.
._183__2" class="block_" lang="en">Trang 183# 2
Chương 366: Thần hoàng hoàng tử
Ở phía cửa sảnh, Hạ Khuynh Nguyệt bước chậm mà tới, sự xuất hiện của nàng, giống như minh nguyệt xuất vân, trong nháy mắt cướp đi tất cả quang thải của thế gian, khiến cho phòng khách tràn ngập tiếng động thoáng yên tĩnh lại, mọi ánh mắt đều tập trung vào trên người của nàng, nhất là những người trẻ tuổi, không khỏi ánh mắt đăm đăm, hô hấp ngừng lại, trái tim đều như muốn hoàn toàn đình chỉ. Nhưng tiếp theo, bọn họ lập tức nhớ tới thân phận của nàng chính là thê tử của Vân Triệt nhất thời tất cả đều hoảng hốt, vội vàng cúi đầu xuống, không dám liếc mắt nhìn thêm lần nào.
Vân Triệt nhanh chóng tiến tới nghênh đón, nói:
- Khuynh Nguyệt, ngươi đã đến rồi... Hai tháng trước, vì sao ngươi đi không từ biệt?Tà TT
Âm thanh nhẹ nhàng âm nhu của Hạ Khuynh Nguyệt truyền đến:
- Lúc đầu Vân công tử đã tỉnh lại, thương thế không có gì đáng ngại, lại đúng lúc Băng Cung có chuyện quan trọng, cho nên ta đi không từ giã, mong rằng ngài không nên để ý. Hôm nay Khuynh Nguyệt thay mặt Băng Vân Tiên Cung tiến tới chúc mừng đại hôn của Vân công tử.
Lời Hạ Khuynh Nguyệt nói, Vân Triệt đương nhiên không tin, hắn tiến tới gần, thấp giọng nói:
- Sẽ không phải là ngày đó ngươi ở bên ngoài nghe được ta muốn thành hôn cùng sư tỷ cho nên ghen tị chứ?
- Khụ...
Sở Nguyệt Ly chợt tiến lên, đứng ở bên cạnh Hạ Khuynh Nguyệt, dùng âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:
- Vân công tử năm vừa mới tròn mười chín tuổi, thực lực đã có thể so với Vương Huyền trung kỳ, thành tựu tương lai nhất định bất khả hạn lượng. Thầy trò chúng ta thay mặt Băng Cung đặc biệt chúc mừng tân hôn của Vân công tử... Khuynh Nguyệt, chúng ta tới nhập tọa.
Nói xong, Sở Nguyệt Ly không để ý tới Vân Triệt, liền lôi kéo Hạ Khuynh Nguyệt rời đi, ánh mắt nàng nhìn Vân Triệt có một điểm bất thiện.
Về phần nguyên nhân thì rất đơn giản, hiện tại tỷ tỷ của nàng chẳng biết thân tại nơi nào, hắn lại tổ chức một hồi đại hôn lớn như vật, đồ nhi Hạ Khuynh Nguyệt của nàng lại là chính thê của hắn, nàng đã từng không muốn thừa nhận tầng quan hệ này, nhưng xưa đâu bằng nay, hôm nay Vân Triệt lại muốn lấy Thương Nguyệt, đạt được sư phụ Hạ Khuynh Nguyệt bởi vậy trong lòng nàng nhiều ít vẫn có một điểm khó chịu... Mà Hạ Khuynh Nguyệt lại thỉnh thoảng biểu lộ ra chút tâm tình dị dạng, tuy rằng cũng không quá rõ ràng nhưng vẫn đủ để nàng cảm giác được.
Vân Triệt đi phía trước, nhất thời có không ít người hoảng hốt tiến lên nghênh đón.
- Vân huynh đệ, hoàng muội có thể cùng gả làm thê tử của ngươi, ta đây cái huynh trưởng này cũng chìm trong vui mừng. Sau này chúng ta chính là người một nhà, Vân huynh đệ... không, muội phu, sau này chuyện của ngươi cũng chính là chuyện của ta, nếu như ngươi có cái gì cần vi huynh giúp thì cứ mở miệng.
Thái tử Thương Lâm nâng bước nhanh chóng tiến về phía trước nói.
Tuy rằng biểu hiện của hắn cũng đủ lớn, tỏ ra rất hào hiệp, hưng phấn, nhưng Vân Triệt chỉ liếc mắt liền nhìn thấy sâu trong mắt hắn hiện lên sự thấp thỏm, kiêng kỵ cùng nỗ lực muốn giấu đi nỗi sợ hãi.
- Hoàng muội cùng muội phu là trời sinh một cặp, hoàng muội có chỗ quy túc như vậy, vi huynh quả thật như muốn hoan hỉ nhảy nhót một hồi, chuyện vui lớn như vậy cho dù say ba ngày cũng không quá đáng, ha ha... Ha ha ha ha!
Tam hoàng tử Thương Sóc cười khan nói, chỉ là dường như hắn còn chưa thể “lão luyện” như thái tử Thương Lâm, lúc hắn nói chuyện với Vân Triệt, bắp thịt trên mặt liền không ngừng co quắp, rõ ràng nội tâm hắn tràn ngập sự lo sợ không yên.
Không thể nghi ngờ là hiện tại hai người bọn họ đều cảm thấy sợ hãi tới cực điểm với Vân Triệt, bọn họ sẽ không thể quên trước đây bản thân đã làm cái gì. Hôm nay bệnh tình của Thương Vạn Hác được chữa khỏi một cách kỳ tích, trọng điểm nắm lấy chính quyền, có thể nói Vân Triệt cùng Thương Nguyệt thành hôn chính là chỗ dựa vững chắc nhất của Thương Vạn Hác trong cảnh nội Thương Phongkhiến cho dã tâm của bọn họ trong một đêm hoàn toàn nát bấy, cũng không dám có bất kỳ dị động gì nữa, ngày bình thường lại luôn chìm trong hoảng sợ không chịu nổi. Một năm rưỡi trước đây đều không tiến vào tẩm cung đế vương một lần. Những ngày này, mỗi ngày hai người đều sớm tối đi thỉnh an phụ thân mình, suốt hai tháng này không chút gián đoạn.
Thời điểm đối mặt với Vân Triệt, nghĩ đến thủ đoạn kinh khủng mà hắn dùng để hủy diệt Phần Thiên Môn thì bọn họ liền kinh sợ tới toàn thân run rẩy.
Vân Triệt nở nụ cười đạm mạc, không có trả lời. Lúc này, Lăng Kiệt ở phía sau liền chen lấn lên, cười hì hì nói:
- Lão đại, chúc mừng chúc mừng... Hắc hắc, rốt cục thì ngươi và công chúa tỷ tỷ cũng tu thành chính quả, trước kia ta luôn muốn cưới công chúa tỷ tỷ làm vợ, sau đó ngươi cũng không thể khi dễ nàng.
- Ha ha!
Vân Triệt tiêu sái nở nụ cười:
- Nếu như ta khi dễ nàng thì sẽ để cho ngươi chém một trăm kiếm, được chưa?... Thương thế của gia gia ngươi ra sao rồi?
Vân Triệt nhắc tới Lăng Thiên Nghịch nhưng Lăng Kiệt cũng không có nửa điểm mất tự nhiên, vẻ mặt hắn hơi buông lỏng nói:
- Vết thương cửa gia gia tuy nặng, nhưng cũng không có thương tổn tới kinh mạch, cũng đều vết thương có thể điều trị, hiện nay thương thế đã phục hồi chừng sáu thành, cái này phải cảm tạ lão đại lúc đầu đã thủ hạ lưu tình... Trong khoảng thời gian này, gia gia cho người góp nhặt tất cả các tư liệu về ngươi, tất cả sự tình về ngươi hắn cơ bản đều biết. Hiện tại tuy rằng trong lòng gia gia vẫn còn oán khí với việc ngươi diệt Phần Thiên Môn nhưng gia gia đã không còn sát tâm đối với ngươi, có một lần chính tai ta đã nghe thấy hắn thở dài nói mình suýt nữa bởi vì tùy tiện xuất thủ mà hủy diệt một cái thiên tài tuyệt thế bản chất chính trực.
- Ha ha ha ha!
Vân Triệt cười lớn một tiếng, sự ngăn cách giữa hắn và Lăng Thiên Nghịch nhất thời tiêu trừ thất thất bát bát. Dù sao, Lăng Thiên Nghịch tuyệt đối không phải là một ác nhân gì, ngày ấy Lăng Thiên Nghịch muốn giết hắn, cũng là bởi vì ước nguyện ban đầu muốn diệt trừ mối họa lớn nhất tai Thương Phong.
- Vân tiểu huynh đệ, Tiêu mỗ tới đây chúc mừng hạnh phúc của ngươi. Năm đó ở Bài Vị Chiến, Vân tiểu huynh đệ đã khiến cho Tiêu mỗ phi thường kinh ngạc, ta cũng không nghĩ tới, lúc này mới không tới hai năm, thực lực của ngươi đã có thể trở thành Thương Phong đệ nhất nhân, thành tựu bực này có thể nói là kinh thế hãi tục, vang dội cổ kim, khiến người ta sợ hãi than thở.
Tiêu Tuyệt Thiên tự mình tiến đến, tận lực dùng giọng điệu bình hòa nói.
Vân Triệt liếc nhìn đối phương một cái, nhàn nhạt cười nói:
- Tiêu Tông chủ khen trật rồi, Vân Triệt chỉ là phàm phu, ngày thành hôn của ta có Tiêu tông chủ tự mình tới thật khiến ta hãnh diện, đây quả thực là vinh hạnh của vãn bối, đợi ngày khác Vân Triệt nhất định tự mình... Đăng môn nói lời cảm tạ.
Câu nói sau cùng của Vân Triệt vừa truyền ra, trong chớp mắt tâm thần Tiêu Tuyệt Thiên chợt trùng xuống, sắc mặt của Tiêu Bạc Vân cùng Tiêu Vô Cơ phía sau hắn liền biến sắc. Bọn họ cũng không biết cái Vân Triệt nói là"tự mình đăng môn", là muốn tới cửa hóa giải ân oán, hay là tới cửa đòi nợ.
Lấy sự tàn nhẫn cùng thủ đoạn hung ác của hắn, cộng thêm thù cũ tại ba năm trước cùng việc bọn họ ra tay trợ giúp Phần Thiên Môn đối phó hắn... Hiển nhiên là khả năng thứ hai chiếm đa số.
Thân là Tiêu Tông chi chủ, vào giờ khắc này toàn thân Tiêu Tuyệt Thiên lại bất chợt đổ mồ hôi đầm đìa, nhưng hắn lại không có dũng khí biểu hiện ra bất kỳ dị trạng gì mà chỉ có thể gắng sức nở nụ cười nói:
- Nếu như Vân tiểu huynh đệ thực sự cấp cho chúng ta thể diện như vậy thì nhất định Tiêu mỗ sẽ mang đệ tử toàn tông tiến tới nghênh tiếp... Tiêu Tông ta biết trong tông có một ít hạng người có hành vi ti tiện từng kết ân oán cùng Vân tiểu huynh đệ. Đến lúc đó Tiêu Tông nhất định sẽ cấp cho Vân tiểu huynh đệ một câu trả lời thuyết phục khiến ngươi hài lòng.
Nếu như nói sau khi Phần Thiên Môn bị diệt, Tiêu Tuyệt Thiên còn có chút do dự, những thời điểm Vân Triệt đánh cho Lăng Thiên Nghịch trọng thương thì trong lòng Tiêu Tuyệt Thiên không còn nửa phần ý nghĩ muốn đánh cùng Vân Triệt nữa. Hiện tại trong đầu hắn chỉ nghĩ làm thế nào mới có thể khiến Vân Triệt nguôi giận... Dù cho phải nỗ lực bỏ ra cái giá lớn lớn hơn nữa thì hắn cũng cam tâm tình nguyện... Bởi vì đại giới lớn hơn nữa cũng vĩnh viễn tốt hơn gấp nghìn vạn lần so với Phần Thiên Môn bị diệt cả nhà.
- Thành chủ Tân Nguyệt Thành Mộ Dung Bác đến!
- Kim Chung Sơn chưởng môn nhân, Ngọc Kiếm chân nhân đến.
- Thần Hoàng đế quốc, thập tam hoàng tử...
Trong khoảnh khắc dường như người điều khiển chương trình bị thứ gì đó chế trụ, thanh âm của hắn thoáng đình trệ lại, mà bốn chữ"Thần Hoàng đế quốc" từ trong miệng hắn phát ra giống như bốn tiếng kinh lôi vang lên bên tai tất cả mọi người, khiến cho gian phòng tràn ngập tiếng động thoáng cái trở nên an tĩnh không gì sánh được. Trong khoảnh khắc, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về cùng một phương vị.
- Thập tam hoàng tử của Thần... Hoàng đế quốc... Phượng Hi Thần đến!
Cái gì? Thần Hoàng đế quốc... Thập tam hoàng tử?
Bất luận là người ở bên ngoài hay bên trong phòng khách thì ánh mắt của tất cả mọi người đều vững vàng tập trung ở thân ảnh của ba người vừa tới cửa sảnh... Mà đa số ánh mắt của tất cả mọi người đều tập ở trên người vị thanh niên đứng giữa. Vị thanh niên này niên kỷ nhìn qua chỉ chừng hai mươi tuổi, một thân mặc Kỳ Lân bào ám hồng sắc, trong tay hắn là một chiếc bạch ngọc chiết phiến. Thừa nhận ánh mắt của mọi người nhưng thần sắc của hắn không có chút dị trạng nào, trên mặt mang theo nụ cười yếu ớt. Hắn lững thững tiêu sái tiến vào phòng khách như đi vào chỗ không người. Phía sau hắn là hai vị lão giả mặc y phục một xích một hắc nhắm mắt đi theo.
Lúc này Thương Vạn Hác một mực ngồi trên thượng tọa chợt đứng lên, dùng ánh mắt mang theo vẻ khiếp sợ chí cực soi mói từng cử chỉ của vị thanh niên kia. Trong khoảnh khắc, chân mày Vân Triệt liền hơi trầm xuống.
Người của Thần Hoàng đế quốc...
Hơn nữa còn là hoàng tử của Thần Hoàng đế quốc!
Thật hay giả?
Nếu là thật thì người này đường đường là hoàng tử của Thần Hoàng đế quốc tại sao lại phải đi tới nơi này?
Theo việc Phượng Hi Thần đến, toàn bộ bầu không khí của tòa điện phủ tổ chức đại hôn này liền xảy ra kịch biến, bởi vì chỉ riêng bản thân bốn chữ"Thần Hoàng đế quốc" này đã mang theo lực rung động vô cùng to lớn. Hơn nữa thân phận"Hoàng tử” của hắn lại khiến cho cỗ lực rung động này bạo tăng gấp trăm ngàn lần, khiến cho tất cả những người ở nơi này, bao gồm cả những vị đại lão tông môn trong ngày thường không ai bì nổi đều cảm giác được một trận kinh hãi khiến tim đập nhanh.
Thần Hoàng đế quốc là một đế quốc có thực lực bằng với thực lực của toàn bộ Thiên Huyền thất quốc cộng lại, là một nước có bản đồ diện tích khổng lồ nhất, bản đồ của Thần Hoàng đế quốc phải lớn gấp mấy chục lần bàn đồ của Thương Phong đế quốc. Cho dù thực lực của Thương Phong đế quốc cùng thực lực của Thương Phonghuyền giới có cường thịnh trở lại thì cũng không đều thắng được Thần Hoàng đế quốc. Sự khác biệt giữa Thương Phong đế quốc cùng Thần Hoàng đế quốc cũng giống như là sự cách biệt giữa thôn trang cùng hoàng thành vậy.
Nghe đồn tứ đại tông môn có thực lực mạnh mẽ nhất Thương Phong đế quốc đến Thần Hoàng đế quốc cũng chỉ có thể miễn cưỡng được coi là một tông môn bình thường mà thôi.
Mà môt điểm mấu chốt nhất chính là...
Tại Thương Phong đế quốc, tuy rằng thân phận hoàng tử rất tôn quý, nhưng cũng chỉ giới hạn trong dân gian, còn ở trong huyền giới, thân phận hoàng tử căn bản không được coi là cái gì. Không chỉ là tứ đại tông môn, mà chỉ cần tông môn có thực lực đầy đủ cường đại cũng căn bản không coi hoàng thất vào đâu, thậm chí hoàng thất còn muốn chủ động đi nịnh lọt bọn họ.
Nhưng ở Thần Hoàng đế quốc thì lại hoàn toàn bất đồng!
Bởi vì thế lực cường đại nhất trong Thần Hoàng đế quốc trừ thánh địa ra thì đệ nhất tông môn được Thiên Huyền đại lục công nhận chính là Phượng Hoàng Thần Tông, đó chính là tông môn thuộc về Thần Hoàng hoàng thất! Trên danh nghĩa thì nó là hộ quốc tông môn của Thần Hoàng đế quốc, nhưng trên thực tế, Thần Hoàng hoàng thất lại thuộc về Phượng Hoàng Thần Tông, mà Phượng Hoàng Thần Tông cũng chính là Thần Hoàng hoàng thất. Mà mỗi một người đảm nhiệm vị trí đế vương của Thần Hoàng đế quốc cũng chính là tông chủ đương nhiệm của Phượng Hoàng Thần Tông!
Thương Phong hoàng thất cũng chỉ nắm trong tay chính quyền tối cao của Thương Phong đế quốc mà thôi.
Mà Thần Hoàng hoàng thất không chỉ nắm trong tay chính quyền tối cao của Thần Hoàng đế quốc, nắm Thần Hoàng đế quốc trong tay, thậm chí là lực lượng cường đại nhất trên Thiên Huyền đại lục.
Cho nên, hoàng tử của Thần Hoàng đế quốc cùng hoàng tử của Thương Phong đế quốc là hai khái niệm, hai cái đẳng cấp hoàn toàn bất đồng!
Nếu người này thật sự là hoàng tử của Thần Hoàng đế quốc thì ngay cả ở trong Thần Hoàng đế quốc thì trên ý nghĩa hắn cũng chân chính là nhân vật siêu cấp có thể một tay che trời. Địa vị của hắn gần với Thần Hoàng đế vương cùng Thần Hoàng thái tử.
Một nhân vật siêu nhiên như vậy khi không lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này, không thể nghi ngờ khiến cho trong lòng tất cả những người này nổi lên gợn sóng ngập trời.
Phượng Hi Thần trực tiếp tiến lên, đi đến chính giữa đại sảnh, hắn đơn giản thi lễ với Thương Vạn Hác, mỉm cười nói:
- Vãn bối là Phượng Hi Thần của Phượng Hoàng Thần Tông, bái kiến Thương Phong đế hoàng tôn quý. Lần này ta mạo muội đến đây, mong rằng Thương Phong đế hoàng bao dung, chớ nên trách tội.