Nghịch Thiên Tà Thần (Dịch)

Chương 346 - Chương 347: Phần Thần Ấn

. .="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_347" class="block_" lang="en">Trang 174# 1

 

 

 

Chương 347: Phần thần ấn



Tuy rằng giao thủ cùng Phần Nghĩa Tuyệt, Vân Triệt cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng sau khi thăm dò ra toàn bộ thực lực của Phần Nghĩa Tuyệt thì hắn tuyệt đối nắm chặc có thể chiến thắng, thậm chí đánh chết Phần Nghĩa Tuyệt. Bởi vì hắn có rất nhiều con bài chưa lật mà Phần Nghĩa Tuyệt không thể nghĩ tới.

Nhưng ngoài dự đoán của Vân Triệt đó là lúc này Phần Tử Nha lại đột nhiên xuất hiện khiến cho áp lực của hắn đột nhiên tăng mạnh. Nghịch Thiên Tà Thần

- Vân Triệt, mặc kệ ngươi đê tiện giảo hoạt như thế nào đi nữa thì lần này ngươi đã rơi vào trong tay chúng ta. Ngày hôm nay cho dù ngươi có thiên đại thần thông thì cũng đừng nghĩ có thể chạy ra khỏi ngũ chỉ sơn (ý chỉ năm ngón tay) của chúng ta! Mau nhận lấy cái chết!

Phần Tử Nha chơt phi thân mà lên, Kim Viêm Đao trong tay hắn liền bắn ra một đạo hỏa diễm xiềng xích dài ba trượng trưởng bắn xuống phía dưới, hắn muốn phong tỏa Vân Triệt bên trong hỏa diễm xiềng xích. Đồng thời, Phần Nghĩa Tuyệt liền mở miệng rống to một tiếng, trên Tuyệt Viêm Đao lập tức có đao mang nỡ rộ. Trong nháy mắt, đao mang nổ bắn ra, đâm thẳng vào yết hầu Vân Triệt.

Hai đại Vương Huyền cường giả đồng thời xuất thủ, công kích của bọn họ mang theo uy thế vô cùng kinh khủng khiến cho mảnh thiên địa phía trước Thương Hỏa Thành rung chuyển, ngay cả thiên không cũng đều tối xuống, dường như sắp có mạt nhật phong bạo xảy ra. Thân ảnh Vân Triệt chợt nhoáng lên, trong nháy mắt xuất hiện bốn đạo thân ảnh có động tác bất đồng. Đồng thời phân biệt lao về hai hướng, khiến cho Phần Nghĩa Tuyệt cùng Phần Tử Nha cùng lúc phải đối mặt với hai Vân Triệt...

- Xích lạp!

Đao mang của Phần Nghĩa Tuyệt trực tiếp đâm thủng hư ảnh của Vân Triệt, khiến cho không gian có một đạo rung động chợt lóe lên. Phần Tử Nha lập tức biến đổi đao thế, đạo hỏa diễm xiềng xích tráng kiện như linh xà lập tức quấn lấy cả hai thân ảnh Vân Triệt. Trong nháy mắt, một trong hai người lập tức tiêu thất, mà thời điểm hỏa diễm xiềng xích đụng vào chân thân của Vân Triệt liền giống như gặp phải huyền băng nghìn năm, tiêu thất trong thoáng chốc, trọng kiếm trong tay Vân Triệt như nộ long, Bá Vương Nộ mạnh mẽ nện xuống.

- Đương!

Phần Tử Nha lập tức lùi lại vài chục bước, toàn bộ cánh tay phải của hắn chợt chết lặng, ẩn ẩn run lên. Mà Kim Viêm Đao trên tay hắn lại thình lình xuất hiện một cái lỗ hổng rộng hai thốn ( hai mươi phân), cùng một đạo vết rách gần như lan tràn ra một phần ba thân đao.

- Dĩ nhiên lại là... Vương Huyền khí!

Phần Tử Nha nhìn trọng kiếm trong tay Vân Triệt tràn ra một cỗ uy thế kinh khủng không gì sánh được lại khiến cho Kim Viêm Đao trong tay hắn không tự chủ được run lên.

Phần Nghĩa Tuyệt cùng Phần Tử Nha có ưu thế tuyệt đối trên thân pháp, nhưng Vân Triệt cũng không phải không có ưu thế... Ưu thế của hắn chính là áp chế tuyệt đối về huyền khí!

Kim Viêm Đao trong tay Phần Tử Nha chỉ là Địa Huyền khí đỉnh phong, tiếp cận Thiên Huyền khí mà thôi, chênh lệch hai cái cấp độ khiến cho Kim Viêm Đao ở trước mặt Long Khuyết chỉ là tự tìm hủy diệt, chỉ một lần va chạm vào nhau liền trực tiếp gặp phải tổn thương khắp nơi. Mà Thiên Huyền khí Tuyệt Viêm Đao trong tay Phần Nghĩa Tuyệt vẫn liên tục va chạm cùng Long Khuyết, nhưng trên lưỡi của Tuyệt Viêm Đao đã sinh ra vô số lỗ hổng không đồng nhất.

- Tử Nha, lý giải của hắn đối với pháp tắc hỏa diễm đã viễn siêu lẽ thường, huyền hỏa rất khó có thể xúc phạm tới hắn, không nên lãng phí huyền lực sử dụng huyền viêm nữa, hãy dùng Phần Thiên Đao cùng Phần Thiên Ấn đối phó hắn!

Phần Nghĩa Tuyệt trầm giọng nói.

- Hiểu!

Phần Tử Nha gật đầu, trực tiếp thu hồi Kim Viêm Đao, trên hai tay hắn đồng thời xuất hiện từng đạo thủ ấn.

Phần Thiên Ấn là vô thượng huyền kỹ của Phần Thiên Môn, cần phải lấy huyền lực của Vương Huyền cảnh mới có thể thôi động, toàn bộ Phần Thiên Môn cũng chỉ có Phần Nghĩa Tuyệt cùng Phần Tử Nha mới có thể phát động môn thần thông này, ngay cả nửa bước Vương Huyền như Phần Mạc Ly cũng không có năng lực phát động. Tuy rằng đánh ra mỗi một đạo Phần Thiên Ấn khiến cho hắn tiêu hao thật lớn, nhưng lại có được uy thế oanh thiên liệt địa, lực phá hoại trong phạm vi nhỏ của Phần Thiên Ấn còn muốn hơn Phần Thiên Chi Viêm cùng cấp.

- Phần Thiên Ấn!

- Phần Hải Ấn!

Cự đại thủ ấn do hai Vương Huyền cường giả đánh ra mang theo lực áp bách vô cùng kinh khủng, đồng thời từ trên không trung chụp xuống.

Cứng rắn đón đỡ bất kỳ mộ đạo Phần Thiên Ấn nào thì Vân Triệt cũng đều không có chút áp lực, nhưng nếu như chính diện chống lại hai đạo Phần Thiên Ấn thì cho dù lực lượng của Vân Triệt lấy cương mãnh làm chủ thì cũng rất khó có thể đón nhận được. Nếu như mạnh mẽ chống đỡ thì sẽ tạo nên tiêu hao vô cùng to lớn đối với hắn, khiến hắn rơi vào phiêu lưu không thể dự liệu. Hắn không ngừng thi triển Tinh Thần Toái Ảnh, thân thể hắn chợt phân ra làm bốn đạo bóng ảnh không thể phân biệt hư thực dưới dao động hỗn loạn do Phần Thiên Ấn gây ra.

- Oanh! Oanh! Oanh! Oanh...

Mỗi một đạo Phần Thiên Ấn nện xuống đều tạo nên hố to sâu tới hai trượng trên mặt đất. Lúc này, y phục trên thân Vân Triệt đã rách nát, nhưng thân thể hắn vẫn chưa gặp phải tổn thương thực chất... Lấy Long Thần chi khu của hắn thì cho dù chính diện thừa nhận một đạo Phần Thiên Ấn cũng không khiến hắn bị thương quá nặng, chứ không nói đây chỉ là dư ba trùng kích.

Phần Nghĩa Tuyệt cùng Phần Tử Nha đều đang phiêu phù cách mặt đất hai mươi trượng trên hư không, coi như bọn họ đã đứng ở thế bất bại, Phần Thiên Ấn mà bọn họ đánh ra cành ngày càng dồn Vân Triệt vào thế cực kỳ nguy hiểm, không còn chút sức lực đánh trả. Nhưng sau khi liên tục đánh ra trên trăm đạo Phần Thiên Ấn, thần sắc của bọn họ lại càng ngày càng trầm trọng. Huyền kỹ thân pháp của Vân Triệt quả thực là quỷ dị tới cực điểm, tứ đại phân thân của Vân Triệt không ngừng phân tán ra các vị trí khác nhau, lấy năng lực của bọn họ cũng căn bản nhìn không ra người nào là chân thân, người nào là hư ảnh. Dưới công kích luân phiên của hai người, tuy rằng thoạt nhìn Vân Triệt vô cùng chật vật, hoàn toàn rơi vào hạ phong, nhưng bọn hắn lại rất rõ ràng, căn bản không có một đạo chưởng ấn bào chính diện đánh trúng Vân Triệt, đánh ra mỗi một đạo Phần Thiên Ấn đều khiến bọn họ tiêu hao thật lớn. Sau khi đánh ra trên trăm đạo Phần Thiên Ấn bọn họ đều rõ ràng cảm nhận được huyền lực của bản thân tiêu hao thật lớn.

- Phần Sơn Ấn!

Bất chợt, một đạo chưởng ấn giống như một cự sơn chụp xuống, lực áp bách phô thiên cái địa giống như một cự sơn từ trên hư không áp xuống, đạo chưởng ấn này còn chưa đánh xuống nhưng mặt đất đã bị lún sâu xuống...

- Oanh!

Toàn bộ mặt đất bị nhấc lên, vô số đá vụn lập tức bị chấn bay lên cao mười mấy trượng. Trong một sát na, thân ảnh Vân Triệt giống như thuấn di, thoáng hiện ở địa phương cách đó mười trượng, nhưng vẫn bị lực lượng của Phần Sơn Ấn nhanh chóng đẩy lùi về phía sau. Tuy nhiên Vân Triệt cũng không hề chống cự lại cỗ lực lượng này mà hắn tùy ý để cho thân thể bị đánh bay lên giữa không trung. Trong mắt hắn chợt hiện lên một đạo hung quang, trong miệng hắn phát ra một tiếng gầm nhẹ, Long Khuyết trong tay hắn chợt cuồng bạo đánh về phía Phần Tử Nha.

- Phượng Hoàng... Phá!

Hai người một mực đánh ra Phần Thiên Ấn nhằm áp chế Vân Triệt khiến cho hắn không thể thở dốc. Nhưng bọn họ lại không ngờ rằng, thời điểm Van triệt bị Phần Sơn Ấn đánh bay vẫn có thể bất ngờ đánh ra phản kích. Đạo công kích nhanh như lưu tinh kia chợt kéo theo Phượng Hoàng Chi Viêm lao tới, mang theo nhiệt độ cao cùng uy thế khiến cho sắc mặt Phần Tử Nha hơi biến. Lúc này cho dù Phần Tử Nha muốn né tránh là đã không thể, hắn chỉ đành hét lớn một tiếng, lực lượng toàn thân hắn chợt rót vào song chưởng, toàn lực đánh về phía Phượng Hoàng Chi Viêm đang bắn về phía hắn.

- Oanh!

Trong khoảnh khắc, Phượng Hoàng Chi Viêm lập tức nổ tung trước người Phần Tử Nha, bắn ra hỏa vũ khắp trời. Tuy nhiên Phượng Hoàng Phá cũng không chỉ đơn thuần là Phượng Hoàng Chi Viêm đơn giản như vậy, trong đó còn ẩn chưa lực lượng vô cùng cuồng bạo trong Long Khuyết. Tuy rằng đều là cường giả Vương Huyền cảnh nhưng Vương Huyền Cảnh cấp hai Phần Tử Nha xa xa không bằng Vương Huyền Cảnh cấp bốn Phần Nghĩa Tuyệt, công kích do Vân Triệt dùng trọng kiếm đánh ra Phần Nghĩa Tuyệt chỉ có thể miễn cưỡng đón nhận, bởi vậy đây cũng không phải là thứ mà Phần Tử Nha có thể tiếp nhận được.

Phần Tử Nha chợt hét thảm một tiếng, cổ tay trái của hắn trực tiếp trật khớp, Phượng Hoàng Chi Viêm dính vào bàn tay hắn giống như đốm lửa gặp phải cỏ khô, cấp tốc bốc cháy lên, trong chớp mắt liền hoàn toàn bao phủ hai bàn tay hắn. Đợi tới khi hắn rất khó khăn mới có thể dập tắt Phượng Hoàng Chi Viêm thì hai bàn tay hắn đã bị bỏng nghiêm trọng, phân nửa bàn tay hắn đã bị cháy đen, địa phương bị cháy trên tay hắn lộ ra từng mảng xương trắng, thoạt nhìn vô cùng tàn nhẫn.

Phần Tử Nha tu luyện huyền công hỏa hệ, sở hữu năng lực kháng cự lại huyền hỏa cực mạnh nhưng vẫn rơi vào thảm trạng như vậy. Nếu như đổi thành người khác dám cứng rắn đón đỡ Phượng Hoàng Chi Viêm như vậy thì phỏng chừng hai tay của người đó đều phải bị đốt chỉ còn xương trắng.

- Tiểu tử này!

Phần Tử Nha nhanh chóng lấy huyền lực bao phủ lên hai tay, hắn bị đốt đau tới nhe răng trợn mắt.

- Hừ, nguyên bản muốn bắt sống hắn, nhưng lúc này cần phải trực tiếp tống hắn xuống địa ngục... Tử Nha, đưa lực lượng của ngươi cho ta!

Phần Nghĩa Tuyệt nhìn thoáng qua thương thế của Phần Tử Nha, trầm giọng nói.

Phần Tử Nha hơi sửng sốt nhưng ngay sau đó liền ngầm hiểu, song chưởng hắn hoa một cái, lập tức đặt lên trên lưng Phần Nghĩa Tuyệt, không giữ lại chút nào, trút toàn bộ huyền lực trên người hắn vào cơ thể Phần Nghĩa Tuyệt.

- Tiểu tử, ngươi dám làm lão phu bị thương... Lần này, lão phu muốn cho ngươi bỏ ra cái giá phấn thân toái cốt!

Phần Tử Nha nhìn chằm chằm vào thân ảnh Vân Triệt phía dưới, trên mặt hắn hiện lên vẻ dữ tợn quát. Ở phía trước, Phần Nghĩa Tuyệt thu hai tay về, lực lượng toàn thân hắn bắt đầu điên cuồng khởi động, bên ngoài thân thể hắn thình lình xuất hiện một tầng quang mang xích hồng sắc... Thoạt nhìn giống như một tầng huyết sắc lôi quang.

Một cỗ uy áp kinh khủng tới cực điểm chợt bao phủ không gian phía dưới khiến cho tất cả cật thể bên trong không gian trăm trượng bị áp chế hoàn toàn tới mức đứng im.

- Lẽ nào... Chẳng lẽ là...

Dáng vẻ của Phần Nghĩa Tuyệt khiến cho tất cả trưởng lão Phần Thiên Môn đồng thời nghĩ đến đạo chung cực huyền kỹ trong truyền thuyết. Trong nhất thời, tất cả đều kích động tới toàn thân run lên, ánh mắt bọn họ liền mở tới mức lớn nhất, ngay cả nháy mắt cũng không dám nháy một cái, bọn họ rất sợ sẽ bỏ lỡ bất kỳ một sự việc nào sẽ xảy ra trong nháy mắt kế tiếp.

- Phần... Thần... Ấn!

- Nghiệt súc, chịu chết đi!

Phần Nghĩa Tuyệt bạo hống một tiếng, hắn lập tức đánh ra một đạo huyết sắc chưởng ấn dùng tốc độ vô cùng nhanh chóng bành trướng lên. Trong chớp mắt liền tràn ngập cả hư không, khiến cho thương khung giống như bị lật úp.

Uy thế của đạo huyết sắc chưởng ấn này không chỉ lớn hơn mấy lần so với trước đây mà còn bao phủ một khoảng không gian rộng gần trăm trượng. Lúc này, Vân Triệt liên tục thi triển Tinh Thần Toái Ảnh nhưng căn bản lại không thể thoát ra, hắn liên tục lùi lại mấy bước, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đạo huyết sắc chưởng ấn càng ngày càng gần kia. Trong con ngươi hắn hiện lên vẻ gung ác nồng đậm, hắn chợt mở miệng gầm nhẹ một tiếng, tiếng long ngâm cùng lang khiếu phá không vang vọng ra, một kiếm Thiên Lang Trảm chợt phá không bắn ra...

- Ầm ầm!

Thời điểm Thiên Lang chi ảnh đụng vào huyết sắc huyền ấn liền cứng rắn khiến cho huyết sắc huyền ấn bị đích chỉ lại giữa không trung. Một màn này khiến cho vẻ mặt Phần Nghĩa Tuyệt cùng Phần Tử Nha lộ ra thần sắc kinh ngạc. Trong nháy mắt, toàn bộ số huyền lực cuối cùng trong thân thể hai người liền bắt đầu khởi động, toàn bộ trút xuống Phần Thần Ấn.

- Xích xích xích!

Sau một khoảng thời gian giằng co ngắn ngủi, cuối cùng thì Phàn Thần Ấn cũng tiếp tục nghiền ép xuống, từng chút thôn phệ Thiên Lang chi ảnh. Trong quá trình này, Phần Thần Ấn đã từ từ nhỏ lại, nhưng tốc độ áp súc rõ ràng nhanh hơn so với tốc độ Thiên Lang chi ảnh bị cắn nuốt. Cuối cùng khi Thiên Lang chi ảnh bị thôn phệ hoàn toàn thì vẫn còn gần ba thành Phần Thần Ấn rơi xuống, đánh lên trên người Vân Triệt. Lực lượng cuồng bạo tiến hành tàn phá bừa bãi, lập tức xé mở huyền lực hộ thân, nhảy vào trong thân thể hắn.

Lúc này chỉ nghe thấy một đạo âm thanh giống như vải vóc bị xé rách, y phục trên thân Vân Triệt đã hoàn toàn nổ tung, trong miệng, ngực, vai hắn chợt bắn ra tiên huyết. Cả người hắn bị hung hăng oanh xuống mặt đất, sau đó liền bị cát đá vùi lấp xuống dâu trong đại địa.

Một trận kinh hô từ xa xa truyền đến, Vân Triệt một mực không bị thua dưới uy áp của cường giả Vương Huyền nhưng rốt cục thì lúc này cũng bị hung hăng đánh tan, một đạo chưởng ấn kinh khủng khiến cho bọn họ tin tưởng cho dù là toàn bộ Thương Phong đế quốc cũng không có người có thể đón đỡ được... Vị thanh niên tên Vân Triệt, thiên kiêu chi tử đánh vỡ lịch sử này đã chân chính bỏ mình sao?

Nhìn Vân Triệt bị vùi lấp xuống phía dưới phiến thổ địa kia, Phần Nghĩa Tuyệt chậm rãi thu bàn tay về. Phần Tử Nha cũng thu hồi song chưởng lại, trầm giọng nói:

- Không ngờ hắn lại có thể ngạnh kháng bảy thành lực lượng của Phần Thần Ấn, tiểu tử này quả thực chính là một quái vật... Bất quá mặc dù hắn thừa nhận ba thành lực lượng của Phần Thần Ấn cũng đủ khiến cho ngũ tạng hắn vỡ vụn.

- Không, hắn còn chưa chết.

Phần Nghĩa Tuyệt nói:

- Tuy nhiên như vậy lại rất tốt, hắn không chết mà nói thì chắc chắn đã bị trọng thương ngã xuống! Để cho hắn chết như vậy thực sự là quá có lợi cho hắn! Đi, nhanh tới lôi hắn ra ngoài!

- Oanh!

Phần Nghĩa Tuyệt cùng Phần Tử Nha vừa muốn hạ xuống thì phía dưới chợt truyền đến một tiếng bạo hưởng, mặt đất lập tức nổ tung khiến cho cát đã bay đầy trời. Bất chợt có một bóng người nhảy lên, nặng nề rơi trên mặt đất, mái tóc trên đầu hắn rồi bời, y phục trên thân đã bị hủy thành vô số mảnh, toàn thân đều là vết máu trải rộng, từng đạo huyết dịch dọc theo trọng kiếm, rơi xuống mặt đất bị nghiền nát.

Cảm nhận lúc này của Phần Nghĩa Tuyệt cùng Phần Tử Nha chỉ có thể dùng bốn từ “kinh hãi gần chết” để hình dung. Người vừa từ dưới đất nhảy ra chính là Vân Triệt, tuy rằng toàn thân hắn đều là vết máu, thoạt nhìn có vẻ vô cùng chật vật. Thế nhưng hắn lại đứng thẳng tắp, ngay cả một lay động nhỏ cũng không có, mà khí tức lực lượng của hắn lại không chút yếu bớt so với trước kia, không những vậy còn mang theo sát khí băng lãnh, âm trầm gấp mấy lần so với trước đó.

Dáng vẻ lúc này của hắn đừng nói gần chết, mà ngay cả trọng thương cũng không tính... Nhiều lắm là chỉ bị một vài vết thương hơi nghiêm trọng một chút mà thôi. Lực lượng của hắn lại gần như không có bất kỳ chút hao tổn nào.

Cứng rắn đón đỡ Phần Thần Ấn, nhưng lại chỉ bị thương như vậy... chẳng lẽ thân thể hắn do tinh cương luyện ra sao?

Dưới ánh mắt vô cùng khiếp sợ của hai đại vương tọa, Vân Triệt liền chậm rãi ngẩng đầu, trong hai mắt hắn tỏa ra khí tức vô cùng đáng sợ:

- Các ngươi... đã thành công... chọc giận ta!


 

 

 

Bình Luận (0)
Comment