Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 332 - Chương 333: Long Hồn Lĩnh Vực

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_333" class="block_" lang="en">Trang 167# 1

 

 

 

Chương 333: Long Hồn Lĩnh Vực



Lão giả tóc trắng kêu gọi Vân Triệt đầu hàng lúc trước thiếu chút nữa bị trật khớp cổ tay ở dưới một kiếm của hắn. Tuy trong lòng lão khiếp sợ, nhưng thần sắc không hốt hoảng chút nào mà lạnh lùng nói:

- Quả nhiên lợi hại! Thảo nào đại trưởng lão cũng chết ở trên tay của ngươi, nhưng Cửu Huyền Thiên Cương Trận này vừa ra, ngươi có giãy giụa thế nào đi nữa thì hôm nay cũng phải chết không thể nghi ngờ!

Chín người đồng thời hướng về phía trước, dùng Phần Thiên Đao múa lên chín đạo tử sắc hỏa long, trực tiếp chèn ép Vân Triệt.

- Muốn chết là các ngươi!

Vân Triệt rống to một tiếng, trọng kiếm điên cuồng thả ra lực lượng, dưới một tiếng nổ vang... Cự kiếm liền đánh về phía chín người!!

Ầm!!

Huyền lực nổ vang, tử viêm ngập trời, khu vực có chu vi hơn mười trượng bị san thành bình địa, thi thể trên mặt đất như lá rụng bị cuồng phong thổi đi.

Lực lượng trọng kiếm rất là mạnh mẽ. Mặc dù một kiến này Vân Triệt phải đối kháng với chín người nhưng chín cường giả này lại được ba mươi Thiên Huyền cường giả khác truyền huyền lực!!

Truyện này giống như một người chính diện đối oanh cùng ba mươi Thiên Huyền cường giả! Trong tiếng ầm ầm, chín trưởng lão của Phần Thiên Môn bị chấn ra xa mười trượng, thân thể Vân Triệt không có bất kỳ biến động nào, nhưng khóe miệng của hắn lại chậm rãi chảy ra một đạo tơ máu.

Một kích này đã khiến hắn bị nội thương.

Ba mươi cường giả Thiên Huyền hợp lực đánh ra một kích, ngoại trừ Vân Triệt ra người nào thừa nhận được!?

Mặc dù chịu nội thương nhưng ánh mắt Vân Triệt vẫn băng lãnh và thanh tỉnh, trong ánh mắt không có chút hoảng loạn nào. Cửu Huyền Thiên Cương Trận vướng tay vướng chân hơn so với hắn tưởng tượng, nhưng muốn chặn đánh hắn như vậy thì không dễ dàng chút nào!

Chín người bị đánh văng ra đồng loạt hét lớn một tiếng. Bọn họ là người cùng một môn, cùng tu luyện phần thiên quyết, dưới huyền trận, huyền lực của họ càng trở nên tương đồng, việc truyền huyền lực cho nhau càng là nhất thanh nhị sở, có thể làm đến mức hoàn mỹ không sứt mẻ chút nào, cùng nhau tiến thối cùng nhau lui lại. Bọn họ phân ra thành chín phương vị, Phần Thiên Đao nhắm thẳng vào chỗ hiểm của Vân Triệt, đồng thời phong kín phương vị bỏ chạy của hắn.

Ầm! Phanh! Thương! Hô...

Trọng kiếm nổ vang ra âm thanh đinh tai nhức óc, mỗi một lần Long Khuyết huy vũ, đều mang theo tiếng nổ, mỗi lần đều có chín người đồng thời bị đánh văng ra, nhưng chín người lại lập tức ép lên, ngọn lửa màu tím nóng bỏng hòa thành một mảnh, phong tỏa Vân Triệt vào bên trong, từng bước áp chế hắn.

Là đệ nhất kỳ trận của Phần Thiên Môn nên uy lực của Cửu Huyền Thiên Cương Trận không phải là chuyện đùa. Vân Triệt bắt đầu bị đẩy vào hạ phong, sắc mặt Phần Đoạn Hồn cùng các đệ tử Phần Thiên Môn bắt đầu hòa hoãn lại.

Phốc!

Bả vai trái của Vân Triệt lại trúng một đao, vết thương sâu tới tận xương, dưới đau nhức hung tính của Vân Triệt nhất thời bạo phát, bỗng nhiên Long Khuyết như ác long cực nộ thức tỉnh, đánh về phía trưởng lão Phần Thiên Môn chém trúng hắn ở hậu phương.

- Vẫn Nguyệt Trầm Tinh... Chết đi!!

Phanh!!

Tất cả Phần Thiên Đao chống đỡ phía trước Long Khuyết bị chấn vỡ trong nháy mắt, Long Khuyết mang theo lực lượng cuồng bạo không gì sánh được đánh vào ngực trưởng lão Thần Thiên Môn, ngực của hắn bị đánh ra một cái lỗ máu to như đầu người, trưởng lão Phần Thiên Môn tuyệt vọng gào thét một tiếng, bay về phía sau như một viên đạn pháo, rồi hung hăng đụng vào một trưởng lão khác của Phần Thiên Môn, chấn cho xương ngực của người này cũng vỡ vụn, hai người nằm cùng một chỗ, bay thẳng ra bên ngoài hơn năm mươi trượng.

- Mạc Ngộ trưởng lão, Tinh Hạo trưởng lão!!

Dưới sự hỗ trợ của Cửu Huyền Thiên Cương Trận mà họ vẫn bị mất một trưởng lão, nội tâm Phần Đoạn Hồn tiếp tục co giật, Cửu Huyền Thiên Cương Trận cũng không có vì vậy mà bị ảnh hưởng, Vân Triệt diệt một người lại có hai người khác ở phía sau cấp tốc tiến lên bổ vị, trở thành hạch tâm mới của huyền trận, phía sau trận pháp có thêm hai vị Thiên Huyền cường giả cấp tốc thêm vào, khiến Cửu Huyền Thiên Cương Trận vẫn bảo trì ba mươi người như cũ.

- Thiên Lang Trảm!!

Chín người bao vây lại bị Long Khuyết chém ra Thiên Lang chi ảnh tách ra lần thứ hai, hai người mới tiến lên bổ vị còn chưa tới kịp chém ra một đao, liền biến thành hai đoạn dưới Thiên Lang trảm.

- Cái... Cái gì!?

Cả người Phần Đoạn Hồn run lên, may mà không có thổ huyết tại chỗ.

Huyền kỹ cường đại của Chân Thần đủ để Vân Triệt đang bị áp chế, vẫn có thể đơn giản đánh chết đối thủ như cũ nhưng bất kể là Vẫn Nguyệt Trầm Tinh, hay là Thiên Lang Trảm, cũng kèm theo tiêu hao tương đối to lớn. Mỗi một lần hai đại huyền kỹ này xuất hiện, nhất định sẽ giết chết ít nhất một người của đối phương, chỉ có điều đối phương sẽ lại lập tức bổ vị, lần thứ hai đưa hắn áp chế... uy lực của Cửu Huyền Thiên Cương Trận thủy chung không có bất kỳ sự yếu bớt nào, mà mỗi một lần hắn dùng tuyệt chiêu, thực lực và khí thế sẽ giảm bớt một phần.

Điểm này Vân Triệt biết rất rõ.

Nhưng ngay cả khi hắn không sử dụng huyền kỹ, mỗi một lần trọng kiếm oanh kích vẫn rất là kinh khủng. Tuy chín người vây công Vân Triệt ẩn ẩn chiếm thượng phong nhưng trong lòng của mỗi người đều không khỏi run sợ trong lòng... Lúc Long Khuyết trong tay Vân Triệt xông tới mặt hắn cũng mang đến cảm giác tim đập nhanh còn cường liệt hơn cả cơn ác mộng.

Long Khuyết trong tay Vân Triệt nặng hơn hai vạn cân nên mỗi lần hành động khiến hắn bị kiềm chế, hơn nữa địch nhân bên cạnh hắn đều có thể huyền độ hư không, còn hắn thì không cách nào làm được, cho nên hấn vô pháp thoát khỏi chín người vây công. Miệng vết thương trên người hắn càng ngày càng nhiều, toàn thân trải rộng từng đạo vết máu, nhưng thủy chung không có tan vỡ, ngược lại những người vây công hắn lại lần lượt bị mất mạng.

Mỗi một lần Vẫn Nguyệt Trầm Tinh cùng Thiên Lang Trảm của Vân Triệt xuất hiện là có ít nhất một người đột tử. Mà những người chết đều là nhân vật trưởng lão cùng các chủ của Phần Thiên Môn, mỗi khi chết một người, tâm tạng Phần Đoạn Hồn lại run lên vài phần. Khi người thứ sáu chết đi thì thân thể của hắn cũng nhoáng lên, trực tiếp té quỵ trên đất... Đến lúc này, tính cả đại trưởng lão Phần Thiên Môn ở bên trong thì họ đã mất mười năm Thiên Huyền cường giả chết trên tay Vân Triệt.

Mười năm người!!

Tổn thất mười năm đệ tử bình thường, thậm chí là Địa Huyền Cảnh hậu kỳ đối với Phần Thiên Môn cũng chỉ là râu ria, nhưng tổn thất mười năm trưởng lão, các chủ, thì đây là đả kích nặng nề không gì sánh được đối với Phần Thiên Môn. Mặc dù Phần Thiên Môn được liệt vào một trong tứ đại tông môn nhưng thực lực tổng hợp luôn luôn kém hơn so với Băng Vân Tiên Cung cùng Tiêu Tông vài phần, tổn thất mười năm Thiên Huyền cường giả khiến Phần Thiên Môn hầu như đánh mất tư cách bình khởi bình tọa cùng Băng Vân Tiên Cung và Tiêu Tông.

Cho dù ngày hôm nay có thể thành công giết chết Vân Triệt, cái tổn thất to lớn này vô pháp vãn hồi.

Mà hết thảy truyện này chỉ vì một người Vân Triệt!

Hàm răng Phần Đoạn Hồn cắn chặt vào nhau, hai tay bấm chặt đến mức trắng bệch... Hắn phát giác ra trêu chọc Vân Triệt đã mang tới ác mộng lớn nhất từ trước tới nay cho Phần Thiên Môn! Nếu như cho hắn thêm một cơ hội, hắn tuyệt đối không để cho Phần Tuyệt Thành cùng Phần Tuyệt Bích đi sắp xếp chiến vị, kiên trì ngăn cản trưởng lão hội đi ám sát Vân Triệt.

Nhưng hắn không có cơ hội như vậy.

Mà điểm cực hạn của Vân Triệt không chỉ có như vậy. Hắn vốn cho là Vân Triệt chỉ có thực lực Địa Huyền, nên sức chịu đựng rất yếu, lại lấy trọng kiếm làm vũ khí, tiêu hao sẽ càng thêm nhanh, nhưng hắn không nghĩ tới mặc dù lúc này Vân Triệt đã khắp cả người là vết thương, nhưng trọng kiếm vẫn mạnh mẽ không gì sánh được như trước, tuy chín người vây công hắn chiếm thượng phong, nhưng thủy chung không có biện pháp hoàn toàn áp chế hắn.

Tuyệt Trần Thiên Các nằm ở vị trí cao nhất của Phần Thiên Môn, từ phía trên nhìn xuống, người ta có thể nhìn thấy toàn bộ Phần Thiên Môn không sót một cái gì. Tiêu Linh Tịch đứng ở bên cửa sổ, có thể thấy rõ sự tình phát sinh ở phía dưới... Từ lúc Vân Triệt xuất hiện, ánh mắt của nàng liền tập trung ở trên người của hắn và không cách nào dời... Nhìn hắn phẫn nộ rít gào, nhìn hắn huy vũ trọng kiếm, để cho Phần Thiên Môn vô cùng cường đại máu chảy thành sông...

- Tiểu Triệt... Tiểu Triệt...

Tiêu Linh Tịch gắt gao che đôi môi, toàn thân run rẩy không thể khống chế, một đôi mắt đẹp rung động mông lung như quang ảo... Đó là thanh âm thuộc về hắn, thậm chí nàng có thể thấy tướng mạo của hắn... Thế nhưng, nàng không thể tin, đây là Tiểu Triệt lớn lên cùng nàng cùng, một mực ân cần nàng chăm sóc và bảo vệ nàng...

- Rống!!

- Phần Tinh Yêu Liên!!

Vân Triệt cao giọng gầm lên, hỏa liên trên người nổ ra, mang theo sóng nhiệt cuốn về phía xung quanh.

- Ngăn trở!!

Trong một sát na Phượng Hoàng Yêu Liên nở rộ, có một cỗ sóng nhiệt đáng sợ đến mức vượt qua tưởng tượng của bọn họ đập vào mặt, chín người hét lớn một tiếng, đồng thời điên cuồng vận chuyển huyền lực của toàn thân về phía trước, nghênh đón cánh hoa đỏ đậm đang nở rộ.

Tốc độ Phần Tinh Yêu Liên nở rộ thoáng chậm lại, dưới sự ngăn trở của chín cỗ lực lượng cường đại bắt đầu run run, cuối cùng đình chỉ nở rộ. Giằng co hơn mười tức thời gian, hỏa liên bỗng nhiên nổ tung lên, khiến bầu trời bị nát bấy, chín người bị sóng nhiệt đánh bay ra ngoài, y phục, đầu tóc mỗi người đều bị đốt trọi hơn phân nửa, trên mặt cháy đen một mảnh, bàn tay thì bị tổn thương nghiêm trọng, chật vật bất kham.

Mà Vân Triệt thì trái lại, sau khi thả ra Phần Tinh Yêu Liên nhất thời toàn thân hắn dâng lên một cỗ cảm giác suy yếu mãnh liệt, thân thể hắn buông lỏng, cả người thoáng cái quỳ một chân trên đất, miệng há to thở hổn hển, mồ hôi trên trán chảy ra như mưa, trên người vết máu loang lổ.

Hiển nhiên Vân Triệt đã lực kiệt, mà ở dưới Cửu Huyền Thiên Cương Trận có thể chống đỡ đến trình độ như vậy, còn giết sáu vị trưởng lão! đã là kỳ tích đáng sợ rồi, chuyện này đủ để Phần Thiên Môn khắc ghi mấy đời. Có thể nghĩ, nếu như không có Cửu Huyền Thiên Cương Trận, ngay cả khi tất cả Thiên Huyền cường giả chen nhau mà lên thì không chừng toàn bộ cũng bị chôn vùi trong tay của hắn.

- Vân Triệt! Chết đã đến nơi rồi, ta xem ngươi còn làm sao kiêu ngạo!

Phần Mạc Cực che ngực, ngón tay chỉ Vân Triệt, gào thét nói. Tuy thanh âm có chút sẳng giọng, nhưng ai cũng có thể nghe ra trong đó ẩn giấu sự run rẩy.

Vân Triệt ngẩng đầu, tay cầm trọng kiếm, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh như băng, hắn cúi đầu nói:

- Nếu như... toàn bộ những người này chết hết... Như vậy, Phần Thiên Môn các ngươi... Có xong đời hay không?

Vân Triệt cười nhạt như ác quỷ, lời của hắn càng giống như là lời nguyền rủa ác độc nhất, để cho nhị trưởng lão Phần Thiên Môn không tự kìm hãm được rùng mình một cái, trên mặt hắn xuất hiện một trận co quắp, hắn dùng ngón tay chỉ Vân Triệt, dùng hết sức mình quát:

- Lại còn dám cuồng vọng trâng tráo như thế... Các vị trưởng lão, các chủ, hắn đã nỏ mạnh hết đà, nhanh chóng giết hắn, báo thù cho người thân của các vị đã chết ở trong tay hắn!

- Nghiệt súc, chịu chết đi!!

Chín người bị Phần Tinh Yêu Liên gây thương tích lui ra, chín người khác đồng thời thúc ép Phần Thiên Đao đâm về phía chín chỗ hiểm của Vân Triệt... Mỗi người xuất thủ, đều là sát chiêu! Thế muốn lập tức đưa tên Vân Triệt đáng sợ này vào chỗ chết.

Vào lúc này Vân Triệt cầm Long Khuyết đứng lên, trong hai mắt bỗng nhiên nở rộ một luồng ánh sáng màu xanh nhạt, phía sau hắn chợt xuất hiện một đạo long hình màu xanh nhạt.

- Long... Hồn... Lĩnh... Vực!!

Rống!!!!

Một tiếng long ngâm bá đạo từ phía chân trời truyền tới, làm rung động linh hồn. Trên đỉnh đầu Vân Triệt ba thước bỗng nhiên xuất hiện một đôi mắt thâm thúy như bầu trời.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment