám các ngươi đưa vào địa ngục!!