.
.="id_Top_of_4c75a345731c452af5715033f_349" class="block_" lang="en">Trang 175# 1
Chương 349: Phần Thiên Môn xin giúp đỡ
Từ ngày hôm nay, Phần Thiên Môn sẽ không bao giờ có thể khôi phục lại uy thế bàng bạc trước kia, nhất là sau khi tin tức thái thượng môn chủ trọng thương, thái thượng trưởng lão Phần Tử Nha chết dưới tay Vân Triệt truyền ra, toàn bộ Phần Thiên Môn đều bao phủ trong một cỗ khí tức kinh hoảng, trong lòng tất cả môn hạ đệ tử đều bàng hoàng, tâm thần bọn họ luôn không yên, lúc nào cũng ngửi thấy mùi vị hủy diệt mơ hồ.
Mà sau khi đạo tai kiếp này kết thúc, Phần Thiên Môn căn bản sẽ không có tư cách cùng Thiên Kiếm Sơn Trang, Băng Vân Tiên Cung và Tiêu Tông tiếp tục xưng là tứ đại tông môn nữa.
Trong Phần Thiên chủ các, Phần Nghĩa Tuyệt mới vừa tỉnh lại, Phần Đoạn Hồn cùng những trưởng lão, các chủ còn lại đều tập chung ở đây, trên mặt của mỗi người đều mang theo một mảnh hôn ám cùng bi ai.
Mỗi một lần giao thủ cùng Vân Triệt, bọn họ đều phát hiện bản thân cuối cùng vẫn đánh giá thấp thực lực của Vân Triệt.
Mỗi một lần bọn họ tràn đầy tự tin cho rằng nhất định có thể đánh chết Vân Triệt thì đối phương đều cấp cho bọn hắn một cái kết quả giống như ác mộng.
Mà cái tên Vân Triệt đã vô hình trở thành ác mộng đáng sợ nhất trong lòng bọn họ.
- Phụ thân, thương thế của ngươi thế nào?
Phần Đoạn Hồn tiến lên một bước mở miệng hỏi, trong thanh âm của hắn lộ ra cảm giác vô lực sâu đậm. Đối với hắn mà nói, hiện tại thứ duy nhất có thể an ủi hắn chính là Vân Triệt cũng đã bị thương nặng, bằng không, đối phương cũng sẽ không lập tức chạy trốn.
- Còn chưa chết... Khụ, khái khái...
Lời nói của Phần Nghĩa Tuyệt vừa phát ra khỏi miệng, liền kéo theo một trận ho kịch liệt, mỗi một lần hắn ho khan đều mang theo từng sợi tơ máu. Một chiêu"Diệt Thiên Tuyệt Địa" kia của Vân Triệt dễ dàng phá vỡ tất cả huyền lực phòng ngự trên thân hắn, khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn lập tức lệch khỏi vị trí khiến cho hắn bị trọng thương. Cho dù hắn muốn hoàn toàn khôi phục Vương Huyền chi lực trên thân mình thì ít nhất cũng phải mất ba tháng.
- Thái thượng môn chủ...
Nhìn thấy một màn này, mấy vị trưởng lão liền vội vàng đứng lên, vây quanh Phần Nghĩa Tuyệt.
- Không cần... quản ta, ta không sao.
Phần Nghĩa Tuyệt vận chuyển huyền khí đè ép thương thế xuống, hắn chợt ngẩng đầu lên, trong ánh mắt hắn lộ ra vẻ ngoan độc cùng băng lãnh sâu đậm:
- Ta đã đoán sai về thực lực của Vân Triệt, tất cả chúng ta đều đoán sai về thực lực của hắn! Không ngờ các ngươi... lại gây hấn với một tên địch nhân như vậy!
Tất cả các trưởng lão đều cúi đầu, sắc mặt khi thì tái nhợt, khi thì xanh mét.
Lồng ngực Phần Nghĩa Tuyệt phập phồng, tiếp tục trầm giọng nói:
- Trên người Vân Triệt có rất nhiều thứ, tất cả đều không thể dùng lẽ thường để cân nhắc. Ngày hôm trước, rõ ràng hắn đã trọng thương rời đi, nhưng cách một ngày, thương thế trên thăn hắn lại khỏi hẳn... Hắn nhất định có một loại bí pháp khôi phục thương thế đặc thù nào đó. Lần này, tuy rằng thương thế của hắn không thể nhẹ hơn ta, nhưng nói không chừng hắn lại có thể giống như lần trước, trong khoảng thời gian rất ngắn liền khôi phục lại... Đến lúc đó chính là diệt vong chi kiếp của Phần Thiên Môn ta!
Lời nói của Phần Nghĩa Tuyệt nhất thời khiến cho vẻ mặt tất cả những người có mặt ở nơi này chuyển sang màu vàng như đất. Những lời này cũng không phải là của người nào khác, mà lại do thái thượng trưởng lão chính miệng nói ra! Mà lời hắn nói cũng chính là sự thực tàn khốc hoàn toàn không thể cãi lại. Thái thượng trưởng lão ngã xuống, thân thể bị thiêu cháy, Thiên Hỏa Phần Tinh Trận bị hủy, thái thượng môn chủ bị trọng thương, nếu như cuối cùng Vân Triệt đánh tới cửa thì bọn họ thực sự không cầm ra được bất cứ thứ gì để kháng cự lại đối phương.
- Phụ thân, rốt cuộc là hiện giờ chúng ta nên làm gì? Cơ nghiệp ngàn năm của Phần Thiên Môn chúng ta sao có thể bị hủy diệt! Bằng không, chúng ta có mặt mũi nào đi xuống cửu tuyền gặp liệt tổ liệt tông!
Phần Đoạn Hồn siết chặt hai tay nói.
- Lúc này, chỉ còn có hai biện pháp!
Phần Nghĩa Tuyệt nói.
Nhất thời tinh thần Phần Đoạn Hồn cùng tất cả trưởng lão đều chấn động, trên mặt bọn họ lại toát ra hy vọng một lần nữa, vội vàng mở miệng hỏi:
- Là... biện pháp gì?
Phần Nghĩa Tuyệt thở mạnh một hơi, trầm giọng nói:
- Tràng tai kiếp này đã khiến chúng ta thương tích đầy mình, vô lực chống cự. Lúc này, chỉ có thể xin người khác giúp đỡ... Mà nhìn vào thực lực của Vân Triệt thì thế lực có năng lực hóa giải kiếp nạn này, cũng chỉ có Thiên Kiếm Sơn Trang, Băng Vân Tiên Cung cùng với Tiêu Tông. Băng Vân Tiên Cung cùng Phần Thiên Môn ta không oán vô ân, mà bọn họ cũng không nguyện tham dự phân tranh, cho nên, việc chúng ta xin Băng Vân Tiên Cung giúp đỡ nhất định là không có kết quả... Chúng ta chỉ có thể xin Thiên Kiếm Sơn Trang cùng Tiêu Tông giúp đỡ... Ta từng có một đoạn thâm giao cùng với thái trang chủ của Thiên Kiếm Sơn Trang, Lăng Thiên Nghịch. Trong một lần đối tửu, ta từng mỉm cười nói nếu như Phần Thiên Môn gặp phải tuyệt cảnh thì hy vọng hắn sẽ xuất thủ tương trợ và lúc đó hắn cũng cười đáp ứng...
- Lăng Thiên Nghịch?
Đệ nhất nhân được Thương Phong Huyền Giới chính thức công nhận, Kiếm Thánh Lăng Thiên Nghịch?
Cái tên này giống như kinh lôi nổ vang ở bên tai mỗi người, khiến cho khuôn mặt tất cả bọn họ lộ ra vẻ kinh hỉ. Bọn họ thật không ngờ, Phần Nghĩa Tuyệt lại có giao tình như vậy cùng vị Kiếm Thánh Lăng Thiên Nghịch, Thương Phong đệ nhất nhân kia. Hơn nữa hai người còn có một cái hứa hẹn sẽ xuăt thủ lúc Phần Thiên Môn gặp nguy nan!
Nếu như Lăng Thiên Nghịch thực sự xuất thủ thì kiếp nạn này của Phần Thiên Môn chắc chắn sẽ được hóa giải... Tuy rằng thực lực của Vân Triệt cường đại ngoài dự liệu của bọn họ, nhưng cho dù như thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể nào là đối thủ của Lăng Thiên Nghịch được!
Hơn nữa, phía sau Lăng Thiên Nghịch còn có một thế lực khổng lồ như Thiên Kiếm Sơn Trang.
- Tốt! Ta đã biết, ta sẽ lập tức truyền âm cho Thiên Kiếm trang chủ Lăng Nguyệt Phong! Để hắn chuyển cáo đến Thiên Kiếm thái trang chủ!
Phần Đoạn Hồn có chút kích động nói.
- Không nên vui mừng quá sớm.
Phần Nghĩa Tuyệt chậm rãi nói:
- Ta đã mười năm không gặp lại Lăng Thiên Nghịch, tâm tính của hắn vốn rất mềm mỏng, lại tiềm tu trong suốt hai mươi năm, rất có thể tâm hắn đã du ngoạn linh không, không nhiễm việc thế tục hồng trần, hân có nguyện ý xuất thủ tương trợ chúng ta hay không còn chưa thể biết được. Về phần Tiêu Tông thì năm đó tuy ta cũng có chút giao tình cùng Tiêu Vô Tình nhưng còn xa xa mới tới trình độ mạc nghịch chi giao (tâm đầu ý hợp). Nếu như Tiêu Tông biết được thực lực của Vân Triệt thì rất có thể sẽ kiên quyết không vì chúng ta mà đắc tội với một địch nhân đáng sợ như vậy... Tuy rằng hai con đường này đều có thể thử một lần, nhưng hy vọng lại rất xa vời.
- Chưa thử qua thì làm sao có thể biết là không được!
Chân mày Phần Đoạn Hồn nhíu chặt, nhưng thần sắc của hắn đã không còn u ám như trước:
- Kiếm Thánh có xuất thủ hay không thì ta không thể xác định, nhưng nhất định bên phía Tiêu Tông sẽ xuất thủ tương trợ!
Phần Nghĩa Tuyệt ghé mắt, trên mặt hắn lộ ra biểu hiện không giải thích được.
Phần Đoạn Hồn lập tức nói:
- Trước đây, lúc điều tra toàn bộ thông tin về Vân Triệt, chúng ta đã ngoài ý muốn biết được, mặc dù năm đó hắn bị đuổi ra khỏi nhà nhưng nguyên nhân cơ bản chính là vì bị tứ đệ tử Tiêu Cuồng Vân của Tiêu Tuyệt Thiên, tông chủ Tiêu Tông, hãm hại! Bởi vì năm đó Tiêu Cuồng Vân muốn chiếm lấy thê tử của hắn, đồng thời còn muốn nhúng chàm cô cô của hắn.
Ánh mắt Phần Nghĩa Tuyệt chợt lóe lên:
- Thật sự có việc này?
- Đúng vậy!
Phần Đoạn Hồn gật đầu, nói:
- Vân Triệt cũng bởi vì chúng ta bắt người nhà của hắn nên hắn liền phát thệ muốn hủy diệt Phần Thiên Môn chúng ta, có thể thấy được hắn cực kỳ coi trọng thân nhân của mình, đồng thời hắn cũng là một kẻ lòng dạ cực kỳ hẹp hòi, là người có thù tất báo! Mà Tiêu Cuồng Vân và hắn từng kết mối thù lớn như vậy thì làm sao hắn có thể không báo cơ chứ! Nếu như Tiêu Cuồng Vân chỉ là một tên đệ tử phổ thông của Tiêu Tông thì cũng thôi, nhưng hắn lại chính là nhi tử của tông chủ Tiêu Tông! Chỉ cần việc này cũng đủ để biến quan hệ giữa Vân Triệt cùng toàn bộ Tiêu Tông trở thành thâm cừu đại hận! Tuy nhiên dường như hiện nay Tiêu Tông còn chưa ý thức được điểm này, nếu như Tiêu Tông biết việc này, đồng thời biết được tính cách có thù tất báo của Vân Triệt, nếu ta là Tiêu Tuyệt Thiên thì ta tuyệt đối sẽ không thể ăn ngon ngủ yên và ngồi đợi một ngày nào đó Vân Triệt tìm tới cửa, mà sẽ nhân cơ hội này liên hợp với chúng ta, xuất thủ giết chết Vân Triệt!
- Ta phải đi truyền âm cho Thiên Kiếm Sơn Trang cùng Tiêu Tông!
—————————————
Cùng lúc đó, bên trong Tiêu Tông.
- Ngươi nói cái gì... Việc này nhưng là thật?
Tiêu Tuyệt Thiên chợt kinh hô lên.
- Thiên chân vạn xác! Có mấy vạn người đã tận mắt nhìn thấy cuộc chiến phía trước Thương Hỏa Thành, rất nhanh toàn bộ người trong Thương Phong đế quốc đều sẽ biết.
Sắc mặt vị lão giả đứng phía trước Tiêu Tuyệt Thiên hiện lên vẻ nghiêm nghị nói.
- Việc này... thật khó có thể tin. Ta nhớ lúc tham gia Bài Vị Chiến thì tuổi của hắn cũng chỉ là mười bảy tuổi, năm nay, nhiều nhất cũng chỉ có mười chín tuổi mà thôi!
Trên mặt Tiêu Tuyệt Thiên hiện lên vẻ hoảng sợ thật lâu không tiêu tan, hắn không thể tin tưởng rằng một thiếu niên mới mười chìn tuổi lại có thể lấy sức một người dồn Phần Thiên Môn có thực lực không kém Tiêu Tông bao nhiêu vào tuyệt cảnh. Hơn nữa hắn còn có thể đồng thời đối chiến với hai đại cường giả Vương Huyền cảnh của Phần Thiên Môn, không những vậy hắn còn đánh chết một người.
Đây là thực lực khủng bố ra sao, tin tức rung động ra sao cơ chứ!
- Không biết, đến cùng là dạng sư phụ gì lại có thể bồi dưỡng được một tên đệ tử như vậy! Hay là hắn thực sự có đuoẹc thiên phú dị bẩm đến loại trình độ này? Chẳng lẽ giống như trong lời đồn, hắn chính là truyền nhân Thánh Địa hay sao?
Tâm thần Tiêu Tuyệt Thiên tràn ngập cảm thán, hắn đột nhiên hỏi:
- Đến cùng là vì thâm cừu đại hận gì khiến Vân Triệt kiên trì muốn tiêu diệt Phần Thiên Môn? Lẽ nào là Phần Thiên Môn đã giết toàn tộc hắn?
- Không!
Vị lão giả kia lắc đầu nói:
- Nguyên nhân thực sự chắc chắn sẽ khiến tông chủ cảm thấy buồn cười. Lúc trước, khi Phần Tuyệt Thành muốn cưới Thương Nguyệt công chúa làm vợ đã bị Vân Triệt gây rối khiến hắn mất mặt. Bởi vậy Phần Thiên Môn muốn tìm Vân Triệt trả thù, nhưng dường như bọn họ lại vô cùng vội vàng, nên đã dùng thủ đoạn hèn hạ, tiến tới bắt giữ hai thân nhân của Vân Triệt tại Lưu Vân Thành, dụ dỗ hắn đi tới Phần Thiên Môn... Bởi vậy Vân Triệt liền nộ kinh thiên địa, thề phải hủy diệt Phần Thiên Môn.
- Hừ, Phần Thiên Môn lại dám sử dụng thủ đoạn hẻn hạ bỉ ổi như vậy!
Tiêu Tuyệt Thiên hừ lạnh, nói:
- Lẽ nào, hai thân nhân của hắn bị Phần Thiên Môn hành hạ đến chết?
- Không! Hai thân nhân của hắn đều bình yên vô sự... Nhưng chỉ dựa vào việc Phần Thiên Môn bắt giữ người nhà của hắn nên hắn liền muốn diệt cả nhà Phần Thiên Môn.
Lão giả chợt ngẩng đầu, thận trọng nói:
- Có thể thấy được, hắn chính là một kẻ có thù tất báo, một khi hắn đã ghi hận trong lòng thì hắn liền giống như một kẻ điên... Là một kẻ tuyệt đối không thể chọc vào!
- Đương nhiên là không thể chọc!
Tiêu Tuyệt Thiên gật đầu nói:
- Một kẻ dùng sức một người có thể đẩy Phần Thiên Môn vào tuyệt cảnh, còn có tốc độ trưởng thành kinh khủng tới cực điểm như vậy một khi đã không thể trở thành bằng hữu, vậy thì chúng ta tuyệt đối không thể trở thành địch nhân với hắn... Sáng sớm ngày mai, phải thông cáo ra toàn tông, sau này gặp phải Vân Triệt, cùng với những người có quan hệ với Vân Triệt đều phải nhượng bộ lui binh, thà tỏ ra yếu kém cũng tuyệt đối không thể xúc phạm tới đối phương.
Tiêu Tông chính là một trong tứ đại bá chủ tại Thương Phong đế quốc, là một thế lực không sợ hãi bất kỳ kẻ nào. Nhưng Phần Thiên Môn chính là tấm gương đẫm máu khiến trong lòng hắn không thể không sinh ra sự kiêng kỵ sâu đậm, thậm chí là sợ hãi đối với Vân Triệt.
Lúc này, một vị hắc y lão giả từ bên ngoài vội vã tiến vào, gấp gáp nói:
- Tông chủ, Phần Đoạn Hồn vừa mới truyền âm tới, thỉnh tông chủ nể tình giao hảo khi xưa giữa chúng ta cùng Phần Thiên Môn, tiến tới hiệp trợ bọn họ đối kháng Vân Triệt.
Nghe được những lời này, Tiêu Tuyệt Thiên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, hắn chỉ nhàn nhạt cười nói:
- Không cần để ý tới. Giao tình giữa Tiêu Tông ta cùng Phần Thiên Môn còn chưa tốt đến mức vì bọn họ mà tiến lên trêu chọc một kẻ vô cùng nguy hiểm có khả năng mang đến họa diệt tông.
- Thế nhưng... Thế nhưng...
Hắc y lão giả hung hăng nuốt nước miếng, nói một câu tối nghĩa:
- Phần Đoạn Hồn nói... Hắn nói... Hắn nói Phần Thiên Môn chỉ vì bắt thân nhân của Vân Triệt liền gặp phải họa diệt môn, mà cừu hận của Vân Triệt đối với Tiêu Tông ta còn sâu đậm hơn gấp trăm lần... Nếu như chúng ta không xuất thủ tương trợ thì sau khi Vân Triệt diệt Phần Thiên Môn, liền... liền đến phiên Tiêu Tông chúng ta bị diệt.
Tiêu Tuyệt Thiên chợt cau mày lại, nói:
- Nói bậy! Tiêu Tông ta cùng Vân Triệt không oán không cừu, tại sao lại có cừu hận! Chỉ vì muốn chúng ta xuất thủ tương trợ mà Phần Đoạn Hồn lại có thể mở miệng nói ra lời nói cấp thấp ngu ngốc tới bực này.
Hắc y lão giả chợt lau mồ hôi lạnh trên trán, thanh âm của hắn bắt đầu run rẩy lên:
- Tông chủ, có thể ngài còn nhớ rõ, ba năm trước đây, trước khi Tiêu Tranh trưởng lão qua đời, hắn vẫn nhớ mãi không quên về một chi huyết mạch tại Lưu Vân Thành nên đã thỉnh cầu tông chủ mang một hậu nhân của hắn trở lại Tiêu Tông... Mà khi đó, người mà tông chủ đã phái đi chính là tiểu thiếu gia... Trước đây, người đi cùng tiểu thiếu gia chính là Đông Các Nghi Trượng Tiêu Mạc Sơn... Sau khi tiểu thiếu gia trở về, Tiêu Mạc Sơn từng nói với ta, ở nơi đó tiểu thiếu gia từng vì muốn nhúng chàm vào thê tử tân hôn cùng với cô cô của một vị đệ tử trẻ tuổi nên đã xếp đặt một sự việc nhằm hãm hại người đó, cuối cùng còn ép người nọ bị đuổi ra khỏi nhà vĩnh viễn...
- Mà người kia... Người kia...... Chính là Vân Triệt hôm nay!
Ngay khi hắc y lão giả nói ra câu nói sau cùng, trong đầu Tiêu Tuyệt Thiên như đột nhiên có một hồi kinh lôi nổ vang, hắn lập tức đứng dậy, toàn thân chợt run rẩy, bắp thịt trên mặt hắn hung hăng co rút lại, mở miệng nói:
- Ngươi nói... Cái gì?