Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 345 - Chương 346: Độc Chiến Song Vương Tọa

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_346" class="block_" lang="en">Trang 173# 2

 

 

 

Chương 346: Độc chiến song vương tọa



- Thành nhi!!!

Con ngươi Phần Đoạn Hồn chợt co rút lại, trong miệng hắn phát ra một đạo âm thanh tê tâm liệt phế. Lúc này thân thể Phần Tuyệt Thành đã rơi xuống, Phần Đoạn Hồn lập tức xông tới trước mặt Phần Tuyệt Thành, huyền lực trong người hắn không chút nào giữ lại truyền ra nhưng cho dù thế nào cũng không thể dập tắt ngọn lửa trên người Phần Tuyệt Thành... Chỉ có thể trơ mắt nhìn con trai của mình phát ra những tiếng kêu cùng giãy dụa cuối cùng, trực tiếp từ một người sống trước mắt hắn hóa thành một đám than cốc đầy đất.Nghịch Thiên Tà Thần Traile

Phượng Hoàng Chi Hỏa cũng không phải huyền hỏa thông thường có thể so sánh, trải qua thời gian mấy hơi thở ngắn ngủi, từ trong đến ngoài thân thể Phần Tuyệt Thành liền bị thiêu thành tro tàn. Đừng nói là thi thể lưu lại mà ngay cả tro cốt đều bị gió thổi tan. Nhìn thấy cảnh tượng này, Phần Đoạn Hồn đứng sững ở đó, trên mặt hắn là một mảnh trắng bệch, dường như hắn vừa vừa mới trải qua một hồi ác mộng vô cùng đáng sợ. Hắn run rẩy xoay người lại, nâng tay chỉ vào Vân Triệt, trong miệng phát ra khiến gầm nhẹ:

- Vân Triệt... Ngươi... Ngươi quả là dụng tâm độc ác!

Trên mặt Vân Triệt chợt hiện lên nụ cười nhạt, trầm thấp nói:

- Hảo tâm của ta chỉ lưu lại cho người đối tốt với ta. Đối với những kẻ không bằng heo chó thì ta chưa bao giờ biết cái gì gọi là thương hại! Cho nên ta một mực chờ ngươi đến mới giết hắn, chính là muốn để cho ngươi nếm thử mùi vị thống khổ khi mất đi thân nhân khi ngươi trêu chọc ta!

- Ta giết ngươi!

Phần Đoạn Hồn đã hoàn toàn mất đi khống chế, hắn mở miệng gào thét một tiếng, nắm Phần Thiên Đao lên, điên cuồng la hét lao thẳng về phía Vân Triệt.

- Ngươi không phải là đối thủ của hắn, lui ra!

Phần Nghĩa Tuyệt quát lớn.

Đối mặt với tiếng quát của phụ thân, trong ngày thường hắn vẫn luôn nói gì nghe nấy, Phần Đoạn Hồn chưa bao giờ làm trái ý phụ thân lại mắt điếc tai ngơ, giống như phát điên xông thẳng về phía Vân Triệt, ngay cả huyền khí trên người hắn cũng đều trở nên vô cùng hỗn loạn.

- Đương!

Phần Thiên Đao trong tay Phần Đoạn Hồn bị Vân Triệt dùng một kiếm đánh bay, kiếm thứ hai lập tức nện lêm trên ngực hắn, trong nháy mắt đánh tan huyền lực hộ thân của hắn. Phần Đoạn Hồn lập tức mở miệng cuồng phun máu tưới, thân thể hắn từ không trung rơi xuống, trực tiếp rơi vào hôn mê.

Thực lực cửu cấp Thiên Huyền Cảnh của hắn vốn đã không xứng làm đối thủ của Vân Triệt, lúc này lại rơi vào trạng thái tâm thần đại loạn liền bị Vân Triệt dùng hai kiếm trực tiếp khiến cho trọng thương.

Trơ mắt nhìn tôn tử bị đốt thành tro bụi, nhi tử trọng thương, hai mắt Phần Nghĩa Tuyệt liền biến thành xích hồng sắc, thanh âm khàn khàn của hắn chợt truyền ra:

- Thù này... bất cộng đái thiên!

Huyền lực toàn thân Phần Nghĩa Tuyệt điên cuồng khởi động. Trong nháy mắt, uy thế do hắn phóng thích ra lập tức bạo tăng. Dưới trạng thái cực nộ, lực lượng trong mỗi một tế bào trên thân hắn hoàn toàn sôi trào lên. Phần Nghĩa Tuyệt lập tức mở miệng bạo hống một tiếng, thủ chưởng lập tức áp xuống đỉnh đầu Vân Triệt, một cổ huyền lực tạo thành một đạo long quyển phong to lớn lập tức dâng lên trên mũi Tuyệt Viêm Đao, mang theo âm thanh giống như tê thiên liệt địa.

Vân Triệt lắc mình trở ra, mặt đất dưới chân hắn trực tiếp bị huyền lực phong bạo hất tung lên, hiện ra một cái hố to vô cùng lớn. Hai mắt Phần Nghĩa Tuyệt gắt gao tập trung vào thân ảnh Vân Triệt, bàn tay trái hắn chợt vươn, kết thành một đạo chưởng ấn kỳ dị, một cổ lực lượng bàng bạc như biển đột nhiên ngưng tụ, sau đó liền bạo phát ra.

- Phần Thiên Ấn!

Trong nháy mắt, mảnh không gian giữa Phần Nghĩa Tuyệt và Vân Triệt đột nhiên kịch liệt rung chuyển lên, một đạo năng lượng chưởng ấn khổng lồ nghiền ép xuống, giống như cánh tay của thiên đạo đánh xuống đầu Vân Triệt. Lực áp chế vô cùng mạnh mẽ khiến cho động tác của Vân Triệt chợt đình trệ.

Ngay khi động tác của Vân Triệt chậm lại, ánh mắt hắn chợt phát lạnh, hắn lập tức vung Long Khuyết lên, mở miệng hét lớn một tiếng, hung hăng nghênh đón chưởng ấn kia.

- Ầm!

Trong nháy mắt liền có một đạo âm thanh nổ vang như kinh lôi vang vọng toàn bộ Thương Hỏa Thành, lỗ tai của không ít người ở ngoài vài dặm đều vang lên tiếng ông minh, trước mắt bọn họ chợt biến thành màu đen, một cỗ huyền lực tạo thành phong bạo giống như thực chất điên cuồng tràn ra, cửa thành làm từ bàn thạch của Thương Hỏa Thành giống như hóa thành gỗ mục, bị đánh nát bấy. Khắp bầu trời đều là cát bụi cùng tử sắc hỏa vân lập tức bao phủ thân ảnh của Vân Triệt cùng Phần Nghĩa Tuyệt. Tất cả đám người quan chiến phía xa đều trợn to hai mắt, không nháy một cái chờ đợi đoàn cát bụi cùng hỏa vân đang phiêu động kia tan biến... Bọn họ muốn biết đến cuối cùng là người nào sẽ chiếm thượng phong. Bọn họ muốn biết liệu Vân Triệt cường đại giống như thần thoại có thể thừa nhận phẫn nộ nhất kích đến từ Vương Huyền cường giả hay không!

Trong hỏa vân chợt truyền đến từng đạo âm thanh oanh minh do đao kiếm đụng nhau phát ra, huyền lực phong bạo đang không ngừng nổ lên, hỏa vân cùng cát bụi rất nhanh tản ra, hiện ra thân ảnh của Phần Nghĩa Tuyệt cùng Vân Triệt. Lúc này, hai ống tay của Tiêu Triệt đã hoàn toàn nổ tung, trên hai cánh tay hiện lên từng vết máu thật nhỏ, khóe miệng hắn có một vệt máu mơ hồ. Đồng thời quần áo trên người Phần Nghĩa Tuyệt đã hoàn toàn tổn hại, trên cánh tay hắn xuất hiện một đạo vết thương vừa thô vừa dài nhìn thấy mà giật mình.

- Oán thù như thế, cho dù thiếu hết toàn thân máu huyết thì ta cũng muốn giết ngươi!

Ánh mắt Phần Nghĩa Tuyệt trở nên vô cùng hung ác, diện mục dữ tợn, hoàn toàn đã không còn phong phạm của một thái thượng môn chủ, hiện giờ nhìn hắn giống như một kẻ điên. Thế công của hắn vô cùng sắc bén, nhưng toàn bộ công kích lại bị Vân Triệt thừa nhận xuống.

- Vậy ngươi nhanh chóng đốt sạch máu huyết cho ta xem một chút! Đường đường là thái thượng môn chủ của Phần Thiên Môn mà ngay cả một tiểu bối như ta ngươi cũng không làm gì được... Ngươi chẳng những là một phế vật, mà còn là một tên chỉ biết mạnh miệng, quả thực là một tên phế vật vừa đáng thương cảm lại buồn cười!

Vân Triệt giễu cợt một cách ác độc.

- A!

Hai mắt Phần Nghĩa Tuyệt chợt trừng lớn, hắn mở miệng rít gào một tiếng, lật tay đánh ra một đạo"Phần Thiên Ấn".

- Ầm!

Trong khoảnh khắc cả hai người đồng thời bay ra ngoài, một cái hố to rộng hơn ba mươi trượng lập tức xuất hiện ở trên mặt đất rách nát.

Lúc này, Phần Đoạn Hồn đã được tất cả trưởng lão đỡ lên, bọn họ nhanh chóng cho Phần Đoạn Hồn phục dụng đan dược chữa thương. Sau đó liền hướng ánh mắt nhìn về phía Vân Triệt cùng Phần Nghĩa Tuyệt đang giao chiến, trong lòng bọn họ không khỏi run sợ lên. Thời điểm bọn họ vừa đến liền thấy Vân Triệt bị Phần Nghĩa Tuyệt áp chế hoàn toàn... Nhưng dường như khi đó Vân Triệt căn bản không có dùng ra toàn lực. Nhưng lúc này, khi đối mặt với Phần Nghĩa Tuyệt đang chìm trong giận dữ, đối mặt với thực lực Vương Huyền tứ cấp, cường giả đỉnh phong, ngạo nghễ thiên hạ thì Vân Triệt lại hoàn toàn không có dấu hiệu rơi xuống hạ phong, ngay cả Phần Nghĩa Tuyệt đánh ra Phần Thiên Ấn vô cùng mạnh mẽ nhưng vẫn bị Vân Triệt tiếp nhận được toàn bộ.

- Cái tên Vân Triệt này, rốt cuộc là hắn tu luyện như thế nào... Vậy mà... Vậy mà có thể đánh ngang tay cùng thái thượng môn chủ!

Một vị trưởng lão chợt run rẩy nói.

- Nghe đồn hắn là người của Phượng Hoàng Thần Tông... Nhưng trong số những người trẻ tuổi của Phượng Hoàng Thần Tông cũng chưa từng xuất hiện nhân vật như thế. Cũng có tin đồn nói hắn là truyền nhân Thánh Địa... Rốt cục thì sư phụ của hắn là ai?

- Địa Huyền chiến Vương Huyền, đừng nói là gặp qua... cho dù trong lịch sử của toàn bộ Thương Phong đại lục cũng chưa từng có chuyện này xảy ra!

- Thái thượng môn chủ có được tư lịch cùng tu vi mạnh mẽ tới nhường nào cơ chứ. Tuy rằng Vân Triệt có thể tạm thời giằng co cùng thái thượng môn chủ nhưng qua một khoảng thời gian nữa, hắn tuyệt đối không thể nào là đối thủ của thái thượng môn chủ.

Trận giao chiến này của Phần Nghĩa Tuyệt cùng Vân Triệt khiến cho tim của bọn họ luôn duy trì trong trạng thái run rẩy. Nhưng dường như đám người của Phần Thiên Môn này đã đồng thời bỏ quên một vấn đề, đó chính là Phần Nghĩa Tuyệt có được ưu thế tuyệt đối trên địa lợi cùng thân pháp! Hắn có thể tự do huyền phù trên hư không, mà Vân Triệt lại không thể! Hiệu suất công kích của hắn sẽ giảm bớt rất nhiều dưới điều kiện đối chiến bất bình đẳng.

- Quán Nhật Đao!

Thân đao không có hỏa diễm nhưng uy lực của một đao này vẫn vô cùng kinh khủng như trước, theo quỹ tích chuyển động của Tuyệt Viêm Đao, một đạo đao mang dài chừng mười trượng liền cắt lên đại địa một vết rách vô cùng sâu. Nhất thời huyết nhục trên vai trái Vân Triệt vỡ ra một đạo vết rách thật dài sâu tới tận xương, cước bộ hắn chợt lảo đảo lui lại, thừa dịp thân thể Vân Triệt mất thăng bằng, Phần Nghĩa Tuyệt liền đánh ra một cự thủ nghiền ép xuống.

- Phần Hải Ấn!

- Phanh!

Long Khuyết bị lực lượng vô cùng kinh khủng đánh bay, huyền lực vô cùng mạnh mẽ hình thành một đạo cự chưởng giống như chân thật đánh lên ngực Vân Triệt, nửa người Vân Triệt lập tức bị hãm sâu xuống mặt đất. Trong miệng hắn phun ra một đạo máu tươi, dính lên trên khuôn mặt tái nhợt... Phần Nghĩa Tuyệt còn chưa kịp cuồng tiếu, mắt hắn đột nhiên hoa lên. Trong nháy mắt Vân Triệt đã biến mất ở vị trí cũ, một cỗ lực lượng còn cuồng bạo hơn"Phần Hải Ấn" của hắn liền ầm ầm đánh lên ngực hắn.

Lúc Phần Nghĩa Tuyệt phiêu phù trên không, phân lớn thời gian Vân Triệt chỉ có thể chống đỡ, nhưng thừa dịp đối phương hạ xuống, Vân Triệt liền nắm lấy cơ hội công kích. Trong nháy mắt hắn liền đánh ra một đạo Bá Vương Nộ kết hợp với Tinh Thần Toái Ảnh, hung hăng đánh lên ngực Phần Nghĩa Tuyệt... Lực lượng trên trọng kiếm như hóa thành phong bạo ầm ầm nổ tung trên ngực Phần Nghĩa Tuyệt.

- Ầm!

Hai thanh xương sườn trên ngực Phần Nghĩa Tuyệt lập tức gãy đoạn, thân thể hắn bị đập bay ra ba mươi trượng, hai tay hắn che ngực, khóe miệng tràn ra máu tươi, ánh mắt vô cùng hung ác nhìn Vân Triệt:

- Ngươi!

Vân Triệt thở dốc, ánh mắt toát lên vẻ âm hàn, hắn lau đi vết máu ở khóe miệng, lạnh lùng nói:

- Người ngày hôm nay sẽ chết chỉ có thể là ngươi!

Phần Nghĩa Tuyệt phun ra một búng máu, trầm thấp nói:

- Ta không thể không thừa nhận, ngươi thật sự là một kỳ tài ngút trời, chỉ mới không tới hai mươi tuổi, vậy mà lại có thể đánh một trận cùng vương tọa! Trong toàn bộ lịch sử của Thương Phong đế quốc thì ngươi hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất nhân! Nhưng ta và ngươi lại là cừu nhân... Ngươi vừa là cừu nhân của ta, hơn nữa còn là thiên tài, vậy thì ngươi càng phải chết!

- Tuy rằng thực lực ngươi vô cùng kinh người, nhưng dù sao tuổi của ngươi vẫn rất trẻ, hiện tại đã bắt đầu có dấu hiệu kiệt lực... Nếu như tiếp tục tái chiến, ngươi tuyệt không phải là đối thủ của ta!

- Vậy sao?

Vân Triệt cười nhạt, hắn chợt ngồi dậy, trên Long Khuyết bắt đầu có một đạo khí trạng kinh thiên được khởi động:

- Ngươi cứ như vậy xác định thực lực của ta tạm thời chỉ là ngang hàng cùng ngươi. Nhưng thoạt nhìn dường như ngươi đã dùng toàn lực... Nhưng ta, còn chưa có!

Phần Nghĩa Tuyệt chợt sửng sốt, sau đó liền khinh thường cuồng tiếu:

- Khí tức trong cơ thể ngươi đã yếu nhược, huyền khí đại loạn, nhưng vẫn còn dám trâng tráo như thế, quả thực là thiên đại chê cười! Đã như vậy, ngươi hãy để cho ta nhìn một chút xem cái gọi là 'Toàn lực' của ngươi!

- Trảm Hồng Đao!

Trên Tuyệt Viêm Đao chợt bắn ra quang mang bốn phía. Trong giây lát, đạo quang mang kia liền che đậy thiên không, một đao này còn chưa hạ xuống, nhưng uy thế của nó đã khiến toàn thân đám người đang quan chiến cách đó vài dặm phát lạnh. Lúc này chợt có một tiếng bạo hống từ đàng xa truyền đến:

- Môn chủ, ta đến giúp ngươi!

Đột nhiên ở phía Nam có cát bụi nổi lên bốn phía, cuồng phong bắt đầu khởi động, một vị lão giả áo xám cầm kim sắc trường đao trong tay đang lao nhanh xuống, nhìn thấy người này, trên mặt đám trưởng lão của Phần Thiên Môn đều lộ ra vẻ kinh hỉ:

- Thái thượng trưởng lão!

Thông qua truyền âm, Phần Tử Nha đã biết được toàn bộ việc xảy ra tại nơi này. Thời điểm hắn xông đến bên cạnh Phần Nghĩa Tuyệt liền nhìn thấy trên người Phần Nghĩa Tuyệt mang theo thương thế. Trong lòng hân lập tức tràn ngập sự ngạc nhiên, hắn căm tức nhìn Vân Triệt, trầm giọng nói:

- Người này hủy tông môn ta, sát hại đệ tử, trưởng lão tông ta, còn tàn sát Thiếu môn chủ! Huyết hải thâm cừu bực này cho dù một vạn cái mạng của hắn cũng không đủ hoàn lại! Ta biết môn chủ không muốn cùng người liên thủ, nhưng kẻ này...

- Ta hiểu! Hôm nay, chúng ta liên thủ đánh chết hắn tại đây! Không thể để cho hắn cơ cơ hội chạy thoát!

Ánh mắt Phần Nghĩa Tuyệt hiện lên xích hồng sắc, nói:

- Tốt nhất là lưu lại cho hắn một hơi thở... Nếu như để cho hắn chết thì thực sự là quá lợi cho hắn.

- Tốt!

Phần Tử Nha gật đầu đáp ứng một tiếng.

Hai người một trước một sau, vây Vân Triệt vào giữa, hai cỗ Vương Huyền khí cường đại chí cực vững vàng tập trung lên người Vân Triệt, cát bụi bị vung lên giữa không trung dưới cỗ khí tràng vô cùng kinh khủng này liền đọng lại trên không trung, thật lâu không có rơi xuống.

- Thái thượng môn chủ cùng thái thượng trưởng lão liên thủ... Lần này, Vân Triệt hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

- Cần phải bần thây tên nghiệt súc này thành vạn đoạn!

Trên mặt một vị trưởng lão của Phần Thiên Môn hiện lên vẻ oán hận, nói.

Trước mặt Vân Triệt chính là Phần Nghĩa Tuyệt, sau lưng hắn có Phần Tử Nha đứng ở đó giống như hai khối thiết bản vạn cân phân biệt mạnh mẽ nghiền áp lên ngực cùng lưng của hắn. Vân Triệt lập tức nắm chặt Long Khuyết trong tay, trên trán hắn chảy ra từng giọt mồ hôi lạnh như hàn tuyền.

Hắn đồng thời phải đối mặt với hai đại cường giả Vương Huyền cảnh.

Dưới thế cục cường giả Vương Huyền giống như lông phượng sừng lân trên Thương Phong đại lục thì đây gần như là một cục diện không có khả năng xuất hiện.

Nhưng ngày hôm nay, cục diện này lại xuất hiện ở trên ngoài một thiếu niên chỉ có mười chín tuổi.

Bất kể ngày hôm nay là hắn thua bại chết đi hay là kỳ tích chiến thắng thì Vân Triệt sẽ khiến cho Thương Phong chấn động một cách triệt để.


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment